Lăng Phong đưa ly nước Triệu Mẫn rồi mới lên tiếng.
" Em không thắc mắc tại sao Phong Thần Vũ họ Phong mà anh lại họ Lăng à ? ".
Triệu Mẫn khẽ chau mày lên tiếng. " Ý của anh là anh và Phong Thần Vũ không có chung dòng máu huyết thống hay sao ".
" Thông minh.. Anh là con nuôi được nhà họ Phong nhận nuôi. Ba ruột của anh mất sớm. Năm đó anh còn rất nhỏ, mẹ của anh cũng tức là mẹ của em đã 1 tay nuôi dưỡng anh, cho đến khi bà ấy lọt vào mắt xanh của của Ba Thần Vũ. Bà ấy đã từng là người phụ nữ rất đẹp, danh tiếng cũng vì vậy mà vang xa, chính ba của Phong Thần Vũ năm đó đã lợi dụng chức quyền và dùng mọi cách ép bà ấy vào con đường cùng. Ba của Phong Thần Vũ muốn mẹ của chúng ta làm người tình cho ông ấy. Năm đó anh còn rất nhỏ. Phong Thần Vũ cũng vừa sinh ra đời không lâu. Bị dồn vào thế bí nên mẹ đã đồng ý với điều kiện của ông ta để nuôi anh ăn học. Không bao lâu thì chuyện ông nuôi người tình bên ngoài cũng đến tai mẹ của Phong Thần Vũ. Bà ấy đã tìm đến và ép mẹ làm ra 2 lựa chọn. 1 là hủy dung nhan và rời đi khỏi đó mãi mãi không được trở về thì bà ấy mới nhận anh về làm con nuôi, cho anh ăn học thành tài. 2 là bà ấy có thể ở lại nhưng đổi lại là anh phải chết ".
Lăng Phong ngưng lại một chút, ánh mắt của anh lại nhìn xa xăm, những ký ức năm đó chợt ùa về làm đôi mắt của anh đã ửng đỏ. Hình ảnh mẹ của Phong Thần Vũ ép mẹ ruột của anh phải hủy đi dung nhan anh còn nhớ như in.
" Sau đó thì sao ?. Quyết định của mẹ là gì ". Triệu Mẫn tiếp tục hỏi
" Em không thấy vết sẹo trên mặt của bà ấy hay sao ?. Năm đó bà ấy vì muốn anh được đi học thành tài và được sống sung túc, nên bà ấy chọn cách thứ nhất. Hủy dung nhan rồi bỏ đi, còn anh được nhà họ Phong nhận làm con nuôi. Đã nhiều năm trôi qua anh vẫn cho người tìm kiếm bà ấy nhưng bặt vô âm tín, nếu em không để rơi cái bóp tiền tại phòng của anh thì anh cũng không biết chúng ta có cùng một mẹ. Em là em gái cùng mẹ khác cha đã thất lạc nhiều năm ". Lăng Phong khẽ cười chua chát nói. Anh rất muốn hỏi Triệu Mẫn là mẹ anh bà ấy có khỏe không nhưng lời đến miệng lại không thể nói thành tiếng. Anh chỉ sợ mình không kiềm lòng được mà hận cả mẹ mình thôi.
" Lăng Phong.. Cảm ơn về câu chuyện xưa của anh. Còn về việc những lời anh nói có đúng sự thật hay không, thì còn phải đợi tôi đi xác minh lại đã. Tôi sẽ không vì một 2 câu của anh mà tin tưởng vô điều kiện. Trước khi làm rõ sự việc thì thứ lỗi cho tôi không thể gọi anh một tiếng anh hai được ". Triệu Mẫn nghiêm túc nói, tuy là lý thuyết của Lăng Phong nói lúc nãy là hợp tình hợp lý, nhưng cô phải tìm mẹ cô hỏi cho ra lẽ thì mới biết được anh có nói dối hay không. Cô thực sự không hy vọng anh bịa ra câu chuyện anh em này rồi dùng cô để đạp đổ vị trí của Phong Thần Vũ hiện tại.
" Em cứ tùy tiện đi xác minh lại đi. Lời của anh nói không sai sự thật một chút nào. Chỉ có điều.. Phong Thần Vũ rất ghét anh. Cậu ta hận anh từ trong xương tủy. Nếu Phong Thần Vũ mà biết chúng ta là anh em, và em là con gái của người tình cũ của Ba cậu ấy, thì coi bộ em và Thần Vũ không thể tiến thêm một bước nào nữa rồi. Tính cậu ấy xưa nay vẫn rất cố chấp. Mẫn Mẫn.. em vẫn nên chuẩn bị tâm lý trước đi là vừa. Hôm nay ngọt ngào thì ngày mai là cay đắng. Anh thực sự không muốn em bị tổn thương đâu ". Lăng Phong nhìn ra cửa sổ khẽ cười lên tiếng.
Triệu Mẫn nghe vậy cũng rơi vào trầm tư.
Lăng Phong vừa dứt lời thì chuông báo động vang lên. Lăng Phong nhìn vào màng ảnh giám sát thì thấy người của Phong Thần Vũ cũng đã kéo đến. Khí thế ngất trời như vậy thì chắc chắn đến hỏi tội anh rồi.
" Tất cả mọi người đừng phản kháng, tránh bị thương đến người, để Phong Thần Vũ vào đi ". Lăng Phong khẽ cười rồi cầm điện thoại dặn dò. Nói rồi anh quay qua Triệu Mẫn lên tiếng tiếp.
" Em muốn tránh mặt hay để Thần Vũ đến đón em về. Nhìn mặt của cậu ta đầy sát khí như vậy, chắc hẳn là đã biết đến chuyện em bị hại tối hôm qua rồi. Mẫn Mẫn... em nên chuẩn bị tâm lý trước thì hơn ".
Triệu Mẫn im lặng suy nghĩ một chút rồi lên tiếng. " Em sẽ lánh mặt đi một chút ".
" Được thôi.. em cứ đứng sau cánh cửa này là được rồi. An tâm đi. Nó được làm bằng chất liệu chống đạn hiếm có, nên có chuyện gì xảy ra em cũng sẽ an toàn ". Lăng Phong khẽ cười nói rồi kéo Triệu Mẫn vào sau cánh cửa, còn anh thì lại ngồi ở vị trí cũ đợi Phong Thần Vũ bước vào.
Đúng như anh dự đoán chỉ tầm vài phút cánh cửa phòng anh đã bị Phong Thần Vũ đạp ra. Vài cây súng tối tân trên tay của Phong Thần Vũ, Chu Tước, Thiên Long, Huyền Vũ đồng loạt chĩa vào người của Lăng Phong. Lăng Phong ngược lại không một chút lo lắng chỉ khẽ uống trà như không để tâm mấy khẩu súng đang chĩa vào người anh.
" Triệu Mẫn .. đang ở đâu ?. Giao em ấy ra đây, nếu không anh đừng trách tôi vô tình ". Phong Thần Vũ nheo mắt lại nói.
" Thần Vũ.. Cậu càng ngày càng quá quắc rồi đó. Đến địa bàn của tôi mà cậu vẫn còn mạnh miệng như vậy. Căn phòng này đã được bố trí khá đặc biệt. Chỉ cần cậu nổ súng thì cả tòa nhà này sẽ phát nổ, một người cũng sẽ chạy không thoát đâu. Kể cả Triệu Mẫn.. ". Lăng Phong vẫn tà mị lên tiếng.
" Anh.. Tôi lập lại lần nữa Triệu Mẫn đang ở đâu ? ". Phong Thần Vũ dần mất kiên nhẫn nói.
" Mẫn Mẫn.. Em ấy sẽ không theo cậu về đâu. Phong Thần Vũ cậu về đi ". Lăng Phong khẽ cười nói.
Phong Thần Vũ nghe Lăng Phong gọi Triệu Mẫn là Mẫn Mẫn thì anh nổi cơn ghen lên kinh khủng. 2 người đã thân đến mức độ gọi nhau thân mật như vậy rồi sao. Nghĩ đến đoạn clip làm Phong Thần Vũ hoàn toàn mất lý trí. Không được nổ súng thì hôm nay bằng mọi giá anh cũng phải đánh cho Lăng Phong một trận. Nghĩ là làm. Phong Thần Vũ không nhịn được nữa lao đến chỗ Lăng Phong đấm đá phát tiết cơn giận kinh khủng trong người. Chỉ trong chớp mắt Lăng Phong và Phong Thần Vũ đánh loạn cả lên. Cả cái phòng làm việc này thì mọi thứ đều rất nhanh không còn hình hài ban đầu nữa.
" Phong Thần Vũ.. sức lực của cậu chỉ có vậy như vậy thôi à. Nếu chỉ có như vậy thì cậu lấy cái gì giành Triệu Mẫn với tôi, lấy gì để bảo vệ cho Triệu Mẫn ". Lăng Phong vừa tránh né quyền cước thâm độc của Phong Thần Vũ, vừa lên tiếng chọc tức Phong Thần Vũ cho bỏ ghét.
" Phí lời.. Lăng Phong.. Hôm nay anh chết chắc rồi. Hôm nay tôi phải giết chết cái tên yêu râu xanh như anh để trả thù cho Triệu Mẫn. Tên khốn đi chết đi ". Phong Thần Vũ nổi điên lên nói, trên tay của anh đã có nhiều thêm một con dao găm sắc bén từ lúc nào rồi.
" Rẹt... ". Con dao của Phong Thần Vũ bất ngờ lướt mạnh qua cánh tay của Lăng Phong.
Lăng Phong cũng không vì thương tích trên cánh tay mà dừng lại. Máu chảy đỏ rực một cánh tay phải của Lăng Phong. 2 người đàn ông lại lao vào ẩu đả nhau không màng sống chết. Vốn trước giờ 2 người nhìn nhau đã không thuận mắt thì giờ lại càng có dịp cho nhau một trận cho bỏ ghét. Từng chiêu thức của Phong Thần Vũ đều muốn dồn Lăng Phong vào chỗ chết. Đồ dùng trong phòng của Lăng Phong chớp mắt đã bể nát không còn xót thứ gì.
Chu Tước, Thiên Long, Huyền Vũ cũng chỉ đứng bên ngoài xem trận đấu lo lắng mà thôi. Phong Thần Vũ không cho phép 3 người tham gia nên 3 người cũng hết cách.
Triệu Mẫn nhìn 2 người đàn ông đang ra sức tổn thương nhau. 2 tay của cô bất giác nắm chặt lại. Cô thấy Phong Thần Vũ nổi điên lên như vậy thì lo lắng thật. Không nhịn được nữa cô đẩy mạnh cánh cửa đi ra.
" Phong Thần Vũ.. dừng tay ". Triệu Mẫn lên tiếng rồi nhanh chóng chạy đến trước người của Lăng Phong che chắn. Nếu Phong Thần Vũ không thu con dao lại kịp thì chắc chắn cô bị một nhát dao của anh gim vào đầu mà chết rồi.
" Triệu Mẫn .. Em lại dám không màng tất cả che chắn cho cái tên yêu râu xanh này hay sao. Em đã quên anh ta đã tính kế em như thế nào rồi hả ? ". Phong Thần Vũ thấy mình suýt chút nữa thì giết cô nên anh tức giận nói lớn tiếng. Anh vì lo lắng cho cô không màng sống chết đến đây, còn cô lại vì bảo vệ cho Lăng Phong mà không thèm tránh mũi dao của anh. Nếu anh nhích con dao thêm một chút thì anh đã lấy mạng của cô rồi.
" Hừ... Tôi đã nói Mẫn Mẫn sẽ không theo cậu về mà cậu không tin. Bây giờ cậu tin chưa ? ". Lăng Phong ôm cánh tay đang chảy máu khẽ cười tà mị nói.
" Lăng Phong.. anh im miệng cho tôi ". Triệu Mẫn lườm Lăng Phong một cái cảnh cáo, rồi cô lại nhìn Phong Thần Vũ lên tiếng.
" Sự việc tối hôm qua anh đã biết hết rồi sao ?. Nếu em nói em và Lăng Phong đều trúng bẫy của người khác anh có tin hay không ?. Nếu em nói em và Lăng Phong đều chưa phát sinh ra chuyện gì hết anh có tin không ?. Nếu em nói em là được Lăng Phong được cứu anh có tin hay không ?. Nếu em nói em đến đây để cảm ơn Lăng Phong một tiếng anh có tin không ?. Nếu em nói Lăng Phong là một người đàn ông quân tử anh có tin hay không ? ". Triệu Mẫn nhìn sâu vào đôi mắt của Phong Thần Vũ lên tiếng hỏi. Lúc này cô chỉ muốn Phong Thần Vũ tin tưởng ở cô một lần, chỉ một chút thôi cũng được.
Phong Thần Vũ nghe cô hỏi vậy thì im lặng. Anh hết nhìn Triệu Mẫn rồi đến nhìn Lăng Phong. Đôi mắt không biết nói dối. Anh có thể thấy được trong mắt của Triệu Mẫn đang cần ở anh là một lời tin tưởng tuyệt đối. Nhưng anh thực sự không tin Lăng Phong và Triệu Mẫn không có phát sinh ra chuyện gì. Chính mắt anh nhìn thấy Triệu Mẫn tát Lăng Phong một cái cơ mà. Bây giờ nói 2 người không có xảy ra chuyện gì ai mà tin.
" Mẫn Mẫn .. Em nói em và Lăng Phong không có phát sinh ra chuyện gì hay sao ?. Lời em nói có thật hay không, nếu như lời hôm nay em nói tất cả là thật thì anh sẽ tin tưởng ở em ". Phong Thần Vũ buông con dao trên tay ra nói. Trên người của anh cũng toàn in dấu chân của Lăng Phong, quần áo cũng không ngay ngắn như lúc đầu nữa.
Triệu Mẫn gật đầu, rồi quay qua nhìn Lăng Phong. " Tay của anh không sao chứ ?. Tại sao anh không giải thích mà lại chọn đánh nhau như vậy ? ".
" Tên cứng đầu này sẽ nghe lời giải thích của anh nói hay sao ?. Triệu Mẫn đừng trách anh không nói trước cho em biết. Một khi mọi chuyện được làm sáng tỏ thì sự ôn nhu, tin tưởng, yêu thương, thề nguyện sống chết từ cậu ta hôm nay sẽ không thể dành cho em được nữa, đổi lại sẽ cái nhìn hận thù, và lạnh nhạt từ cậu ta. Như vậy em còn chấp nhận theo anh ta về hay sao ? ". Lăng Phong nghiêm túc nói.
Triệu Mẫn là em gái của anh, là người thân duy nhất của anh tính đến thời điểm hiện tại, nên anh thật lòng cũng không muốn cô đi chịu khổ, huống chi còn bà Phong quyền lực đứng phía sau nữa. Nếu bà mà biết Triệu Mẫn là con gái của kẻ thù trước kia của bà, thì liệu bà còn có thể chấp nhận Triệu Mẫn là con dâu của hay không. Nếu vậy thì tại sao ngay bây giờ Triệu Mẫn không bỏ cuộc để sau này khỏi làm tổn thương đến đối phương.
Phong Thần Vũ tuy không hiểu ý của Lăng Phong nói là gì, nhưng theo giọng điệu thì anh đoán Lăng Phong là đang dùng kế ly gián giữa anh và Triệu Mẫn. Nghĩ vậy anh lên tiếng.
" Mẫn Mẫn .. theo anh về, chuyện hôm nay anh không tính toán với Lăng Phong nữa. Em đừng nghe lời của Lăng Phong cố ý ly gian 2 chúng ta ".
Triệu Mẫn chau mày suy nghĩ lời của Lăng Phong vừa nói. Nghĩ một chút rồi cô nhìn Lăng Phong lên tiếng.
" Lăng Phong .. Tôi không biết chuyện anh nói có thật hay không, nhưng tôi thực sự cảm ơn ý tốt của anh. Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng việc mình đã lựa chọn. Cảm ơn anh đã cứu tôi lần nữa. Thần Vũ.. chúng ta về thôi ".
Lăng Phong nghe vậy cũng không lấy làm ngạc nhiên, lời thật luôn luôn sẽ mất lòng. Nếu cô đã quyết thì anh sẽ ủng hộ đến cùng. Cùng lắm anh sẽ làm tất cả để bảo vệ cho cô. Ai bảo cô và anh cùng chảy chung một dòng máu.
Triệu Mẫn nhìn Lăng Phong một cái rồi kéo tay Phong Thần Vũ đi ra khỏi biệt thự của Lăng Phong. Suốt dọc đường trên xe cô luôn giữ im lặng vì mãi suy nghĩ về những gì Lăng Phong nói. Nếu những gì Lăng Phong nói là thật vậy sau này tình cảm cô và Phong Thần Vũ sẽ tiến được bao xa đây. Phong Thần Vũ thấy cô giữ im lặng thì anh cũng không nói nhiều. Anh không đưa cô quay lại nhà mẹ anh nữa mà chọn quay về chỗ nhà của anh. Anh thực sự không muốn cô gặp lại Lăng Phong thêm một lần nào nữa.
Triệu Mẫn về phòng của mình thì cô nằm dài ra giường. Phong Thần Vũ cũng lên giường ôm chặt lấy cô vào lòng. Ôm cô vào lòng như vậy anh mới thấy cơn ghen kinh khủng trong lòng anh được xoa dịu đi một chút, người con gái mỏng manh này từ khi nào lại có thể làm ảnh hưởng đến cảm xúc của anh nhiều đến như vậy.
" Mẫn Mẫn .. Có phải em có chuyện gì giấu anh phải không ?. Em và Lăng Phong có phải có bí mật gì không muốn anh biết phải không ? ". Phong Thần Vũ nhỏ giọng hỏi. Trực giác cho anh biết chuyện hôm nay không đơn giản như vậy.
" Thần Vũ.. Anh có tin tưởng ở em không ?. Em sẽ không làm hại anh và cũng không có chuyện gì giấu anh cả ". Triệu Mẫn nhỏ giọng trả lời.
" Vậy chuyện xảy ra tại phòng của Lăng Phong là như thế nào ? ". Phong Thần Vũ tiếp tục lên tiếng hỏi.
Triệu Mẫn không chút che giấu mà nói hết cho Phong Thần Vũ nghe từng chi tiết nhỏ nhất. Càng nghe mặt của Phong Thần Vũ lại càng tối, đầu chân mày của anh khẽ chau lại, sát khí nồng nặc làm Triệu Mẫn cũng cảm giác được.
" Nói vậy là em nghi ngờ là Thiên Nguyệt là chủ mưu ? ". Phong Thần Vũ vẫn ôm chặt lấy Triệu Mẫn hỏi.
" Em không chắc, nhưng nếu thực sự em và Lăng Phong xảy ra chuyện, thì người được lợi nhiều nhất là ai thì người đó chính là chủ mưu. Em gặp mấy chuyện xui sẹo như vậy còn không phải là do nợ hoa đào của anh gieo rải lung tung hay sao. Anh tốt nhất là quản lý nợ hoa đào của anh cho tốt vào đi. Lần này em cho qua, nếu để có lần nữa anh chết chắc rồi ". Triệu Mẫn dùng một ngón tay chỉ vào trán của Phong Thần Vũ nói.
" Tuân lệnh bà xã ". Phong Thần Vũ khẽ cười lên tiếng. Biết cô và Lăng Phong không có xảy ra chuyện gì thì gương mặt của anh mới khá hơn một chút.
" Ai là bà xã của anh chứ, đừng có lại đây nhận lầm người. Vị trí Phong phu nhân nóng như vậy. Em sợ không có mạng để hưởng thụ thôi ". Triệu Mẫn chu cái miệng nhỏ nói.
" Có anh ở đây ai dám đụng đến em chứ. Mẫn Mẫn .. Anh nhớ em. Mấy ngày nay ngày nào cũng nhớ em đến muốn điên lên được ". Phong Thần Vũ lại ngọt ngào lên tiếng.
" Hừ.. nói bằng miệng thì không thể tin được. Thực hành đi chứ. Đến đây đi để xem anh nhớ người ta nhiều cỡ nào ". Triệu Mẫn khẽ cười nói.
Phong Thần Vũ nghe vậy thì khẽ mỉm cười, đèn xanh đã bật anh không chạy là thằng ngu. Anh lật người đè cô dưới thân, anh lại trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào nóng bỏng nhất. 2 chiếc lưỡi trơn mềm lại quấn chặt vào nhau. Đôi mắt của cặp đôi tình nhân trẻ nhắm nghiền lại mà cảm nhận hơi thở của đối phương, 2 đôi bàn tay lớn nhỏ lại đan vào nhau cùng dắt nhau đi vào miền đất hứa. Trong phòng của Phong Thần Vũ lại là một mảnh tình nóng rực. Tiếng thở dốc dồn dập, tiếng rên rỉ kiều mỹ và tiếng thân thể va chạm vào nhau hòa làm một bản tình ca ngọt ngào da diết.
Triệu Mẫn mím môi cảm nhận được tiểu Thần Vũ đang ở sâu bên trong của cô mà nhịp nhàng ra vào. Cô không biết kết cục sau này cô và Phong Thần Vũ sẽ trôi về đâu, và cô cũng mặc kệ tương lai của cô và anh sẽ thay đổi như thế nào. Cô chỉ biết lúc này cô yêu anh là đủ. Cô là người con gái như vậy, một khi đã yêu ai rồi thì cô sẽ yêu người đó bằng cả nhiệt huyết con tim và tuổi trẻ. Có lẽ hôm nay Phong Thần Vũ nói yêu cô, nhưng có thể ngày mai anh lại nhìn cô bằng ánh mắt hận thù. Nhưng chuyện của ngày mai thì để ngày mai tính, còn hôm nay cô chỉ biết mình yêu chàng trai trước mặt này, và muốn dành cho anh tất cả, từ con tim đến thể xác của cô đều sẽ dành cho anh.
" Phong Thần Vũ.. I Love You ". Triệu Mẫn khẽ thì bên tai của Phong Thần Vũ, lời của cô vừa nói càng tiếp thêm động lực cho anh muốn cô.
" I love you too..... ". Phong Thần Vũ nhỏ giọng bên tai cô trả lời, rồi anh lại đặt lên môi cô một nụ hôn sâu nóng bỏng, 2 thân thể hòa lại làm một, nửa thân dưới của anh lại nhịp nhàng cùng cô viết thêm nhiều bản tình ca hạnh phúc.
.
__ Bản quyền thuộc về tác giả ITS_ME_2210 💖💖Facebook Tung Hoành Lục Giới 💖💖___ viết và xuất bản chỉ trên Wattpad. Nước Mỹ ngày 8/6/2018.