Thế Giới Dị Biến

Chương 55: 55: Đảo Ngọn Lửa






- Oa! Anh hai nhìn xuống phía bên dưới kìa, trông hòn đảo này cứ như hình dạng của một ngọn lửa vậy!
Mặt của Hoa dán chặt vào cửa kính của chiếc máy bay tư nhân đặc chế này, trông cô rất hào hứng khi chứng kiến một cảnh tượng đẹp đẽ.

Phía dưới bọn họ là một hòn đảo nằm ở phía bắc của lục địa thứ 6, đây chính là địa điểm mà ban đầu đội 4 định đi đến.

Nếu như không phải gặp rắc rối ở chiếc máy bay Z320 thì mọi người đã đặt chân lên hòn đảo này từ tuần trước rồi.
- Oa! Nhìn kìa nhìn kìa! Phía đằng xa trên đầu phía ngọn lửa là ba ngọn núi lửa, chúng vẫn đang bốc khói lên, chứng tỏ núi lửa vẫn đang còn hoạt động.

Em còn có thể thấy được màu đỏ của nhung nham đang trào ra từ phía ngọn núi.
Lâm lấy một tay ôm mặt của mình, cậu không dám nhìn về phía em gái mình, sống với cô em này bao nhiêu lâu vậy mà đây là lần đầu tiên cậu thấy em gái có biểu hiện giống một cô gái tuổi mới lớn thích vui chơi, thích ngắm cảnh.

Nhìn ánh mắt của cô em gái này đi, rõ ràng là nó đang tỏa sáng.

Ngày thường trông em ấy rất chững chạc và ánh mắt luôn hiện ra trí tuệ siêu quần cơ mà.

Cậu cảm giác có chút mất mặt trước Long, người vốn dĩ chẳng thể nhìn thấy được cảnh sắc phía bên dưới.
- Oa! Dưới kia giống như là bãi biển, chúng ta có thể xuống đó tắm biển một cái chứ, ở Thiên không thành em vẫn chưa đi tắm biển lần nào.
Hoa nghiêng đầu nhìn về phía Long, chỉ cần anh ấy gật đầu nhẹ là cô sẽ phóng ngay tới bãi biển khi máy bay đáp xuống.
- Này! Em tém tém lại chút đi, chừa chút mặt mũi cho anh với!
Lâm không nhịn được nữa, cậu nghĩ bản thân mình phải nói gì đó trước khi mọi chuyện đi quá xa.

Bọn họ tới đây là để thăm dò nơi này cơ mà, có phải là du lịch khám phá đâu.
- Gì thế anh hai? Em hỏi anh Long chứ có hỏi anh đâu, anh Long thấy đề nghị của em thế nào.
Long vẫn không nói gì, cậu đang bận điều tức, chân khí trong người cậu đang có dấu hiệu muốn đột phá nhưng lại không tìm ra đầu mối, cậu cứ cảm thấy bản thân thiếu một chút gì đó xúc tác, nếu không thì cái cảm giác nửa muốn thăng cấp nửa muốn bình ổn này quả thực khó chịu.

Bất giác cậu hơi nhăn trán của mình.


Thấy được Long nhăn trán, Lâm giật cả mình, chẳng lẽ cậu ta thấy bực mình rồi.

Lâm đưa tay vỗ vỗ vai em gái mình rồi chỉ vào mặt của Long.

Hoa khi nhìn thấy Long nhăn trán, cô cũng bắt đầu suy nghĩ giống như Lâm.

Chẳng lẽ là anh Long thấy không vui.

- E hèm! Không sao không sao, không đi bơi cũng được!
Hoa chuyển người ngồi ngay ngắn lại, mặc dù cô nói như thế nhưng mà ánh mắt vẫn len lén liếc nhìn về phía Long.

Cậu vẫn còn nhăn trán, Hoa tự nhiên hiểu được có thể là Long không nhăn trán vì những điều cô vừa nói.

Hoa quay đầu nhìn anh trai của mình, cô dùng hai mắt lườm anh trai mình, hai khóe miệng cô nhếch lên, trong miệng còn phát ra tiếng rít.
Thấy được ánh mắt của cô em làm Lâm nổi hết cả da gà, cậu không tự chủ được mà khép chặt hai khủy tay vào eo, cơ thể thì hơi nghiêng về hướng ngược lại với Hoa.
Ầm! Ầm!
Điểm đến của máy bay không phải là ở trên hòn đảo mà Hoa vừa nhìn xuống mà là một ngôi làng nhỏ trong đất liền, ngôi làng này cách hòn đảo mang hình ngọn lửa kia khoảng 50 km đường biển.

Hòn đảo lửa vốn là nhiệm vụ của đội trong chuyến đi lần này nhưng họ không dám hạ cánh tại nơi đó bởi vì những yêu thú trên đảo được ghi nhận rằng rất hung hãn.

Dị biến toàn cầu xảy ra dẫn đến rất nhiều đường bay phải bị hủy bỏ, bầu trời trên thế giới đã không phải là thứ mà con người muốn bay thì bay muốn xuống thì xuống.

Chiếc máy bay đưa họ đến một bãi đất nhỏ khá trống trãi rồi từ từ hạ độ cao xuống, do không có bãi đáp hay khu vực đủ rộng để bọn họ đáp xuống nên máy bay dừng lại giữa không trung.

- Đội trưởng Long! Chúng tôi chỉ có thể thả đội của anh xuống ở vị trí này, mong anh thông cảm!
Long đứng dậy ra khỏi ghế ngồi đi tới cửa khoang phía sau đuôi máy bay.

Lâm và Hoa cũng đi theo, nét mặt của hai người cũng trở nên nghiêm túc lại không còn phong thái đùa giỡn lúc trước.


Két! Két!
Cửa máy bay được mở ra, áp suất không khí thay đổi không thể khiến ba người họ mất thăng bằng.

Ba người từng bước đi ra rìa của cửa khoang.

Độ cao của họ lần này cách mặt nước biển là khoảng 200 m so với lần nhảy từ độ cao 10 000m kia xuống mặt đất thì vẫn tốt chán.

Cũng may là trong bọn họ cũng không có ai gặp vấn đề tâm lý về độ cao sau vụ rơi máy bay đó cả.
- Hoa lại đây! Nhảy xuống cùng anh, chứ nhảy một mình thì anh cũng khó phát hiện ra phương hướng.
Long đưa tay lòng bàn tay phải của mình về phía Hoa.

Hoa cũng không có gì phải ngại ngùng hay khó chịu cả, cô đưa của mình nắm lấy tay của Long.

Ầm!
Chân khí trong người Long bao phủ lấy cơ thể hai người, lập tức cậu và Hoa nhảy xuống bên dưới.

Lâm cũng không chậm chạp, cậu hướng cơ thể mình nhảy xuống.

Ở độ cao này Lâm vẫn có thể dùng chân khí của mình để đáp xuống một cách nhẹ nhàng.
Máy bay sau khi xác nhận bọn người Long đã rời khỏi thì lập tức đóng cửa khoang lại và bay khỏi nơi này.

Việc quay trở lại đón bọn họ thì phải chờ đến lúc Long xác nhận nhiệm vụ đã hoàn thành hoặc có vấn đề khẩn cấp.
Ba người trong đội Long nhẹ nhàng đáp xuống, hai chân vừa chạm đất thì có một đám võ giả đã đứng trước mặt ba người thành một vòng tròn liên tục đưa tay chỉ trỏ.

Ba người đứng đó cũng không hiểu tình huống gì đang diễn ra, tại sao mọi người nơi đây lại xem họ giống như là sinh vật lạ.

Cái làng này vào một tuần trước đã có rất nhiều võ giả đặt chân lên, nhóm của Long có thể xem như là nhóm đến trễ nhất nên mọi người mới ngạc nhiên, phần lớn mọi người ở đây đều đã thành lập các tổ đội liên hợp lại với nhau.

Khi nhìn thấy có thêm ba người xuất hiện thì bọn họ chạy tới muốn hợp tác tổ đội cùng nhau hoặc là thăm dò thực lực của nhóm ba người mới này.
Tình huống này vốn cũng không xa lạ gì với Long khi trước đó cậu vẫn thường hay tham gia vào các nhiệm vụ phối hợp với những võ giả thuộc các thế lực khác nhau.

Nhưng mà đối với anh em Lâm và Hoa thì chắc là sẽ hơi mới lạ.

Long chủ động tiến lên phía trước mặt bọn kia.

Cậu vận chân khí trong cơ thể mình thả khí tràng cấp đại chủ viên mãn của mình.
Ầm!
Lập tức đám người vây quanh ba người nhanh chóng lui lại, sắc mặt của ai nấy cũng đều lộ rõ nét kiêng kỵ dè chừng.

Người trẻ tuổi trước mắt này có tu vi rất mạnh, có thể sánh ngang với thiên tài của một số thế lực lớn đã đặt chân lên đảo.

Cậu ta không nói gì mà lại chủ động phát ra khí tràng để dọa tất cả mọi người thì cũng không phải là dạng người dễ nói chuyện.

Cảm giác được đám người này đã có ý nhượng bộ, Long lập tức thu khí tràng của mình lại, cậu đưa phải của mình lên ra hiệu hai người Lâm và Hoa đi theo sau mình.
Long bước từng bước về phía bên trong làng, đám người xung quanh ai nấy cũng nhìn nhau rồi hiểu ý tránh ra một con đường cho ba người trẻ tuổi này.

Một số do thám của các tổ đội khác nhanh chóng chạy về báo tin cho người đứng đầu của đội mình, một số đội trưởng khác có mặt tại hiện trường đang đứng từ xa thì lộ ra vẻ mặt khinh thường rồi dẫn đồng bọn của mình rời khỏi.
Nhóm ba người Long đi được một quãng thì thấy được một ngôi làng phía trước.

Đó là một ngôi làng trông cũng khá lớn, các kiến trúc ở nơi đây đa phần đều làm bằng gỗ một cách đơn sơ với phần nền nhà được xây dựng trên các cọc gỗ cao, phía trên nóc nhà phủ lấy một lớp lá cây, rơm rạ, có thể gọi đó là một kiểu mẫu của nhà sàn.

Mỗi ngôi nhà đều được bao quanh bởi một lớp hàng rào bằng gỗ khá chắc chắn.

Con đường dẫn vào bên trong ngôi làng đều được rải đá và làm cỏ rất sạch sẽ.

Đi sâu vào bên trong ta có thể thấy một số tượng điêu khắc làm bằng đá được tạc rất đẹp, nhưng mà những bức tượng chủ yếu mang hình dạng của một con chim giống chim sẻ nhưng kích thước thì to hơn.

Ở chính giữa trung tâm ngôi làng có một khoảng đất trống giống như là một sân quảng trường nhỏ, ở đó đặt một bức tượng lớn cao chừng 5 m mang hình dáng của một người con gái có mái tóc ngắn ngang vai, trên người quấn lấy một tấm vải mỏng, xung quanh cơ thể thì được khắc lên một số đồ án hoa văn kỳ quái, đặc biệt là dưới chân cô gái giống như đang đứng trên một đống lửa đang cháy dữ dội.


Cũng không biết người trong làng dùng kỹ thuật gì mà đôi mắt của bức tượng giống như được khảm bởi hai viên bảo thạch màu đỏ.

Mặt của bức tượng hướng về phía bên ngoài của ngôi làng, trông cô gái giống như một vị thần đang quan sát mọi thứ vậy.
- Đó là vị nữ thần lửa trong truyền thuyết cổ xưa của dân làng bọn em nơi đây.

Tiếng nói của một cô bé vang lên sau lưng nhóm ba người.

Ba người đều đồng thời quay người lại về phía cô bé.

Cô bé tầm 6 - 7 tuổi, mặt mày sáng sủa, cặp mắt to tròn, có hai má lún đồng tiền, hai bím tóc trên đầu càng khiến cho cô bé trở nên dễ thương.

Cô bé mặc trên người một bộ đồ trông giống những trang phục truyền thống của một bộ tộc nào đó.
Hoa thấy cô bé rất đáng yêu, cô chủ động lại gần bắt chuyện.
- Chào em, chị tên là Hoa là một võ giả đến đây lịch luyện.
- Hì! Em tên là Kha, sống ở căn nhà đằng kia.
Cô bé Kha giới thiệu tên mình với ba người, rồi đưa tay chỉ về một ngôi nhà cách đó không xa.

Thấy cô bé thật sự rất đáng yêu cộng với giọng nói rất ngọt ngào, Hoa không kiềm chế được tay của mình mà đưa lên véo má Kha.
- A! Sao chị lại véo má em!
Bé Kha phản ứng lại với hành động của Hoa, hình như cô bé không thích người khác véo má của mình.

Khác với hành động của Hoa, Lâm lại chủ động quan sát mọi người xung quanh, người dân bản địa trong làng thì không có phản ứng gì nhưng mà những võ giả có mặt trong làng thì nhìn nhóm ba người họ có chút dè chừng, họ xì xầm bàn tán gì đó rồi bỏ đi.

Điều này khiến lâm nhăn trán suy nghĩ.
- Em nói đây là vị nữ thần lửa trong truyền thuyết vậy tên vị nữ thần lửa đó là gì?
Long cũng đi tới gần cô bé, cậu cúi người xuống hỏi rồi đưa tay chỉ vào bức tượng.
Quái vật, quái thú, quỷ quái mùi thịt gà, giòn.

Nữ Siêu Nhân, nữ Thiên Sứ, nữ Mị Ma, nữ A.I mùi sữa, mềm....Để biết ăn như thế nào hãy xem.