Thế Giới Chúng Thần

Chương 32: 32: Thú Vị 2





“Mặc dù tôi đang mày chau mặt ủ vì chuyện học hành, nhưng điều này chứng minh tôi là một người đàn ông có trách nhiệm, cũng có nghĩa là tôi đã có mục tiêu và phương hướng.

Sở dĩ gặp đau khổ và khó khăn, là bởi vì tôi đang đi lên đường dốc! Điều quan trọng hơn là hóa ra tôi đẹp trai như vậy đấy!”Trong lòng Valhein nói xong từng chữ từng câu, lập tức nở nụ cười, xua tan vẻ mày chau mặt ủ.Đóng gương công năng lại, Valhein lấy lại bình tĩnh, mặc dù không tiếp tục cười, nhưng mặt mày cậu lại dễ chịu, tâm tính hoàn toàn khác.Trước đó thay đổi suy nghĩ chỉ là bắt đầu, sau đó Valhein cũng tiếp tục suy nghĩ.“Nếu tôi đã quyết chí muốn làm ma pháp sư truyền kỳ, vậy nhất định phải nắm vững rất nhiều kiến thức ma pháp.


Có quá nhiều môn học, tôi không thể học từng môn một, chỉ có thể chọn một vài môn học, cuối cùng chậm rãi bù lại cho các môn học khác.

Tôi nên chọn môn học nào đây?”Valhein suy nghĩ và đưa ra quyết định.“Chọn môn học mà bản thân cho là thú vị! Chỉ cần cảm thấy thú vị, chỉ cần thực sự thích, mỗi lần học một chút thì có thể đạt được cảm giác thành tựu, cảm giác thành tựu này sẽ thúc đẩy tôi tiếp tục học tập, hình thành tuần hoàn tốt.

Nhưng thú vị thôi là chưa đủ, mà vẫn cần độ khó thấp, nếu không sẽ làm chậm trễ các môn học khác.


Về phần quan trọng hay không quan trọng, bây giờ tôi không thể phán đoán được, thậm chí có thể phán đoán sai, sau khi hiểu rõ nhất định tôi phải phán đoán mức độ quan trọng.

Như vậy…”Valhein lập tức nghĩ đến ma trận hai chiều, đây cũng chỉ là một phương pháp phân tích thường dùng xuất phát từ hệ tọa độ mặt phẳng góc vuông.Valhein lật ra một trang giấy trắng, ngón trỏ khẽ di chuyển rồi vẽ một đường thẳng ngang xuyên qua giữa trang, sau đó là một đường thẳng dọc, tạo thành một hình chữ thập lớn, chia trang giấy ra thành bốn phần bằng nhau.Ở hàng ngang bên trái, Valhein viết chữ “khó khăn”, ở hàng ngang bên phải, cậu viết chữ “đơn giản”.Ở cuối dòng dọc viết chữ “nhàm chán”, ở đầu dòng dọc viết chữ “thú vị”.Kết quả là, trang giấy được chia thành bốn góc vuông “đơn giản mà thú vị” “khó khăn mà thú vị” “đơn giản mà nhàm chán” và “khó khăn mà thú vị”.Valhein lại mở lịch học ra, mỗi lần xem một môn học mới, cậu lại lật mục lục sách giáo khoa ra để tính độ khó, nếu như không hiểu thì đơn giản chỉ là xem qua nội dung.Chưa lật được mấy trang, chuông báo tan học vang lên.Giọng nói của giáo viên Niedern trên bục giảng truyền đến.“Các con nghỉ giải lao mười phút.

Tiếp theo, cả ngày sẽ luyện tập.


Trước khi tan học, thầy sẽ dạy môn học quan trọng nhất năm thứ hai, môn minh tưởng, môn học này sẽ mang đến cho các con trải nghiệm minh tưởng.”Niedern nói xong thì rời khỏi lớp học, lớp học lập tức nổi loạn.“Cuối cùng cũng bắt đầu minh tưởng rồi!”“Nghe nói minh tưởng thuật của học viện Plato không thua kém gì gia tộc vương tước của bán thần!”“Bất luận là chiến sĩ hay là ma pháp sư thì cũng đều cần minh tưởng, đây mới là môn tôi muốn học! Tôi ghét những môn tự nhiên đó! Ghét ngôn ngữ học! Ghét vận động và nghệ thuật!”“Đúng vậy, cuối cùng cũng thật sự bắt đầu học ma pháp và kỹ năng chiến đấu rồi…”“Thật tuyệt!”Mọi người reo hò nhảy nhót, nhưng Valhein giống như không nghe thấy gì cả, cậu tiếp tục phân tích các môn học năm nay.Hầu hết các môn học mới thêm năm nay đều có liên quan đến ma pháp, ngôn ngữ ngoại tộc cũng phức tạp hơn ngôn ngữ con người nhiều, cho dù Valhein chỉ xem lướt qua thì cũng vô cùng chật vật.Vài học sinh ở bàn thứ tư quay người lại nhìn Valhein ở bàn đối diện và cười hì hì.“Tên ngốc thứ ba, kỳ nghỉ hè của cậu trôi qua như thế nào?”“Valhein, sao cậu đến muộn vậy?”“Tính khí của thầy Niedern thật sự tốt đấy.”Valhein cũng không ngẩng đầu lên, cậu nói: “Cảm ơn các vị đã quan tâm, tôi sốt ruột xem các môn học của năm học mới, chờ đến giờ nghỉ trưa rồi chúng ta nói chuyện sau.”“Đừng, cho dù cậu có học thì cũng như vậy thôi.”“Đại ngốc đi rồi, nhị ngốc vinh dự được làm đại ngốc, cậu có thể đổi tên thành nhị ngốc rồi.”“Ha ha ha ha…”Vài học sinh mặc áo choàng dài lộng lẫy cười nhạo Valhein một cách vui vẻ.Valhein mặc kệ họ, nhưng trong lòng cậu nói: “Đồ nhóc con, tốt nhất là các cậu bớt cười một chút, đừng chọc giận tôi.”Valhein vốn lười so đo với những người này nên cậu tiếp tục đọc sách.Vài người thò đầu ra xem sách của Valhein, thấy Valhein dùng hình thức che giấu, họ bĩu môi, tiếp tục cười nhạo và vui đùa.Nhưng ánh mắt của họ luôn lướt nhìn qua cô gái đang cúi đầu đọc sách ở bên phải Valhein.Bên trái Valhein là Hoth, cho dù bị người khác gọi là đại ngốc hay nhị ngốc, anh ta cũng không tức giận mà cười ha ha như trước.Sở dĩ những người đó không dám cười nhạo Hoth quá đáng, nguyên nhân quan trọng nhất là học sinh cuối cấp của trường đều là bạn học cũ của Hoth.Một bạn học nam thấy Valhein mặc kệ họ thì đưa tay dùng lực đánh mạnh vào đầu của Valhein.Valhein cau mày ngẩng đầu lên, nhận ra bạn học nam cười hì hì đó tên là Hutton, trước đây cũng thường xuyên cười nhạo mình.Hutton lắc lư mái tóc vàng nhạt của mình và mỉm cười với dáng vẻ có một không hai.Cậu bé nghỉ học đó bị Hutton sỉ nhục..