The Gamer Hệ Thống

Chương 591: Huyết trận




- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mấy người Hà Nguyệt cứ đi loạn xạ trong bóng tối để cố gắng thoát ra nhưng bọn họ thậm chí còn không thể cảm nhận được phương hướng nữa.

- Mọi người cứ bình tĩnh, đây là lĩnh vực của ta - giọng của hắn vang lên trong đầu của mấy người này - hãy quay đầu ra phía sau là mấy người có thể rời khỏi đây.

Hắn vừa dứt lời thì ở phía sau những người này xuất hiện 1 con đường dài và ở cuối con đường có thứ mà ở đây không có, ánh sáng!

Mấy người vội vã chạy ra khỏi vùng bóng tối này và khi ra tới nơi thì họ nhận ra những người khác cũng đã thoát ra được.

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy? - Vương Linh Nhi hỏi Hà Nguyệt.

- Tỷ tỷ, nhìn kìa - Vương Tuấn Vĩ chỉ về phía trước.

Lúc này bọn họ đang đứng ở dưới chân núi và khi quay sang thì bọn họ liền trợn mắt há hốc mồm với cảnh tượng trước mắt.

Toàn bộ ngọn núi ở phía trước đang bị 1 thứ vật chất màu đen bao phủ lấy, ngoại trừ nơi họ đang đứng có được chút ánh sáng le lói thì trước mặt chỉ có bóng tối.

Sau khi đưa những người kia ra khỏi lĩnh vực của mình thì hắn bắt đầu xử lý Diễm Ma. Bóng tối do hắn hóa thành bao phủ lấy toàn bộ đám huyết khí của Diễm ma khiến cho cô ta giống như đang nằm gọn trong lòng bàn tay của hắn vậy.

Diễm Ma sau khi giãy giụa mà không thể thoát ra được thì ngay lập tức biến trở về hình người mà không cần nghĩ ngợi.

Nhưng cho dù vậy thì Diễm Ma cũng không thể thoát khỏi hắn mà ngay lập tức lại bị bóng tối bao phủ.

Dần dần thứ bóng tối quấn xung quanh cơ thể của Diễm Ma bắt đầu biến trở thành thân hình của hắn nhưng bóng tối vẫn không hề biến mất.

Diễm Ma cảm thấy khắp cơ thể của mình đều bị hắn sờ soạng nhất là hai quả cầu trước ngực được hắn chăm sóc 1 cách đặc biệt.

Diễm Ma kêu lên và phản kháng nhưng lại không có 1 tiếng động nào được phát ra, dường như âm thanh cũng đã bị thứ bóng tối này nuốt chửng.

Bỗng Diễm Ma giật bắn mình lên khi cảm thấy có thứ gì đó luồn vào trong váy của mình và chạm vào khu rừng rậm mà cô vẫn giữ gìn bao lâu nay.

Diễm Ma há to miệng hét lên khi 1 thứ cứng rắn và nóng hổi đâm vào trong khu vực thần thánh của mình nhưng vẫn không 1 tiếng động nào được phát ra.

Một dòng máu nhỏ thoát ra từ nơi đó khiến cho Diễm Ma cảm thấy 1 cơn đau thắt. Nhưng không chờ Diễm Ma có hành động gì khác thì cô liền cảm thấy tâm trí của mình như đang bị lục tung lên.

Cả thân thể lẫn tâm trí của Diễm Ma đều bị hắn xâm chiếm khiến cho cô cảm thấy hết sức phẫn uất nhưng không hiểu sao trong cùng 1 lúc lại có chút hưng phấn dâng lên.

…………….

Diễm Ma giữ gìn trinh tiết của mình suốt bao nhiêu năm nay, ngay cả tên con trai xấu số của cựu tông chủ Minh Thần Tông cũng bị cô giết chết ngay trong đêm động phòng khi mà còn chưa kịp chạm 1 ngón tay vào thứ vưu vật này.

Giờ đây trinh tiết của mình bị cướp đoạt bởi chính kẻ thù nhưng Diễm Ma chỉ sau 1 lát chống cự thì đã chủ động phối hợp những động tác của hắn và nhiệt tình tận hưởng.

Sau khi cùng lên đỉnh vu sơn thì Diễm Ma trái lại còn chủ động rúc vào lòng hắn như 1 con mèo nhỏ khi mà độ hảo cảm của cô tăng vọt lên 90 điểm.

Điều này làm cho hắn chẳng thể tìm được tí đầu mối nào cả, chả có nhẽ hắn lại cuốn hút đến cái mức mà sau khi cưỡng bức 1 cô gái thì cô ta liền quay ta thích mình hay sao?

Hắn cũng chẳng hiểu tại sao nhưng trước hết cứ bắt Diễm Ma làm Pet cái đã.

Ting, bạn bắt Pet Hoàng Hy thành công, độ trung thành hiện tại là 80

- Được rồi, mau dậy mặc quần áo vào đi nào - hắn vỗ nhẹ vào cái mông tròn trịa của Diễm Ma.

- Hứ, lúc nãy hành hạ nhân gia cho chán rồi giờ thì tỏ ra lạnh nhạt - Diễm Ma tỏ ra hờn dỗi nhưng cũng bắt đầu ngồi dậy và lấy ra 1 bộ váy mới màu đỏ xen lẫn vàng mặc vào.

Hắn cũng đứng dậy mặc quần áo vào rồi bắt đầu thu lại bóng tối khiến mọi thứ trở nên sáng sủa trở lại.

Mấy người Hà Nguyệt vốn đã chờ đợi ở dưới chân núi trong khoảng nửa tiếng đồng hồ rồi nên đã hết sức sốt ruột.

Lúc này những người thuộc hạ của Diễm Ma cũng đã được thoát khỏi thứ bóng tối bao trùm và giật mình tỉnh lại.

Điều đáng nói là 100 tên võ giả này vậy mà toàn bộ đều là nữ, những cô gái này khi bị bóng tối đè nén trong nửa tiếng đồng hồ thì suýt nữa phát điên, có những người còn bật khóc ngay khi được thoát ra.

Hắn sau khi lục lọi ký ức của Diễm Ma thì biết được những cô gái này đều do 1 tay cô đào tạo nên hết sức trung thành. Còn vấn đề tại sao lại không có nam đệ tử ở đây thì khá là khó nói…

(Đơn giản là tác giả thích thế)

- Nào, hãy đi thôi - hắn nói với mấy người Hà Nguyệt bảo họ đi theo mình.

Lúc này Diễm Ma cũng giữ yên lặng mà đứng ở phía sau của hắn. Diễm Ma khi này vốn đã xinh đẹp bây giờ lại trở nên càng thêm quyến rũ và ướt át khi được hưởng khoái cảm đầu đời khiến cho 2 tên nam tính không thể rời mắt được.

Hà Nguyệt và Vương Linh Nhi cùng nhìn về phía Diễm Ma sau đó lại nhìn về phía hắn mà nhíu mày, trực giác của phụ nữ nói cho họ biết có điều gì đó đã xảy ra ở giữa hắn và Diễm Ma.

Tạm gác lại những nghi ngờ, mấy người bọn họ đi theo hắn tới đỉnh núi và tiến vào trong đại điện của Minh Thần Tông. Điều kỳ lạ là từ khi đối mặt với Diễm Ma tới giờ thì ngoại trừ bản thân cô ta và 100 người thuộc hạ của cô ra thì bọn hắn không hề gặp 1 bóng người nào cả.

Hắn liền quay qua nhìn Diễm Ma 1 cái, cô liền gật đầu và bước tới trước ngồi lên ghế chủ tọa ở giữa.

Trong tức khắc Diễm Ma dường như hòa làm 1 với chiếc ghế chủ tọa, trên cơ thể cô bắt đầu xuất hiện những đường vân phát ra ánh sáng màu đỏ cùng với chiếc ghế.

Ngay sau đó toàn bộ đại điện… không, là toàn bộ ngọn núi này bắt đầu phát ra ánh sáng màu đỏ như những đường vân trên người Diễm Ma.

Huyết trận!!!

Thứ trận pháp cần tới sự hiến tế của hàng vạn người mới có thể kích hoạt thành công, khi đó người tu luyện 1 môn công pháp gọi là Huyết Thần Kinh có thể hòa làm 1 với huyết trận và nắm giữ sức mạnh cực lớn.

Đó cũng chính là lý do tại sao mà Diễm Ma còn thể chống đỡ được vài chiêu của hắn, trên lý thuyết cho dù hắn còn chưa dùng hết sức thì 1 người còn chưa đạt tới cấp độ 100 như Diễm Ma vẫn không thể nào đỡ được.

Từ trong trí nhớ của Diễm Ma hắn đã phát hiện ra được thông tin về huyết trận này. Trước đây khi huyết trận này được dựng lên thì nó cần đến lượng lớn huyết khí để có thể trở nên hoàn thiện.

Vào thời đó chính là lúc chiến tranh trên thế giới đang căng thẳng dẫn đến việc Minh Thần Tông dù ra tay bắt giữ rất nhiều người nhưng không hề bị phát hiện.

Những người này bị bắt trở lại thì đều đã bị sử dụng để hiến tế thu thập huyết khí cho huyết trận.

Cha của Diễm Ma lúc đó là 1 thành viên của Võ Lâm Minh đã phát hiện ra âm mưu của Minh Thần Tông và đánh cắp Huyết Thần Kinh từ trong tay của lão tông chủ Minh Thần Tông.

Sau đó tất nhiên là cha của Diễm Ma định báo cáo chuyện này lại cho Võ Lâm Minh nhưng đúng lúc đó Võ Lâm Minh lại tan rã. Không còn người để uy hiếp Minh Thần Tông, cha của Diễm Ma liền bị truy sát và giết chết không lâu sau đó.

Vào thời điểm Võ Lâm Minh được xây dựng lại và lấy tên là liên đoàn võ thuật quốc tế thì mẹ của Diễm Ma đã thông báo chuyện này cho liên đoàn nhưng lại bị từ chối bởi lúc đó liên đoàn còn nhỏ yếu không muốn gây sự với Minh Thần Tông.

Mẹ của Diễm Ma sau đó buồn bực mà chết để lại 1 mình đứa con gái mới 15 tuổi mang theo mối thù giết cha với Minh Thần Tông.

Diễm Ma bắt đầu tu luyện Huyết Thần Kinh do cha mình để lại và bắt đầu trà trộn vào Minh Thần Tông chờ ngày báo thù.

Không lâu sau đó Diễm Ma cuối cùng cũng đã tự tay giết chết kẻ thù giết cha của mình nhờ vào việc nắm giữ sức mạnh mới tới từ huyết trận.

Lúc này huyết trận vẫn chưa được hoàn thiện do chiến tranh kết thúc nên Minh Thần Tông cũng không dám bắt cóc người sống với quy mô lớn như trước nữa.

Nhưng dù sao nó cũng chỉ thiếu 1 chút nữa mà thôi là có thể ban cho kẻ tu luyện Huyết Thần Kinh 1 sức mạnh phi phàm.

Bị sức mạnh mê hoặc cộng thêm việc chẳng có chút hảo cảm nào với đám môn đồ của Minh Thần Tông, Diễm Ma không chút do dự mà bắt toàn bộ số đệ tử của Minh Thần Tông lại để hiến tế cho huyết trận.

Cuối cùng huyết trận đã được hoàn thiện, Diễm Ma 1 bước từ võ giả tiên thiên lên thẳng cấp độ võ học tông sư chỉ trong 1 thời gian ngắn.

Chỉ cần Diễm Ma hoàn toàn hòa làm 1 với huyết trận thì thậm chí cô còn có thể thăng cấp lên thành Lục Địa Thần Tiên không biết chừng.

-------☆☆☆☆-------