Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Chương 19: Chạy thoát




Cố Ninh cả người đều bị sức mạnh kia kéo xuống! Cố Ninh cúi đầu, vừa nhìn thấy, tức khắc cả người đều toát mồ hôi lạnh, chỉ thấy một con tang thi đang gắt gao túm chặt mắt cá chân cô. Cái miệng hôi thối mở rộng, hưng phấn kéo chân cô kéo xuống! Góc nó đứng lại ngay phía dưới Cố Ninh, là góc chết của Tam Ca, nếu nổ súng, không thể bảo đảm sẽ không bắn phải chân Cố Ninh.

“Nắm chắc tay tôi!” Cố Ninh nói với La Long, sau đó một chân giơ lên cao, hướng thẳng tới mặt con tang thi kia mà đá mạnh!

Đầu con tang thi kia bị Cố Ninh đá đến ngửa cả đầu ra sau, nhưng căn bản là không ảnh hưởng gì tới nó, vẫn như cũ gắt gao nắm chặt chân Cố Ninh. Đồng thời còn há miếng muốn cắn vào chân Cố Ninh. Cô một thân toàn mồ hôi lạnh, một mặt lo lắng mình thật sự bị con tang thi này kéo xuống dưới, rồi bị đám tang thi bên dưới xé thành từng mảnh nhỏ, hai là lo lắng La Long sẽ buông tay, hoặc Tam Ta ở trên bắn trượt vào chân mình.

Nghĩ đến đây, lực trên chân Cố Ninh lại tăng thêm vài phần, La Long cũng bị cô kéo xuống dưới vài phần.

Cái tay kia vẫn gắt gao bám chặt vào cổ chân cô, giống như là cùm sắt vậy.

Lòng Cố Ninh liền nóng như lửa đốt, đột nhiên lực kéo trên chân cô chợt buông lỏng! Cả người Cố Ninh theo đà kéo của La Long đã được kéo lên, cô theo bản năng cúi xuống liền thấy Trình Minh đang thò ra đến nửa người, trong tay còn cầm đao, là cậu ta đã chém đứt tay của con tang thi!

Cố Ninh thoát khỏi vòng vây, tức khắc được La Long kéo lên nóc xe, nhìn những con tang thi phía dưới đang giương nanh múa vuốt, nghĩ lại mà thấy sợ.

Ngồi trên nóc xe vài giây mới phục hồi tinh thần lại, sau đó cô lập tức đem súng đằng sau trên lưng xuống, đối với La Long cảm kích gật đầu một cái, rồi dùng súng bắt chết con tang thi đang đứng gần nhất.

Ngoại trừ phát đầu tiên bắn trượt, những viên đạn còn lại tất cả đều chẩn xác cắm thẳng vào đầu tang thi. Tang thi ở phía trước từng con từng con ngã xuống khiến cho La Long cũng phải nhìn về phía bên này.

Tam Ca trong lòng cũng vô cùng ngạc nhiên, nếu hiện tại là một quân nhân đã cầm súng hơn thì anh ta còn có thể bình tĩnh được. Nhưng Cố Ninh thậm chí mười phút phía trước còn chưa biết cách cầm súng ra sao! Một cô gái khoảng hai mươi tuổi, chắc chắn không có khả năng đã từng được sờ qua súng, hơn nữa tư thế cầm súng của anh giống nhau như đúc. Không nói đến chuyện này, chỉ riêng sự bình tĩnh của cô cũng khiến anh phải giật mình, dù là anh, trải qua chuyện vừa rồi cũng không thể khôi phục nhanh như vậy. Càng như vậy, Tam Ca trong lòng càng cảm thấy Cố Ninh vô cùng bí ẩn.

Nhưng lúc này không có thời gian để nghĩ đến chuyện này, trước hết phải an toàn rồi mới nghĩ sau.

Ba người đồng thời nổ súng, chỉ nghe được tiếng súng không ngừng vang lên, liền nhanh chóng đã dọn được một đám xung quang xe!

Tam Ca canh đúng lúc, hét lớn một tiếng: “Trương Dương!”

Trương Dương hít sâu một hơi, sau đó không chút do dự nào từ trên xe nhảy xuống, Trình Minh cũng theo sát sau đó, trong tay nắm chặt đao, luôn chuẩn bị mọi tình huống tang thi có thể lao tới. Nhưng Cố Ninh cũng không cho cậu cơ hội hành động, bởi vì cô bắn rất chính xác. Kế hoạch của Tam Ca là anh ta cùng La Long phụ trách giải quyết những con tang thi lao tới, còn Cố Ninh phụ trách những con tang thi lọt lưới của bọn họ. Thỉnh thoảng có vài con tang thi vượt qua được làn đạn của họ, nhưng không đợi Trương Dương cùng Trình Minh ra tay đã bị Cố Ninh xử lý.

Nhưng vì tiếng súng mà hấp dẫn càng ngày càng nhiều tang thi, Tam Ca cùng La Long đối phó vô cùng vất vả, không ngừng có tang thi vượt vào khu vực nguy hiểm. Ngay cả Tam Ca cũng phải toát mồ hôi lạnh, Cố Ninh lại vô cùng bình tĩnh, tuy khẩn trương nhưng không hề hoảng loạn. Không ngừng di chuyển đầu súng, mỗi phát đều bắn thẳng vào đầu tang thi. Nhưng tang thi tiến vào khu vực nguy hiểm ngày càng nhiều, Cố Ninh ốc còn không mang nổi mình ốc, đạn bắn ra ngày càng chệch hướng. Có những phát bắn vào đầu vai tang thi, chỉ khiến chúng lung lay một chút liền tiếp tjc lao vào phía trước khiến Cố Ninh không thể không bắn thêm phát nữa. Mà càng ngày càng nhiều tang thi đi về phía này, làm cho trán Cố Ninh toát đầy mồ hôi lạnh.

Vốn dĩ kế hoạch của cô là sẽ có bốn người ở trên nóc xe yểm hộ, nhưng hiện tại thiếu mất một người, khiến cho áp lực lên mỗi người đều lớn hơn.

Từ đuôi xe đến đầu xe tuy rằng không đến mười mét, bình thường chạy lên cũng chỉ mất vài giây, nhưng hiện tại mỗi bước đi đều vô cùng gian nan.

Bây giờ đã là cuối tháng chín, thời tiết hơi lạnh, nhưng mọi người đều toát đầy mồ hôi như đang ở giữa hè nóng nực. Đến cuối cùng, Trương Dương cùng Trình Minh không thể không bắt đầu dùng đao trong tay bắt đầu chém giết, gian nan đi dần về phía đầu xe.

Cố Ninh đang không ngừng bắn chết tang thi tiến đến thì đột nhiên! Súng trong tay Cố Ninh phát ra tiếng “tạch, tạch”, súng đã hết đạn.

Tam Ca trong nháy mắt liền nghe được lập tức hô lên với La Long: “La Long! Đưa súng của cậu cho cô ấy!”

La Long do dự trong chớp mắt, sau đó liền đổi súng với Cố Ninh.

Cố Ninh cầm súng của La Long tiếp tục bắn, mà La Long nhanh chóng đổi băng đạn mới. Tay anh ta đầu mồ hôi, không biết là bởi vì khẩn trương hay là sợ hãi, tay anh ta run lên không ngừng, mấy lần thay băng vào súng đều không được.

Chỉ trong vài giây này, áp lực trên người Tam Ca với Cố Ninh tăng lên không ít. Không ngừng có tang thi đột phá hỏa lực của bọn họ lao tới phía Trương Dương cùng Trình Minh!

Đột nhiên! Thân xe bị tang thi đâm lay động kịch liệt!

Tam Ca tức khắc cả người đều nghiêng về phía trước! Trọng tâm không chắc liền ngã ra ngoài xe! Anh thấy dưới xe dày đặc tang thi, chỉ cần ngã xuống dưới, chắc chắn không có khả năng sống sót, trong lòng liền hoảng hốt! Nhưng mà xung quang hoàn toàn không có gì để bám vào cả, chỉ cứ thế mà rơi xuống dưới!

La Long mắt thấy Tam Ca bị ngã ra ngoài xe, nhưng cách nhau quá xa, anh ta chỉ kịp kêu lên một tiếng!

Đúng lúc này! Tam Ca cảm giác như được ai đó túm lại! Sau đó dùng sức kéo lại! Rất nhanh đã kéo anh ta trở lại nóc xe! Một cái không xong, cả người đều ngã xuống, chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, trong lòng sợ hãi nhìn về phía Cố Ninh.

Cố Ninh kéo anh ta trở về cũng không hỏi một tiếng mà tiếp tục bắn về phía tang thi.

Dưới ánh nắng mặt trời, mái tóc vàng của Cố Ninh đặc biệt sáng chói.

“Tam Ca, anh không sao chứ?” La Long quay sang hỏi.

“Không sao.” Tam Ca lắc đầu, sau đó từ trên mặt đất đứng lên cạnh Cố Ninh, tiếp tục hướng tới tang thi mà bắn tới.

Cùng với tiếng súng dày đặc, bầu không khí trong xe vô cùng khẩn trương cùng áp lực.

Hoàng Mộng Dao bất an nắm chặt đao mà Cố Ninh đưa trong tay, cọ xát chuôi đao. Cô nhìn về phía cổ đạo trưởng, lúc này ông đang ngồi trong góc, mắt nhắm nghiền. Trong số bọn họ, cổ đạo trưởng là lớn tuổi nhất, cô nhịn không được muốn nói với để xoa dịu cảm xúc sợ hãi lúc này, nhưng vừa mới đến gần, liền nghe thấy tiếng ngáy nhẹ truyền tới. Hoàng Mộng Dao kinh ngạc, mở to hai mắt không dám tin nhìn cổ đạo trưởng, trong lúc này mà ông cũng có thể ngủ được?!

“Nhanh lên! Trương Dương! Anh lên trước đi!”

Thật vất vả tới được xe đầu, Trình Minh một đao cắm thẳng vào con tang thi lao tới, hét lên vớiTrương Dương.

Trương Dương vội vàng chạy lên mở cửa xe, Trương Dương vừa bò vào liền liền thấy trên ghế lái có một con tang thi đang gặm thi thể của lái xe. Nhìn thấy cậu, từ trong cổ họng nó phát ra một âm thanh hưng phấn, sau đó bò về phía cậu!

Trương Dương sợ hết hồn, dùng đao hung hăng đâm thẳng vào mặt con tang thi!

Con tang thi kia nhanh nhẹn tránh được một đao, sau đó duỗi tay bắt lấy, nắm chặt lấy lưỡi đao!

Trương Dương dùng sức nhưng không thể rút về! Trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng kinh hãi, đúng lúc đó nghe thấy một tiếng súng! Phịch một tiếng! Một viên đạn từ nóc xe bắn một phát trực tiếp xuyên thủng đầu con tang thi!

Chỉ nghe được phía sau Trình Minh liên tục thúc giục, cậu hoàn hồn, rút đao về, sau đó dùng sức đẩy cái xác kia cùng con tang thi ra ngoài rồi ngồi lên ghế lái đầy máu, đóng cửa xe.

Trình Minh lập tức cũng chui vào trong xe, đối với Trương Dương dồn dập hô: “Lái xe! Mau lái xe!”

Chỉ nghe được tiếng động cơ vang lên! Tiếp đó, xe bắt đầu chuyển động!

“Nằm sấp xuống! Bám chắc vào!” Tam Ca hét lên.

Cố Ninh lập tức nằm sấp xuống, đồng thời súng trong tay luôn hướng về phía Trương Dương, nhắm bắn vào những con tang thi muốn bám vào cửa xe leo lên.

Trong thùng xe, mọi người cảm giác được xe chuyển động liền thở phào.

Cổ đạo trưởng mở mắt, mọi người đều cảm thấy khẩn trương.

Cố Ninh, Tam Ca cùng La Long nằm sấp xuống nóc xe, tay bám chặt vào lan can đang ghồ lên, tránh bị lăn xuống khỏi xe.

Phanh, phanh, phanh, phanh!!! Tiếng xe đâm vào tang thi cùng với tiếng súng, từ giữa đám tang thi lao thẳng ra.

Cố Ninh lúc này mới nhìn thấy tình hình của xe đi phía trước, cửa xe bị mở toang, bên trong loang lổ vết máu. Súng ống, bộ đàm rơi ngổn ngang, nhưng không hề có cái xác nào, hẳn là đều bị tang thi kéo ra ngoài ăn thịt. Vào thời điểm xe đi qua, mùi máu tươi nồng nặc sộc vào mũi Cố Ninh, khiến dạ dày cô nhộn nhạo một trận.

Cuối cùng, xe của bọn họ cũng đã thoát vòng vây của tang thi, những con tang thi đuổi theo xe dần dần bị bỏ lại phía sau. Cố Ninh bắn mấy phát cuối cùng rồi bỏ súng xuống. Cô nằm vật lên nóc xe, cảm giác cả người đều nhũn ra, trong gió không còn mùi máu tanh thoang thoảng. Cố Ninh híp mắt nhìn ánh mặt trời, như trút được gánh nặng nở nụ cười.