Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1379: Tiên kinh




Tiên kinh, là báu vật biết dường nào!

Đây là chí bảo vô giá, cho dù dùng bao nhiêu thiên thạch, bảo cụ, dược liệu cổ xưa để trao đổi thì cũng không đủ, dùng giá trị liên thành để hình dung cũng không cách nào hợp lý, quá kém xa.

Bởi vì, dù cho có lấy một tòa thành trì hay là cả một cổ quốc tới đổi thì cũng không được, bởi vì, trên nhân gian này có thể thấy tiên kinh một cách dễ dàng sao?

Tiên cổ vụt mất, Trường Sinh bị phá diệt, những Chân Tiên đều đã bị diệt, những kinh văn của bọn họ không thể nào được lưu truyền nữa, ngoại trừ một vài truyền thừa cá biệt ra thì rất khó có thể tìm thấy được.

Cho nên, kinh văn Tiên đạo vừa ra liền dẫn tới náo động cực lớn!

Thạch Hạo ngồi xếp bằng nơi ấy quan sát kinh văn, ngộ đại đạo, lúc này hắn đã bị hấp dẫn sâu sắc, ba luồng tiên khí trong cơ thể tự chủ hiện lên và ngưng tụ thành Bông hoa đại đạo trên đỉnh đầu, diễm lệ và khó lường.

Tiếp đó, đạo hoa này tản ra tựa như là sương mờ tiến vào mỗi một tấc trong cơ thể của hắn, sau đó là tụ lại vòng tới vòng lui để gột rửa thân thể!

Tiên kinh bắt đầu phát huy, thong thả nhẹ nhàng tẩy mao phạt tủy cho hắn, đây là tạo hóa, giúp hắn đạt được chỗ tốt cực lớn.

Nên biết, đây cũng chỉ là vừa mới bắt đầu!

Có thể nhìn thấy được, cảnh tượng nơi ấy rất chấn thế!

Đều là những dị tượng khó tin, chấn động lòng người!

Chân long xuất thế, vảy giáp lạnh lẽo như kim loại, nó lượn lờ hút nhả nhật nguyệt, thân thể hơi động liền cắt đứt ngân hà. Tiếp theo, chim bất tử hí vang, ánh lửa cuồn cuộn đốt cháy chư thiên, thần linh sợ hãi, vạn linh quỳ lạy.

Vả lại có hàng loạt mưa ánh sáng phi tiên vút lên xoay tròn quanh Thạch Hạo hòng gột rửa cơ thể, khiến cho thân thể hắn càng cứng cỏi hơn, tiến về xu thế bất diệt!

Khí tượng Tiên gia ngập trời, khí điềm lành tuyệt thế!

Rất nhiều người đều quay người quan sát, đây là bộ kinh thư nghịch thiên tới cỡ nào chứ, nếu có thể nhìn qua một lần thì đời này sẽ nhận được lợi ích vô cùng lớn, ước ao có thể tới đoạt lấy và quan sát.

"Quả là bộ kinh văn không tầm thường, đây là ghi chép của tuyệt đại cao thủ Tiên cổ, là truyền thừa Hỏa chủng lưu lại cho hậu nhân!" Trên vách đó có một ông lão than nhẹ.

Bọn họ là nhóm người mạnh mẽ hàng đầu ở cửu Thiên này, tất nhiên sẽ nhìn ra được chân nghĩa đại đạo ẩn chứa bên trong kinh văn đó, chứa đựng thần thông vô thượng, là một bảo kinh không tài nào tưởng tượng ra được.

Trên ngọn núi khác có một vài người trẻ tuổi phục hồi lại tinh thần, tất cả đều lộ vẻ khác lạ, loại kinh thư bằng ngọc thạch cổ đại được lưu lại này khiến người khác phải thèm thuồng.

Trong mắt của một vài người lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sinh lòng khát khao, bởi vì đây là thiên thư, nếu như đạt được thì sẽ ảnh hưởng cả đời của tu sĩ, khiến bộ tộc hưng thịnh.

Đoạt được kinh văn này, có thể tạo nên một gia tộc mạnh mẽ tới mức chưa từng có, nhận được truyền thừa này và vận dụng tới mức tận cùng thì có thể giúp bộ tộc ấy rực rỡ qua rất nhiều thời đại!

Đừng nói là người khác, ngay cả đám Lam Tiên, Đại Tu Đà... cũng đều động lòng, những người này bản thân đều có những truyền thừa thần bí, lai lịch kinh người, nhưng sau khi thấy được bộ kinh văn này thì đều lộ ra vẻ khác thường.

Tiểu Thiên vương thì lộ ánh khiếp người, trong mắt xuất hiện ký hiệu trật tự tựa như muốn nhìn xuyên tiên kinh, muốn nhìn thứ được ghi chép bên trong sách quý, hắn đi theo con đường Cổ pháp nên khi nhìn thấy được một bộ kinh thư như vậy thì làm sao không động lòng chứ?

Đặc biệt, tiểu Thiên vương là người tài ba trong thế hệ trẻ tuổi, bản thân cũng đã đi tới phía trước nhất trong cùng cảnh giới, rất muốn có thể tham chiếu một vài bí điển cổ đại hòng giúp bản thân tiến thêm một bước!

Hắn có thiên tư trời sinh, cơ duyên vô số, cũng có các loại thiên thư, nhưng ai lại ngại nhiều chứ? Đặc biệt, có thể đối chiếu hai bên, như thế sẽ có chỗ tốt cực lớn.

Một giây sau, rất nhiều ánh mắt thèm khát đều rơi lên trên người của Thạch Hạo, ẩn chứa đố kỵ, ước ao, địch ý... muốn bản thân sẽ đạt được bộ tiên kinh này.

Chính xác, trong Thánh viện, Thư viện Thiên Thần, Tiên viện cũng có kinh văn vô thượng, nếu không làm sao có thể hấp dẫn những kỳ tài của cửu Thiên này chứ, thế nhưng cũng không phải người nào xem cũng được.

Đặc biệt là bộ kinh văn như của Thạch Hạo, không hề tầm thường, vừa mới mở ra mà đã giúp hắn phạt mao tẩy tủy, ôn dưỡng cơ thể, khó có thể tin được.

Đừng nói là người tu Cổ pháp, dù là người đi theo con đường Kim Thế pháp thì cũng lộ sự nóng bỏng trong mắt, nếu như đạt được bộ kinh thư này thì không chừng có thể rèn luyện ra được bảo thể bất hoại.

Lúc này, Thích Cố, Dịch Nghĩ*, tiểu Thánh nhân của Thánh viện đều trông lại, không còn vẻ bình thản giống như ngày thường nữa.

(*): Thằng này là thằng nào, sao chẳng có chút ấn tượng nào hết ta :dead:

Hơn nữa, dù là Kim Triển, thiên kiêu một đời cũng như thế, ánh mắt xoay chuyển, trong con ngươi lóe lên hỗn độn, một vài đại tinh chuyển động, khai thiên tích đại, đó chính là Đạo của hắn, hắn chăm chú quan sát tiên kinh.

Trong giây lát đó, có một luồng chiến khí đáng sợ lan tràn, thế nhưng rất nhanh sau đó liền thu lại!

Kim Triển bình tĩnh bản thân rồi đột nhiên quay đầu, không còn nhìn về phía đó nữa nhưng vài người hiểu rõ, hắn rất để ý với bộ kinh này, nếu điều kiện cho phép thì chắc chắn sẽ tranh đoạt!

Một người đi theo con đường Kim Thế pháp đã như thế thì đừng nói là tới những người khác!

Lúc này, đám người Vương Hi, Yêu Nguyệt công chúa, Lục Đà cũng thay đổi sắc mặt, yên lặng đánh giá quan sát Thạch Hạo cùng với bộ kinh thư đang phát sáng phía truóc.

Thạch Hạo mở mắt, nói: "Đừng nói với ta rằng, thế gia Trường Sinh cũng không hề có kinh văn hơn kỷ nguyên trước nhen, ví như Vương gia, các ngươi có thể dùng Bình Loạn quyết để trao đổi, ta rất sẵn lòng đó."

Vương Hi với y phục dài quét đất, đứng sừng sững trên một ngọn núi lượn lờ sương trắng, dáng vẻ cao ráo xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc bóng loáng, khi nghe thế thì chợt biến sắc.

Ngọn núi này đã được Kim Triển chiếm đóng, lúc này hắn cười nhẹ, nói: "Bộ tộc ta cũng có một vài kinh văn cổ đại, không biết có thể trao đổi hay không?"

Thạch Hạo gật đầu, nói: "Vài ngày trước từng gặp qua Kim thái quân, tuy rằng thuộc nhóm người lớn tuổi nhất trong thời đại này thế nhưng tinh thần khỏe mạnh, ta rất hứng thú với bí thuật rèn luyện gân cốt của người, nếu như Kim gia có thể lấy bộ cổ kinh trấn tộc này trao đổi thì chuyện rất dễ bàn!"

Bên trong hai con ngươi của Kim Triển bay ra hai tia chớp, hư không mấy trượng xung quanh đều rạn nứt, ánh mắt của hắn trở nên đầy đáng sợ.

Ai cũng biết, lai lịch của Kim gia rất kinh người, truyền thừa cổ xưa, đều là những gia tộc đã quật khởi hơn một kỷ nguyên như Vương gia, là một trong những thế gia Trường Sinh mạnh nhất.

Hơn nữa, Kim gia rất đặc biệt, kinh văn của bọn họ chuyên môn rèn đúc thân thể, tu hành gân cốt, có chút khác biệt.

Thâm chí, còn có lời đồn nói rằng, những loại cốt văn đang được tu luyện ở đương đại đã được Kim gia tìm hiểu rất tường tận, là một phần kinh thư của bọn họ đã lưu truyền trên thế gian này, do đó đã ảnh hưởng tới sự thành hình của Kim Thế pháp.

Đương nhiên, loại tin đồn này không thể nào kiểm chứng, hậu thế không có ai có thể quan sát được cổ kinh trấn tộc này của Kim gia!

Rất nhiều người suy đoán, Kim Triển vốn là truyền nhân của thế gia Trường Sinh thế nhưng đi trên con đường Kim Thế pháp, là bởi vì sự bao gộp từ bộ kinh văn của bọn họ, tương tự với pháp môn đương đại.

Mặc dù rất nhiều người thèm khát, ước ao tiên kinh của Thạch Hạo thế nhưng chẳng ai dám động thủ, ai chẳng biết chiến tích huy hoàng quét ngang mười Vương dị vực của hắn?!

Dù cho bẩm báo về trưởng bối trong gia tộc thì cũng đều vô dụng, bởi vì có vài vị dị nhân đang giảng kinh ở nơi này thì ai dám tới ngang ngược chứ, tuyệt đối sẽ bị trấn áp!

Thạch Hạo an tâm tu hành, cẩn thận đọc kỹ từng ký hiệu một, chú tâm cảm ngộ, đây là pháp của Tiên cổ, là một hệ thống đại đạo vô cùng hoàn chỉnh.

Ngày xưa, hắn không có tư cách để nghiền ngẫm là do chưa đạt tới Hư Đạo cảnh, thành ra không thể nào mở ra bộ kinh thư này được, bên trên có sức mạnh đầy khủng khiếp phong ấn.

Đây là kỳ thư Tiên cổ, người có cảnh giới thấp không cách nào quan sát được, chỉ có đạt tới cấp độ nhất định thì mới có thể tham ngộ.

Xem qua trang đầu thì Thạch Hạo liền than nhẹ, dựa theo ghi chép của bộ kinh thư này thì khi có thể dựa vào sức mạnh của bản thân để mở ra bộ kinh văn này thì cũng chỉ mới gọi là nhập môn, là bước quan trọng để tu hành bộ kinh này.

Nói cách khác, Hư Đạo cảnh cũng chỉ là mức thấp nhất!

Chẳng trách có thể dẫn tới Trường Sinh, yêu cầu này quá chi là cao!

Nhưng, cũng không phải nói rằng thời đại Tiên cổ thật sự cao cao không thể nào với tới được, bởi vì bộ kinh này có ghi chép, trước đây cần phải có người giúp đỡ chỉ lối để tu sĩ trúc cơ, nhen đốt Hỏa chủng.

Trước khi tu hành kinh văn này, quan trọng nhất là cần các tiên hiền trong các tộc bồi dưỡng!

Mà cái được gọi là Hỏa chủng kia, chính là con đường xây dựng đạo cơ Tiên cổ, người có thiên phú thiên tuyệt có thể tu ra tiên khí!

Mà bộ kinh văn này là cố ý chuẩn bị cho người đã tu ra tiên khí, nếu không xem như không có tư cách để quan sát, có thể nói đây là một bộ sách cao thâm khó dò.

Dù cho là ở niên đại Tiên cổ thì sinh linh còn trẻ tuổi đã tu ra tiên khí cũng không phải là nhiều, đều là những tinh anh!

Thạch Hạo cẩn thận nghiền ngẫm, hắn không thể không cảm ơn Thư viện Thiên Thần về việc học những văn tự cổ đại trước kia, nếu không, hiện giờ không tài nào tìm hiểu được.

Bên trên ngọn núi này ầm ầm những luồng tiên âm đại đạo, ký hiệu thần bí từ kinh thư không ngừng lan tràn ra xung quanh và bao quanh lấy Thạch Hạo, hắn rong chơi trong lĩnh vực của đạo pháp cổ đại.

Có thể nói, đây là một thế giới hoàn toàn mới, bộ kinh văn này hoàn toàn khác với pháp đương đại, là một thế giới mới mẻ mà Thạch Hạo vừa vạch mở ra!

Trước kia, tuy rằng hắn đi trên con đường Cổ pháp này thế nhưng cũng tự thân tìm tòi, căn cứ vào những lời đồn nghe được để tu ra ba luồng tiên khí, cho tới hôm nay thì mới thật sự có cái nhìn toàn cảnh về hệ thống này.

Đạo chủng, Hỏa chủng, Ma chủng, Tiên chủng, tất cả đều là cùng một câu trả lời hợp lý, là vị trí cơ bản nhất của Cổ pháp, kỳ thực vấn đề then chốt nhất cũng chỉ có một cái, chính là Chủng (hạt giống)!

"May mà đạt được bộ kinh này, nếu không cứ mò mẫm theo những tin đồn kia thì sẽ có vấn đề lớn ngay!" Sau khi nghiền ngẫm được đôi chút thì Thạch Hạo thất kinh trong lòng.

Đều nói rằng, cường giả phải có đạo của chính mình, khai sáng ra pháp của riêng mình, nhưng điều kiện là sau khi dung hợp các loại đạo pháp mới được, đứng trên vai người khổng lồ thì mới có thể nhìn thấy và hi vọng càng xa hơn được.

Hiển nhiên, Thạch Hạo không có tới được bước đó, không hề thấy được Trường Sinh thì sao dám nói xàm rằng bản thân đã sáng tạo ra một hệ thống hoàn toàn khác với thiên cổ?

Tiên khí đã có, là do hắn mạnh mẽ ngưng tụ thành, tựa như là những hạt giống, chúng đã từng tồn tại, đồng thời đã đâm chồi mọc rễ thậm chí còn kết thành đóa hoa trên đỉnh đầu, nhưng, đây như là bèo mà chẳng có rễ!

Cũng may là có bộ kinh văn này trong tay, vừa khéo để bù khuyết tất cả.

"Có loại, tự đâm rễ ra ngoài, chứ không nghĩ tới kết quả nở hoa!" Thạch Hạo gật đầu, lý giải được ý nghĩa những điều ghi chép trong kinh thư.

Nền tảng của Thạch Hạo rất thâm sâu, đã tu ra ba luồng tiên khí từ rất lâu đồng thời còn lấy thân làm hạt giống, dưỡng dục ra quá nhiều khí tức Tiên đạo, con đường sau này chính là thời khắc có thể triển khai được kế hoạch lớn!

Cho nên, hắn vừa mới vận chuyển bộ kinh văn này thì trong cơ thể liền vù một tiếng, từng vệt sáng xuất hiện, tiên vụ lan tràn khiến hắn càng thêm thần thánh hơn.

Lỗ chân lông toàn thân thư giãn, trăm xương cùng vang vọng tựa như là tiên âm leng keng!

Có thể thấy được sự thay đổi của mỗi một tấc trên thân thể hắn, tiên âm lan tràn tiến hành một loại gột rửa thần bí nào đó, tựa như là một đợt biến hóa thay da đổi thịt vậy.