Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 707: Thiên Thần niết bàn




Dịch: Ngân
Biên: ronkute

Cốt sơn cao mấy ngàn trượng, dưới chân núi có quả Kim Bồ đang phát sáng.

Giữa không trung, ba bàn tay lớn đồng loạt hạ xuống, không ai nhường ai, đối mặt với loại thiên tài địa bảo này, quả cây thần thánh hiếm thấy cả thế gian thì ba đại Chân Thần cũng đều muốn chiếm làm của riêng.

Đồng thời, trong lúc này ba bàn tay cũng lưu chuyển bí lực, phát ra ký hiệu chói mắt đánh về phía nhau.

Răng rắc!

Hư không phát sinh tia điện, trật tự Chân thần hiện ra cứ như là từng sợi xích đan xen trong hư không, lấp lánh ánh sáng lộng lẫy, bất kỳ một sợi nào cũng đủ để cắt đứt ngọn núi, chém rời đại địa.

Vèo!

Đột nhiên, một tia sáng trắng vụt ngang trời chặt hết toàn bộ xích thần trật tự này, áp sát vào ba bàn tay lớn kia.

Đó là một thanh cốt đao trắng như ngọc, vô cùng sắc bén khiến ba đại Chân Thần rung động, nhanh chóng lùi lại, một trong ba người hơi chậm một chút thôi mà nơi bàn tay đã có máu ứa ra rồi.

Một đao ngang trời!

"Ba vị xông vào lãnh địa của ta là muốn cướp lấy quả Kim Bồ, chẳng lẽ không có một câu chào hỏi nào sao?" Bên dưới cốt sơn, bộ khung xương trắng như tuyết thức tỉnh, hắn vẫn ngồi xếp bằng thế nhưng trong hốc mắt lại phun ra ánh lửa.

Ầm!

Đồng thời, trong thoáng chốc xương sọ của hắn phát sáng, một luồng hồn quang bàng bạc phóng thích cứ như là đại dương bao phủ chiến trường cổ này.

Đây là một sinh linh mạnh mẽ, tuy rằng không có huyết nhục thế nhưng đạt tới lĩnh vực Chân Thần đã rất nhiều năm, đăng phong tạo cực, bên trên xương cốt đều khắc đầy những ký hiệu thần bí.

Giữa bầu trời, ba thần nheo mắt lại, linh cảm được đây là một đối thủ mạnh cực kỳ khó đối phó.

Đám hung cầm thái cổ như Hỏa Vân tước đều rút hết, chúng nó cảm nhận được áp lực cực lớn, uy thế của Chân Thần khiến chúng run rẩy, có cảm giác nghẹt thở.

"Đạo hữu có yêu cầu gì không, quả Kim Bồ này cũng không có tác dụng lớn gì với ngươi cả." Đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê Bách Cầm nói, hắn là một con Long tước thế nhưng lúc này hiển hóa ra hình người. Mái tóc đỏ rối bời, khuôn mặt đẹp trai, hai hàng lông mày kéo dài tới tóc mai, con mắt lấp lánh có thần, cả người lộ vẻ vô cùng sắc bén!

"Mặc dù vô dụng với ta, thế nhưng có thể dùng bảo vật thần thánh để trao đổi." Cốt thần nói, nó không phải vượn ma nên cũng không thể ăn quả Kim Bồ được. Đồng thời cũng không hiểu được cách luyện dược, không cách nào luyện chế tinh hoa như các đại tộc khác.

Một nam một nữ của Chiến tộc nhìn nhau, sau đó người nam mở miệng, nói: "Chúng ta tới từ Chiến tộc, trong tộc không hề thiếu bí bảo, đạo hữu muốn thứ gì có thể nói với chúng ta."

Tới cấp bậc này thì có thể không khai chiến là tốt nhất, dù sao đôi bên đều là Chân Thần, vạn nhất liều mạng thì cũng khó nói sẽ phát sinh bất trắc gì.

"Ta muốn một cây Độ kiếp thần liên." Cốt thần bình tĩnh nói.

Ba người tập tức biến sắc, đối phương giở trò hô cao giá khó mà đáp ứng được, nên biết đó chính là cổ dược thần thánh trong truyền thuyết, bọn họ làm sao có khả năng đạt được chứ.

Độ kiếp thần liên, có thể giúp người ta niết bàn, huyết nhục tái sinh, còn có thể khiến người khác đột phá bình cảnh tiến lên một cảnh giới lớn.

Thứ này đừng nói là bọn họ, dù là Thiên Thần cũng chiếm không được, một là số lượng quá ít cả thế gian hiếm thấy, hai là giá trị cực lớn.

Ai không muốn nâng cao một bước? Chỉ cần chiếm được là có thể đột phá cửa ải vốn có, còn có thể tái tạo huyết nhục, đạt tới hoàn mỹ.

Hiển nhiên, bộ xương trắng này muốn tái tạo thân thể, và cũng muốn đột phá cảnh giới bây giờ, muốn niết bàn, dục hỏa trùng sinh.

"Đạo huynh, ngươi làm thế là làm khó bọn ta rồi. Quả Kim Bồ cũng chưa chắc có giá trị lớn như thế." Người phụ nữ của Chiến tộc nói, tóc mây lượn lờ, tuy rằng đã gần trung niên thế nhưng da dẻ trắng như tuyết, ánh mắt trong suốt, khí chất xuất chúng, ung dung quý phái.

"Vậy thôi, ta cũng không muốn thứ khác." Cốt thần bình thản nói, dáng vẻ hờ hững.

Ba đại Chân Thần cũng không có lên tiếng mà trầm mặc, bầu không khí trở nên ngột ngạt.

"Đạo huynh, lợi người lợi mình, quả Kim Bồ này chẳng hề có tác dụng gì với ngươi không bằng đưa cho bọn ta, chúng ta có thể dùng bí bảo, thần binh để bồi thường." Long tước nói.

"Không cần, một đao ở tay là đủ rồi." Trong hốc mắt khô lâu nhảy lên hồn hỏa vô cùng nóng rực, cả xương sọ được chiếu rọi trong suốt như ngọc.

"Đạo hữu cần gì phải cố chấp như thế, ngươi ta đều là người tu hành, hòa khí thì mới có thể sống lâu, phân tranh cũng chỉ là tai họa và kiếp nạn." Người trung niên của Chiến tộc khuyên bảo.

"Các ngươi đang uy hiếp ta?" Cốt thần vẫn ngồi xếp bằng ở đó thế nhưng cốt đao trên đầu gối rung động vang vọng, lập tức một luồng sát ý lạnh lẽo khuếch tán.

Tình cảnh lập tức căng thẳng, cốt thần rất kiên quyết, mà ba đại Chân Thần cũng không thể lùi bước, muốn đoạt cho bằng được quả Kim Bồ này, bởi vì có tác dụng rất lớn với họ.

"Đạo huynh, có nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đi qua đây không?" Người đàn bà trung niên của Chiến tộc nói, muốn xoa dịu bầu không khí.

"Có cảm giác nhưng không để ý." Cốt thần nói ngắn gọn.

Ba đại cường giả nhìn nhau đôi chút rồi sau lưng phát sáng, từng người xuất ra một bộ linh thân của mình, triển khai bí pháp tìm kiếm khu cổ địa này.

"Các ngươi đi đi, không có Độ kiếp thần liên thì ta sẽ không trao đổi quả Kim Bồ." Cốt thần liếc nhìn bọn họ.

"Vậy thì đắc tội rồi!" Ba đại Chân Thần đồng thời chuyển động, hóa thành ba tia chớp vồ giết xuống.

"Trong lãnh địa của ta mà dám ngang tàng, các ngươi thử xem đi!" Cốt thần mở miệng, keng, vung lên cốt đao trắng bóng kia, chém về ba đại cường giả.

Đại chiến bùng phát.

Chân Thần chiến đấu, năng lượng cuồn cuộn, phù văn nằm dày đặc khắp không gian tạo nên lực phá hoại vô cùng kinh khủng.

Xa xa, thành viên đoàn lính đánh thuê Bách Cầm đều sợ hãi, lần nữa rút lui rời xa chiến trường này, bọn họ không cách nào tham gia được, hai bên chênh lệch quá lớn.

Xa xa còn có ba bóng người đang triển khai thân pháp, chia mỗi người một phương rồi biến mất ở cuối chân trời, đó chính là linh thân của ba đại Chân Thần.

Trong đó, người đàn bà của Chiến tộc lấy ra một bí bảo, là một chiếc gương đồng đầy gỉ sắt, bà ta há miệng phun ra một ngụm tinh khí lập tức chiếc gương này sáng rực, bên trong xuất hiện những chuyện xảy ra cách đây không lâu, bà ta nhìn thấy bóng hình của Thạch Hạo và Vân Hi.

"Gương Tuế Nguyệt quả nhiên là chí bảo vô thượng, mặc dù chỉ là hàng dựng thế nhưng cũng có kỳ hiệu như thế này." Bà ta nhẹ giọng nói.

Thân hình của bà lóe lên một cái rồi chui sâu xuống lòng đất, bởi vì đã biết hai người này trốn về phương nào rồi.

Nơi sâu dưới lòng đất, ầm một tiếng, có trận pháp nổ tung, mặt đất sụp lún, hình thành nên động đất.

"Không xong, có người đuổi tới rồi, đã phát hiện ra tung tích của chúng ta." Thạch Hạo giật mình, một tòa trận pháp mà hắn bố trí trên đường chạy trốn đã bị người phá hỏng.

"Chân Thần!" Vân Hi biến sắc, cường giả cấp số này bọn họ không cách nào ứng phó nổi.

"Thay cái phương vị." Thạch Hạo quyết đoán hành động.

"Đây là bên dưới tòa cốt sơn kia à?" Vân Hi lập tức hiểu rõ ý đồ của Thạch Hạo, muốn tiến vào chỗ chết để tìm đường sống.

Hiện giờ Chân Thần xuất hiện, hai người không phải là đối thủ, mà bên dưới tòa cốt sơn kia có gì đó quái lạ nên có thể ngăn trở được địch nhân.

Thạch Hạo triển khai độn thổ thuật nhanh chóng tiến vào bên dưới ngọn cốt sơn kia, vừa mới đến gần lập tức thấy một mảnh ánh đen chập chờn.

Nơi đó vô cùng thần bí, có sương mù dày đặc còn có ánh lửa màu đen chập chờn, không cách nào nhìn thấu bên trong.

Thạch Hạo âm thầm dùng Trùng đồng quan sát liền chấn động trong lòng, bên trong có một tòa huyết trì rất lớn phải tới mấy chục dặm, máu tươi dâng trào cứ như là sóng biển vậy.

Nhìn thấy cảnh này thì da đầu của hắn tê dại, tuyệt đối không phải là nơi tốt lành gì.

Đồng thời hắn dùng Trùng đồng quan sát thật cẩn thận, phát hiện bên trong huyết trì đó có một con quái vật khổng lồ, khí thế ấy khiến người khác sợ tới tận linh hồn.

"Thật khủng khiếp, bên dưới mộ lớn là huyết trì, bên trong lại thai nghén ra một sinh linh, mà một vị Chân Thần lại cam tâm làm người bảo vệ." Hắn nhanh chóng dừng lại rồi cùng Vân Hi từ từ tiếp cận ánh lửa đen kia.

"Vân Hi, ngươi trốn trước đi." Hắn đưa Vân Hi trốn vào trong cốt đỉnh màu tím.

Sau đó, bản thân mình từ từ từng bước tiến vào trong ánh đen kia, lúc này phát hiện thân thể cũng chưa hề bị tổn thương cho nên tiếp tục ẩn nấp tiến vào.

Người đàn bà trung niên Chiến tộc truy tìm, cầm "gương Tuế Nguyệt" trong tay mang theo sát ý cay nghiệt tiến vào đây, lập tức bà ta lộ vẻ sợ hãi, khi gương Tuế Nguyệt chiếu về phía sương mù và ánh đen kia thì lại mất đi hiệu quả.

Thạch Hạo trong bóng tối thấy rõ thì không khỏi kinh hãi, thì ra trên tay của đối phương có bí bảo như thế này cho nên mới tìm được tới nơi đây.

"Hai người các ngươi đều ở đây chứ gì, tưởng ta không biết chắc?" Bà ta cầm gương Tuế Nguyệt trong tay bắt đầu phòng ngự, sau đó tiến vào trong ánh đen tiếp cận huyết trì.

Thạch Hạo vô cùng sốt sắng, cũng không phải vì bà ta lại gần mà bởi vì hắn muốn công kích huyết trì kia!

Làm như thế sẽ có hậu quả vô cùng đáng sợ, không chỉ nơi đây sẽ trở thành kiếp thổ mà còn có thể quấy phá cuộc đại chiến bên trên mặt đất kia, quả Kim Bồ sẽ lọt vào tay người nào, hơn phân nửa sẽ có kết quả.

Người đàn bà của Chiến tộc đờ ra, mặc dù bà là một vị Chân Thần thế nhưng khi tới gần huyết trì này thì liền sợ hãi nói: "Thiên Thần niết bàn?"

"Ầm!"

Đúng lúc này thì Thạch Hạo chuyển động, đánh ra vài luồng lôi đình cực lớn xuống huyết trì kia. Sau đó, hắn không hề quay đầu lại cứ thế bỏ chạy, dùng đại thần thông Súc địa thành thốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Sóng máu ngập trời, một gợn sóng kinh khủng bùng phát, tràng vực to lớn trong nháy mắt bao phủ lòng đất này, ánh đỏ trong huyết trì dâng trào cứ như đang khai thiên tích địa vậy.

Người đàn bà trung niên của Chiến tộc kinh sợ, bà vừa mới tới thì đã gặp phải tình cảnh này, bảo kính trước người phát sáng ngăn cản xung kích của tràng vực này rồi sau đó bà ta nhanh chóng rút lui.

"Răng rắc!""

Gương Tuế Nguyệt bị phá nát, cả người bà ta bay vụt ra sau, máu phun ào ào, sau đó thì quay đầu đào tẩu, xông thẳng lên mặt đất.

Một luồng khí tức điên cuồng chấn động toàn bộ đại địa, sương mù màu máu bao phủ chấn động trời cao, mấy người đang đại chiến trên mặt đất đều thất kinh, mà tên Cốt thần kia lại trở nên điên cuồng hơn.

"Các ngươi muốn chết, dám quấy nhiễu đại nhân!"

Nó nổi giận, tuy rằng chỉ một mình thế nhưng lại chống lại ba đại Chân Thần mà không hề rơi xuống hạ phong, hiển nhiên tu vi của nó cao hơn, siêu thoát cảnh giới này.

"Xoẹt!"

Cốt đao trong tay nó vô cùng sắc bén, bùng phát ra phù văn vô lượng chém nát hư không, bụp, cắt thân thể của Long tước thành những lỗ hổng đầy đáng sợ, máu tươi phun tung tóe.

"Không đúng, chúng ta mau rút lui."

Long tước, hai đại cường giả của Chiến tộc linh cảm điều không lành, trong lòng đất có một tràng vực đầy mạnh mẽ đang khuếch tán khiến bọn họ khiếp sợ, vô cùng bất an.

Mà trên mặt đất, tên Cốt thần lại rất khó giải quyết, rất khó trừ khử.

"Đi!"

Trong lòng bọn họ hiện lên vẻ sợ hãi, tràng vực kia thật đáng sợ có thể giam cầm bọn họ lại, cho nên cũng không quản nổi quả Kim Bồ nữa, tất cả toàn lực bỏ chạy.

Cặp mắt của Cốt thần lạnh lẽo, liếc nhìn bọn họ một cái rồi sau đó vọt vào trong mộ xương!

Mà lúc này, Thạch Hạo lại đang áp sát mặt đất nhằm về phía cây Kim Bồ kia, hắn muốn hái lấy quả cây này. Bởi vì đã dự liệu được, sau khi khuấy động huyết trì thì chắc chắn sẽ phát sinh biến cố, quấy nhiễu khắp nơi, lúc này sẽ là cơ hội hiếm có!