Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 541: Cuộc chiến bá chủ




Đạo nhân Âm dương, thủy hỏa bất xâm, ẩn nhập kim thạch, một niệm có thể thần du thái hư, nhất thời khó giết, thân thể mạnh mẽ tới cực hạn, thế nhưng lúc này lại tan rã.

Liễu Thần một tay chỉ trời cao, một tay chỉ mặt đất, pháp ấn tự nhiên, từ từ kết hợp lại, khí đại đạo vô thượng lưu chuyển giết chết hắn!

Nên biết, đạo nhân Âm dương tu hành vô tận năm tháng, là một người có vai vế cổ xưa, thực lực mạnh mẽ tột đỉnh, khiến cho các giáo chủ khắp thế gian phải kiêng kỵ, thế nhưng kết quả lại bị đánh chết như thế.

Sương máu tán đi, một người tí hon trắng đen xen kẽ tìm cách chạy trốn, đó chính là nguyên thần của đạo nhân Âm dương, nguyên thần này được hai khí âm dương bao quanh, khó mà tiêu tán ngay tức khắc.

Nhưng mà, mặc dù hắn bất diệt, năm tháng khó chết đi, thế nhưng giờ cũng chỉ là một con cá dưới đáy hồ cạn khô long tong ngoi ngóp, thân thể ấy từ từ rạn nứt.

Dưới uy phong pháp dấn của Liễu Thần, mà dư âm cứ như là gợn sóng không ngừng khuếch tán. Cuối cùng, sau một khồi giãy dụa trong vô vọng, nguyên thần này lập tức nổ tung, hóa thành hai làn khói trắng đen tiêu tán trong hư không.

Một đời bá chủ phải ôn hận, hình thần đều diệt!

Trong nháy mắt thân thể của hắn nổ tung, thì kết quả của nguyên thần cũng đã định như vậy rồi!

Mọi người giật mình, đạo nhân Âm dương vang dội cổ kim kia cứ thế chết như vậy, bỏ mình ở dưới hạ giới, vượt khỏi dự liệu của tất cả mọi người.

Chỉ trong nháy mắt, mấy người khác vội vàng ra tay chộp về trước hòng cướp đoạt tòa cốt tháp hai tầng kia, đấy là một món chỉ bảo, hiện nay đã thành vật vô chủ.

Tiểu Tháp tức giận, đây chính là thân thể mà nó đã bị mất đi trong cuộc chiến thái cổ, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để dung hợp, sao có thể nhường cho kẻ khác được chứ.

Nó nhẹ nhàng chấn động, thân tháp trắng noãn trong suốt bắt đầu bắn ra kiếm khí hỗn độn công kích những người đang xông tới kia, muốn cướp lấy thân tháp này chính là muốn liều mạng với nó, không chết không thôi.

Một thân thể màu vàng óng xuất hiện, bàn tay chém xuống va chạm với kiếm khí hỗn độn, tiếng keeeng keeeng vang vọng, tia lửa văng khắp nơi, chấn động lòng người, đây chính là giáo chủ của Tây Phương giáo, đã tu thành Tượng lục kim thân.

Hắn vung một tay tới chụp lấy thân tháp hai tầng kia, đồng thời cố gắng đón đỡ kiếm khí hỗn độn, nên biết, bất kỳ một luồng kiếm khí nào như vậy đều đủ để cắt đứt Hoang vực.

"Xoẹt!"

Tiểu Tháp rung động, kiếm khí hỗn độn ngút trời, ở vực ngoại có ngôi sao bị chém trúng liền ầm ầm rơi xuống, cảnh tượng này kinh khủng tới cỡ nào.

"Xoẹt!"

Mấy chục chiếc lông chim màu đen hiện ra rồi lao vút lên, lông chim này tựa như là ngọn núi khổng lồ nhưng trên thực tế lại vô cùng sắc bén, nó hóa thành những thanh kiếm to lớn chống lại kiếm khí hỗn độn.

Đấy là một con chim nhỏ màu đen dài chỉ một thước, ánh đen lưu chuyển tựa như là mặt trời màu đen vậy, nó dùng lông thần sắc bén của mình để chống lại kiếm khí hỗn độn, những tiếng vang leng keng điếc tai.

"Hắc kim tước!" Tiểu Tháp hét lớn.

Đây là một con dị cầm, thân thể cũng không phải được hình thành từ huyết nhục mà là sinh vật được sinh ra từ trong một mỏ vàng đen, là tinh linh chí cường được sinh dưỡng trong thiên địa, uy chấn thượng giới.

Hắc kim điểu vọt lên, cặp móng vuốt chộp tới tiểu tháp hai tầng kia.

Tiểu Tháp tức giận, sức lực không đủ, Trượng lục kim thân quá chắc chắn, trong thượng giới, giáo chủ Tây Phương giáo cũng thuộc nhóm người mạnh mẽ nhất, hắn không ngừng ngăn cản ở phía trước.

"Ầm!"

Hắc kim tước, Trượng lục kim thân xung kích lẫn nhau, trảo và chưởng va chạm, ai cũng muốn đoạt lấy thân tháp hai tầng đó cho nên hai bên công kích va chạm, ánh sáng chói mắt bùng phát.

Giáo chủ của Tây Phương giáo tỏa ra khí đại đạo, cả người vàng óng cứ như là một mặt trời lơ lững giữa trời cao. Mà Hắc kim tước kia lại kêu to tới mức điếc tai, cứ như là kim loại ma sát với nhau, cặp cánh không ngững vỗ mạnh, lông đen bắn ra, kiếm khí như cầu vồng. Thế nhưng nó lại rơi vào thế hạ phong, bị Trượng lục kim thân đánh văng ra ngoài, lông đen như kim loại bị gãy, máu chảy không ngừng.

Chính xác, đây là cuộc hỗn chiến!

Không chỉ riêng hai người họ tranh cướp, mà những kẻ khác cũng xắn tay nhảy vào.

"Ầm!"

Khí hỗn độn cuộn trào, một pháp khí trấn áp tới, ánh sáng vô lượng tỏa ra bao phủ lấy toàn thân tháp hai tầng.

Lại thêm một đại nhân vật gia nhập, hắn cất bước đi tới, thần bàn được lấy ra, tuy không trọn vẹn thế nhưng uy thế lại kinh người, vậy này chính là một chí bảo cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện.

Lúc ở Hư thần giới, Thạch Hạo từng đại chiến với một chàng trai được ngọn lửa bao phủ, trong tay kẻ này có giữ một phần của thần bàn.

Mà khi đại kiếp nạn lần đầu tiên diễn ra trong thiên địa, thần bàn này cũng xuất hiện qua, trấn áp vạn linh, quả thật vô cùng thần diệu và mạnh mẽ, tuy có thiếu sót nghiêm trọng thế nhưng cũng khiến các cường giả phải kiêng kỵ.

"Luân hồi bàn!" Tiểu Tháp thất kinh.

Nó biết, bóng người mơ hồ kia cũng chẳng phải là nhân vật bình thường gì, một khi nắm tay là có thể mở ra Sinh tử giới, khiến chúng sinh rơi vào luân hồi, vô cùng kinh khủng.

Nó nhẹ chàng lay động, trên thân tháp hiện lên hàng vạn sinh linh, như Thao thiết, Kim ô, Tỳ hưu.... tất cả hóa thành các vết tích vồ giết về phía bóng người mơ hồ kia.

Nó biết, bất luận là tòa thân tháp hai tầng kia rơi vào trong tay kẻ nào cũng được, thế nhưng tuyệt không thể rơi vào tay cường giả nắm giữ Luân hồi bàn, nếu không sẽ rơi vào luân hồi, vĩnh viễn không thể đoạt lại được.

Lúc này, Thao thiết rít gào nuốt lấy vạn vật, Kim ô ngang trời cứ như là một vầng mặt trời chiếu sáng... Tiểu Tháp trở nên điên cuồng, đánh văng Hắc kim tước, phóng vút qua Trượng lục kim thân đánh về phía bóng người kia.

"Ầm!"

Nó đánh ra một đòn về phía Luân hồi bàn, hai bên va chạm rồi rung lên bần bật.

Mà trong khí hỗn đọn, Kim ô hí dài, Thao thiết gào thét... đối kháng với bóng người cầm Luân hồi bàn trong tay kia, nơi đây trở nên sôi trào.

Liễu Thần cũng không có khoanh tay đứng nhìn, chỉ là nó bị mấy người khác chặn lại, một cường giả cưỡi trâu ung dung tiến tới, trên lưng mang một thanh tiên kiếm, khí lành bao phủ, kinh sợ thiên địa.

Con trâu chầm chậm tiến tới, cuộc chiến lần trước, hình chiếu của nó đã bị chém nát. Mà người ngồi trên lưng lại không có tay, nhưng mà một luồng khí tức khó tả tỏa ra, vô cùng mạnh mẽ.

Ngoài ra, bộ ba chân thân của Bất lão Thiên tôn cũng bắt đầu chuyển động, tương đương với ba đại cường giả đồng loạt xuất thủ đánh về trước, lần này cũng không có nóng lòng phân thắng bại mà chỉ là dây dưa Liễu Thần mà thôi.

Đương nhiên, nơi đây vẫn còn có một uy hiếp cực kỳ lớn, đó chính là từng chiếc chuông lớn không ngừng hiện ra trên chín tầng trời, tất cả đều ngắm về phía Liễu Thần, gần như trấn áp xuống dưới.

Chủ nhân của chiếc chuông này có pháp lực cái thế, nên biết trong lần đại kiếp nạn trước hắn từng đặt bẫy để giết bá chủ thượng giới, mục đích là dùng bảo huyết vô thượng để nuôi dưỡng một gốc linh căn.

Hắn chính là người sở hữu đệ nhất linh căn thượng giới, chỉ riêng thân phận như vậy cũng đủ chứng minh tất cả, hắn tuyệt đối nằm trong hàng ngũ sinh linh mạnh mẽ nhất.

Gợn sóng xuất hiện, tiếng chuông khuếch tán đi kèm là hỗn độn, uy thế to lớn yên lặng bao phủ.

Lúc này, tiểu Tháp đã lên cơn điên, uy năng tăng vọt, cứ như là một vương giả đang khống chế chư thiên, mang theo Thao thiết, Kim ô... đánh mạnh về phía Luân hồi bàn.

Đột nhiên, một tiếng tụng kinh đầy hào hùng vang lên, Trượng lục kim thân đánh văng Hắc kim tước sau đó vọt nhanh tới phụ cận, vung tay bắt lấy tòa thân tháp hai tầng kia.

Mấy người khác liền quát lớn, Hắc kim tước kích thiên đáp xuống vồ giết về giáo chủ Tây Phương giáo. Mà bóng người mơ hồ cầm Luân hồi bàn trong tay cũng xuất thủ, vượt qua tiểu Tháp rồi đuổi về phía sau.

Tiểu Tháp nhìn thấy thân tháp của mình chỉ ngay trước mắt, thế nhưng không thể đoạt và dung hợp được cho nên lửa hận bốc lên, đánh nát hư không vọt tới bên cạnh.

Ngoài ra, những người khác cũng chuyển động, cường giả cưỡi trâu rút kiếm chém mạnh tới, chuông lớn trên bầu trời cũng phát sinh ra thần quang sáng chói.

"Ồ?!"

Giáo chủ của Tây Phương giáo kinh ngạc, tòa thân tháp hai tầng kia vậy mà lại thoát khỏi bàn tay của hắn, khí âm dương bên trên tòa tháp tăng mạnh, vô cùng mạnh mẽ, nếu như không phải Kim thân của hắn bất hủ, là một trong những pháp thể mạnh mẽ và kiên cố nhất thế gian, thì khi vãy đã bị chấn nát bàn tay rồi.

Tòa cốt tháp hai tầng kia có linh, nhanh chóng lao nhanh xuống.

"Trở lại !" Tiểu Tháp nghi ngờ, bắt đầu triệu hoán.

Nhưng mà, ý thức của tòa thân tháp kia tựa như không nghe theo lời triệu hoán, nó chấn động thật mạnh hòng phá toái hư không, muốn bỏ chạy.

"Keeeng!"

Đột nhiên, Ngũ hành sơn bay tới trấn áp xuống, nện thẳng lên trên thân tháp hai tầng này.

Cùng lúc đó, những cường giả khác cũng kịp ra tay, pháp tắc bắt đầu phóng thích quét lên thân tòa tháp hòng tiêu diệt ý chí phảng kháng của nó để chiếm làm của riêng.

Đạo nhân Âm dương đã chết, chí bảo này trở thành vật vô chủ, đây chính là thời điểm tốt nhất để thu phục.

Chỉ trong nháy mắt có tới sáu luồng sáng quét trúng trên thân của nó, rốt cuộc một tia ý chí phản kháng bị đánh tan, dù nó có mạnh mẽ hơn đi chăng nữa cũng không thể nào chịu đựng được nhiều công kích như thế.

Tiểu Tháp chẳng hề ưu sầu, bời vì ý chí đó cũng chẳng phải là của nó, năm đó sau khi giải thể, nó đã giấu chân linh của mình vào trong thân tháp bốn tầng này, cho nên ý chỉ đó chắc hẳn là do đạo nhân Âm dương từ trong tòa tháp này bồi dưỡng ra.

"Là lúc này!" Liễu Thần truyền âm, nó ra tay giúp đỡ tiểu Tháp, chân linh của thân tháp hai tầng kia đã bị đánh tan, đây là thời cơ tốt để hai thân tháp hợp nhất.

Nhưng mà, giờ cũng là lúc hỗn loạn nhất, tất cả mọi người đều xuất thủ, ngay cả chiếc chuông lớn trên trời cao cũng hạ xuống, có uy thế trấn áp vạn cổ!

"Ầm!"

Liễu Thần đẩy lùi tên cường giả bên cạnh, toàn thân phát sáng, từng chùm sáng hiện lên, đó chính là ba ngàn giới đang lượn lờ, âm thanh tế tự vô tận vang lên.

Đây chính là những con đường mà nó đã đi qua, đó chũng chính là từng "Đạo'' của nó, tất cả bắt đầu dung hợp hợp nhất, uy thế nhưng vậy đủ vang dội cổ kim!

Chiến y tung bay, Liễu Thần giết về trước, ba ngàn giới lơ lửng, cứ như là tiên quang bất hủ đang thiêu đốt khiến nó nổi bật ở giữa trời cao, ngạo nghễ trên đỉnh cao nhất.

Sóng gợn đầy mạnh mẽ khuếch tán, Liễu Thần tới trung tâm sau đó chụp lấy thân tháp hai tầng kia.

Nhưng mà, những người còn lại cũng đề là người mạnh mẽ, như Trượng lục kim thân, chủ nhân của Luân hồi bàn... vô cùng kinh khủng.

Đương nhiên, uy hiếp to lớn nhất chính là chiếc chuông lớn kia, bởi vì khoảng cách của nó là gần nhất, miệng chuông phát sáng hút lấy thân tháp hai tầng kia vào trong.

Bạch y của Liễu Thần bay lượn, nó duỗi ra một cánh tay đánh tới, có thể thấy được một chưởng ấn trắng bóng bay ra, cứ như là một bàn tay thật sự đánh lên trên thân chuông.

"Cooong!"

Tiếng chuông ngân vang chấn động trời xanh, khiến cho tất cả mọi người đều lão đảo không thôi, đây không phải là chiếc chuông bình thường, đây chính là chí bản hoàn hảo không chút tổn hại nào ở hiện nay, mà lai lịch cũng vô cùng kinh người.

Bàn tay trắng bóng của Liễu Thần đánh ta, toàn bộ đều đánh lên thân chuông, khiến người khác sợ hãi chính là, bên trên chiếc chuông lớn đầy cổ xưa kia lại xuất hiện từng lõm dấu ấn, đó chính là vết tích của bàn tay.

Thời khắc này, tất cả mọi người đều chấn kinh, chiếc chuông này rất siêu phàm, không cách nào có thể hủy diệt được, thế nhưng giờ lại bị cường giả đánh cho lõm vào trong, thật sự quá kinh khủng.

Sự mạnh mẽ của Liễu Thần lại vượt quá tưởng tượng của mọi người, bọn họ lại lần nữa đánh giá!

Thân chuông gặp phải công kích rung lên bần bật không thôi, gợn sóng khuếch tán, đấy chính là pháp tắc vô thượng, rất nhiều người ở xung quanh đều rút lui, sợ bị quét trúng.

"Coong..."

Tiếng chuông vang lên chấn động thế gian, gợn sóng khuếch tán đến vực ngoại, một vài ngôi sao băng hóa thành bột mịn, tình cảnh vô cùng kinh người.

Thế cũng còn may, bên trên thân chuông tuy hiện những vết lõm, thế nhưng rất nhanh trở lại như cũ, như chưa hề bị vậy.

Ầm một tiếng, tiên địa rung động, một bóng người từ trên trời cao hạ xuống, một cước đạp lên thân chuông rồi bắt đầu khống chế trấn áp xuống bên dưới, trong nháy mắt hút lấy thân tháp hai tầng vào bên trong.

Bên trên chuông lớn xuất hiện hai chữ, một trong hai chữ đó rất rõ, chính là chữ "Không", không ngừng nổ vang, kinh sợ vạn cổ.

Mấy người khác rút lui, vô cùng kiêng dè với chiếc chuông này.

Bạch u của Liễu Thần múa tung, phong hoa tuyệt đại, nó bước lên trước, trên đầu lơ lửng một cây thần thụ xanh biếc cao một tấc, gốc cây này nhanh chóng lao ra mấy chục cành cây tiến thẳng vào trong miệng chuông.

"Ầm!"

Trong lúc chiếc chuông rung lên liêng hồi thì Liễu Thần như đoạt đồ ăn trước miệng cọp, gắng gượng kép lấy thân tháp hai tầng từ bên trong chiếc chuông lớn ra ngoài.

"Dung hợp!"

Sau khi Liễu Thần rút ra thì nhan chóng đưa cho tiểu Tháp.

Tiểu Tháp mừng rỡ, hào quang tráng bóng chiếu tới đụng lên trên thân tháp hai tầng kia, khí hỗn độn mờ mịt lưu chuyển.

"Chờ sau khi ông hợp nhất xong, xem ai có thể làm khó dễ được ông!"