_" Linh Nhi .. " Hứa Trác Lâm cả người mệt mỏi lên tiếng. Nhìn sắc mặt của anh giống như đã nhiều ngày chưa ngủ vậy. Quần thâm trên mắt anh đã nói rõ điều đó.
_" Em khóc sao ?. Ai làm em khóc". Hứa Trác Lâm đi lại chỗ cô và Lý Mỹ Nam đứng. Thấy ánh mắt của cô đỏ ửng sưng lên thì bất giác làm anh đau lòng.
_" Hứa Trác Lâm.. Anh đến đây để làm gì. Căn nhà này không chào đón anh. Anh về đi ". Triệu Mẫn vuốt lại đôi mắt đỏ hoe nhìn Hứa Trác Lâm nói.
Lý Mỹ Nam cũng nhìn Hứa Trác Lâm bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Nhưng đây là chuyện riêng tư của cô anh không tiện xen vào chỉ im lặng đứng 1 bên. Nếu cô cần anh thì anh luôn sẵn sàng có mặt.
_" Linh Nhi .. Anh đến để xin lỗi em, và anh đến để thăm Moon. Anh nhớ con và em ". Hứa Trác Lâm sợ cô đuổi về nên nhanh chóng nói lý do đến.
_" Anh nhớ tôi. Hứa Trác Lâm anh đừng làm tôi buồn nôn nữa có được không. Anh nhớ gì ở Khúc Linh Nhi này hả ?. Nhớ anh đối xử tệ bạc với mẹ con tôi ra sao, hay nhớ anh đã đánh chửi tôi thậm tệ như thế nào ?. Nhìn căn nhà này đi. Tác phẩm của anh đó. Nếu không phải tại anh thì tôi đâu có đến nỗi như vậy. Anh cút đi và đừng để tôi gặp anh nữa. Anh còn nhớ tôi đã nói gì không. Tôi đã nói là nếu có 1 ngày anh nhận ra sự thật thì cho dù anh có hối hận mà quỳ xuống xin tôi tha thứ thì tôi cũng sẽ không chấp nhận. Anh về đi... ". Triệu Mẫn có chút giận chó đánh mèo nói. Nếu Hứa Trác Lâm là 1 người đàn ông có trách nhiệm với vợ con thì cô đã không phải lòng Phong Tình rồi. Nếu nói Hứa Trác Lâm là cội nguồn mọi đau khổ của cô lúc này cũng không sai.
_" Linh Nhi .. Anh biết sai rồi. Em cho anh 1 cơ hội sửa sai được hay không. Anh biết lúc trước anh mắt mù làm khổ em rất nhiều. Anh xin lỗi. Cho anh thêm 1 cơ hội sửa sai được không ?. Anh hứa sẽ đối xử tốt với mẹ con em mà. Linh Nhi.. cho anh thêm 1 cơ hội sửa lại những lỗi lầm trước kia anh gây ra có được không ?. Moon không thể không có ba mà. Xin em đó ". Hứa Trác Lâm cầm lấy 1 tay của cô nói. Nói những lời này anh thực sự đã thức khuya vài đêm để lấy hết can đảm nói.
_" Khúc Linh Nhi của anh đã chết rồi. Nếu anh muốn xin lỗi cô ấy thì anh chết đi. Chết rồi thì Anh có thể xuống địa phủ gặp cô ấy mà xin lỗi. Còn tôi thì không muốn thấy mặt anh nữa. Đừng làm mất thời gian của tôi nữa. Anh về đi ". Triệu Mẫn lên tiếng. Cô vốn đã không vui giờ Hứa Trác Lâm đến thì vô tình cô đem hết bực bội chuốc hết lên đầu anh.
_" Hừ.... Anh Nam vào nhà đi mặc kệ anh ta ". Triệu Mẫn mệt mỏi lười cãi nhau với Hứa Trác Lâm nên kéo tay Lý Mỹ Nam nói. 2 người bước vào nhà thì Hứa Trác Lâm bám theo
_" Linh Nhi .. nghe anh nói đi. Anh biết lỗi rồi mà... Linh Nhi ". Hứa Trác Lâm tính bước vào nhà thì cô nhanh chóng đẩy anh ra rồi đóng cửa lại. Hứa Trác Lâm đưa tay ra muốn cản cửa lại không cho cô đóng cửa lại thì lập tức bị cánh cửa đập mạnh vào ngón tay làm anh đau điếng mà lùi lại 1 vài bước.
_" Rầm... ". Cánh cửa đóng lại.
_" Khúc Linh Nhi.. Anh xin lỗi. Nếu em không tha thứ cho anh thì anh đứng mãi ở đây cho đến khi nào em tha thứ cho anh thì thôi. Khúc Linh Nhi.. Em nghe anh nói không ". Hứa Trác Lâm thổi nhẹ ngón tay đau nhói đứng ở cửa lớn tiếng nói.
Triệu Mẫn và Lý Mỹ Nam ở trong nhà nghe Hứa Trác Lâm nói vậy thì cả 2 đều đồng loạt nhíu mày.
_" Em không tha thứ cho cho anh ta thật hay sao ?. Dù gì anh ta cũng là Ba của Hứa Thủy Linh mà. Anh thấy Hứa Trác Lâm cũng có vẻ biết sai rồi. Theo anh biết thì lúc trước không phải em rất yêu anh ta hay sao ". Lý Mỹ Nam nhìn cô hỏi dò nói.
_" Anh Nam.. Anh không hiểu đâu. Em với anh ta đã cạn tình lâu rồi. Anh hỏi em vì sao không tha thứ cho anh ta à.. cũng 1 trường hợp như vậy. Nếu vợ anh bỏ anh đi với người đàn ông khác hơn 4 năm trời, rồi bỗng 1 ngày cô ấy gặp anh rồi nói biết lỗi rồi muốn quay lại với anh thì anh sẽ chấp nhận tha thứ cho cô ấy hay sao. Anh có thể sống với cô ấy như không có chuyện gì xảy ra à. Nếu anh có thể tha thứ cho cô ấy thì em sẽ suy nghĩ lại. Phụ nữ cũng là con người mà. Phụ nữ không phải Thánh Mẫu hay là Đấng Cứu Thế. Không phải chỉ 1 lời xin lỗi thì có thể xem như không có chuyện gì được. Chúng ta đều trưởng thành thì cần phải chịu tránh nhiệm cho việc mình đã làm thôi ".
Triệu Mẫn nói rồi cô ngừng lại 1 chút. Cô nhìn Hứa Trác Lâm đứng ở giữa sân hối lỗi dưới cái nắng nóng lột da để xin lỗi cô thì cô lắc đầu 1 cái, rồi cô nhìn Lý Mỹ Nam nói tiếp.
_" Anh Nam.. Anh mặc kệ anh ta đi, anh ta thích đứng đó thì để cho anh ta đứng, nếu anh ta đứng mệt rồi thì sẽ tự động về nhà thôi. Hứa Trác Lâm có tiền, có thế. Không có em thì còn có khối người phụ nữ muốn sinh con cho anh ta thì anh lo gì. Bé Moon sẽ không là đứa con gái duy nhất của anh ta ". Triệu Mẫn buồn rầu nói.
Lý Mỹ Nam im lặng nghe cô nói. Cô nói cũng đúng thôi phụ nữ không phải là đấng cứu thế thật. Nếu là vợ anh cũng như Hứa Trác Lâm thì anh cũng không thể tha thứ được thì anh lấy cái gì khuyên cô tha thứ cho Hứa Trác Lâm chứ. Lúc có không biết trân trọng gìn giữ thì khi mất cũng đừng tìm. Niềm tin đã mất đi thì có làm gì cũng không thể lấy lại 1 lần nữa. 1 lần bước qua nhau thì sẽ là mất nhau mãi mãi. Hứa Trác Lâm có lẽ đã thấm thía đạo lý này rồi.
Triệu Mẫn nhìn nhà bụi bẩn thì không nói chuyện với Lý Mỹ Nam nữa. Cô kéo tay áo lên rồi bắt đầu dọn dẹp nhà 1 chút. Mấy chuyện làm cô đau đầu thì cô tạm thời quăng nó qua 1 bên. Lý Mỹ Nam thấy vậy cũng cởi bỏ áo khoác đắt tiền của mình rồi cũng giúp cô dọn lại 1 chút. 2 người tạm thời không nói với nhau nữa.
Hứa Trác Lâm nhìn cánh cửa đóng kín mít thì trong lòng anh hối hận vô cùng. Giá như thời gian có thể quay lại thì anh đã không để bi kịch này xảy ra rồi. Biết đâu bây giờ anh đang hạnh phúc bên vợ con cùng nhau quay quần ăn cơm và cười đùa vui vẻ. Lỗi tại anh, tại anh mù quáng nên vô trách nhiệm với cô trước. Chính Hứa Trác Lâm anh đã phụ bạc Khúc Linh Nhi trước thì cô có trừng phạt như thế nào thì cũng đáng đời của anh.
Khúc Linh Nhi nói đúng. Anh là 1 thằng chồng đốn mạt, là người cha vô trách nhiệm, là 1 người bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa nên không đáng được tha thứ. " Linh Nhi .. Anh xin lỗi.. Anh biết lỗi rồi, anh chỉ mong được em tha thứ cho anh 1 lần thôi ". Hứa Trác Lâm đứng dưới nắng lâu thì anh đầu óc say sẩm mặt mày thì thầm 1 câu.
Cả người anh đứng dưới cái nắng gắt 1, 2 giờ trưa muốn lột cả da. Người bình thường còn chịu không nổi huống chi anh là dân văn phòng thì làm gì chịu được cái nắng như lò thiêu như vậy. Đầu óc anh choáng váng vì thiếu ngủ lâu ngày, đã 2 ngày nay anh chưa ăn uống gì nên hồn rồi, mồ hôi của anh ra ướt đẫm cả người anh, nhưng lúc này anh thực sự không quan tâm. Anh chỉ cầu mong cô có thể tha thứ cho anh thôi. Anh làm sai, anh đáng bị trừng phạt như vậy.
Chiều tối
Ông trời nói mưa là mưa. Sấm sét sáng rực cả 1 góc trời. Mưa nặng hạt rơi xuống như muốn rửa sạch mọi tội lỗi của thế gian vậy. Hứa Trác Lâm vẫn kiên trì đứng đó mặc cho nước mưa vô tình hất lên người của anh lạnh buốt. Anh vẫn nhìn cánh cửa đóng kín mà đau lòng. " Linh Nhi .. Tha thứ cho anh đi. Cầu xin em đó ". Hứa Trác Lâm nhỏ giọng nói. Nước mắt hối hận và nước mưa hòa làm 1. Nếu có thể anh chỉ mong nước mưa có thể rửa sạch mọi tội lỗi của anh lúc trước.
Triệu Mẫn và Lý Mỹ Nam cũng dọn dẹp nhà cửa xong thì mới để ý ngoài trời đã tối. Ngoài trời sáng rực những tia chớp tím mạnh mẽ vô tình. Triệu Mẫn cứ nghĩ trời mưa thì Hứa Trác Lâm sẽ biết khó mà bỏ về rồi. Cô thực sự không nghĩ 1 người cao ngạo như Hứa Trác Lâm vẫn có thể kiên trì đứng ở bên ngoài lâu như vậy.
Cô vừa đặt mình nằm dài ra ghế sô pha nghỉ mệt thì Lý Mỹ Nam mở đèn ngoài sân lên rồi anh nhìn thoáng qua Hứa Trác Lâm vẫn còn ở bên ngoài hứng nước mưa thảm hại vô cùng. Anh thấy thân hình của Hứa Trác Lâm rung lên đung đưa như sắp ngã vì lạnh thì anh thở dài đồng cảm lên tiếng. " Linh Nhi .. Anh thấy Hứa Trác Lâm có lẽ không cầm cự được bao lâu nữa đâu. Sắc mặt của anh ta thật kém, chắc có lẽ anh ta nhiều ngày không ăn uống ngủ nghỉ gì rồi. Cứ cái đà này anh ta gục ngã tại đây mất ".
Triệu Mẫn nghe vậy thì bất giác trái tim nhói đau. Không phải là cô đau cho Hứa Trác Lâm mà là cảm xúc của Khúc Linh Nhi thực sự đau lòng khi biết Hứa Trác Lâm như vậy.
_" Mẹ... Ba Trác Lâm còn bên ngoài hay sao. Chắc ba lạnh lắm. Con mang cây dù ra cho ba được không mẹ ?. ". Hứa Thủy Linh nhỏ giọng hỏi vì bé sợ cô không vui khi bé làm như vậy.
Triệu Mẫn nghe vậy thì nhìn Bé Moon rồi cô nhỏ giọng hỏi lại bé 1 câu. " Moon.. nói cho mẹ Linh Nhi nghe. Con tha thứ cho ba Trác Lâm của con thật à. Con không giận ba con vì đã bỏ con đi bao nhiêu lâu nay và Ba Trác Lâm lại còn hay la mắng con nữa. Con không giận ba con thật hay sao ".
Bé Moon nghe cô hỏi vậy thì mếu máo khóc. Đôi mắt to tròn giống Hứa Trác Lâm như đúc đỏ ửng rồi rơi từng giọt nước mắt xuống đất. Bé lấy bàn tay búp măng nhỏ lau đi giọt nước mắt trên gương mặt trái xoan giống Khúc Linh Nhi như 2 giọt nước rồi nhỏ giọng nói
" Mẹ Linh Nhi .. Con chỉ muốn có ba và có mẹ thôi. Bạn Hào ngồi kế bên con lúc nào cũng khoe khoang được ba mua quà mới cho bạn ấy. Mấy bạn trong lớp lúc nào cũng cười con không có ba. Con không có ghét ba Trác Lâm. Con chỉ muốn ba mẹ cùng đưa rước con đi học cơ. Con muốn cho các bạn biết con cũng có ba mà ". Bé Moon òa khóc nức lên từng tiếng nói.
Lý Mỹ Nam nghe vậy thì hốc mắt cũng đỏ ửng lên. Anh nghe mấy lời bé Moon nói làm anh bỗng nhiên nghĩ đến mẹ của anh lúc trước. Anh khi đó đã vô tâm làm tổn thương bà đến cỡ nào. Nay Mẹ của anh mất rồi anh mới nhận ra có ba, có mẹ là 1 điều thiêng liêng nhất... Anh không nói ra nhưng chỉ mình anh biết là anh nhớ mẹ anh đến cỡ nào.
Triệu Mẫn nghe từng câu từng chữ của bé như lưỡi dao cứa vào tim của cô đau nhói. Bé Moon chưa bao giờ nói ra suy nghĩ của bé bao giờ, nên cô vô tâm không hề hay biết tâm tư non nớt của bé đang nghĩ cái gì. Cô chỉ áp dụng tâm tư của 1 người trưởng thành để giải quyết mọi chuyện mà quên mất đi Hứa Thủy Linh cũng cần được nhận lấy tình cha con vốn đã thiếu hụt từ lâu.
Cô có thể thay mặt Khúc Linh Nhi mà không tha thứ cho Hứa Trác Lâm, nhưng cô cũng không thể thay mặt bé Moon cắt dứt đi tình cha con của 2 người được. Nếu hôm nay cô không hỏi bé thì cô cũng không biết được mình đang làm tổn thương con bé như thế nào. Trong 1 cuộc hôn nhân thất bại thì người chịu nhiều đau thương nhất là con cái. Câu này quả thật không sai.
Triệu Mẫn ôm bé Moon vào lòng. " Moon.. cho mẹ xin lỗi. Con mang dù ra cho ba con đi. Con bảo ba con về đi không lại đổ bệnh ".
Bé Moon nghe được cô đồng ý thì bé gật đầu rồi dáng người nhỏ bé của bé cầm 1 cây dù lớn đưa cho cô, rồi bé lại cầm 1 cây khác. Ý của bé là muốn cô che dù cho bé đi ra, còn bé thì đưa cho Hứa Trác Lâm cây dù khác. Lý Mỹ Nam chỉ im lặng không lên tiếng.
Triệu Mẫn đứng dậy mở cửa rồi che dù cho Bé Moon đi ra. Nước mưa hất lên người 2 mẹ con lạnh buốt. Hứa Trác Lâm thấy cửa mở ra thì mỉm cười. Đôi môi tái nhợt vì lạnh khẽ nhếch lên vì rốt cuộc anh cũng đợi được rồi. " Linh Nhi.. em tha thứ cho anh rồi sao ". Hứa Trác Lâm cả người đứng không vững nói.
" Ba... Ba về đi. Không ba sẽ bệnh đó. Con không giận ba nữa đâu ". Bé Moon đưa cây dù cho Hứa Trác Lâm rồi nói.
_" Hứa Trác Lâm.. Anh về đi. Dù anh có đứng đây cả đêm thì tôi cũng không tha thứ cho anh đâu. Tình cảm tôi và anh đã hết anh đừng tốn công nữa. Về đi.. ở đây không chào đón anh ". Triệu Mẫn lên tiếng.
_" Không.. Nếu em vẫn không tha thứ cho anh thì anh sẽ đứng đây đến khi nào em tha thứ cho anh thì thôi ". Hứa Trác Lâm giọng run run vì lạnh nói.
Triệu Mẫn lắc đầu. Anh có dùng cách này để ép cô thì anh tốn công vô ích rồi. Cô không nói tiếng nào nữa ôm bé Moon tính vào trong nhà thì cả cơ thể của Hứa Trác Lâm ngã rầm xuống đất ngất đi.
_" Ba.. ". Bé Moon hét lên lên 1 câu.
_" Hứa Trác Lâm... Anh sao rồi. Anh Nam.... cứu ". Triệu Mẫn thấy Hứa Trác Lâm ngã ra đất thì cô cũng giật mình hét lên kêu cứu.
Lý Mỹ Nam thấy vậy nhanh chóng chạy ra khiêng Hứa Trác Lâm vào nhà. Đặt Hứa Trác Lâm vào ghế sô pha thì anh nhanh chóng gọi bác sĩ riêng của anh đến. Hứa Trác Lâm cả người tím tái ngất đi chắc có lẽ anh đã kiệt sức lắm rồi. Triệu Mẫn nhìn Hứa Trác Lâm mà chau mày suy nghĩ.
_____ ITS_ME_2210 ________
Bar So Hot :
Phong Tình ngồi ở 1 bàn đặc biệt chỉ dành riêng cho anh. Vỏ chai rượu lăn lóc dưới chân anh. Anh cứ uống cạn hết 1 ly rượu đến 1 ly rượu khác. Ánh đèn màu chớp nhoáng chiếu thoáng qua người của anh càng thêm cô độc.
_" Ông chủ.. uống nãy giờ cũng say lắm rồi. Lần đầu tiên thấy ông chủ buồn như vậy đó. Ông chủ đừng uống nữa ". 1 anh chàng bartender đẹp trai lên tiếng.
_" Cút... ". Phong Tình không ngừng lại vẫn uống cạn thêm 1 ly rượu nói. Ai nói anh say.. Anh còn nhớ đến cô thì say cái gì. Bóng hình người con gái kia còn như in trong đầu anh thì anh vẫn chưa có say.
Người Bartender thấy vậy rút lui không khuyên Phong Tình nữa chỉ lấy điện thoại gọi cho Lý Mỹ Nam đến rước Phong Tình thôi.
_" Anh đẹp trai sao uống rượu có 1 mình vậy. Muốn uống cùng em không ". 1 cô gái ăn mặc hở hang nói. Nghề của cô là luôn ở quán bar này tìm con mồi là mấy người say như Phong Tình mà xuống tay. Mỗi lần như vậy cô cũng kiếm được bộn tiền nhờ ăn vạ. Thấy Phong Tình thì hôm nay cô biết cô sắp phát tài rồi.
_" Linh Nhi .. là em à. Em đến rồi sao. Em sẽ không bỏ anh đi có phải không ". Phong Tình say mềm nói. Anh vuốt ve gương mặt của người con gái xa lạ kia ngọt ngào nói.
_" Linh Nhi ..? .. à phải... Em là Linh Nhi của anh đây ". Người con gái mỉm cười nói. Cô biết Phong Tình nên cũng muốn nhân lúc anh say mà câu dẫn anh 1 chút. Nếu có thai con của anh thì Phong Gia cũng sẽ không bạc đãi cô. Cô phát tài rồi.
_" Anh muốn em.. Linh Nhi ". Phong Tình lật người ôm cô gái xa lạ nằm dài xuống ghế. Môi anh điên cuồng hôn lên môi cô gái xa lạ kia. Tay anh mất khống chế mà xoa khắp người cô gái xa lạ.
_" Từ từ đã nào. Chúng ta đến khách sạn được không cục cưng. Gấp cái gì chứ.. nơi đây đông người không tiện ". Cô gái nhẹ giọng câu dẫn anh nói.
Phong Tình say mềm nên tưởng Khúc Linh Nhi đến thật nên anh đồng thuận đi theo cô gái xa lạ kia. Cô ta thấy vậy mỉm cười đắc ý rồi dìu Phong Tình say mềm ra khỏi quán Bar nhộn nhịp kia. Lúc Lý Mỹ Nam đến 2 người đã đi được 1 lúc rồi.