Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Chương 48: Chương 48:




Ngày mới lại bắt đầu, phó đạo diễn vẫn đăng những cảnh hậu trường đặc sắc lên tài khoản phụ.
 
Đa số đều là đăng về Nghiêm Quyết “hiếm thấy” và nữ chính từng giành giải Thị Hậu*, nhưng bọn họ nhanh chóng để ý đến Khanh Hoan bởi vì cô khóc quá đẹp, khiến phụ nữ nhìn thấy cũng đau lòng, cực kỳ muốn bảo vệ cô gái xinh đẹp này.
 
(*) Thị Hậu là giải thưởng dành cho Nữ diễn viên xuất sắc nhất.
 
Bọn họ không tiếc lời ca ngợi cô. Lúc Khanh Hoan lần đầu diễn cảnh khóc với Nghiêm Quyết, họ gõ Khanh Hoan diễn cảnh khóc tuyệt quá vào sóng bình luận. Sau khi đạo diễn hô cắt, người quay phim còn cố tình quay cận cảnh lúc Khanh Hoan cầm bánh bao không ăn được nhân đi ra, làm cho miếng bọt lấp lánh và dấu răng trên ngón tay đều lộ ra, phối hợp với gương mặt nhỏ khóc thút thít của Khanh Hoan thì quả thật không đáng buồn cười.
 
[Ha ha ha, thảm thật đấy nhưng mà đáng yêu ghê, chẳng trách lại khóc như vậy, hóa ra là tự cắn chính mình!]
 
[Đã bao lâu rồi đứa nhỏ này chưa được ăn thịt vậy, trời ơi, vết cắn này “chân thành tha thiết” thật đấy, tôi cũng đau thay cho cô bé này! Ha ha ha.]
 
[Lúc Khanh Hoan mạnh mẽ lên án bánh bao không biết tốt xấu, quả thật quá cưng. Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, sao đoàn phim lại như thế này, lại mua bánh bao lớn không có nhân, cảm giác lừa tình lớn thế này, tôi cũng phải giận thay Khanh Hoan luôn nè!]
 
Sau đó nhìn thấy đoàn phim cùng cưng chiều Khanh Hoan, nghĩ đủ mọi cách để đổi đạo cụ đồ ăn ngon hơn vì Khanh Hoan, cuối cùng là trợ lý của Nghiêm Quyết đứng ra nói muốn đổi bánh bao tiệm cho Khanh Hoan. 
 
Nghiêm Quyết rất ít khi lộ diện, mỗi lần ra mặt thì fans đều sẽ đặc biệt để ý, từ lúc ra mắt, trợ lý của Nghiêm Quyết chưa từng đổi người khác nên fans có ấn tượng sâu sắc với cậu ta, nhìn thấy cậu ta ra mặt giải quyết vấn đề thì họ bắt đầu suy nghĩ sâu xa.
 
Phó đạo diễn nhìn thấy những sóng bình luận này thì giật mình, sợ các fans bị video của anh ta làm cho hiểu lầm rằng trợ lý dựa theo lời Nghiêm Quyết mới đến giúp Khanh Hoan, các fans rất nhạy của với chủ đề xào CP này.
 
Ngay lúc anh ta rối rắm có nên biên tập lại đoạn video này rồi đăng đoạn thanh minh, giải thích không thì sóng bình luận bắt đầu chuyển hướng:
 
[Có phải Đầu To có ý không đơn thuần với Khanh Hoan không?]
 
[Tôi cũng cảm thấy vậy, nhưng tôi cũng thấy Đầu To không hợp với Khanh Hoan lắm. Không nói đến chuyện khác, chỉ nói đến việc Nghiêm Quyết và Khanh Hoan khắc nhau thôi, tương lai Đầu To phải lựa chọn giữa ông chủ và người mình yêu, nghĩ sao cũng thấy ngược!]
 
Phó đạo diễn thấy sóng bình luận không hề nghĩ Nghiêm Quyết và Khanh Hoan ở bên nhau nên thở phào nhẹ nhõm, xem ra cư dân mạng cũng có đôi mắt tinh tường, nhìn ra được chuyện Khanh Hoan và Nghiêm Quyết bên nhau là bất khả thi.
 
Video hậu trường tiếp tục phát. Khanh Hoan không dùng bánh bao mà trợ lý của Nghiêm Quyết đưa đến mà tự mình làm bánh bao que cay, khán giả nhìn cô vừa khóc vừa mở chiếc bánh bao không có nhân ra, sau đó nhé que cay vào thì không kìm được lại phải bật cười. Đặc biệt là sau khi cô ăn bánh bao que cay, đôi mắt mở to, sáng lấp lánh như là ăn được sơn hào hải vị vậy, càng khiến sóng bình luận cười dữ dội hơn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Bọn họ còn muốn cười nhạo Khanh Hoan, chẳng phải chỉ là que cay với bánh bao sao, ngon vậy à? Nhưng khi họ nhìn thấy Khanh Hoan chia bánh bao que cay cho nhân viên công tác mà cung không đủ cầu, bọn họ bắt đầu tò mò, bánh bao que cay có hương vị gì nhỉ, vậy mà có thể khiến đạo diễn nghiêm túc ăn không ngừng được.
 
Đáng giận là vì để không xâm phạm quyền của nhãn hiệu que cay nên phó đạo diễn đã làm mờ bao bì que cay trong tay Khanh Hoan, làm hại các cư dân mạng phải bật mode Holmes lên, lục lại quảng cáo que cay của Khanh Hoan trong vòng công diễn thứ hai, so sánh màu sắc của hai cái được làm mờ, xác định đúng là loại que cay này rồi điên cuồng mua mua mua.
 
Bọn họ cũng muốn ăn bánh bao que cay giống Khanh Hoan.

 
Với lưu lượng giàu mạnh sau lưng Nghiêm Quyết, video hậu trường phó đạo diễn đăng được lên bảng hotsearch, Khanh Hoan cũng được nhiều người chú ý hơn, số fans trên weibo không tăng nhanh nhưng có thể thấy là có sự tăng trưởng nho nhỏ.
 
Dựa vào sự tính toán cẩn thận của Nghê Thải, giờ phút này Khanh Hoan đã được xem như là tiểu trong suốt tuyến 18. Khanh Hoan cảm thấy mình hừng hực ý chí chiến đấu, hôm sau không cần Tống Hi thúc giục, cô đã tự mình chuẩn bị sẵn sàng đi đến đoàn phim.
 
Đại ma vương thì sao chứ?
 
Đợi khi cô lên được tuyến 1 là có thể ở bên người đẹp rồi, sẽ không thèm liếc đại ma vương thêm cái nào nữa!
 
Khanh Hoan nghĩ thế thì vui sướng cước bộ đến đoàn phim, đột nhiên cô nhìn thấy gì đó, dừng bước lại.
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết khoác chăn, đội tóc giả, gù người giả làm bà đồng cảm giác được Khanh Hoan đã phát hiện ra mình, trong lòng đột nhiên giật nảy. Cảnh hôm qua bị Khanh Hoan bế công chúa thoáng qua, ngón chân kêu gào muốn trốn chạy nhưng nghĩ đến phần tiền thưởng cuối năm yêu quý mà cậu ta sắp phải dùng đến, cậu ta đành kiên cường nhịn xuống.
 
“Muốn tính một quẻ không, cô gái?” Trợ lý của Nghiêm Quyết dùng giọng nói khàn khàn hỏi Khanh Hoan đang dừng trước quầy hàng của mình.
 
Khanh Hoan ngồi xổm xuống, nhìn kỹ mấy thứ như kiểu mai rùa mà trợ lý bày trên đất.
 
Ở thế giới tu tiên cũng có những người bói toán thế này, cô còn ngụy trang thành người thường để đi tính mấy lần, lần nào cũng rất thái quá, lần nào cũng xem ra đường nhân duyên của cô chính là đại ma vương. Lúc đó cô còn tưởng vấn đề là ở mình, sau khi đến thế giới này, xem một vài chương trình phổ biến về pháp luật thì cô mới bừng tỉnh, những người này đều là kẻ lừa đảo. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Khanh Hoan ngẩng đầu nhìn trợ lý của Nghiêm Quyết, dùng điệu trong Cát tường tam bảo* để thốt lên: “Kẻ lừa đảo?”
 
(*) Là bài hát có giai điệu đơn giản, một người hỏi, một người đáp và những gì trợ lý đáp chính là lời bài hát của bài Cát tường tam bảo này.
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết nghe Khanh Hoan hỏi mình có phải kẻ lừa đảo hay không thì cực kỳ chột dạ, cậu ta muốn phủ nhận theo bản năng nhưng không biết tại sao miệng mình không nghe lời, lại đáp bằng giọng điệu thật là hiền từ: “Ơi?”
 
Khanh Hoan lại nhìn người trợ lý đang hãi hùng che miệng bằng ánh mắt “quả nhiên là vậy”, cô tiếp tục hát: “Cảnh sát không ở đây nên bà ra đây đúng không?”
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết lắc đầu, nhưng lại vui vẻ đáp: “Đúng rồi.”
 
Đúng là làm càn! Khanh Hoan nhìn trợ lý bằng ánh mắt khiển trách, sau đó ca lên: “Lương tâm của kẻ lừa đảo này đi đâu rồi?”
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết hận không thể nhét mai rùa vào miệng để bản thân im lặng, nhưng miệng lại vui sướng hát đối lại với Khanh Hoan: “Ở trên trời rồi.”
 
Khanh Hoan trừng mắt: “Tôi muốn đưa bà đến đồn cảnh sát.”
 

Trợ lý của Nghiêm Quyết rưng rưng nước mắt lắc đầu, ngoài miệng lại phấn khích hơn: “Thế chúng ta đi thôi!”
 
Khanh Hoan và trợ lý không thể điều khiển bản thân đứng lên, tay cầm tay, ấm áp cùng hát: “Hai người chúng ta là hai bà cháu theo con đường chính đạo rực sáng.”
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết khóc ròng, cậu ta sắp tiêu đời rồi, trong đầu cậu ta đã nghĩ đến tiêu đề của trang nhất ngày mai: Tin nóng! Trợ lý tri kỷ của tam kim ảnh đế lại kiêm thêm nghề lừa đảo, vậy rốt cuộc đằng sau là sự suy đồi về đạo đức hay là nhân tính vặn vẹo?!
 
Ngay lúc trợ lý của Nghiêm Quyết cảm thấy tuyệt vọng đến tột cùng, đột nhiên một “bà cụ” đội tóc giả, choàng chăn y chang cậu ta xuất hiện, nhưng mà người này cao lớn hơn trợ lý của Nghiêm Quyết nhiều. Khanh Hoan nhìn thấy “bà ấy”, đôi mắt lại trừng lớn, hừ, kẻ lừa đảo này còn có chị em nữa đấy!
 
Vừa hay có thể cùng đưa đến đồn cảnh sát luôn.
 
Khanh Hoan cất lời với “bà cụ” mới đến: “Kẻ lừa đảo?”
 
Nghiêm Quyết vô cảm kéo khăn quàng cổ che mặt, lạnh lùng nhìn Khanh Hoan, lại thấy trợ lý khóc ròng đã nhận ra anh, anh mím môi, bóp giọng như trợ lý lúc nãy, nói: “Tôi không phải kẻ lừa đảo.”
 
Khanh Hoan nhướng mày, ầu? Kẻ lừa đảo này cũng có đạo hạnh đấy, vậy mà không giống em của bà ấy, vừa nghe bài hát của cô là trúng bẫy ngay.
 
Khanh Hoan vừa định dùng thêm chút pháp lực thì lại nghe chị gái lừa đảo cất lời, nói ra một cái tên: “Yến Hoài.”
 
Khanh Hoan khựng lại, kéo em gái lừa đảo đến trước mặt chị gái lừa đảo: “Bà nói gì cơ?”
 
Nghiêm Quyết không nói chuyện, ánh mắt dừng trên bàn tay đang kéo người trợ lý của Khanh Hoan, trong lòng tự nhiên cảm thấy khó chịu bèn duỗi tay kéo “em gái lừa đảo của mình” lại: “Tôi nói, Yến Hoài.” Anh dừng một chút, hơi mất tự nhiên nhìn về phái khác: “Người cô thích.”
 
Uầy! Khanh Hoan khiếp sợ, chuyện cô thích Yến Hoài, ngoài Yến Hoài ra thì chỉ có mình phu nhân Thịnh biết, người khác không ai biết cả.
 
Chị gái lừa đảo này, hầy, xem ra bà cụ thân yêu này là cao nhân!
 
Khanh Hoan không bắt trợ lý của Nghiêm Quyết đến cục cảnh sát nữa mà nở nụ cười ngọt ngào: “Bà ơi, bà lợi hại ghê, tính chuẩn thật!” Thoạt nhìn bà ấy rất già nua, cô nghĩ tuổi của bà cũng lớn rồi, nên duỗi tay đỡ tay Nghiêm Quyết, dẫn “bà ấy” từ từ đến băng ghế nhỏ mà trợ lý mới ngồi.
 
Cảm giác được Khanh Hoan dựa vào người mình, Nghiêm Quyết chợt cứng đờ.
 
Không phải vì chán ghét mà vì khi cô chạm vào người, có một dòng điện không rõ nguyên nhân sinh ra, chạy dọc theo thần kinh truyền vào ngực, làm trái tim anh tê rần trong nháy mắt. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Nghiêm Quyết cắn răng, đợi bản thân bình tĩnh lại mới đẩy Khanh Hoan ra: “Tôi tự đi được.”
 

Khanh Hoan nhìn bà đi như bay đến quầy hàng, hơi ghét bỏ ngồi xuống băng ghế, dường như đôi chân rất dài nên khiến anh trông hơi chật vật.
 
Khanh Hoan ngồi xổm trước quầy hàng, hơi tò mò: “Bà ơi, bà dựa vào đâu để tính ra cháu thích Yến Hoài vậy?”
 
Cô nhớ rõ trước kia muốn tính gì thì cũng phải khai báo sinh thần bát tự cơ mà.
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết đứng sau anh, đổ mồ hôi hột thay cho Nghiêm Quyết.
 
Nghiêm Quyết lại không hề hoang mang, liếc nhìn Khanh Hoan một cái rồi lạnh nhạt nói hai chữ: “Tướng mạo.”
 
Khanh Hoan sờ mặt mình, cô đã viết sự yêu thích Yến Hoài lên mặt rồi sao? 
 
Trợ lý của Nghiêm Quyết ấn like cho anh, công lực nghiêm túc nói hươu nói vượn quá thâm hậu, đến mức khiến người ta vừa nghe là tin ngay, lại còn tướng mạo cơ đấy!
 
Tuy cậu ta không biết Yến Hoài là ai nhưng cậu ta có thể chắc chắn rằng Đại La Kim Tiên cũng không thể nhìn ra một người thích ai qua tướng mạo của họ cả.
 
Ánh mắt của Nghiêm Quyết dừng trên Khanh Hoan đang ôm mặt nghĩ ngợi, anh nhìn thời gian, sắp đến lúc đông người rồi, không thể kéo dài thêm nữa nên anh chủ động hỏi: “Cô còn muốn biết gì nữa? Có liên quan đến Yến Hoài và bản thân cô không?”
 
Anh bảo trợ lý giả làm thầy bói thật ra là để trợ lý đưa phương thức liên lạc của Yến Hoài cho Khanh Hoan.
 
Đương nhiên, không phải để Khanh Hoan liên lạc với anh, mà là anh không muốn để phu nhân Thịnh mượn bóng anh để đưa số của Thịnh Minh Huyên cho Khanh Hoan.
 
Khanh Hoan như một cô ngốc ấy, nói không chừng sẽ coi Thịnh Minh Huyên là anh, sau đó cùng Thịnh Minh Huyên…
 
Vế sau Nghiêm Quyết không muốn nghĩ, vừa nghĩ đến là chẳng biết tại sao máu huyết cứ cuồn cuộn lên.
 
Nghiêm Quyết nhìn Khanh Hoan, trong lòng thúc giục cô nhanh chóng hỏi phương thức liên lạc của Yến Hoài cô muốn biết nhất, hỏi xong nhìn nhanh chóng chạy đi chứ bộ tóc giả trên đầu mà trợ lý lôi từ đâu ra đội rất khó chịu.
 
Nghiêm Quyết muốn nhanh chóng đuổi Khanh Hoan đi nên khi nhìn thấy ngón tay trắng nõn của cô vươn ra, hơi ngượng ngùng móc móc, ra hiệu cho anh cúi xuống để cô nói nhỏ bên tai, anh nhắm mắt nhịn mong muốn đứng dậy đi ngay của mình xuống, cúi người theo ý cô muốn.
 
Khanh Hoan nhìn vào mắt trợ lý của Nghiêm Quyết, trợ lý cũng rất có mắt nhìn mà quay lưng lại. Lúc này Khanh Hoan mới yên tâm nhẹ giọng nói bên tai Nghiêm Quyết: “Cháu muốn biết…”
 
Giọng nói của cô mềm như bông, hơi thở trong veo ấm áp như lông chim lướt qua, Nghiêm Quyết nắm chặt ngón tay, không đợi anh hoàn hồn từ đợt kích thích này thì đã nghe Khanh Hoan tiếp tục: “Khi nào cháu và Yến Hoài có thể song tu [1] ạ?”
 
Song tu, hai chữ này được nói ra với giọng điệu ngây thơ, hồn nhiên như mang theo độ nóng kinh người, nhanh chóng thiêu cháy cả người anh.
 
Đốt ngón tay của Nghiêm Quyết bị siết đến trắng bệch, trong chớp mắt, anh hận không thể dạy dỗ tên khốn suốt ngày muốn song tu với Khanh Hoan.
 
“Chuyện này thì không tính được.” Nghiêm Quyết nhanh chóng ngồi thẳng dậy, đè thấp giọng mình, lạnh nhạt đến cùng cực, anh nhìn Khanh Hoan: “Cô, sao Hồng Loan chưa chín muồi, chưa thể song tu.”
 

Sao Hồng Loan chưa chín muồi? Lần đầu tiên Khanh Hoan nghe thấy cách nói này, nhưng thấy bà cụ nói nghiêm túc như vậy, nghiêm túc đến mức giọng nói trầm xuống, cô vẫn ngây thơ gật đầu, cảm thấy tiếc nuối vì chưa thể song tu với người đẹp. Tuy nhiên nghĩ kỹ lại, người đẹp lạnh lùng như vậy, đoán chừng không một thời gian ngắn, cô cũng không ước chừng được là bao lâu, nghĩ tới nghĩ lui, cô quyết định hỏi câu kế tiếp: “Thế, có thể tính xem cháu liên lạc với Yến Hoài bằng cách nào không?”
 
Cô đã đợi vài ngày rồi mà nhóm tiểu quan tốt bụng vẫn chưa xuất hiện để đưa cô đi gặp Yến Hoài.
 
Đường của thế giới này quá phức tạp, cô không thể nhớ hết được, vậy nên đã hoàn toàn mất hết liên hệ với Yến Hoài. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Nếu bà cụ có thể nói cho cô cách liên lạc với Yến Hoài thì tốt rồi.
 
“Ừ.” Nghiêm Quyết lên tiếng, đưa tờ giấy đã viết sẵn dãy số cho Khanh Hoan: “Đây là số điện thoại của cậu ta.”
 
Khanh Hoan thấy bà cụ đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước thì càng vững tin bà cụ là thần, phải ngoan ngoãn nghe lời bà ấy nói.
 
“Cậu ta chỉ có một số này thôi.” Nghiêm Quyết thấy dáng vẻ ngu ngơ của Khanh Hoan thì nhấn mạnh: “Những số người khác cho đều là giả.”
 
Khanh Hoan nghiêm túc gật đầu, trịnh trọng cất tờ giấy vào, nhìn bà cụ: “Cảm ơn bà ạ, quẻ này bao nhiêu tiền vậy?”
 
Vừa rồi cô quá phấn khích nên quên mất chuyện trả thù lao.
 
Nghĩ đến trên người mình không có đồng cắc lẻ nào, Khanh Hoan hơi bất an. Đạo hạnh của bà cụ sâu như vậy, chắc là một quẻ đắt lắm nhỉ?
 
Nghiêm Quyết vừa thấy Khanh Hoan đã biết cô không mang theo tiền, giọng điệu hờ hững: “Cô và tôi là người có duyên, không cần rối rắm với những thứ bình thường ngoài thân.”
 
Khanh Hoan cảm động nhìn Nghiêm Quyết, bà cụ đúng là người tốt, rất có thể đã tính ra cô không có tiền nên mới nói như vậy.
 
Tuy bà cụ có thể không cần nhưng cô không thể không cho.
 
Cô không có tiền, nhưng cô có thể hát cho bà cụ nghe.
 
Cô nói cho Nghiêm Quyết ý định của mình, Nghiêm Quyết vốn định từ chối nhưng Khanh Hoan rất kiên trì, anh chỉ đành nhẫn nại nghe anh hát bài “Hoàng hôn hồng” bên tai, nhận lấy sự chúc phúc tốt đẹp mà cô gửi đến “bà cụ” là anh.  Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
***
Lời tác giả:
 
Một ngày nào đó trong tương lai, Yến Hoài muốn nhưng bị Khanh Hoan từ chối: Bà cụ bói toán nói sao Hồng Loan của em chưa chín muồi, không thể làm được!
 
***
[1] Song tu ở đây có thể hiểu là cùng nhau tu hành, cũng có thể hiểu là xxx theo kiểu dưới đây, vậy nên Nghiêm Quyết mới cảm thấy nóng như thiêu đốt.