Thế Thân - Bán Tiệt Bạch Thái

Chương 11: Thực lực






Bầu không khí trong nháy mắt ngưng tụ.

Mạnh Oánh nén lại nhịp tim đang tăng tốc, đang chuẩn bị nói gì đó. Hứa Điện lại buông bài cô xuống, nhìn quanh một lượt, nhíu mày, một cái tay khác bóp thuốc lá, nói: "Mọi người cứ từ từ đánh, chơi vui vẻ lên chút."

Đã không có nói chuyện với Mạnh Oánh, cũng không cùng Mạnh Oánh chào hỏi, càng không đợi Mạnh Oánh mở miệng, nói xong cũng ra ngoài.

Mọi người đều huyên náo đoán mò, mấy giây sau mới phản ứng được, một trận thổn thức.

"Anh ấy là ai? Trông quen quen."

"Đẹp trai như vậy nếu tôi đã gặp qua sẽ có ấn tượng, không bao giờ quên."

"Quá đẹp rồi, a a a, tôi nhất định đã gặp qua, để tôi suy nghĩ một chút, để tôi suy nghĩ một chút "

"Oánh Oánh, em biết anh ta sao?"

Mạnh Oánh lấy lại tinh thần, lắc đầu: "Không biết."

"A? Tiếc ghê, còn tưởng rằng em quen."

"Tôi nhất định gặp rồi, để tôi suy nghĩ một chút."

Một đám người đều đang suy đoán, tổng giám đốc công ty thần sắc khó lường, phỏng chừng biết rồi. May là anh ta cũng không có nghi ngờ Mạnh Oánh với Hứa Điện có gian tình.

Bởi vì nhìn thế nào, Mạnh Oánh đều không giống như là sẽ quen Hứa thiếu gia này.

Trở về chỗ của mình, Hứa Điện không lập tức đi đánh, dựa vào tường hút thuốc, cách một bức tường bên kia cũng chính là chỗ Mạnh Oánh đang ngồi, tiếng cười lần nữa truyền đến, xen lẫn bên trong là tiếng cười của Mạnh Oánh, cô van nài người ta đừng có lại cười cô, xa xa, truyền đến, ôn nhu cực kì. Đôi mắt lạnh lẽo của Hứa Điện bất tri bất giác phai nhạt rất nhiều.

Chính anh cũng không biết.

Đêm nay tâm tình của anh buông lỏng một ít.

Mạnh Oánh rất ít khi cùng một đám người tụ hội nên cảm giác rất thú vị. Ra khỏi câu lạc bộ Tinh Không, cô lại quay đầu lại nhìn thoáng qua lầu ba, không biết bây giờ tâm tình Hứa Điện như thế nào.

Cô đi xuống bậc thang, lên xe.

Lưu Cần ngáp một cái, khởi động xe, chở Mạnh Oánh về nhà.

Mạnh Oánh còn chưa có tắm rửa, thật mệt mỏi, sau khi về, ngay lập tức đi tắm rửa, tắm rửa xong định làm chút việc này nọ thì nghe thấy chuông cửa vang lên.

Cô sửng sốt một chút, cầm di động đi lên trước, chuông cửa lại vang, cô mở mắt mèo, nhìn ra phía ngoài, liền thấy Hứa Điện kéo cổ áo, tay chống lên cánh cửa.

Mạnh Oánh dừng lại, nhanh tay kéo cửa ra.

Ngoài cửa gió lùa thổi qua, mang đến mùi rượu nồng đậm, Hứa Điện uống rượu. Mạnh Oánh lập tức đỡ anh, Hứa Điện nhìn cô một cái, cười nhẹ một tiếng, một bên mở cổ áo một bên vào cửa, đổi giày. Anh khoác lên bả vai cô tay hướng lên nắm lấy cằm, mùi rượu cùng mùi thuốc lá đập vào mặt, anh mỉm cười nhìn cô.

Mạnh Oánh nhấc lên cái cằm, bất đắc dĩ: "Sao lại uống nhiều như vậy?"

"Ừm." Anh đáp, sờ cằm cô, cặp mắt đào hoa như chìm trong rượu, nặng nề chìm chìm, có chút say lòng người. Mạnh Oánh nhìn một chút liền chịu không được.

Vội vàng đỡ anh đi đến ghế sô pha, Hứa Điện ngồi xuống lúc, kéo cánh tay cô lại, cô ngã ngồi trên đùi anh, nụ hôn của anh liền lên tới. Trực tiếp dán lỗ tai hôn.

Tay cũng không thành thật, Mạnh Oánh xô anh, mặt rất đỏ, thế nhưng cô không đọ lại anh, hai người làm ở trên ghế salon.

Sau đó anh ôm cô từ phía sau, đầu ngón tay lại sờ lên khóe mắt cô, môi mỏng dán trên vai của cô, nói: "Sao không vẽ viền mắt?"

Mạnh Oánh chỉnh váy, thấp giọng nói: "Anh muốn nhìn?"

"Muốn."

Mạnh Oánh nghiêng đầu, nhìn anh, biết đêm nay tâm tình anh không tốt, liền theo ý anh đi. Cô đẩy cánh tay của anh, nói: "Em đi vẽ, anh chờ đó."

"Được." Anh một tay chống trán, cười lùi ra sau, áo sơmi xộc xệch, mở lồng ngực, xương bả vai còn có dấu vết bị cô cào.

Mạnh Oánh không có lập tức đi trang điểm, mà là tiến vào phòng bếp, nấu cho anh một bát canh giải rượu.

Cha cô yêu rượu, uống đủ loại rượu, cô sẽ không uống, cũng bởi vì uống một ly đã say, nhưng cô có thể nhận biết rất nhiều rượu, Hứa Điện uống rượu Remy Martin, lúc nãy hôn cảm nhận được.

Loại này nếu uống nhiều, ngày mai sẽ đau đầu. Mạnh Oánh bưng canh giải rượu ra tới, anh nhíu mày nhìn một chút, Mạnh Oánh đem canh đưa cho anh, nói: "Uống đi, nếu không ngày mai đau đầu chết anh."

Hứa Điện đôi mắt nặng nề mà nhìn canh giải rượu, nhất thời không biết đang suy nghĩ cái gì. Mấy giây sau, anh đưa tay, cầm lấy, ánh mắt rơi trên mặt cô, cô đứng sau ghế sô pha, mặc váy ngủ, cổ có dấu hôn, thần sắc ôn nhu.

Hứa Điện dừng động tác, sau đó câu môi cười cười, uống hết. Mạnh Oánh đi vào kẻ mắt, sau khi ra ngoài kêu anh một tiếng, anh cầm cái chén không, quay đầu nhìn thoáng qua.

Bên trong cặp mắt đào hoa xuất hiện một tia tình cảm khác, thế nhưng chỉ một giây sau lại biến mất, anh nắm lấy tay Mạnh Oánh, ngẩng đầu, hôn môi cô, lại đột nhiên dừng lại.

Mấy giây sau, anh thấp giọng nói: "Anh đi về trước."

Vừa nói, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng chùi đi khóe mắt của cô, toàn bộ đường viền mắt màu đen dính lên đầu ngón tay anh.

"Đêm nay không ngủ lại sao?" Mạnh Oánh sửng sốt một chút.
Anh không đáp, cười như không cười bóp cằm cô, giống như là đang nghiêm túc , sau anh nói: "Đêm nay anh mà không đi, em không ngủ được đâu, sáng mai anh sợ em dậy không nổi. Hử? Còn muốn giữ anh lại không?"

Mạnh Oánh đỏ mặt, nhất thời không biết nói gì, trong mắt lại hiện lên vẻ không nỡ. Hứa Điện lại cười, cực kì nhạt, sau đó buông tay, đứng dậy rời đi.

Hoàn toàn không giống như đang cùng cô thương lượng, lúc anh nói ra đã là quyết định.

Mạnh Oánh đành phải tiễn anh, còn hỏi: "Anh tự lái xe sao?"

"Trong nhà có tài xế tới đón." Hứa Điện cài úc áo sơmi, mang giày, đi đến thang máy, tiến vào thang máy đồng thời nhìn cô một cái.

Mạnh Oánh mỉm cười, tựa ở trên cửa nhìn anh.

Anh nghiêng đầu, ấn nút thang máy, cửa chậm rãi đóng lại.

Hai người liền bị cửa thang máy tách rời ra, gió lùa lần nữa thổi qua, Mạnh Oánh rụt người, nhanh chóng đóng cửa lại.

Cạch ——

Trong phòng ngoài phòng đều lâm vào yên tĩnh.

Vào trong nhà, cảm giác có chút yên tĩnh, Mạnh Oánh lại không buồn ngủ, liền mở TV, mở âm lượng lớn, lúc này trên TV đang phát tin tức buổi chiều .

Chợt lóe lên, tại phòng thử vai Tinh Tế do Hoa Ảnh đầu tư buổi chiều hôm nay một biên kịch trượt thai sinh non ở cửa ra vào của tòa nhà, [ Hoa Ảnh ], [ biên kịch ], [ sinh non ] ba từ đều dùng màu xanh đậm xuất hiện trên tiêu đề, thật bắt mắt. Nhưng thời gian đưa tin chỉ có tầm mười giây, rất nhanh liền lướt qua.

Mạnh Oánh lau khóe mắt, ngáp một cái nhìn chằm chằm tiêu đề.

Lúc này, điện thoại vang lên, Mạnh Oánh cầm lên, là Lưu Cần, cô bắt máy.

Lưu Cần tại đầu kia chậc một tiếng: "Em chưa đi ngủ sao?"

"Ừm, vừa tắm rửa xong." Mạnh Oánh chững chạc đàng hoàng nói dối, Lưu Cần cười, nói: "Chị cũng đoán là em chưa ngủ, chị cũng vừa mới biết được, cái người sinh non ở trước cửa tòa nhà hôm nay hình như là chị của Dương Đồng, chị cô ta thế mà là biên kịch Tinh Tế, phi, khó trách Hoa Ảnh có đi cướp cũng phải cướp đến Tinh Tế."

Mạnh Oánh vô ý thức nhìn lên TV.

Nhưng trên đó đã không có một chút tin tức vừa nãy nữa, cô nói: "Tội cho người chị kia quá."

"Cũng đúng, nghe nói mới khoảng bốn tháng, liền sảy thai." Lưu Cần từ trước đến nay độc mồm độc miệng, nhưng đối với loại chuyện này, rất hiểu được nặng nhẹ.

"A đúng rồi, đêm nay tất cả mọi người uống nhiều quá, ngày mai cho em nghỉ ngơi một ngày, ngày kia lại họp, có vui không? Hài lòng không?" Lưu Cần cười hỏi.

Mạnh Oánh cũng cười: "Vô cùng hài lòng, vô cùng vui vẻ."

Ở đầu kia Lưu Cần nở nụ cười, sau đó cúp điện thoại. Mạnh Oánh để điện thoại xuống, lại nhìn chằm chằm TV một lát, mới đứng dậy về phòng.

Hứa Khuynh vừa lúc gọi điện thoại đến, ở bên trong cười nói: "Gần đây sao rồi?"

"Vẫn như thế." Mạnh Oánh dựa vào đầu giường, cười hồi.

"Chậc chậc, không nói chuyện của em cùng Hứa tổng đi?"

"Không có gì đáng nói, lần trước em đã nói hết với chị rồi." Mạnh Oánh cười, Hứa Khuynh ở đầu kia dừng lại, thoáng nghĩ đến cái gì, nói: "Đúng rồi, chị nghe nói, hôm nay chỗ tụi em xảy ra chuyện? Có người sảy thai?"

Nhắc đến chuyện này, Mạnh Oánh liền vô ý thức nghĩ đến vũng máu kia, cô ừ một tiếng.

"Cái người sinh non kia, dáng dấp ra sao? Em có thấy không?"

Mạnh Oánh lắc đầu: "Không, xa quá em không thấy rõ."

"A, được rồi." Hứa Khuynh cười, sau đó hai người lại hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.

Sáng sớm hôm sau, Mạnh Oánh bị cuộc gọi của Lưu Cần đánh thức, vừa nối máy, liền nghe Lưu Cần cười nói: "Trời ạ, Dương Đồng tàn rồi "

Mạnh Oánh còn đang lơ mơ, tùy tiện ứng phó vài câu, lại ngủ mất. Chờ tỉnh lại lần nữa, mới phát hiện trên Weibo đang bùng nổ.

Năm ngoái Dương Đồng quay một bộ phim truyền hình rồi phát sóng, nội dung bộ phim là thần tượng nơi công sở, nam chính là diễn viên trẻ có diễn xuất không tệ, Dương Đồng hóa thân thành thiên kim ngang ngược càn rỡ được nhận vào công ty, tính cách tùy hứng, hành động phách lối, không chịu thua, nhưng cô là từ tiểu bạch mà trở nên như vậy, bị áp bức tính cách, tương đương với dạng đề tài xã hội dạy ngươi làm người. Kịch bản này liền khiến nhiều người chờ mong.

Kết quả sau khi phát sóng, lại gây thất vọng.

Thực tế là Dương Đồng diễn nhân vật thiên kim tiểu thư này quá mức, liền làm người ta có cảm giác không ưa nổi, tính cách kiêu hoành lại bị diễn thành người không có giáo dưỡng, tính tình tùy hứng thành đại tiểu thư xấu tính, nhất là những cảnh diễn với nam chính, tay chân đều cứng ngắc, hoàn toàn không có một chút cảm giác couple, thế là đêm đó, năm chữ 'Dương Đồng diễn xuất kém' liền chen lên hotsearch, sau một buổi tối, bùng nổ vô cùng.

Diễn xuất của Dương Đồng sau đó vẫn luôn rất kém cỏi

Thực lực của Dương Đồng không bằng Mạnh Oánh, kém nhiều lắm

Sau đó có một hotsearch không biết là ai đưa lên, nhưng rất khéo là Mạnh Oánh cũng từng có một vai nữ sáu thiên kim tùy hứng, cô diễn nhân vật thiên kim kia, trừ vẻ bên ngoài ngang ngược, lại làm cho người ta cảm thấy dễ thương, thậm chí có người dùng nhân vật của Mạnh Oánh làm meme, dáng vẻ kiêu hoành kia, khiến nhân ái không buông tay. Nhưng mà lúc trước cũng chỉ lưu truyền trong một số nhỏ fan hâm mộ.

Lúc này bị screenshots truyền video đến Weibo, so sánh nhân vật của hai người, đột nhiên có vẻ là Dương Đồng diễn vai này thật không thoải mái dễ chịu.

Quá mức. Mạnh Oánh ít khi nhận kịch bản thần tượng, lúc trước chính mình quay nhân vật kia cũng không ấn tượng lắm, lúc này tất cả hotsearch Weibo đều là video nhân vật thiên kim của Dương Đồng, Mạnh Oánh lướt lướt, tất cả đều là của cô ấy. Lưu Cần lại gọi điện thoại đến, nói: "Nhờ những cái này fan hâm mộ rốt cuộc biết được nữ thần của mình không có năng lực, chậc chậc, thật chịu không được khảo nghiệm."

Mạnh Oánh tắt Weibo.

Weibo đã lên không ít người nói cái này cái kia. Bắt đầu so sánh.

[ Mùi Thuốc Lá Ngươi: Oánh Oánh nhà tôi rốt cục cũng được nghiền ép Dương Đồng, ha ha. ]

[ Dương Dụ Đầu: Ai nha, tôi bị Mạnh Oánh hớp hồn rồi, Dương Đồng về sau còn dám kéo Mạnh Oánh ra so sánh, tôi liền phun chết cô. ]

[ Yêu Hay Không Yêu Nói Một Lời: Dương Đồng rốt cục cũng bị phát hiện không có thực lực? Thật đáng mừng, lúc trước tôi cũng không hiểu mấy người tâng bốc cô ta cái gì nữa, trừ tướng mạo dáng người ra thì không còn gì khác. ]

[ Cố Mạnh Tiểu Khả Ái: Mấy người đi xem mấy bộ phim cô ta đóng đi, chậc chậc, thực sự không muốn nhìn, nếu không có nam chính chống đỡ, chắc không có người xem luôn quá? Hoa Ảnh cũng không biết đã đổ bao nhiêu tiền mua fan cho cô ta. ]

[ Mẹ Không Cho Phép Bạn Yêu Đương: Ác ác, diễn xuất của Dương Đồng rốt cục thất bại. (buông tay )]

[ Lam Vi Cân: Suy nghĩ một chút mấy năm này, Dương Đồng làm thế nào nổi tiếng? Chính là giẫm Mạnh Oánh đi lên mà nổi, hồi trước còn có người giới thiệu nói Dương Đồng người đẹp tâm thiện diễn xuất tốt, bây giờ đi đâu rồi, nhìn biểu hiện hôm nay của chủ tử mấy người đi, thật muốn cười chết tôi rồi. ]

"Là ai phát mấy cái này? Làm sao lại ở dạng screenshots?" Dương Đồng đẩy thợ trang điểm ra, chỉ vào máy tính, nhịn hơn một giờ rốt cục nhịn không được, mặt đen lên hung hăng nhìn những hình ảnh phóng đại buồn cười kia. Thợ trang điểm cùng trợ lý lui về phía sau, ai cũng không dám lại gần phía trước.

Dương Đồng tính tình không tốt tất cả nhân viên đều biết. Quan Tiếu lấy máy tính đi, nói: "Em trang điểm cho tốt đi, hôm nay lo mà chụp quảng cáo biết đâu ngày mai muốn chụp cũng không chụp được, những chuyện này không cần em quản, công ty tự sẽ xử lý."

"Xử lý? Hotsearch Mạnh Oánh diễn xuất tốt sao không xử lý đi?" Dương Đồng hung hăng nhìn về phía Quan Tiếu, Quan Tiếu sửng sốt một chút, cô nói: "Hotsearch này cùng diễn xuất của em không có quan hệ gì, công ty ép làm sao được?"

"Không có quan hệ sao? Rõ ràng chính là đang cười nhạo tôi." Dương Đồng nói liền muốn đứng lên, Quan Tiếu đè ép bả vai cô, nói: "Không có cách nào khác, hotsearch này là vì Cố ảnh đế ấn like nên được chú ý đến, 'Cửu Trọng Thiên' vì muốn tuyên truyền, mượn lực mà pr, lúc trước cũng do em tự mình rút lui còn gì."

Là rút lui.

Nhưng vẫn có rất nhiều người bình luận phía dưới ném đá cô diễn xuất kém.

Dương Đồng trước giờ quen giẫm lên Mạnh Oánh, khoảng thời gian này đều bị Mạnh Oánh ngồi lên đầu, cô hận vô cùng. Quan Tiếu thở dài, đang muốn tiếp tục thuyết phục Dương Đồng.

Điện thoại trong tay vang lên, cô bắt máy, đầu kia không biết nói cái gì, Quan Tiếu trố mắt, sau đó cô nhìn về phía Dương Đồng, Dương Đồng ngay tại nổi nóng, hỏi: "Chuyện gì?"

Quan Tiếu chần chừ một lúc, nói: "Mạnh Oánh được nhận vai nữ tứ Kiều Lan trong Tinh Tế."

"Cái gì?" Dương Đồng soạt một tiếng đứng bật dậy.

Quan Tiếu tuy là vừa mới khuyên Dương Đồng, nhưng lúc này cũng cảm thấy không ổn, cô nói: "Mạnh Oánh tuyệt đối không thể tham gia Tinh Tế, cô ta mà vào em liền gặp phiền phức."

Thân là người đại diện, Quan Tiếu đương nhiên biết thực lực của Dương Đồng, trong giới chính là muốn làm bình hoa di động tránh tai tiếng, lúc đầu hai người Mạnh Oánh cùng Dương Đồng ganh đua so sánh, xác thực có thể mang đến nhiệt độ, thế nhưng nghiền ép Mạnh Oánh thì được, nếu như nhiều lần bị nghiền ép, vậy thì phiền phức.

Dương Đồng giọng căm hận nói: "Nói nhảm, tôi đương nhiên biết."

Nói xong, cô quơ lấy điện thoại, đi đến ghế sô pha, bấm gọi Hứa Điện.

Sau hai ba âm thanh liền thông máy.

Đầu kia mới tiếp, giọng người đàn ông trầm thấp mang theo một chút lười nhác: "Chuyện gì?"

Dương Đồng khí tức hơi kiềm chế, nói: "Em không cần Mạnh Oánh diễn Tinh Tế, cô thế mà nhận được vai nữ tứ! Em không cần cô ta diễn."

Đầu kia truyền đến tiếng lật văn kiện , mấy giây sau, Hứa Điện cười, lại có chút sắc bén: "Vậy em muốn làm thế nào?"

"Thay người." Dương Đồng gọn gàng dứt khoát.

Cô nhất thời nổi nóng không chú ý, ngang ngược cực kì, cũng quên đi đối diện không phải là người cô có thể khóc lóc om sòm.

Đầu kia, anh lại bật cười: "Không được, chúng ta phải tôn trọng kết quả."

Tuy là mang theo vài phần trêu chọc, nhưng không chần chừ. Dương Đồng sửng sốt một chút, kinh hãi trong lòng,  đang muốn mở miệng nói chuyện, đầu kia đã tắt máy, tiếng tút tút tút tiến vào chặn trong cổ họng, chặn cho cô một hơi lên không nổi, cả người đều bất lực.

Tại văn phòng Hoa Ảnh.

Hứa Điện để điện thoại xuống, đầu ngón tay cào xuống cổ. Phía trên có một chút vết cào, cửa đẩy ra, trợ lý cầm danh sách diễn viên Tinh Tế tiến đến, để lên bàn.

"Hứa tổng, đây là của Lưu đạo diễn vừa mới gửi tới."

"Ừm." Đầu ngón tay Hứa Điện nhẹ nhàng lật văn kiện, nhìn về phía danh sách, mới miễn cưỡng lướt qua, một chút liền quét đến nữ tứ Kiều Lan bên cạnh diễn viên tên: [ Mạnh Oánh ]

Anh nhìn mấy giây, chuẩn bị thu tầm mắt lại, cuối cùng lại nhìn lên trên, nam chính thượng tá bên cạnh diễn viên tên: [ Cố Viêm ], hai chữ làm anh dừng lại.

Anh chống cằm, nhìn một lát, điểm lên cái tên kia, hướng trợ lý nói: "Nói với Lưu đạo diễn một tiếng, không nhận người này, cho dù diễn xuất tốt cũng không cần."

Trợ lý sửng sốt một chút, có chút không hiểu ra sao, nhưng rất nhanh gật đầu: "Vâng."

Nói xong, liền xoay người đi gọi điện thoại.

Người vừa đi tới cửa, tay đặt lên tay cầm chuẩn bị mở, giọng Hứa Điện trầm thấp lần nữa từ phía sau truyền đến, không mang cảm xúc: "Được rồi, hết thảy đều nghe Lưu đạo diễn đi."

Trợ lý chần chừ một lúc, trở lại, nhìn người đàn ông tuấn mỹ mặc áo sơ mi đen: "Hứa tổng? Không đổi?"

"Ừm."