Đánh giá: 8.4/10 từ 61 lượt
Thẩm Dao có một khuôn mặt xinh đẹp, dáng người uyển chuyển, được Thái tử đương triều coi trọng, cha mẹ vì muốn lấy lòng Thái tử mà toan tính đưa nàng vào Đông Cung làm thiếp, Thẩm Dao tức cười, với cái tính thà chết chứ không chịu khuất phục, nàng sao có thể làm thiếp cho người ta?
Trong lúc đang đau đầu, Thủ phụ đương triều - Tạ Khâm mang theo bà mối đến ngồi ở cổng nhà nàng.
Đôi mắt trong trẻo cao quý của chàng nhìn thẳng vào nàng, lời ít mà ý nhiều: “Ta cưới.”
Thẩm Dao rùng mình, vò mẻ không sợ nứt, nói: “Tốt xấu gì cũng là làm chính thê, vậy thì gả cho Tạ Khâm đi.”
Sau này mới biết được, thì ra Tạ Khâm vì báo ơn nên mới cưới nàng.
Đêm trước khi đại hôn, hai người trao đổi: Không cùng phòng, không lo chuyện bếp núc, hai năm sau sẽ hòa ly.
Một ngày nào đó sau khi cưới, Thẩm Dao bị người ta mưu hại, ăn nhầm thuốc bột, không cẩn thận mà hoàn thành việc động phòng.
Khi tỉnh lại nàng vô cùng hổ thẹn, Tạ Khâm không có tình cảm với nàng, chắc là cũng không muốn bị trói buộc, để tránh xấu hổ, tốt nhất là giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
*
Tạ Khâm vừa vào quan trường, tài năng lộ rõ, trong một lần tra án đã bị người đứng sau màn truy sát, một cô nương trẻ tuổi xinh đẹp đã cứu chàng, sau đó hôn sự của nàng gặp nguy cơ, chàng dùng một tờ hôn ước bảo vệ nàng bình an.
Nàng không muốn làm vợ chồng thật với chàng, chàng nghe theo nàng, đồng ý tất cả ba điều khoản.
Chỉ là trong một đêm nọ, mỹ nhân đoan trang đó đột nhiên trở nên lẳng lơ.
Tạ Khâm liếc nhìn nàng thật sâu: Có chịu trách nhiệm không?
Đôi mắt Thẩm Dao hơi say, nàng mở miệng nói ngay: Chuyện đó còn phải nói à?
Tạ Khâm cũng nghe theo nàng.
Đợi đến hôm sau tỉnh dậy, Tạ Khâm cho rằng mình đã tu thành chính quả, lại nhìn thấy kiều thê ngáp một cái, mơ màng hỏi: “Đêm qua Thủ phụ đại nhân đi đâu vậy, làm ta đợi lâu quá?”
Tạ Khâm nhướng đôi mày đẹp đẽ một cái: Đây là không muốn nhận nợ à?
Không có cửa đâu!
Cưới trước yêu sau, yêu thầm thành thật, chuyện nhà chuyện cửa.
Bình luận truyện