The Rise Of The Useless

Chương 26




-----------------------

Sau một ngày vắng mặt do bị vắt cạn tinh lực à nhầm sinh lực thì mình đã quay trở lại rồi đây.

Ngày hôm qua xung quá đi phượt 100km trên con đường đó giờ chưa đi và kết quả mệt đéo tả được đó là lí do hôm qua không ra chương.

Mình dự đoán tương lai của mình rồi nè, nó khá buồn. Thi thì tạch mẹ nó 4 môn, và sau khi gửi điểm về nhà thì mình sẽ tạm thời ngừng một thời gian không thông báo lịch được. Do......... Mọi người hiểu mà ^^.

Sau cái chương 25 lãng xẹt thì ta hi vọng chương này nó khá hơn một chút.

-----------------------

Mặt trời đã lên cao, tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ khá sâu và thoải mái vì cũng đã lâu rồi tôi chưa được ngủ trên giường.

Yui vẫn còn đang ngủ nên tôi cũng không xuống giường để cho Yui ngủ thêm một lúc nữa. Yui hiện giờ thì đang ôm chặt tôi và tôi cũng tương tự, Asp thì vẫn nằm dưới sàn ngủ.

Trong lúc chờ Yui thức giấc, tôi hiện đang suy nghĩ về tương lai. Mục tiêu của bọn tôi khi trở về từ mê cung là gì, lúc đó thì cả 2 chỉ muốn rời khỏi nơi đó thôi. Sau khi rời khỏi đó mục tiêu của tôi trở nên mờ nhạt.

"Làm gì tiếp theo nhỉ?"

Tiền bạc thì tôi cũng đã có khá nhiều, khoảng ngang bằng với ngân khố của một quốc gia nhỏ, cũng có thể hơn.

Số tiền mà Asp đã hất vào trong kho vật phẩm sau khi kiểm tra lại là 2250 đồng vàng, 341 đồng bạch kim, 102 đồng hoàng kim. ( nghèo vl )

Với số tiền này của chúng tôi cũng có thể gây ra lạm phát cho nhiều quốc gia khác nhau. Nó đủ để chúng tôi sống thoải mái trong suốt cuộc đời, nhưng nó không phải là mong ước của chúng tôi.

Sống một cuộc sống giàu sang chẳng có nghĩa lí gì cả, thậm chí nó còn có thể đưa chúng tôi dính vào rắc rối với bọn quý tộc hoặc hoàng tộc.

Tôi và Yui muốn được sống một cuộc sống hạnh phúc, thoải mái nhưng không nhàm chán. Thế mới đúng nghĩa là một cuộc sống trọn vẹn.

Rồi lại một suy nghĩ thoáng qua đầu tôi.

Tôi còn phải trả lại những thứ mà tôi đã 'nợ' của bọn anh hùng được người người ca tụng kia. Chính chúng đã khiến cuộc đời của tôi bế tắc dù là ở thế giới nào đi chăng nữa.

Nhưng trong vực thẳm tâm tối đó, Yui đã đến bên tôi và lôi tôi ra khỏi đó. Cho tôi một cuộc sống hạnh phúc mà tôi đã khao khát.

Rồi một suy nghĩ khác lại lóe lên.

Tôi cũng phải xóa bỏ những người đã từng làm hại Yui, cố tình giết Yui và làm cho cô ấy khóc. ( RIP )

Vì thế tôi cần phải mạnh mẽ lên để bảo vệ cô ấy, tuy bản thân đã mạnh nhưng chắc gì trên thế giới không có người mạnh hơn tôi. ( ừ ừ chú yếu )

Đang chìm trong những suy nghĩ đó thì Yui thức dậy, tuy nhiên cô ấy vẫn không chịu xuống giường mà  vẫn nằm ôm chặt tôi không buông.

"Chào buổi sáng -anh- yêu " ( đứng tim, căm lặng và một ly nước đã rớt xuống nền nhà mình )

Sau đó cô ấy hôn tôi trong khi vẫn mang một nụ cười quyến rũ trên môi ( không biết quyến rũ hay 'damdang' nữa, Ps: Đảm đang. ), ( mà sao ta cứ suy nghĩ tối có 'chuyện gì đó' xảy ra thì phải ).

Tôi nở một nụ cười lại Yui và tiếp tục giục Yui thức dậy.

Cuối cùng cô nàng cũng chịu thức giấc và chuẩn bị xuống tầng dưới ăn sáng cùng với tôi.

Cả hai cùng xuống lầu và Asp đang ngồi trên vai tôi trong trạng thái ẩn thân.

Chọn một bàn không có người để chúng tôi ăn sáng. Tôi gọi ai phần thức ăn, còn Asp thì không vì tốt nhất là không cho ai biết về Asp nếu không sẽ loạn mất.

Asp lặng lẻ nhìn chúng tôi ăn mà lòng cay đắng, tuy nhiên cậu ấy vẫn biết hoàn cảnh nên vẫn giữ trạng thái ẩn thân.

Thức ăn ở đây khá ngon nhưng tôi có cảm giác nó thua khá xa thức ăn Yui làm.( đồ vợ làm là ngon nhất )

Ăn xong chúng tôi ra khỏi quán trọ và đi vào một con hẻm nhỏ, ở đó tôi lấy thức ăn ra từ kho vật phẩm để cho Asp ăn. Như đói nhiều ngày Asp ăn sạch cả đống thức ăn trong chốc lát và kết quả là một cái bụng no căng cùng với khuôn mặt thoải mãn.

Sau khi no say Asp trở lại trạng thái Ẩn Thân và trèo lên vai tôi. Chúng tôi rời khỏi con hiểm trong khi vui cười khi thấy vẻ mặt của Asp.

Hôm nay chúng tôi quyết định đến  Hội Mạo Hiểm để đăng kí thành viên.  Làm một mạo hiểm gia cũng sẽ có khá nhiều lợi ích và phù hợp với chúng tôi hơn là những công việc khác.

Trên đường đi, Chúng tôi cũng đi xem vài mặt hàng được bày bán ở chợ. Khu chợ ở đây phải nói là với quy mô khá lớn, gồm rất nhiều mặt hàng khác nhau được bày bán. Cũng có những cửa hàng khá lớn để bán trang phục, vũ khí và một số thứ khác.

Tôi ghé xem một vài bộ trang sức để định tặng cho Yui nhưng khổ nổi tôi không thể tìm cái nào đẹp được, nó hoàn toàn thua xa chiếc nhẫn tôi tặng Yui. ( ừ thì hàng chợ so với hàng không bán ).

Sau đó tôi dẫn Yui vào một số cửa hàng quần áo để mua. Chúng tôi chọn được vài bộ rồi sau đó thanh toán.

"Tổng 3 bộ quần áo là 1 đồng vàng 3 xu bạc à "[Nhân viên ]

Tôi trả số tiền và ra khỏi cửa hàng sau đó bỏ số quần á vào kho vật phẩm.

Chúng tôi hiện giờ đang thẳng tiến đến trụ sở Hội Mạo Hiểm. Trên đường đi chúng tôi khá thu hút ánh nhìn của người khác, phần lớn nó hướng về Yui. Cũng không có gì là lạ khi thấy một cô gái cực kì xinh đẹp, mắt đỏ, tóc trắng đi trên đường và thu hút rất nhiều cái nhìn của mọi người.

Hiện giờ chúng tôi đang đứng trước cửa của Hội Mạo Hiểm và chuẩn bị bước vào trong. Mở cửa bước vào, một không khí khá giống khi chúng tôi bước vào quán trọ. Mọi người chú ý đến người vào như là một phản xạ tự nhiên, nhưng sau đó khá nhiều người lại bị thu hút bởi Yui.

Cũng có khá nhiều ánh mắt của mấy ông mạo hiểm giả Cao to đen hôi đang liếc nhìn Yui, điều đó khiến cả tôi  và Yui thấy không thoải mái cho lắm.

Bước tới quầy tiếp tân, nơi cô nhân viên đã nhìn chúng tôi từ lúc mở cửa cho đến giờ.

"Chúng tôi muốn đăng kí thành mạo hiểm gia"

Cô nhân viên giật mình và lấy lại bình tĩnh sau khi nhìn Yui.

"À, Vậy cả hai người muốn đăng kí làm mạo hiểm gia.Xin hãy điền thông tin vào các giấy tờ sau"

Nhìn vào tấm giấy của cô tiếp tân đưa, nó khá là đơn giản. Chỉ cần ghi một số thông tin cơ bản là được xác nhận.

Tên :

Tuổi:

Khả năng :

Giới tính:

Chữ Kí:

Cả tôi và Yui đều đã hoàn thành ngay lặp tức, và cô tiếp tân phải đi vào trong làm việc gì đó, chắc là lấy thẻ mạo hiểm gia.

Tôi cũng nhìn qua Hội Mạo Hiểm nơi đây chút. Nói chung nó khá lớn, lớn hơn cái ở thủ đô kia. Tầng một có lẽ là tầng tiếp tân và nơi nghỉ ngơi cho các mạo hiểm gia ở tầng này cũng có bày bán các loại rượu cho các mạo hiểm gia.

Tầng này cũng được sắp xếp với vài ba nhân viên tiếp tân để đón tiếp mọi người ở khu trung tâm của căn phòng nơi chúng tôi đang đứng.

Ngoài ra nó còn một vài tầng lầu phía trên mà tôi chưa biết công dụng của chúng.

Cô tiếp tân quay trở lại và mang theo hai tấm thẻ nhỏ màu nâu.

"Đây là thẻ mạo hiểm giả của 2 người"

Cô tiếp tân đưa thẻ cho chúng tôi và cũng nói những luật lệ về hội mạo hiểm mà tôi từng nghe ở Cung điện. Chắc có lẻ vì chúng là những quy tắc Phổ biến về Hội Mạo Hiểm trên toàn thế giới.

Sau khi 'thuyết giáo' những thứ mà tôi đã biết rồi cho cả hai chúng tôi, thì cô ta bắt đầu đề nghị một số nhiệm vụ dành cho tân binh. Cô ta còn nhấn mạnh là dành cho những người có vẻ yếu như tôi đây. ( ừ main yếu thôi )

Ừ thì ngoại hình tôi không được to cao lực lưỡng cho lắm, nếu nhìn qua thì ai cũng đánh giá tôi khá yếu. Với ngoại hình này thì nó không ra vẻ mạnh mẽ  cho lắm, nên cô ta cũng đã yêu cầu tôi tham gia các nhiệm vụ hái thuốc, giao hàng,...

Yui thì vẫn nghe nãy giờ, Asp thì đã ngủ tựa lúc nào không hay. Khi nghe đến phần đề nghị nhiệm vụ thì Yui cũng cười mỉm và nhìn cô tiếp tân với ánh mắt có chút sát khí thì phải. ( ta làm loại dere gì thế nhỉ )

Cô tiếp tân vừa dứt lời, thì một giọng đàn ông phát lên từ phía sau chúng tôi, nơi nghĩ mệt và uống rượu của các mạo hiểm gia.

"Ama- san nói đúng rồi đấy, ngươi nên về nhà ở với mẹ tiếp đi, ở đây chỉ làm vướng mắt người khác."

Một anh chàng à không có lẻ là ông chú xuất hiện và phát lên những lời sỉ nhục, lăng mạ tôi khiến đám mạo hiểm gia đằng kia cười lớn.

Tôi quay lại và ông ta bước tới trước mặt tôi, nhìn tôi.

"Tại sao ngươi lại đi cùng với một cô gái xinh đẹp thế này?"

Ông ta nói và đẩy tôi ra, nói chuyện với Yui đang đứng cùng tôi.

"Này em, em hãy đi cùng nhóm với bọn anh này, thay vì đi chung với tên ẻo lả không có chút sức khỏe nào"

Ông ta nói và đám mạo hiểm gia đằng kia là to đồng ý

"Nếu em đi cùng với bọn anh, thì em sẽ luôn vui vẻ và sung sướng chứ tại sao lại phải đi chung với tên này".

Những lời dụ dỗ tuôn ra nhắm vào Yui của người đàn ông. Nhưng đổi lại sự dụ dỗ ấy là cái nhìn lạnh như băng cùng với sát khí tỏa ra khiến người đàn ông kia bắt đầu rung sợ.

"Ngươi định so sánh với anh ấy ư?, ta thấy ngươi không xứng đáng để anh ấy phải nhìn nữa kìa"

Những lời lăng mạ tên đó được nói ra từ Yui. Tên đàn ông đó giận đỏ mặt, những gân máu nổi lên khắp mặt ông ta và lấy ra một thanh đao lớn nhắm vào Yui.

"Con khốn! Mày nói gì hả, có ngon thì nói lại tao xem. Hoặc xin lỗi tao tha mạng, tao còn cân nhắc cho mày theo cùng"

Hắn đưa thanh đao trước mặt Yui và chuẩn bị đánh.

Ngay lặp tức tôi tiến tới và nắm lấy tay cùng với cổ hắn và đập hắn xuống sàn nhà, Khiến hắn bất tỉnh nhân sự.

Sự việc diễn ra quá nhanh khiến người ta còn không kịp nhìn thấy. Toàn bộ con người trong căn phòng đều bất ngờ, trước cú hạ đo ván đó.

Hiện giờ tên đàn ông đó đã nằm bất tỉnh dưới nền sau một cú của tôi. Miệng hắn thì đang sùi bọc mép chắc vì quá sốc.

Tôi và Yui ung dung đi ra khỏi hội Mạo Hiểm, để lại một cú sốc cho toàn bộ thành viên trong hội.

"Sau anh không để em xử lí hắn"

"Anh không thích em phải bẩn tay về loại người đó"

"Mà anh cũng phải công nhận hắn quá yếu và chậm. Gần như hắn diễn động tác chậm khi định đánh em ấy"

Tôi suy nghĩ về mạo hiểm giả nơi này, có lẽ do tên đó quá yếu nhưng thích ra gió thôi.

Nghĩ về lúc đánh tên lúc nãy, hình như tôi đã 'lỡ' làm gẫy tay hắn cùng với một số xương sườn rồi. Mà thôi kệ đi đó là cái giá dám xúc phạm Yui, lần sau sẽ không nhẹ như thế đâu.

---------------------------

Chương này làm hơi lâu xíu.

Hi vọng nó sẽ không nhạt, có gì mấy bác nêm muối hộ em

Việc trả thù thì từ từ rồi sẽ có yên tâm đi.

Vì mới về thế giới con người nên chưa có đấm đá gì nhiều ae thông cảm.

2/1/2018