Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Chương 111: Kế hoạch cứu viện 1




Trương Ký đem ánh mắt nhìn lướt qua vẻ mặt Cố Ninh cùng Tam Ca, tựa như đang cân nhắc điều gì đó.

Tất cả nhóm dị năng giả đều bị câu nói của Tam Ca làm kinh sợ, sôi nổi nghị luận, có chút kinh nghi không rõ nhìn chằm chằm vào người đội Tam Liên, phát hiện toàn bộ thành viện đội Tam Liên thế mà đều một bộ dáng thản nhiên không có bất kỳ ai phản đối.

Bọn họ không hiểu, cho dù là bày ra vật tư cùng số lượng tinh hạch “Hùng hậu” trước mặt đội Tam Liên, nhưng mỗi ngày bọn họ đi ra ngoài giao dịch đều sớm đã vượt qua con số vài nghìn cân gạo, số tinh hạch kiếm được cũng đã không thể tưởng tượng nổi. Bọn họ hà tất phải vì mấy trăm cân này mà tham gia phi vụ đại mạo hiểm này?

Lẽ nào đội Tam Liên và căn có có hiệp nghị bí mật gì mà bọn họ không biết?

Có điều đội Tam Liên thực lực thật sự hùng hậu, ngay cả cô gái thoạt nhìn chỉ là một tiểu cô nương bảy tám tuổi mang dị năng hệ tinh thần kia, nghe nói tháng trước khi tiểu đội Trương Ký đến căn cứ, hai bên xảy ra xung đột, tiểu nương chỉ một mình mà dùng tinh thần lực chặn hết mười mấy tên dị năng giả công kích đến! Có điều, đây chẳng qua là lời đồn đãi, không có bằng chứng. Tiếp lại có một việc rất lạ, bất kể là tiểu đội nào vào căn cứ tính đến bây giờ, đều sẽ xuất hiện người chết hoặc ít nhiều sẽ bị thương do tang thi, kể cả tiểu đội tận mười mấy dị năng giả của Trương Ký, vào căn cứ được một tháng nhưng đã chết hai dị năng giả. Còn đội Tam Liên thì sao, vào căn cứ gần 2 tháng đừng nói là chết đến, bị thương cũng không có người nào.

Mỗi ngày đều có vài người ra ngoài, sau đó tất cả trở về, trên dọc đường còn cười cười nói nói vui vẻ, ai không biết còn tưởng rằng bọ họ đi dạo chơi chứ không phải đi giết tang thi.

Chưa kể cái tiểu đội thần bí này mỗi lần đi giết tang thi sẽ chọn chỗ tang thi dày đặc mà đi, người thường tránh còn không kịp, vì thế rất hiếm có người gặp phải đội Tam Liên, tính đến bây giờ thực lực chân chính của đội Tam Liên thế nào vẫn là điểm mù chưa được khai sáng.

Lần này quả thực là một cơ hội tốt.

Theo đội Tam Liên ra ngoài giết tang thi, một bên có thể làm rõ thực lực thật của đội Tam Liên, một bên khác có thể phơi bày thực lực đội Tam Liên tại nơi này, nếu bọn họ đã dám tiếp nhận nhiệm vụ thì khẳng định là đã có phần nắm chắc.

Thành thật mà nói, mỗi người 50 cân gạo vẫn là một cái giá tương đối cao.

Nhất thời trong phòng hội nghị các dị năng giả đều ngo ngoe rục rịch, nhưng không có ai tỏ rõ thái độ, bọn họ vẫn cần thăm dò thái độ bên tiểu đội Trương Ký.

Trrương Ký tất nhiên có thể nhận ra bầu không khí trong phòng họp, những ánh mắt khác nhau nhìn chằm chằm vào anh ta không thèm che dấu mà hướng tới, tay đặt trên bàn gõ nhẹ, một tay để trên đùi, tiểu đội khác nghĩ đến, anh ta đương nhiên cũng có nghĩ tới. Tuy nói muốn đổi vật tư với Cố Ninh nhưng tạm thời nhu cầu của bọn họ không tính là cấp bách, có điều mỗi người 50 cân gạo, con số này quả thực quá hấp dẫn.

Hơn nữa nếu anh ta đáp ứng, hơn phân nửa dị năng giả trong phòng họp nhất định sẽ đi.

Còn cả thực lực chân chính của đội Tam Liên…

Anh ta rốt cuộc ra quyết định, cười cười, sau đó nói: “Chủ nhiệm Chung nói rất đúng, nếu căn cứ đã bảo hộ chúng tôi, tất nhiên chúng tôi cũng phải hoàn thành nghĩa vụ của chính mình. Coi như là tôi xin một xuất.”

Lời vừa dứt, phòng họp lập tức sôi trào, mới nãy không ai muốn đi, còn tưởng sau này hạ mặt tiểu đội xuống một chút, bây giờ cả đội Tam Liên và Trương Ký đều đi, không phải giống như có hai tầng bảo hộ sao, rất nhanh tất cả đều trở nên tích cực tham gia.

Bên này, đội Ninh không nghĩ đến dốc hết toàn bộ lực lượng tham gia. Cục Đá, La Long, còn có Hướng Dật cùng những người không có dị năng khác đều sẽ ở lại. Để không bị bại lộ dị năng chữa trị của Cố Ning, Cao Duyệt cũng đi theo.

Cho nên đội Tam Liên còn vài người tham gia là Cố Ninh, Hướng Hứa, Tam Ca, Giả đạo trưởng, Trương Tiểu Bạch, Trình Minh, Phương Pháp, Chung Húc và Hoàng Mộng Dao, tổng cộng là chín người.

Toàn bộ người bên Trương Ký đều mang dị năng nên tất nhiên phải cùng nhau lên đường.

Mặt khác mỗi tiểu đội đều đến báo danh một tiếng.

Rốt cuộc thêm một người là thêm 50 cân gạo!

Từ đầu đến cuối tất cả quá trình, vị căn cứ trưởng đều ngồi trên ghế không nói một lời nào, tan họp đứng dậy trực tiếp rời đi.

Những người khác đều lục đục đi chuẩn bị, cuối cùng chỉ còn lại đội Tam Liên, chủ nhiệm Chung gọi Tam Ca ở lại.

Lần này, ông dám phát ra nhiều vật tư như vậy, đều nhờ đến số lượng vật tư mà Cố Ninh quyên góp tối hôm qua, ông đương nhiên biết Cố Ninh bọn họ không vì mấy cái phần thường kia mà đăng ký, hơn nữa nếu không phải Tam Ca đứng ra đầu tiên, ông thật sự không biết tiếp theo nên làm thế nào thuyết phục những dị năng giả khác tham gia: “Tam Ca, Cố Ninh, lần này quả thực phải cảm ơn hai người.”

Tam ca nghiêm mặt nói: “Chủ nhiệm Chung, tôi thân là một quân nhân, trong đội ngũ tôi càng nhiều người là quân nhân.” Tuy mạt thế đến khiến rất nhiều chuyện thay đổi, nhưng mười mấy năm làm quân nhân của Tam Ca đã khắc vào tận xương cốt vinh dự cùng sứ mệnh sẽ mãi không bị mất đi. Cố Ninh càng vì biết đến điểm này của Tam Ca, hơn nữa chính cô cũng từng ở Đại Đội Ngũ Tinh đọc nội dung tuyên thệ nên dù lần này một chuyến lành ít dữ nhiều, nhưng bọn họ đã định rồi.

Cô chợt nhớ đến thời điểm khi Chu Diễm đội Trương Ký rời đi, ánh mắt hướng tới cô tràn đầy địch ý. Cố Ninh muốn khóc, Chu Nhiễm ghi hận cô trong lòng, nói không chừng sẽ giở trò, tâm cơ nữ nhân, thời điểm cần thiết đành ra tay trước lấy ưu thế thôi.

Nhóm bọn họ cũng không có gì cần chuẩn bị, cô báo qua với ba mẹ Cố một tiếng. Cao Duyệt đối với việc lên đường cũng không có bất luận cái gì bất mãn, hòm thuốc của cô được Cố Ninh trang bị đủ loại thuốc men cần khi cấp cứu, có thể ứng phó cho tình huống bất ngờ.

Cố Ninh đổi hai thanh kiếm cũ thành hai thanh kiếm mới.

Trong đội ngũ, mỗi người đều mang ít nhất ba viên tinh hạch trở lên để bổ sung, chuẩn bị sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào phát sinh.

Xong xuôi mọi người xuống dưới cùng những người khác.

Chốt số người xuất phát cuối cùng là 58 người.

Đội Cố Ninh chiếm 9 người.

Cùng bốn tiểu đội khác.

Một đội có tên gọi là tiểu đội Dạ Ưng, trong bốn tiểu đội, đội này coi như là đội mạnh nhất, trước đây thành lập từ hai tiểu đội liên hợp lại, tất cả có 10 dị năng giả, đội trưởng tên Vương Thắng, khoảng ba mươi tuổi, một người đàn ông cao lớn, dị năng giả hệ thổ cấp 3.

Một độikhác, bởi vì các thành viền đều có xuất thân từ Việt Châu nên đặt tên là tiểu đội Việt Châu, gồm 7 dị năng giả, đội trưởng tên là Ngụy Lâm, khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mang cặp kính cận cao, dị năng giả hệ hỏa cấp 2.

Đội thứ ba tên là tiểu đội Sinh Tồn, có 8 thành viên, đội trưởng là Việt Qua, khoảng hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, có thể nói rất trẻ, tuy vậy nhưng đã là dị năng giả hệ mộc cấp 3, nhìn qua đội này đa phần là những thanh niên trẻ tuổi.

Đội cuối cùng khiến Cố Ninh phải ghé mắt một chút, tiểu đội này có tên là tiểu đội Thanh Thụ, đội trưởng là Lương Nhạc, là tiểu đội duy nhất có đội trưởng là nữ, dị năng giả hệ thủy cấp 2, đội của cô gái nhỏ này gồm 10 dị năng giả, nhưng đến 7 người là nữ, nhỏ tuổi nhất là một thiếu nữ mười sáu mười bảy.

Trong 58 dị năng giả, Giả đạo trưởng lớn tuổi nhất, Tam Ca đứng thứ hai, người nhỏ tuổi nhất cũng trong đội bọn họ, chính là Hướng Hứa. Tỉ lệ giữa dị năng giả nữ và dị năng giả nam cơ hồ là 5:1.

Không tính đến Cố Ninh, dị năng giả ở đội Sinh Tồn là mấy thanh niên hơn hai mươi, có lẽ biết được sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn xung quanh nên luôn duy trì biểu tình đề phòng, đôi mắt luôn dò xét cảnh giác.

So sánh với hậu bối, Cố Ninh “Thân phụ vốn to” nhìn qua thản nhiên tùy ý hơn rất nhiều.

Nhìn chung khoảng hai tuần sẽ có ít nhất 10 dị năng giả thăng cấp, kinh nghiệm thực chiến không nhiều.

Sau khi tập hợp đầy đủ, chủ nhiệm Chung đương nhiên giao quyền chỉ huy cho Tam ca, không có ai dị nghị. Chỉ huy ra sao cũng phải đến khi đó mới biết được. Vậy nên hợp lý không vẫn là để lúc đó rồi tính, không ai lấy việc này ra bàn tán.

Vì thế ai ai cũng sôi nổi lên xe, rốt cuộc lần này cũng được căn cứ phát cho chiếc xe buýt như ý muốn.

Toàn bộ chỗ ngồi đã được lấp đầy.

Giả đạo trưởng tự động hướng ghế điều khiển ngồi xuống.

Cánh cửa đóng lại, xe buýt chậm rãi lan bánh ra khỏi căn cứ Trung Nam, chạy về hướng khu Bảo Tây.

Không cần ai nhắc nhở, Hướng Hứa dùng tinh thần lực lấy xe buýt làm trung tâm quét ra bên ngoài, trong phạm vi 500 mét đều bị bao trùm. Vì tác dụng của tinh thần lực rất lớn nên mỗi lần đi thu hoạch tinh hạch tiến hóa, Hướng Hứa luôn là người đầu tiên được cung cấp tinh hạch. Trong thời gian ngắn, Hướng Hứa đã nhảy hai cấp, giờ đã là dị năng giả cấp 4, đồng thời tinh thần lực cũng theo đó mạnh đến đáng sợ. Lấy thực lực của em ấy, hoàn toàn có thể thắng dị năng giả sắp tiến tới cấp 5!

Cấp bậc của di năng giả còn phân chia theo hệ dị năng hiếm.

Cố Ninh thật sự cũng không biết hệ của bản thân được xem là hệ hiếm hay không, cô có được nó từ việc được sống lại.

Bỏ qua tạp âm do tiếng xe buýt phát ra, trong xe không có bất cứ âm thanh nào khác. Tuy ngày thường vẫn thỉnh thoảng có giao tiếp nhưng đây là lần đầu đi chung nhiều người thế này, đặc biệt còn có cả đội Tam Liên vẫn luôn “cao lãnh” không chung đường đi, vậy nên nhất thời không một ai nói chuyện, không khí trong xe vì thế mà ít nhiều có chút quái dị.

Tang thi gần căn cứ đều bị dọn dẹp không sai biệt lắm, xe chạy một quãng đường dài mà vẫn chưa thấy một con tang thi, cánh cửa tiến vào cửa hàng hai bên đường mở toang, bên trong tất cả là một mớ hỗn độn. Trên đất là xác của tang thi cùng thi thể con người còn sót lại trong lần tập trung chúng lại thiêu hủy trước đó, bởi vậy một đoạn đường đi nhìn qua tương đối sạch sẽ.

Cuối cùng cũng có người chịu không nổi không khí im lặng này nữa mà phát ra tiếng nói.

Hướng Hứa cầm bản đồ chủ nhiệm Chung cung cấp chỉ đường cho Giả đạo trưởng.

Xe chạy được năm dặm, trên đường bắt đầu xuất hiện một hai thi thể tang thi. Năm tháng sau khi bị tang thi cắn vẫn có thể giữ được diện mạo là con người, nhưng từ ba tháng trở lên, mặt mũi cơ bản đều sẽ bị biến đổi nhanh đến không ngờ, cơ thể cũng thay đổi hoàn toàn.

Bởi vì cố gắng rút ngắn thời gian, Giả đạo trưởng lái xe không may trực tiếp đụng phải tang thi trên đường, thân xe loạng choạng xóc nảy dữ dội, tất cả gắt gao nắm chặt ghế trước cố gắng giữ ổn định thân mình.

Xe chạy trên đường gần một giờ, do trên đường gặp vài chiếc xe bị bỏ hoang cản đường nên họ phải xuống dọn dẹp, nhìn chung có thể nói dọc đường đi khá là thuận lợi.

Nhưng Cố Ninh không vì thế mà buông lỏng chính mình.

Rất nhanh, xe phải dừng lại.

“Không thể tiếp tục đi về phía trước.” Biểu cảm Giả đạo trưởng có chút nghiêm trọng giải thích: “Đằng trước có rất nhiều tang thi.”

Trải qua dọc đường xuất phát thuận lợi làm mọi người thả lỏng đi không ít,  bởi vì câu nói của Giả đạo trưởng sắc mặt họ một lần nữa lại trở nên nghiêm trọng.

Đội Tam Liên cùng đội Trương Ký dẫn đầu xuống xe, những người khác đều lần lượt xuống dưới.

Vừa bước xuống, lập tức có vô số tang thi bị hấp dẫn lao tới đây tạo thành một làn sóng tang thi nhỏ.

Người đội Tam Liên như không cần đến ai chỉ huy, Chung Húc chĩa mấy chục mũi tên nước bắn xuyên qua hướng về phía đầu tang thi, chỉ cần nhìn số lượng mũi tên là biết cậu mạnh đến mức nào. Mặc kệ nhóm dị năng giả sau lưng đang bàn tán về hướng mũi tên của cậu đang di chuyển sai hướng, chỉ trong chớp mắt tất cả mũi tên đã đổi hướng lên phía trên đầu làn sóng tang thi kia, chỉ nghe thấy Chung Húc mấp máy môi, hô một chữ: “Nổ.”

Những mũi tên đó vậy mà phi thẳng vào làn sóng tang thi rồi tạo lên một tiếng nổ lớn!

Cái gì? Đây là cái kỹ năng gì? Dị năng hệ thủy còn có thể dùng như vậy sao?!

Thế nhưng những tang thi kia ngoài bị nước dội lên nhìn qua không giống đã bị thương tổn…

Thời điểm mọi người không chú ý, Trương Tiểu Bạch khẽ chuyển động đôi tay, hai tia lôi trong nháy mắt xuất hiện, di chuyển đến giữa hai tay, dọc theo hướng cánh tay cậu mà dựng lên, hai tia lôi mang theo lôi điện vọt qua làn sóng tang thi tạo thành một tiếng động thật lớn!

‘Bùm bùm’! Một trận âm thanh lớn không ngừng vang lên, tiếng gào thảm hỗn tạp của tang thi, ngay sau đó một mùi hôi trộn lẫn phiêu phiêu trong không khí bay đến đây, nhưng không ai lấy tay quạt đi, trừ đội Tam Liên, những tiểu đội khác đều mang vẻ mặt chấn động nhìn chiêu điện trực tiếp khiến cho bảy tám tang thi nổ đầy trên mặt đất.

Phương Pháp lách mình vọt qua, không quá 30 giây, bảy tám tang thi trên mặt đất đều bị đốt trụi, thứ trong đầu nó cũng bị lấy ra tất cả, Phương Pháp cất thanh đao lại bên hông, trong tay cầm viên tinh hạch dơ hề hề, không chê bẩn mà trực tiếp nhét vào miệng túi nhỏ treo ngang hông.

Sau đó đội Tam Liên tiếp tục đi về phía trước.

Cả đội Trương Ký và những tiểu đội khác đều chưa thể hoàn hồn sau một màn vừa rồi, nếu không phải trên đất vẫn còn xác thi thể tang thi, bọn họ cơ hồ sẽ cho rằng chính mình mới vừa nãy xuất hiện ảo giác.

Bảy tám tang thi, trong đó còn có cả tang thi tiến hóa, thế nhưng không đến mười giây tất cả đã bị tiêu diệt?!

Đội trưởng Viên tiểu đội Sinh Tồn há miệng một cái thật to, lúc sau vẫn còn nhìn chằm chằm đống xác tang thi đã bị đào đầu đốt trụi trên mặt đất thốt lên một câu “ĐM”.

Trướng Ký cũng bị cảnh trước mắt làm kinh hãi.

Anh ta kinh hãi không chỉ vì chiến thuật phối hợp dị năng hệ thủy cùng dị năng hệ lôi, làm cho anh ta càng sợ hãi là sự phối hợp cực kỳ ăn ý của bọn họ. Toàn bộ quá trình bọn họ đều không ai nói tiếng nào, thậm chí một ánh mắt giao lưu cũng không có, nhưng cả quá trình lại phối hợp ăn ý đến đáng sợ… Anh ta tự nhận đội mình kinh nghiệm thực chiến có thể nói là phong phú, nhưng bọn họ tuyệt đối không đến độ ăn ý như vậy.

“Mọi người, đừng thất thần như vậy, chúng ta không có thời gian đâu.” Giả đạo trưởng thấy bọn họ đều đứng chôn chân ở đó không có ý định nhúc nhích thì đành phải hô lên.

Lúc này bọn họ mới từ mộng tỉnh ra, vội vàng bước theo.

Mấy tiểu đội lại gần một lần, tính toán nhỏ nhặt, không ai thực sự bước lên đánh, bọn họ đều không nghĩ tới việc làm tiêu hao dị năng, vốn đang cho rằng sẽ phải trải qua một phen bàn luận đấu trí đấu dũng mới có thể bảo tồn thực lực nhưng chợt phát hiện ra hoàn toàn là tự mình suy diễn nhiều. Đội Tam Liên kia căn bản không tính toán cái gì mà bảo toàn thực lực, không biết từ đâu một đống tang thi lao đến, không đợi chúng đến gần quá 10 mét, lập tức tất cả bị người đội Tam Liên lao ra giải quyết thành thạo hết. 

Bọn họ ai cũng ít nhất đã từng giải quyết mười mấy sóng loại nhỏ, nhưng không ai nghĩ đến việc cần đến dị năng của người khác hỗ trợ. Mặt khác tuy rằng bọn họ vui vì bảo toàn được dị năng không bị tiêu hao nhưng trong lòng tổng cảm thấy điều gì đó không quá thích hợp.

Sau đó bọn họ liền chậm rãi phát hiện ra vấn đề.

Ở đây tang thi dày đặc, trung bình ba phút sẽ có vài tang thi từ hai bên ngõ nhỏ vụt ra, tang thi bình thường và tang thi tiến hóa đều có.

Đội Tam Liên một đường đảm nhiệm đào tinh hạch, đã thu thập được mười mấy viên tinh hạch, còn có một viên là của tang thi tiến hóa! Hơn nữa những người khác trước nay không ai có thể phối hợp chiến thuật lạ như vậy, vì thế chuyện tiêu hao của bọn họ cũng giảm đi đáng kể! 

Nhóm dị năng giả còn đang đứng đằng sau xem náo nhiệt lập tức chạy theo, yên lặng đi lên phía trước.

Kỳ quái là người đội Tam Liên không hề có ý tứ muốn tranh với bọn họ, bọn họ vọt lên phía trước, âm thầm theo sát đội ngũ phía sau, trừ việc Hướng Hứa thỉnh thoảng sẽ chỉ đường quay về chỗ ban đầu, những người khác vừa rồi còn đằng đằng sát khí lập tức biến thành đi chơi, vô cùng nhàn nhã.

Những tiểu đội ở phía trước cố hết sức tàn sát tang thi, đôi lúc trong thời gian ngắn ngủi quay đầu lại, thì nhìn thấy bên kia chơi bời hưởng thụ còn ở đó chỉ trỏ nhóm dị năng giả đang chiến đấu, nào là nhóm dị năng giả đội Tam Liên như thế nào như thế nào, trong lòng bắt đầu cảm thấy có điểm không thích hợp.

———-

Tác giả có lời muốn nói: Này là từ hai chương nhỏ hợp lại. Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì có thể tôi sẽ viết một chương dài hơn nữa.