The Rise Of The Useless

Chương 12




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

------------------------

Từ nay mình sẽ thêm vô một vài fanart để thêm sinh động, tuy nhiên dù sao nó vẫn là fanart nên sẽ bị trùng nhé.

Mình sẽ định cho con pet xuất hiện ở vài chương sau và còn nguồn gốc của cái chiêu dài dài á mình chắc cũng sẽ tiết lộ ở những chương xa xa.

Có lẽ mình sẽ lấy tên quái vật trong các game và thông tin trên mạng nữa như : ARK, Legacy,... Tạm thời là vậy.

À chương trước đoạn cuối mình làm trong buồn ngủ nên chả có mấy cảm xúc, không biết tại sao lúc này lại buồn ngủ sớm nữa. Sorry nhé!

-------------------------

Bầu trời bắt đầu tỏa sáng, tôi thức dậy sau một ngày có nhiều chuyển biến trong cuộc đời tôi. Tôi bắt đầu nhìn ngó xung quanh để xác định hướng đi, tránh lạc đường và trở về nơi tôi bắt đầu.

"Thực sự cái thảo nguyên này lớn như thế nào vậy", tôi tự hỏi bản thân khi nhìn xung quanh chỉ toàn cây, cỏ với đá, lâu lâu thì có một vài con quái cấp thấp đi qua.

Tôi tiếp tục đi theo hướng ngày hôm qua tôi đi, nếu đói bụng thì dừng lại nướng đống thịt orc rồi ăn nhờ ma thuật lửa. 

Cứ đi tiếp mà chẳng có gì tôi tự thầm rằng nơi này còn tẻ nhạt hơn cả trong hang golbin nữa.

Sau khoảng vài giờ đi bộ, tôi bắt đầu thấy nhiều cái cây ở gần nhau ở khoảng cách khá xa. Càng đi lại gần số lượng cây càng tăng và trải dài ra, càng lại gần tôi càng cảm thấy lượng ma lực lớn hơn.

Tôi bắt đầu cảnh giác, đi chậm lại và đề phòng xung quanh. Nhưng kì lạ thay nguồn ma lực đó không về di chuyển mà đứng yên, tôi bước lên một mõm đất cao thì trước mặt tôi là một khu rừng cực kì rộng lớn.  

Một khu rừng lớn như vô tận với lớp sương mù khá dày ở phía xa. Hình như dù trên thảo nguyên có đi đường nào cũng có thể đến khu rừng này, một khu rừng với vô số những cây lớn nhỏ, thậm chí có những cây cực lớn cao như vô tận.

Nhưng tôi thắc mắc tại sao càng lại gần ma lực lại càng mạnh, ở mức này có thể giết chết một người bình thường khi lại gần rồi, mặc dù tôi đang cách khu rừng tầm 2km.

Tôi bước dần đến khu rừng , ma lực càng ngày càng mạnh mẽ. Khi tôi đứng trước khu rừng, tôi đã sai, nó gần như toàn là những cây cổ thụ cao tít, chẳng có lấy một con quái nào chắc có lẻ vì mật độ ma lực nơi này.

Nghĩ tới tôi lại rùng mình vì nếu càng đi sâu vào ma lực càng tăng thì tôi không biết mình có thể chịu đựng đến đâu, và nếu trong rừng này có những con ma thú ( quái vật) thì nó sẽ mạnh tới mức nào.

Bước tới bìa rừng tôi chợt thấy một đốm màu khác với màu xanh của khung cảnh nơi đây. ( Hiểu chưa! )

Tôi nâng mức cảnh giác của bản thân lên cao, bước đến gần thì nó có hình dáng một con người, tò mò tôi bước đến gần nó trong tư thế cầm chuôi kiếm đang vắt trên vai.

Vâng đó là một con người hay thứ gì đó tương tự vì trên thế giới này có khá nhiều chủng tộc, cũng có thể là quái vật giả dạng. Hiện giờ tôi đang cách người đó khoảng 5m, người đó đúng hơn là một cô gái với mái tóc dài màu trắng, mặc bộ đồ với tông màu chủ yếu là đen, đang nằm úp mặt xuống đất trong như đã chết hoặc đang ngất.

Sau khi xác nhận, tôi cho rằng cô ta đã chết vì đang ở một nơi dồi dào ma lực như này, và bỏ đi vào phía khu rừng mặc kệ xác của cô ta ( định mệnh, thấy gái mà bỏ đi kìa, ít ra cũng lại xem sống hay chết chứ!).

Bước dần vào khu rừng tôi chợt nghe một tiếng động lạ mà khá quen thuộc                   " Ochhh....o....c" , một tiếng động vang lên trong một khu rừng tĩnh lặng đủ khiến người ta sởn gai ốc. Thử tưởng tượng đang bước một mình trong rừng vắng vào buổi đêm, khu rừng đang tĩnh lặng thì nghe  một tiếng động nhỏ như cành cây gãy hoặc tiếng gầm gừ, rồi bỗng thình lình thứ gì đó xuất hiện sau lưng bạn và chạm vào bạn thử xem ( Sặc lạc đề cmnlr)

Tôi quay lại chẳng thấy gì cả chỉ toàn cây với cây cùng với cái hình bóng của một 'cục trắng trắng' ngoài bìa rừng. Một lần nữa âm thanh đó vang lên " Ochhhhhh.....o.....c", chú ý nghe kĩ âm thanh xuất hiện rừ đâu thì rõ ràng nó xuất hiện từ 'cục trắng trắng' đằng kia.

Tôi một lần nữa bước lại gần, đứng trước 'cục trắng trắng' và chờ đợi. Âm thanh ấy lại vang lên, khi nghe kĩ lại thì lại thấy nó giống tiếng bụng kêu. Tôi đành lấy trong kho vật phẩm một cục thịt orc đã nướng chính để trước mặt của 'cái cục đó'.

Không thấy động tĩnh gì, tôi định cằm nó lên và bỏ vào kho vật phẩm (kibo thế main). Nhưng cái tiếng đó vẫn tiếp tục vang lên, tôi dừng động tác bỏ cục thịt vào kho vật phẩm và thấy ra một ít nước từ kho vật phẩm. Tôi đưa lại gần..............................................................................miệng của tôi và uống. ( hí hí lí do mình Fa tới giờ đóa TT ).

Nước là do lúc sáng tôi đã thứ ma thuật nước, thành công và tôi đã đưa nó vào kho vật phẩm vì chả có cái gì đựng.

Sau khi thỏa mãn cơn khát, tôi lại giơ chiếc nhẫn trên tay lên phía trên của cô gái, kích hoạt kho vật phẩm. Một lượng lớn nước đổ xuống cô gái đó, tôi đổ ngập cả một vùng nhỏ ( Ác! Ác vỡi ra, ta ác vỡi ra ). Bổng cô gái bắt đầu bật người dậy dẫy dụa lung tung, thấy thế tôi liền ngừng lại. 

Sau khi dòng nước trôi qua, Một cô gái cực kì xinh đẹp xuất hiện trước mắt tôi với đôi mắt màu đỏ, mái tóc màu trắng cực kì đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, hài hòa toát lên vẻ dễ thương, đã tạo ra một ấn tượng mạnh cho người khác. 

Một cô gái rất xinh đẹp, một vẻ đẹp không thể tồn tại, có thể mê hoặc tất cả mọi người khi nhìn vào. Và cô gái ấy đang ướt đẫm trong dòng nước 'lũ' vừa qua, đang nhìn tôi với khuôn mặt cực kì đáng yêu nhưng cũng khá lạnh.

Nếu là người khác chắc có lẽ đã động lòng, xao xuyến, hoặc đè ra R..... À mà thôi! Tuy nhiên tôi thì khác vì đã chịu đứng rất nhiều sự phản bội và sỉ nhục của các cô gái xinh đẹp mà tôi đã gặp, nên bây giờ cái khuôn mặt đó đã không còn tác dụng với tôi người mang 'Kháng thính<Huyền Thoại>: lv max' ( Chém đấy). Và vì thế bây giờ tôi đang đáp lại khuôn mặt kia bằng một khuôn mặt lạnh như băng, không có tí cảm xúc.


(Ảnh Minh Họa, Ảnh Minh Họa Đấy, Là Minh Họa Thôi Đấy)


Trong khi khuôn mặt ướt đẫm kia đang nhìn tôi, tôi bước lại chỗ một hòn đá và để cục thịt orc lên đấy, sau đó bỏ đi vào rừng mà không nói lời nào.

"Một cô gái ở đây, còn ở cạnh khu rừng tràn ngập ma lực này, đó là một cô gái không phải tầm thường mình nên cảnh giác" vừa bước đi tôi vừa nghỉ. ( Xong phân đoạn nữ chính rồi nhé, xuất hiện là được rồi thôi thì main đi ên tiếp...........Đùa đấy có gái ngu gì không cho main đi chung ).

Tôi đi sâu vào khu rừng ma lực này, và thấy một số ma thú như Nhị Lang, Bạo Hùng,... và đã bị tôi 'xử' sạch, lấy thịt con Bạo Hùng và nanh, vuốt, da của tất cả chúng cho vào kho vật phẩm.

Chắc là vì chúng khá mạnh nên có thể tồn tại ở nơi này, nhưng tôi cảm thấy tiêu diệt nó có phần dễ vì chỉ cần đấm vài phát thôi nó cũng die rồi. ( Ngu! có kiếm không sài)

Sau khi tiêu diệt đám đó, tôi tiếp tục đi. Ở trong khu rừng này còn khó xác định hướng hơn ngoài thảo nguyên nữa, toàn cây với cây thậm chí ánh sáng cũng khó xuyên qua.

Đột nhiên tôi lại nghe tiếng cành cây gãy, tôi quay lại định cho một đấm vào mặt thứ đó. Nhưng tôi dừng lại ngay trước mắt nó, đó là cô gái lúc nãy đang trong tư thế che mặt lại chắc vì cú đấm đột suất của tôi.

Sau đó tôi Phân Tích cô gái ấy để phân biệt cho rõ, tránh có gì bất chấp sẽ đến ( nhanh thiệt ).

-Tên :

-Chủng tộc : Quỷ [ẩn], Con người [hiện].

-Thiên chức :

-Cấp độ : 237

HP: 312181[ ẩn], 291[hiện]

MP: 471231[ẩn], 531[hiện]

Phòng Thủ: 223711[ẩn], 123[hiện]

Nhanh nhẹn: 128111[ẩn], 231[hiện]

Thể lực : 212135[ẩn], 314[hiện]

Thông minh : 130

- Kỹ năng:

+Ma thuật lôi<Cao>: lv 5

+Ma thuật nước< Cao>: lv 2

+Ma thuật lửa< Cao> : lv 1

+Ẩn trạng thái   

+.............


"Huhhh?", tôi tự ngẫm với bản thân. 

"Phân Tích của mình không phát huy hết tác dụng ư"

Rồi tôi nhắm đến một kỹ năng đó là Ẩn Trạng Thái

+Ẩn trạng thái : cho phép người dùng ẩn trạng thái của bản thân khỏi sự Phân Tích cũng như sự rò rỉ ma thuật

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì Phân Tích của tôi còn sử dụng được, có phần vui mừng vì Phân Tích của mình có thể bỏ qua kỹ năng bỏ trạng thái tuy không được nhiều nhưng đã rất tốt.

Cô gái này tự che dấu thân phận thật để làm gì?, che giấu thân phận Quỷ và giả làm con người để làm gì?... Vô số câu hỏi được đặt ra sau khi tôi xem trạng thái của cô gái Quỷ kia. Tôi không có thù oán gì với loài quỷ, cũng như chẳng quan tâm cô ta là gì, nhưng tại sao cô ta lại ở đây cùng với chỉ số rất mạnh như thế.

Rõ ràng đó không phải là một con người hay quỷ bình thường, với chỉ số đó thì cô ta làm gì ở đây, tại sao lại có thể vào đây. 

Tôi tiếp tục suy nghĩ mà không hề nhớ rằng mình đang nhìn cô ta với ánh mắt lạnh tanh, cô ta cũng nhìn tôi với một ánh mắt sợ hãi kèm theo là sự lạnh lẽo từ sâu trong đôi mắt nó.

"Tại sao cô lại đi theo tôi vào đây?, cô là ai?"

"T--Tôi là Yui, chỉ Yui thôi", cô ta trả lời tôi với vẻ mặt hơi bất ngờ và sợ hãi, tuy nhiên nó vẫn toát lên vẻ quyến rũ, cũng như dễ thương mà tôi don't care.

Yui hả đây cũng có thể là một cái tên giả vì mình không hề xác định được tên của cô ta.

"Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, tại sao cô lại ở đây?, và cô đi theo tôi làm gì?", Tôi có phần hơi to tiếng nên cô ta có hơi sợ hoặc đó chỉ là lừa dối thôi. ( Main mất niềm tin kinh khủng )

"Tôi bị dịch chuyển bất chợt đến đây, đi bộ trong tình trạng đói làm tôi ngất. Còn đi theo cậu là vì--"

Cô ta chợt dừng lại không nói nữa, khiến đôi mắt tôi càng lạnh lùng nhìn vào cô ta

"T--Tôi m--muốn c---cảm ơn cậu vì đã cho tôi ăn và cứu sống tôi", cô ta ngập ngùng trả lời tôi.

"Và ?"

"Tôi muốn biết ở đây là đâu, và tôi muốn đ-----đi t---h--eo cậu", cô ta đỏ mặt, ngập ngùng và úp mặt xuống ngại ngùng, một cử chỉ vô cùng dễ thương có thể khiến người ta 'đổ' ngay lập tức.

Tôi tiếp tục nhìn cô ta

"Đầu tiên, tôi cũng không biết đây là đâu, thứ hai là 'đéo', tôi không rảnh dẫn theo một người lạ mà tôi không biết cô có thể phản bội tôi bất cứ lúc nào. Và tôi cũng không có nhu cầu dắt theo một người khác hay tìm bạn gái"

Tôi thẳng thắn trả lời cô ta, khiến cô ta khá sốc. Cũng bình thường thôi, vì nếu một cô gái xinh đẹp như vậy xin đi chung team thì chẳng có ai từ chối cả, trừ tôi.

"Nhưng tôi chỉ là một con người yếu ớt làm sao có thể sống ở nơi này một mình"

"Oi, đùa nhau đấy à. Nói chuyện nãy giờ cô vẫn giữ lập trường của mình trên cương vị con người ư, nàng Quỷ"

Cô ta tỏ ra vô cùng shock, đơn giản thôi vì đã dùng Ẩn Trạng Thái rồi mà vẫn bị phát hiện đương nhiên sẽ shock thôi.

"............." 

Cô ta chắc có lẽ sắp lòi mặt thật của mình ra rồi, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra mà nhỉ.

Nhưng cô ta vẫn nhìn tôi, với khuôn mặt như ban đầu

"Vậy anh kì thị loài quỷ, và không muốn dẫn tôi theo. Đúng hơn là muốn giết tôi phải không", cô ta trả lời với giọng cứng cáp hơn.

"Không quan tâm cô là quỷ hay người, chỉ vì tôi không thích đi cùng người khác thôi. Ngược lại giết cô cũng chả đem được tí lợi ích nào cho tôi cả, nên tại sao tôi phải bỏ công ra làm điều đó"

Tôi trả lời như ném vào mặt của cô ta, chẳng còn ý kiến gì để mà phản bác tôi cả, cô ta câm như hến.

"Nhưng tại sao---"

Chưa nói dứt câu, tôi nắm tay cô ta quăng sang một bên như chơi ném bóng. Ngã xuống một cú khá đau xuống đất, cô ta đứng lên với khuôn mặt bất ngờ cũng có tí sát khí.

Định tấn công lại tôi, nhưng khi nhìn thấy chỗ vừa đứng của tôi và cô ta bị một cột đá đâm xuyên qua mặt đất, mặt cô ta bắt đầu chuyển sắc và nhìn xung quanh.

Trong lúc nói chuyện với cô ta, tôi cảm thấy một ma lực khá mạnh đang dần di chuyển về chỗ của chúng tôi, ngay sau khi cảm thấy nguy hiểm dưới chân tôi liền phóng đến chỗ của cô ta và quăng cô ta ra chỗ khác. Cúng không muốn cứu cô ta lắm nhưng đây là người đầu tiên trò chuyện với tôi sau khoảng thời gian dài, nen muốn giúp cô ta xíu, và hình như cô ta vẫn chưa nhận ra.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, cô ta bắt đầu nhìn tôi, còn tôi thid cứ nhìn vào một khoảng tối của khu rừng nơi tôi cảm thấy một nguồn ma lực khá mạnh.

Từ trong bóng tối bước ra một con ma thú cấp S- Gorilla Evil   ( gorilla tà ác ) 

Mặt cô kia thì cũng giản ra vì bất ngờ, nhưng sau đó tôi lại cảm thấy ma lực khá mạnh xuất hiện từ cô gái kia cộng thêm chút sát khí. 

Bây giờ cả hai chúng tôi gác cuộc nói chuyện sang một bên, tập trung vào kẻ thù trước mặt.

---------------------------

Ye, dài vỡi, đi ngủ thôi

Nữ chính đã xuất hiện, tuy nhiên hoàn cảnh thì chưa hợp lí cho lắm nhưng kệ. Vì đã quen độc thoại, giờ có nhân vật mới nên hơi khó viết tí.

Có gì mình xin lỗi trước nhá.