Phong Tình và Lý Mỹ Nam đồng loạt nhìn Thủy Chi đưa ra tấm thiệp đỏ cho Khúc Linh Nhi. Cả 2 đều nhìn xem nhíu mày nhìn xem Khúc Linh Nhi sẽ phản ứng như thế nào. Phong Tình thấy cô vẫn ngồi uống cà phê thì mỉm cười.
Triệu Mẫn vẫn an nhiên ngồi đó nhâm nhi tách cà phê mà không nói gì. Cô chỉ để cho Thủy Chi cầm tấm thiệp đứng đó thôi. Tầm 5 phút thì Thủy Chi vẫn cầm tấm thiệp đỏ trên tay nhưng cái miệng nhỏ cười thì đã tắt lịm. Thủy Chi âm thầm nghiến răng 1 cái. Cô biết Khúc Linh Nhi đây là cố ý muốn chơi cô tại đây mới chần chừ không cầm lấy tấm thiệp cưới.
_" Khúc Linh Nhi... mình biết là mình có lỗi với cậu. Chỉ mong cậu có mặt tại hôn lễ của mình. Mình không mong nhận được sự tha thứ của cậu nhưng có sự hiện diện của cậu thì mình vui rồi ". Thủy Chi nén lại bực bội không để mình mất đi phong độ lên tiếng, gương mặt xinh đẹp của cô ráng nặng ra 1 nụ cười nhưng nhìn kiểu nào vẫn thấy nó vặn vẹo lại rất khó coi.
_" Đúng là diễn viên hạng A có khác. Thủy Chi cô diễn rất giỏi nha. Yên tâm đi bữa đó tôi sẽ đến dữ hôn lễ của 2 người vì Tôi chưa từng dự hôn lễ của cầm thú bao giờ. Tôi rất thắc mắc a... ". Triệu Mẫn đặt tách cà phê xuống rồi từ tốn lên tiếng. Cô là đang muốn xem con nhỏ bánh bèo này diễn chị em tình cảm đến khi nào đây. Cô thấy qua mặt dày rồi nhưng mặt dày cái kiểu của Thủy Chi như vậy thì cô lần đầu tiên gặp phải.
_" Hahaha....... ". Phong Tình và Lý Mỹ Nam nghe cô nói xong thì phì cười, nhất là Lý Mỹ Nam anh ta chẳng nể mặt ai cười thật lớn tiếng, còn vỗ tay khen ngợi cổ vũ cho cô.
_" Khúc Linh Nhi.... Cô ". Thủy Chi bực mình nói. Cô muốn nổi điên lên rồi nhưng nhìn quanh 1 vòng thấy lúc này có rất nhiều người đang uống càfê ở đây, nên cô ráng nuốt cục tức xuống rồi nặn ra 1 nụ cười còn khó coi hơn khóc nói tiếp.
_" Mình biết Khúc Linh Nhi cậu còn giận mình nên nói như vậy. Mình sẽ không trách cậu. Mình có việc đi trước, khi nào rảnh cậu lại dắt bé Hứa Thủy Linh về nhà chơi. Mình sẽ xem con bé như là con gái ruột của mình vậy ". Thủy Chi nước mắt long lanh nói. Ý cô là ngầm nói cho mọi người biết là cô đã cố ý xin lỗi Khúc Linh Nhi rồi nhưng Khúc Linh Nhi lại là ích kỷ nhỏ nhen nên kiếm cớ gây sự với cô trước.
_" Ồ.... Tôi biết cô sẽ xem con bé như là con ruột của cô, nhưng xin lỗi, có câu gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Tôi không muốn con bé ở gần với cô và Hứa Trác Lâm vì Tôi sợ con bé bảo bối của tôi sẽ bị gây nhiễm mấy thói hư tật xấu của 1 số người nhân cách còn tệ hơn xúc vật. Thủy Chi cô thông cảm đi, tâm lý làm mẹ chắc cô cũng hiểu được phải không. Tôi thật hy vọng con trai của cô sẽ không giống như ba khốn nạn của nó. Hài... ăn trong bát còn ngó trong nồi. Vợ đẹp con ngoan còn chưa hài lòng còn ra ngoài ăn vụng mới chịu, đúng là vật hợp với loài mà ". Triệu Mẫn cười khinh bỉ nói. Gương mặt của Thủy Chi nghe Khúc Linh Nhi nói xong thì đã vặn vẹo lại cực kỳ khó coi rồi.
_" Thiệp mình để đây. Mình đi trước đây. Anh Phòng tình để khi khác em sẽ anh 1 bữa cơm tạ lỗi sau em đi trước ". Thủy Chi không nhịn được nữa để mạnh tấm thiệp hồng xuống bàn rồi cùng 3 cô gái còn lại bước đi. Nếu cô có còn ở lại thì hình tượng phụ nữ ngoan hiền của cô bấy lâu nay cô tốn công gầy dựng xụp đổ hết mất. " Khúc Linh Nhi để xem cô đắt ý được bao lâu. Thù hôm nay tôi trả đủ cho cô ". Đi ra khoảng cách đủ xa thì cô chửi nhỏ 1 câu
_" Không tiễn... cẩn thận 1 chút xe cổ không có mắt đâu đó, đừng để đến lúc làm cô dâu phải gãy 1 tay què 1 chân thì không hay ". Triệu Mẫn khẽ cười lên tiếng. Nhìn bóng lưng của Thủy Chi cô lắc nhẹ đầu 1 cái.
Thấy Thủy Chi đi rồi thì Phong Tình mới lên tiếng. " Linh Nhi... Em tính đi dự hôn lễ của 2 người đó thật sao, còn nữa tối hôm qua em đã dọn ra ngoài rồi à... Có chuyện gì khó khăn cần anh giúp đỡ cứ việc lên tiếng. Anh sẽ hết lòng giúp đỡ em ". Phong Tình cũng không nghĩ Hứa Trác Lâm lại bạc bẽo tuyệt tình với cô đến như vậy. Đúng là hồng nhan bạc phận mà.
_" Phải đó Khúc Linh Nhi, tuy anh mới gặp em lần đầu tiên nhưng anh phát hiện ra tính cách của em rất hợp với anh. Có chuyện gì cần bọn anh giúp đỡ cứ việc nói. Anh sẽ giúp em hết mình ". Lý Mỹ Nam vỗ ngực tự tin nói.
_" Hahaha... không có gì đâu. Khi nào em cần giúp đỡ nhất định sẽ tìm 2 anh. Nhưng trước mắt em phải tìm ai đó đi với em tham dự hôn lễ với em thôi. Chắc em phải đăng bảng tin tìm người yêu tạm thời thôi, hợp đồng tình yêu cũng được ". Triệu Mẫn cười nói chơi vài câu.
_" Cần gì đăng bảng tin tìm người yêu gì chứ, không phải có sẵn ở đây rồi hay sao. Em thấy Phong Tình thế nào hả, muốn đẹp trai có đẹp trai, muốn cơ bắp có cơ bắp, lại là cậu ấm của Phong Thị. Anh cho em mượn Phong Tình của anh sài đỡ 1 ngày thế nào hả ". Lý Mỹ Nam tranh thủ mai mối cho thằng bạn thân của mình 1 cơ hội nói. Anh vừa nói xong làm cô phì cười. Trong lòng vì Thủy Chi có chút tức giận nhưng bị Lý Mỹ Nam chọc cười nên quên hết rồi.
_" Mỹ Nam... Cậu nói ít lại cho tôi. Cái gì mà tôi là Phong Tình của cậu. Cậu bớt nói mấy từ để người khác hiểu lầm tôi với cậu đang đóng ngôn tình đảm mỹ cho tôi. Thấy mà gớm chết ". Phong Tình cười nói. Cái tên Lý Mỹ Nam này cái gì cũng biết chỉ có biết điều là không biết thôi. Chỗ này đông người như vậy Lý Mỹ Nam lại là người vui tính, lúc nào cũng làm theo ý của mình thôi. Mọi người đều nhìn anh mỉm cười làm gương mặt đẹp trai của anh hơi ngượng ngùng 1 chút.
_" Hahaha... Mẹ kiếp Phong Tình cậu đã nghiện rồi còn ngại. Nhớ năm đó tôi và cậu 5 tuổi đã thường xuyên tắm chung với nhau rồi, thậm chí chơi trò cô dâu chú rể cậu còn bắt tôi giả gái làm vợ của cậu rồi còn gì. Giờ chúng ta lớn rồi cậu muốn chối bỏ trách nhiệm phải không ". Lý Mỹ Nam cười vui vẻ nói. Nhắc đến kỷ niệm thời trẻ trâu anh có thể nói 3 ngày 3 đêm không hết chuyện cũng được.
_" Hahaha... Chuyện này có thật à ". Triệu Mẫn cười vui vẻ nói. Lý Mỹ Nam vừa cười vừa gật đầu.
_" Hahaha... được muốn tôi chịu trách nhiệm với cậu sao, vậy cậu không được bỏ trốn đâu đó ". Phong Tình cũng cười giỡn chơi nói lại. Tính của Lý Mỹ Nam anh biết rõ nhất nên 2 người gặp nhau là hay chọc ghẹo nhau là như vậy. Có lẽ do quá thân nên chẳng có khoảng cách và xem nhau như anh em vậy.
_" Hahaha... Chuyện của tôi với cậu thì tối nay tôi với cậu tính sau. Giờ quay lại chủ đề chính đi. Khúc Linh Nhi bữa đó Phong Tình đóng giả làm bạn trai mới của em tham dự hôn lễ Hứa Trác Lâm và Thủy Chi, em đi cùng Phong Tình đi. Mấy cô gái khác mà biết chắc chắn sẽ ganh tị với em chết mất. Nhưng anh cho mượn Phong Tình thì em nhớ phải trả lại cho anh đó. Em mà cướp mất Phong Tình của anh thì anh tới nhà em khóc ăn vã cho coi ". Lý Mỹ Nam có chút đùa dai cười nói. Anh nhìn Triệu Mẫn nháy mắt đa tình 1 cái.
_" Mỹ Nam... Giỡn vậy đủ rồi. Cậu làm tôi rợn da gà rồi nè. Linh Nhi... Để anh đi cùng em ". Phong Tình nhìn qua cô cười nói.
_" Hahaha... Được anh mở lời thì em con lo gì nữa. Thật ra em đi 1 mình cũng được nhưng có anh đi chung thì càng tốt. Chúng ta tạm làm 1 cái hợp đồng tình yêu sao hả... ". Triệu Mẫn cười nói. Tự nhiên có miếng bánh rớt xuống đầu như vậy không cười được sao.
_" Hợp đồng tình yêu sao... Cũng được anh đồng ý. Em dọn ra ngoài rồi, có cần bọn anh giúp đỡ gì hay không ". Phong Tình lên tiếng hỏi tiếp.
_" Tạm thời chỉ em và Bé Moon sống cùng nhau nên mọi thứ vẫn ổn. Chỉ là sau 48 ngày nữa thì có chút rắc rối, nhưng chắc là không sao em lo được ". Triệu Mẫn chau mày nói. Nhớ đến 48 ngày nữa cô lại phải đi để bé Moon cho mẹ ruột của Khúc Linh Nhi chăm sóc cô có chút không đành lòng.
Phong Tình nghe vậy thì nhíu mày. Anh nghe cô nhắc 49 ngày rồi lại đến 48 ngày. Không lẽ sau những ngày đó sẽ có biến cố gì đó mà cô không nói cho ai biết hay sao. Mấy con số này thực sự kích thích sự tò mò của anh. Nếu Triệu Mẫn biết được suy nghĩ của anh lúc này thì chắc chắn là sẽ không tiếc lời khen mà khen ngợi trí thông minh của anh.
Trò chuyện cũng với Phong Tình và Lý Mỹ Nam thêm 1 chút nữa thì cô tách ra rồi tranh thủ đến văn phòng luật sư nổi tiếng nhất thành phố này để bàn giao 1 số quyền lợi khi ly hôn và quyền lợi của Bé Moon. Cô cũng thay Khúc Linh Nhi âm thầm lập di chúc lại. Tất cả tài sản Khúc Linh Nhi có cô đều sang lại tên cho Hứa Thủy Linh để bé sở hữu và được luật sư riêng của Bé Thủy Linh bảo vệ. Làm xong thủ tục này nọ cô mới thở phào nhẹ nhõm 1 chút.
Tại bệnh viện quốc tế Phòng Víp.
_" Mẹ ăn chút cháo đi ". Hứa Trác Lâm tay cầm chén cháo ráng đút cho bà An ăn .
_" Trác Lâm... con gọi Linh Nhi đến đây cho mẹ thì mẹ ăn. Nói là mẹ nhớ nó và Hứa Thủy Linh. Nó hay tin mẹ nằm giường bệnh thì chắc nó sẽ đến ". Bà An ho nhẹ vài câu nói.
_" Sao mẹ lại nhắc đến cô ta nữa rồi. Con và cô ta đã ly hôn thì con chẳng muốn gặp lại 2 mẹ con của cô ta nữa. Mẹ ăn nhanh đi con còn công việc ở công ty rất nhiều ". Hứa Trác Lâm có chút không vui nói.
Hít vào 1 hơi để khống chế cảm xúc lại để anh không cãi nhau với mẹ của anh thêm nữa. Tay của anh đưa chén chao lên thì bà An vô tình đẩy tay anh ra 1 cái thì Hứa Trác Lâm do cầm chén cháo không chắc nên vô tình rớt xuống đất bể nát dưới đất.
_" Béng..... ".
Hứa Trác Lâm nhìn chén cháo tan tành dưới thì giống như ly nước tràn ly vậy. Anh tức giận đá mạnh cái chén vào tường phát tiếc bực mình trong lòng rồi nói. " Mẹ có làm gì thì cũng không thể thay đổi quyết định của con kết hôn cùng Thủy Chi đâu. Nếu mẹ không đói vậy con đi về công ty trước đây. Lát nữa con gọi Thủy Chi đến chăm sóc mẹ ".
_" Phải rồi.. con giờ chỉ biết con hồ ly tinh đó thì làm gì còn biết đến bà già này nữa chứ. Con với chả cái ". Bà An thấy Hứa Trác Lâm đá cái đi thì cũng bực mình nói lại 1 câu.
_" Mẹ... Hài... Mẹ nghỉ ngơi ". Hứa Trác Lâm thở dài nói rồi bước ra khỏi cửa. Anh còn ở lại thì càng làm tình cảm mẹ con càng thêm tồi tệ mà thôi. Lái xe về thẳng công ty mà anh vẫn thấy đấy đau đầu, chỉ có 3 người phụ nữ thôi mà làm thấy căng thẳng rồi. Hứa Trác Lâm mệt mỏi xoa xoa đôi mắt thì Thủy Chi lại gọi đến.
_" Anh nghe đây ". Hứa Trác Lâm lên tiếng.
_" Trác Lâm... Anh ăn gì chưa. Em vừa quay phim xong đang ăn trưa đây. Con trai của chúng ta đạp em vài cái nhắc nhở em phải gọi điện thoại cho anh đó. Anh thấy nó ngoan chưa ". Thủy Chi ngồi dưới cây dù lớn của đoàn làm phim lên tiếng.
Nhắc đến con trai nhỏ chưa chào đời thì mới làm Hứa Trác Lâm thấy thoải mái hơn được 1 chút. " Mẹ anh đang nằm hồi sức ở bệnh viện quốc tế. Mai rảnh anh đưa em đến khám thai ở đó luôn. Anh muốn thấy mặt con của chúng ta ".
_" Được rồi... Mai em sẽ cho anh thấy mặt con của chúng ta ". Thủy Chi ánh mắt qua 1 tia ấy nấy trả lời.
_" Em đừng cố gắng quá. Để em quay hết bộ phim này anh sẽ để cho em nghỉ việc ở nhà dưỡng thai là được ". Hứa Trác Lâm nói.
_" Ok... chiều anh tất cả được chưa. Anh làm đi. Ngay mai anh nhớ đi với em đi chọn lễ phục nữa. Bye anh ". Thủy Chi cười nói rồi cúp máy. Cô vuốt ve cái bụng phẳng lỳ của mình rồi mỉm cười. Cô trợ lý Hoa của Thủy Chi cầm 1 ly nước cam ép đến cho cô thì vô tình vấp phải cục đá làm ly nước cam ép hất thẳng vào cái đầm trắng của Thủy Chi.
_" Xin lỗi chị... Em không cố ý ". Cô trợ lý Hoa lên tiếng xin lỗi, tay của cô nhanh chóng lau nước cam trên chiếc đầm trắng tinh của Thủy Chi.
Cô còn đang lau thì Thủy Chi bực bội đưa chân lên đạp cho Cô trợ lý nhỏ 1 cái làm cô ta té ngửa người ra sau. Thủy Chi bực bội lên tiếng. " Cô làm cái quái gì vậy chân tay lại vụn về như vậy. Cô có biết cái đầm trắng này giá trị bao nhiêu hay không, giờ bị dơ thế này cô đền nổi cho tôi à... cút đi. Cô hôm nay bị đuổi việc rồi ".
_" Chị Thủy Chi em xin lỗi mà. Chị đừng đuổi em mà. Em khó khăn lắm mới có công việc này chị đừng đuổi em mà ". Cô trợ lý Hoa khóc lóc quỳ xuống nói. Tiếng khóc của Cô trợ lý làm thu hút sự chú ý của đoàn làm phim về chỗ của 2 người.
Thủy Chi thấy mọi người nhìn về mình thì gương mặt xinh đẹp đang tức giận lấy tốc độ chóng mặt cười ngọt ngào ra vẻ như 1 người tốt bụng lên tiếng. " thôi bỏ qua đi. Em đi làm việc khác đi ".
Cô vừa dứt lời thì ông đạo diễn tầm 40 tuổi đi tới.