[:Thế Giới Của Những Kẻ Hút Máu:] [:Một Đi Không Trở Lại:]

Chương 79: Thế giới của những kẻ hút máu




Khi cô tỉnh dậy thì phát hiện mình đang ở trong một khung cảnh trắng xóa quen thuộc. Quen thuộc? Cô biết nó sao. Chỉ là nơi này có gì đó nó khác biệt hơn một chút.

Mọi thứ vẫn rất bình thường cho đến khi cô đứng dậy và bước đi. Đi về đâu? Là cô đang tú hỏi. Trong đầu cô hiện giờ trống rỗng, chẩng thể suy nghĩ được gì. Chỉ dám tự mình hỏi bản thân một câu rằng đang ở đâu. 

Đi đâu về đâu? Thêm một đoạn đường thì ngạc nhiên khi trông thấy một người con gái y hệt mình đang đứng phía đối diện với thanh kiếm trên tay chỉa về phía cô.

- Rin... Black...

Rin Black? Là ai? Tại sao cô lại gọi tên người này khi trông thấy. Cô ấy giống y hệt cô, vậy có phải đó cũng là cái tên dành cho cô hay không. Người con gái đó vẫn đứng đấy, thanh kiếm không chuyển hướng mà phóng về phía này. Cô chỉ theo phản xạ mà né tránh. Cả người quay về phía phòng thủ. Cả bản thân như mất đi ý thức, mắt lé lên ánh màu đỏ máu. 

- Sao lại muốn giết tôi? Chúng ta có phải là một?

- Im đi!! Nếu ngươi chết ta sẽ vẫn là chính ta!!

Nói rồi cô ta lao tới tấn công tới tấp. Điều duy nhất cô làm được là né tránh.

- Ngươi dùng kiếm ta tay không, như vậy có phải là bất công bằng?

- Dù cho có đê tiện hay hèn hạ như thế nào ta cũng phải chiến thắng, người phải chết.

Tại sao?

Cô nhảy ra đằng sau vài vòng đưa tay thủ thế chuẩn bị chiến đấu. Dù muốn hay không cũng phải làm vậy vì chắc chắn đối phương sẽ không tha cho cô. Một người giống mình. 

Nhưng vũ khí đâu để mà chiến đấu? Tay không thù làm sao mà đấu lại kiếm được? Vì vậy điều duy nhất cô có thể làm chỉ là né đòn và phòng thủ. Không biết bộ dạng cô như thế nào lại khiến đối phương thích thú cười mỉa mai như thế. 

Cô ta mặt xuất thần lại lao đến nhanh như một tia chớp. Đôi mắt cô liền sáng lên màu đỏ máu. Trên hai bên tay hai thanh kiếm băng xuất hiện. Các đòn tấn công của cô ra lập tức bị phản lại hoàn toàn.

...

Quay lại với đời thực. Tất cả các thành viên còn lại và chính thức trong tộc Black đang phải quằm quại khó khăn đối mặt với con quái vật mang tên Zon Black. Là một gia đình năm người đối đầu với một tên phản loạn.

Cả năm ướt đẫm mồ hôi chống tay quì gối trên mặt đất, hầu như trong số họ chẳng mấy ai đứng vững nữa rồi. Phong cách ăn mặt cũng chẳng đâu vào đâu. Chẳng còn áo choàng đính kim cương lấp lánh, mỗi người họ khoác lên người một chiếc áo thun ba lỗ cùng với chiếc quần bó sát người màu đen. Khi gia tộc Black ăn mặc như thế, có nghĩa là họ sẽ đánh thật sự. 

Mồ hôi nhễ nhại trên trán, Ken gượng dậy thẳng người mà tiếp tục lấy thế cho đòn tấm công tiếp theo. Chưa một lần nào anh thấy mình tàn tạ như thế này, điều đó chứng mình được rằng anh là một tên chỉ biết dặm chân tại chỗ. Còn hắn là gần như trở thành bá chủ của cả vũ trụ. Bây giờ nếu thật sự Vampire World nằm trong tay hắn thì xem như cả thế giới này tắt đường cứu chữa. Con người là những sinh vật nhạy cảm yếu ớt về mặt tinh thần sức mạnh. Và cả họ cũng chẳng có khả năng để địch lại những thứ sức mạnh như này. Nếu nơi này chết đi, cả thế giới sẽ chết theo.

- Ta phải câu thời gian để bảo toàn lực lượng.

Điều mà Zen chờ đợi bây giờ chính là sm gái ông mau tỉnh dậy. Và mong ràng đó là Rin Weaslly như mọi ngày.

- Con có ý này!!- Kentarus lên tiếng

*

Quang cảnh Vampire World bây giờ thật tàn tạ. Sự sống của những sinh vật hầu như không còn. Câu cối, sinh vật đều chết hết cả. Rừng thiên là nơi có nhiều sinh vật vô tội nhất nhưng bây giờ lại trở thành sân chơi cho Zon Black. Hắn đang một mình chiến đấu với những thành viên còn lại trong tộc Black. Hắn ở trung tâm, những đòn tấn công cứ thế bay đến như điện tích nổ cử một quả bom. Nhưng cây đại thụ nghìn năm tuổi lần lượt bị đánh đổ. Đức vua và nữ hậu đang ở đây nhưng lại chẳng thể ngăn điều này xảy ra.

Zon há miệng ngáp dài lơ lửng trên không trung, thành viên kế thừa gia tộc Black thật là làm hắn thất vọng. Hắn chỉ mới dùng 1/10 sức mạnh của mình thôi mà.

Hắn nhìn họ với vẻ khinh thường cười nhoẻn miệng. Đùa cũng đã thõa mãn rồi, hay giết đi cho rồi nhỉ. Sau khi nơi này thuộc về tay hắn, thứ tiếp theo hắn muốn chính là vương quốc người cá, cũng phải tuần theo phục tùng theo hắn. Và cuối cùng là tộc người rừng, toàn bộ tất cả phải tôn hắn lên làm vua. 

Hắn chẳng muốn đấu nữa, tiện tay tạo một cây tăm nhỏ mà xỉa kẻ ngón tay mình. 

- Các ngươi thật yếu đuối. Đây là người của dòng tộc Black sao? Thật nhục nhã. Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Victoria đang ở đâu.

Zen bức xúc hét toáng

- Ngươi còn có tư cách mở miệng nói câu đó? Năm xưa vì ngươi mà bà phải tủi thân tự tử trong tuổi nhục. Đến kgi bà chết đi ngươi vẫn không thể để yên sao?

- Vậy Ryphar đang ở đâu? Ta muốn mang vợ ta về.

Zen liền nhổ bọt cười khinh

- Vợ! Ta khinh. Ngươi gián tiếp hại chết bà ấy-

- Câm miệng!! 

Trong chớp mắt, hắn phóng lửa đến mang theo sự tức giận tột đỉnh. Nhưng hắn lại không ngờ đây chỉ là một cái mánh khóe nhỏ để lừa gạt người của những tên hoàng gia thấp kém.

Chốc chút lơ là, xung quanh hắn bây giờ chẳng còn ai. Sự hiện diện biến mất, ngay cả khí lực cũng không thể cảm nhận được. Hơi bị rắc rối, lúc nãy hắn còn đánh giá thấp bọn chúng đâm ra vẫn chưa hoàn toàn đánh hết sức cho nên năng lượng của chúng cũng tương đối nhiều. Nhất là Kin Black, lượng năng lực mà hắn phát ra phải nói là nhìu hơn cả bảy hệ lực của hắn cộng lại. Kentarus thì giỏi về chiến lược, Johnal thì lại rất thông minh trong việc bày bố trận. Là kẻ trấn giữ biên cương bao nhiêu năm qua đáng lẽ chuyện này hắn nên đề phòng. Bây giờ thì muộn mất rồi.

Nhưng hắn vẫn còn một con ác chủ bài để đối phó với chuyện này.

Thoáng chốc, bỗng nhiên Zen xuất hiện trước mặt hắn trong cảnh giác cao độ. Khoảng cách gần đến nỗi hai tay hắn trở không kịp mà bị Zen đanhasbay vào một gốc cây đại thụ in hằn. Tiếp đến, Erzanitan xuất hiện hô gió đến, gọi nhưng sợi dây leo bao lấy hắn. Gió gọi bụi đến để làm mờ đi tầm nhìn kẻ thù. Sau đó là Kin, người có lượng năng lực khủng nhất. Anh nhảy lên cao chấp nhận dùng gần như là tất cả năng lực của mình vào đòn cấm này. Vừa nãy cha anh đã làm cho bộ phận thạch bảo của hắn ngừng hoạt động, chắc chắn lần này sẽ thành công. Từ một nhúm lửa nhỏ trên tay, nó to hơn như một quả thiên thạch. Kin lao đến nhắm thẳng vùng ngực trái mà tấn công. Zon Black hoàn toàn không có khả năng chống đỡ.

Hắn dính trọn đòn tấn công, cả người trượt dài xuống theo thân cây đại thụ. Cả người tả tơi quần áo rách rưới. Nhưng, Zen trông thấy trên môi hắn vẫn đang nở nụ cười nham hiểm. Ông không hiểu ẩn ý sau nó là gì. 

- Tiếp tục kế hoạch nào!- Ông ra lệnh hét lớn.

- Được rồi đến lượt em Kentar...

Johnal lên tiếng nhắc nhở nhẹ để không làm mất sự tập trung của em trai mình. Nhưng đến khi anh xoay người lại, những gì thấy được là Kentarus đang quoằn quại trên nền đất. Nó đau đớn không chỉ hận không thể thốt lên nhưng anh biết Kentarus đang giấu đi điều đó. 

- Kentarus!! Em sao vậy?

Không thấy động tĩnh, những thành viên còn lại liền lo lắng nhìn đến. Trông thấy Kentarus như vậy cũng không khỏi lo lắng mà vô thức gọi tên anh. Zen liền khẳng định, chuyện này chính là ẩn ý sau cái nụ cười nham hiểm thua cuộc kia. 

- Ngươi dám làm gì con trai ta Zon Black!!

- Con quái vật trong nó chính là của ta.

Erzanitan dù gì cũng là một người mẹ, bà đứng từ xe nhìn Kentarus lo lắng bay đến, trên khuôn mặt không biết khi nào đã rơi hai hàng nước mắT.

Kentarus lăn người qua lại, anh đau đớn lắm.

Erzanitan lại gần thêm một chút nhưng lại bị Johnal ngăn cản. Nhìn con trai mình trở thanh như thế lại chẳng thể làm được gì, có còn đáng mặt nữ hậu nữa hay không?

Zon Black... à ừ... hắn dùng tay ngoáy tai mình sau khi hấp thụ xong con quái vật mà đã ở trong Ken suốt mấy trăm năm nay. Đồng nghĩa, anh chẳng còn động đậy mà chính thức bất tỉnh. Hắn trông trước mặt, một bộ phim tình mẫu tử đầy sến súa. Trong cuộc sống có biết bao nhiêu hình ảnh đẹp nhưng đây chính là hình ảnh mà hắn thấy chướng mắt gai tai nhất. 

Hắn chưa có ý định biến thành to lớn ngay bây giờ, những tên tù nhân mà hắn đã thả quả thật là rất mạnh nhưng đối với những tên hoàng tộc sống sót qua trận đại chiến trước đây thì chỉ như một hạt cát trên sa mạc. Thứ lợi thế mà hắn có chính là số lượng. 

Bước đầu tiên, để hoàn toàn nắm được cái vị trí đức vua trong tay chỉ có thể giết hết những thành viên còn lại trong dòng tộc mà thôi. 

Chiến thuật tấn công lúc nãy bị liệt vào danh sách cấm, bọn chúng đã tiêu hao năng lực, rất cần một thời gian dài để có thể hồi phục. Nhưng rất tiếc...

Hắn phất tay, những phi lao băng bay đến. Zen mất tập trung cao độ liền trúng đòn, cả người lao thẳng về phía gốc cây mà bốn mẹ con đang tụ họp. Đôi tay bắt đầu run rẩy ôm lấy con trai mình, Erzanitan nhìn Zon liền thấy vô vàn những phi lao băng khác tiến đến. Nó đâm xuống đất tạo thành một nhà tù tam giác trụ nhỏ hẹp. Nhìn chúng sắp xếp theo thứ tự như thế, trông như những thanh củi đang chuẩn bị bùng cháy lên màu đỏ tro đặc trưng. Kin và Johnal lo lắng nhìn mẹ mình. Những thanh băng ấy nhìn vẻ ngoài bình thường như thế nhưng khi chạm vào da thịt người lập tức đóng băng. Cả hai đều nhìn thấy, cánh tay bà vì bảo vệ cho Kentarus mà đang băng hóa dần. Cũng chính vì sự tập trung đó, khi những phi lao tiếp theo lao đến cũng chẳng ai cảm nhận được. Bị đâm vào huyệt hiểm, Zen từ xe chỉ có thể đưa tay lên phía trước... ông muốn cảnh báo con mình!

Phập!!

- Kin!! Johnal!! Không!!

Khi tất cả đã nằm trong tầm kiểm soát, Zon Black không ngăn mình được mà muốn hét toáng lên. Hắn vui mừng đến nước mặt đất rung chuyển, chỉ một mình hắn đã hạ tất cả nhưng thành viên của tộc Black. Tộc mạnh nhất Vampire World đã bị khai trừ... bởi một tên phản đồ bẩn thỉu như hắn. 

- Các ngươi đã chuẩn bị chết chưa? Băng không chỉ cần làm từ nước gồm hidro và oxi nhỉ? Bất cứ chất lỏng nào cũng có thể đông lại đấy. Chuyện này... các ngươi đương nhiên không thể không biết rồi. Nào! Ta nên bắt đầu với ai nhỉ? Ken-ta-rus?

- Muốn giết thì giết ta!! Không được động vào em trai ta!

- Không được động vào? Đúng rồi- Hắn đáp đất- Ta phải giết ngươi trước nhỉ? Ngươi là người đã nghi ngờ ta đầu tiên cơ mà. Nhưng... vì ngươi đã kín miệng thì ta đành... cho ngươi sống thêm chút nữa vậy.

- Không...

Johnal bất lực, anh không thể làm gì với tình cảnh này. Dù là băng thuộc bất cứ loại chết lỏng nào, chỉ cần có lửa hóa lỏng nó là có thể thoát. Huống gì anh chính là người lửa. Nhưng... thứ anh vừa phát hiện đó chính là... bên trong lòng tảng băng có thuốc nổ. Đùa?

- Xin lỗi ta phải giết Kentarus trước sau đó các ngươi mới có slot mà chết dưới tay ta chứ. Hahaha.

Nói rồi, một mình hắn tiến đến phía cái hòm băng mà mình đã tạo. Hắn phải làm sao để Erzanitan đưa Kentarus cho hắn nhỉ? Nếu giết chị ta, như vậy thì thật quá nhàm chán. 

ZoN Black chợt nhấp chân nhảy thót lên cành cây nhìn về phía trung tâm thành phố. Những đốm sáng bảy sắc màu cứ thế hiện lên như những quả bom màu thật đẹp mắt. Thứ hắn thích nhất chính là... nhưng đám cháy đang dần lan rộng. 

- Các ngươi nghĩ rằng... quân ta ít thì sẽ không lấn áp được Vampire World này sao? Trung tâm thành phố là nơi đông nhất và tập trung nhiều Vampire nhất. Không biết bây giờ những nơi khác vampire có nhiều đến nỗi đếm không đủ trên đầu ngón tay hay không?

Zen biết hắn muốn làm gì. Tuy vậy ông kgoong thể ngăn cản, không biết làm cách nào. Nếu ông nổi lửa, bản thân ông và những vùng lân cận sẽ bị hủy diệt. Và cả... ông sẽ chết. Không phải ông sợ nó mà là không muốn mình ra đi một cách nhục nhã như thế này. Cho đến thời điểm này người đứng đầu Vampire World và được người dân tôn kính vẫn là Zen Black. 

- Cha ơi! Hãy cho con biết con nên làm gì đi.

- Nếu ta đưa các ngươi đến đó, để cho những thần dân yêu quí đó chứng kiến cái chết lãng nhách này của các ngươi... thì sẽ như thế nào nhỉ?

Phực!! Tất cả biến mất...

Và xuất hiện tại không khoảng trống tại trung tâm thành phố. Erzanitan, Kin, Johnal và Zen bị giữ chặc trên một thanh gỗ cao nghi ngút. Cuộc chiến dừng lại ba giây, trong phút chốc những thần dân bên phe chính nghĩa đã bị áp đảo. Đúng! Hắn đưa tất cả đến đây là muốn giúp thuộc hạ của mình và nhanh chóng kết thúc chuyện này. Đức vua xuất hiện không khi nào là không thu hút sự chú ý của người dân cả. 

- Xuất hiện trong bộ dạng này... liệu các ngươi có dám nhìn những người dưới chân mình?

Johnal bất lực, anh định cho nổ bản thân mình cơ mà, bây giờ bị hắn đưa đến đây... coi như tan theo mây khói rồi.

Từ trong đám đông, một tên với dáng ngoài lôi thôi lết thết bước đến. Hắn ta ghé sát tai Zon Black mà thầm. Không biết là chuyện gì liền khiến hắn thay đổi sắc mặt quay sang anh trai mình mà nghiến răng nghiến lợi.

- Nói!! Ngươi còn chiêu bài gì giấu tay!?

- Ngươi nghĩ... một tên phản bội... có quyền được biết trước tương lai sao?

Zon Black tức giận phóng thêm một phi lao băng đến ghim vào bên bụng còn lại của ông. Hắn ta bây giờ là nhất, ai dám không nghe và cãi lời?

Người dân bên dưới đa số bị nhốt vào kết giới. Họ lo lắng nhìn vị vua đáng kính của mình. Ông ấy không phải là người yếu như vậy!! 

Zon Black nghiến răng ken két nhìn biểu hiện của những kẻ đang bị kiểm soát bởi người của hắn. Tại sao bọn chúng lại tôn vinh một kẻ thua cuộc như Zen Black, là nhân danh vua lại bại trận dưới tay một đứa em trai thấp hèn? Còn hắn, tài giỏi về mọi mặc, mang thất lực trong người. Hắn có thể làm nhiều thứ mà bọn chúng không thể, có thể làm việc cao cả hơn cả Zen Black. Vậy tại sao người được nhắc đến luôn luôn là ZEN BLACK? Hắn đã làm gì sai? Quá trình tiến đến ngai vàng của hắn có gì đó sai sót sao?

Zon Black đứng trước tất cả, hắn phất tay để có thể đưa âm thanh mình đến tai của những kẻ thua cuộc...

- Hỡi những kẻ yếu đuối. Không lâu nữa Vampire World sẽ đón lấy một luồng sống mới. Một thế giới mới... có quyền lực là có tất cả. Và ta... sẽ là vu...

Máu!! Sao hắn lại thổ huyết vào lúc này? Không lẽ... Phải giết Kentarus ngay bây giờ mới có thể yên tâm được sao? Điều đó không khó. Chỉ là bây giờ những người nhà của hán ta đều đã bất tỉnh, khi ý thức có lại trông thấy con mình nằm trong vũng máu sẽ rất là đau lòNg. Nhưng đó không phải thứ mà hắn muốn. Hắn muốn thấy là... vẻ mặt của chúng khi nhìn thấy Kentarus sắp bị giết nhưng lại không thể làm được gì. Perfect

- Nhìn đây này!! Đầu tiên... ta sẽ giết nhị hoàng tử của Vampire World trước mặt các ngươi nhé! Nếu yêu quí hắn... hãy quan sát xem hắn chết như thế nào.

- Chúa tể muôn năm!!

Những tiếng hô toáng cứ vậy mà vang lên, bọn họ chỉ biết nhìn nhị hoàng tử yêu quí của mình bị đưa lên cao và bùng cháy.

Bên nhau bao nhiêu lâu, khi ngọn lửa ấy vừa thắp lên những người mà anh xem là bạn liền quay sang nhìn chằm chằm mặc cho mình bị bắt lại giấu trong kết giới. 

Kentarus lơ lửng trên không nhưng lửa đấy không phải của anh. Zon Black... hắn muốn giết Kenatrus...

- Không!!!!

Roxy đau đớn hét lên, Rin vẫn còn chưa trở lại, hai người chưa cưới nhau, chưa sinh con. Ai cho anh được quyền chết!?

Ngọn lửa ấy lan tỏa ra xung quanh đánh thứ những người đang trong trạng thái mê man. Những thành viên tộcBlack dương mắt nhìn Kentarus đang lơ lửng ở vị trí trung tâm. Erzanitan không dám đếm trong cái ngày định mệnh này bà đã không bao nhiêu lần. Trong đốm lửa sáng trưng, hình ảnh con trai bà nhạt dần rồi biến mất... thật quá tồi tệ mà.

Zon Black cười nhếch miệng, đúng là cho dù có là lửa gì thì cũng chẳng có tác dụng với người dòng tộc Black. Vì căn bản họ chính là một quả thiên thạch rồi. Tay kia hắn giơ lên xoay nhẹ, thanh gỗ trên tay tự động được mài dũa và... nhắm... điểm đến chính là ngực trái. Bây giờ Kentarus chẳng khác nào tấm bia cho hắn bắn phi tiêu cả. Sẽ thú vị hơn nếu hắn không biết sẽ trung vào vị trí nào nhỉ.

Trong phút chốc, những thanh cọc được nhân lên gấp mấy nghìn lần đồng nghĩa kích thước cũng nhỏ đi. Trước mắt, một tâm vải xuất hiện bao lấy mắt hắn. Những thanh cọc đã sẵn sàng và phóng. Hắn cười điên cuồng

- Để xem đến trường hợp ngàn cân treo sợi tóc này ai sẽ là anh hùng cứu rồi đời các ngươi... Hahahahaha