- Xin chào, cậu chính là Sekiryuutei sao? - Michael nở 1 nụ cười hiền lành chào hắn.
- Mới mấy hôm trước tôi còn được diện kiến thủ lĩnh của Grigori mà hôm nay đã gặp được người kế thừa “hệ thống” của Chúa, thật là vinh dự cho tôi quá - hắn khách sáo nói với Michael.
So với Azazel là kiểu người thuộc dạng cuồng nghiên cứu và khá là bất cần đời thì Michael lại càng giống với 1 người có thể đứng ra chủ trì đại cuộc.
Michael biết rõ đâu là giới hạn của mọi thứ và luôn đi trước để duy trì sự cân bằng. Trong cuộc hội nghị lần này giữa 3 phe thì mặc dù Azazel là người đề xuất sự hợp tác hòa bình giữa 3 phe nhưng Michael mới là người có ý định này trước khi đã chủ động tới tặng quà cho phe thiên thần sa ngã và giờ là tới gặp mặt hắn để nhằm xoa dịu mối quan hệ giữa 3 phe.
Và nói tới tặng quà thì đó cũng là mục đích của Michael muốn gặp hắn vào ngày hôm nay. Sau màn chào hỏi thì hắn cùng với Akeno và Michael cùng nhau đi vào trong chính điện của đền thờ và ngồi xuống nói chuyện.
- Hôm nay ta muốn gặp cậu là để giao cho cậu thứ này - Michael chỉ về phía góc của chính điện.
Ở nơi đó có 1 thanh kiếm đang bay lơ lửng trong không khí, 1 thanh Thánh Kiếm.
- Đó là Ascalon, thanh kiếm mà Thánh George đã từng sở hữu, nó còn được gọi là Dragon Slayer (Thánh Kiếm Đồ Long) - Michael nói.
- Tại sao ngài lại muốn trao cho tôi thanh kiếm này? Ngài biết là tôi không cần tới nó kia mà - hắn nhìn thanh Thánh Kiếm Ascalon 1 chút rồi lại nhìn Michael.
Trong truyện do Issei quá yếu nên Michael mới tặng cho cậu ta thanh kiếm này cốt là để tạo được thế cân bằng trong trận chiến với Vali Lucifer nhờ đặc tính đồ long của Ascalon. Nhưng bây giờ đây hắn không phải là kẻ vô dụng như Issei nên lý do gì mà Michael lại tặng hắn thanh kiếm này cơ chứ?
- Thực chất thanh kiếm này chỉ là 1 món quà của ta, cậu không cần suy nghĩ nhiều - Michael đáp - từ bỏ 1 trong Tứ Đại Thánh Kiếm, đặc biệt là thanh thánh kiếm có khả năng uy hiếp đến là loài rồng và tặng lại nó cho Sekiryuutei là 1 hành động thể hiện sự thiện chí của ta mà thôi.
Quả thật loài rồng ở thế giới này rất mạnh và gần như không có bất cứ điểm yếu nào. Điểm yếu duy nhất của loài rồng chính là các loại Dragon Slayer Magic (Diệt Long Ma Pháp) và thanh Ascalon cũng nằm trong số đó.
Nếu muốn thể hiện thành ý với 1 con rồng thì món quà này đã là quá đủ rồi.
- Cách đây không lâu Maou-sama đã cùng với Azazel-sama và Michael-sama tiến hành điều chỉnh lại thanh kiếm này để cho 1 ác ma mang sức mạnh của rồng có thể chạm vào nó nên em hãy cứ yên tâm - Akeno ngồi bên cạnh nói với hắn.
Hắn cười nhẹ 1 tiếng, hắn hoàn toàn không ngại việc chạm vào 1 thanh Thánh Kiếm có khả năng đồ long. Thứ nhất khả năng Long Hóa của hắn là nhờ vào set đồ của hắn chứ hắn không thực sự mang huyết mạch của loài rồng. Thứ 2 là Thánh Kiếm không thể tạo ra bất cứ ảnh hưởng nào cho hắn bởi vì hắn quá mạnh, hắn có thừa khả năng chống lại sự ăn mòn của thánh kiếm. Thứ 3 là thân phận ác ma chỉ là 1 trong những thân phận của hắn, ngoài nó ra hắn còn là 1 vị thần, 1 Vampire, 1 người Saiyan…
Hắn nhìn Akeno và Michael 1 chút sau đó thì liền đưa tay lên và thanh Thánh Kiếm Ascalon bỗng bay vọt tới tay của hắn.
Thánh kiếm Ascalon đã có linh trí và 1 kiếm sư mạnh mẽ như hắn hoàn toàn có thể cộng hưởng với Ascalon và khiến nó nghe lời mình.
Hắn bắt đầu tiến vào trạng thái Jinzen (Nhận Thiền) và thử giao lưu với Thánh Kiếm Ascalon 1 chút. Mặc dù linh tính của Ascalon rất cao bởi bản thân nó đã tồn tại từ rất lâu nhưng lại chưa có được hình thái linh hồn cụ thể.
- Xoạt!!
Ánh hào quang xung quanh Ascalon càng thêm rực rỡ thể hiện ra sự chấp nhận của Ascalon, hắn có thể cảm nhận được tâm trạng vui vẻ của Ascalon thông qua Jinzen.
Việc Ascalon thích hắn ngay lập tức đơn giản là vì bản thân nó là 1 thanh kiếm mang danh Dragon Slayer mà trong khi số lượng rồng bị hắn giết chết nhiều không đếm xuể.
Có thể nói toàn thân hắn đã được tắm máu rồng nên Ascalon có cảm giác cực kỳ thân thiết giống như gặp lại người chủ cũ của nó vậy.
- Có vẻ như Ascalon chấp nhận cậu rất dễ dàng - Michael nói.
Nói thật lúc ban đầu Michael chỉ nghĩ rằng hắn sẽ sở hữu Ascalon giống như bao người chủ sở hữu khác mà giáo hội giao cho thanh Thánh Kiếm này mà thôi, bởi cho dù đã được chỉnh sửa qua thì Ascalon vẫn không hề thay đổi bản chất của nó là 1 thanh Thánh Kiếm và còn là 1 thánh kiếm diệt rồng.
Chính vì vậy nên khi thấy Ascalon chấp nhận 1 ác ma mang sức mạnh của rồng làm chủ nhân của mình thì Michael cực kỳ ngạc nhiên. Việc Ascalon thực sự chấp nhận 1 người làm chủ nhân của nó chỉ xảy ra 1 lần duy nhất trước đó là khi nó nằm trong tay thánh George.
- Dù sao thì, mục đích tới gặp cậu hôm nay đã được hoàn thành nên ta cũng nên đi rồi - Michael nói xong thì gật đầu 1 cái coi như chào hỏi hắn rồi bỗng 1 chùm ánh sáng lóe lên và Michael liền biến mất.
Michael biến mất và để lại hắn cùng Akeno ngồi ở bên trong chính điện. Hắn liền thu thanh Thánh Kiếm Ascalon vào balo và quay qua nhìn về phía Akeno, đang ở cùng người đẹp mà tay lại cầm vũ khí thì không hay lắm.
- Ufufu… có vẻ như đây là lần đầu tiên chúng ta được ở riêng với nhau nhỉ - Akeno thấy hắn nhìn mình thì bỗng nhiên che miệng cười và nhích lại gần hắn- mọi khi Rias đều chiếm Issei-kun làm của riêng nên ngoài Asia không có sức uy hiếp ra thì cô ấy không cho ai tiếp cận em…
Rias khá là ích kỷ nên cô không thích để những cô gái khác tiếp cận hắn, đặc biệt là khi hắn có sức hút cao gấp vạn lần tên Issei kia thì Rias dường như luôn trong trạng thái đề phòng không chỉ trong câu lạc bộ mà còn ở trong trường nữa.
- Thật sự chị vẫn luôn ngưỡng mộ Issei-kun, em được sở hữu sức mạnh của loài rồng mạnh mẽ trong khi chị thì… - nói tới đây Akeno liền trở nên buồn bã.
Hắn biết Akeno luôn căm ghét dòng máu thiên thần sa ngã của mình do khi mẹ cô lâm nguy thì cha của cô là Baraqiel đã không có mặt để bảo vệ mẹ con cô ấy.
Thực chất việc này cũng không thể trách ai được bởi nguyên do cũng không bắt nguồn từ Baraqiel. Cuộc hôn nhân giữa Shuri Himejima, mẹ của Akeno và 1 thiên thần sa ngã như Baraqiel không được tộc Himejima chấp nhận, chính vì thế nên tộc Himejima đã cử những đệ tử của mình đi để trừ khử Baraqiel và mang Shuri về.
Nhưng đứng trước 1 phó thủ lĩnh của Grigori thì đám người kia chẳng có chút phần thắng nào cả. Baraqiel đã nể mặt Shuri mà không giết những đệ tử của nhà Himejima nhưng chính hành động này lại dẫn đến bi kịch của gia đình Akeno.
Những tên đệ tử kia giữ lấy mối căm thù với Baraqiel và thông báo cho phe đối địch của Grigori vị trí hiện nay của Baraqiel. Và khi đó Baraqiel đã vắng mặt nên chỉ còn lại Shuri và Akeno ở trong nhà, Shuri đã chết trong khi cố gắng bảo vệ cho con gái của mình khỏi bàn tay đám kẻ thù của Baraqiel.
Hắn thấy vẻ u buồn của Akeno thì liền đưa tay ra và khoác lấy bờ vai của cô rồi hơi kéo cô vào lòng mình.
- Akeno-san… chị đừng lo, em nhất định sẽ bảo vệ và không để cho bất cứ điều gì xảy ra với chị đâu - hắn nhìn thẳng vào mắt Akeno và nói.
Akeno nghe thấy hắn bỗng nhiên nói ra những lời như vậy thì liền ngẩn ra 1 chút…
Ting, độ hảo cảm của Himejima Akeno tăng lên 95
Bi kịch của Shuri khiến cho Akeno luôn cảm thấy thiếu vắng cảm giác an toàn, bây giờ khi hắn thừa cơ đánh vào tâm lý này của cô thì độ hảo cảm liền tăng vọt lên.
- Issei… - Akeno tựa vào lòng và khẽ gọi hắn.
- Ừm…
- Em có thể gọi gì là Akeno có được không - giọng nói của Akeno hơi thay đổi 1 chút.
- Akeno… - hắn khẽ thì thầm bên tai Akeno.
- Chị thật là hạnh phúc quá… - Akeno ngẩng đầu lên nhìn hắn với ánh mắt ngập nước.
Hắn thấy vậy thì biết cơ hội của mình tới rồi nên liền cúi đầu xuống định cướp lấy nụ hôn đầu của Akeno. Akeno thấy khuôn mặt hắn đang tiến tới gần thì không những không phản kháng mà còn hơi ngửa mặt lên và nhắm mắt lại chờ hắn xâm phạm mình.
Nhưng Akeno chờ mãi mà không thấy hắn tiến tiếp thì bỗng mở mắt ra và thấy được vẻ mặt tiếc nuối của hắn. Cô dường như nhận ra điều gì đó và quay sang bên cạnh thì liền thấy được Rias đang đứng ở cửa chính điện với những tia sáng màu đỏ đang lóe lên 1 cách nguy hiểm.
Vừa rồi khi hắn định tiến tới thì bỗng nhiên cảm nhận được rung động trong không gian và khí tức của Rias nên hắn liền dừng lại. Hắn hiểu tính cách của Rias nên nếu như hắn tiếp tục tiến tới thì cô ấy sẽ không vui, hắn không phải là 1 tên trai tơ thèm khát phụ nữ nên liền ngừng lại vì không cần thiết phải vội vã.
- Bịch!! Bịch!!
Tiếng bước chân giận dữ của Rias vang lên trong chính điện, cô đi tới gần và kéo lấy tay của hắn rời đi để lại 1 mình Akeno ngồi đó với vẻ mặt hơi tiếc nuối nhưng lại rất vui vẻ.
Rias kéo hắn đi ra khỏi đền thờ mà vẫn chưa chịu dừng lại, cho tới khi đã khuất bóng đền thờ thì cô mới bỗng ngừng lại và đứng quay lưng về phía hắn.
- Chị nhất định sẽ không thua Akeno đâu… - bỗng Rias nói lớn và quay lại nhìn hắn - từ giờ trở đi chị sẽ ở bên cạnh em mọi lúc, chị sẽ… ưm…
Rias đang nói thì bỗng nhiên bị chặn lại bởi đôi môi của hắn, cô cảm thấy đầu óc của mình dường như trở nên đình trệ.
Một lát sau hắn mới nhả đôi môi của Rias ra và nhìn cô cười.
- Đây là nụ hôn đầu của em ở thế giới này đấy (đương nhiên là ở thế giới này thôi) chị đã yên tâm chưa nào… - hắn cười cười.
Rias đỏ mặt và trở nên im lặng sau đó thì liền nép vào trong lòng của hắn, hắn cười thầm, hành động thì bao giờ cũng tốt hơn lời nói.
- ------☆☆☆☆-------