Để chuẩn bị cho chuyến đi săn này liên đoàn đã gửi tới rất nhiều thông tin về loài Wyvern để cho bọn hắn tham khảo và nghiên cứu nhằm đề ra 1 chiến thuật hợp lý.
Hắn và 2 cô gái phải chuẩn bị 1 số thứ trước khi bọn họ rời khỏi đây. Buổi tối thứ 7 hắn gọi Kim và Andy tới nhà mình để thông báo về chuyến đi.
- Đây là chương trình học trong tuần tới 2 người hãy học hành cho cẩn thận vì khi trở về tôi sẽ cho 2 người làm bài kiểm tra đấy - hắn giao cho Andy và Kim 2 quyển sách dày cộp và nói.
- Thôi nào Hiệp, là rồng đấy… cho tôi đi cùng đi mà - Andy nói với vẻ mặt cầu xin.
Sau khi nghe được hắn chuẩn bị đi săn Wyvern thì Andy lập tức quấn lấy hắn đòi đi cho bằng được ngưng lại bị hắn thẳng thừng từ chối.
Hiện tại với sức mạnh của Andy thì con Wyvern chỉ cần đánh rắm 1 cái là Andy cũng đi đời chứ nói gì đến săn rồng. Hắn không thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh bảo vệ Andy được. Mặc dù hắn có thừa khả năng làm vậy nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa đến lúc để Andy tiếp xúc với cấp độ nguy hiểm cao thế này.
- Thứ nhất, nó là Wyvern không phải rồng - hắn nói - thứ 2 là cậu phải biết quý trọng mạng sống của mình, trong thế giới pháp thuật đầy rẫy những nguy hiểm và nếu như cậu bất cẩn chỉ vì sự tò mò thì cậu sẽ chết rất sớm đấy.
Andy bực bội cầm quyển sách mà hắn đưa rồi bỏ đi để lại Kim ở đó.
- Vậy khi nào về em nhớ kể cho chị về con rồng này nhé - Kim nói.
Mặc dù khá là thất vọng khi không được đi cùng hắn nhưng so với Andy thì Kim có lý trí hơn nhiều, cô biết đâu là giới hạn và không bao giờ vượt quá nó. Có lẽ từ khi có linh hồn của mẹ mình ở bên thì Kim đã trở nên chín chắn hơn so với trước đây.
- À đúng rồi, ở dưới hang động sâu như vậy chắc là không có sóng đâu nên chị hãy cầm lấy thứ này để liên lạc khi nào cần - hắn đưa cho Kim 1 sợi dây chuyền phép thuật dùng để liên lạc.
Kim vui vẻ nhận lấy sợi dây chuyền này và đeo nó lên cổ mình. Mặt dây chuyền được Kim dùng ngón tay ấn vào cái khe rãnh sâu hút ở giữa ngực mình, Kim vừa làm động tác này vừa nhìn hắn như đang khiêu khích hắn vậy.
Hắn nhìn thấy cảnh này thì chỉ cảm thấy có chút đã mắt thôi chứ không có phản ứng gì thái quá cả. Kim thấy hắn nhìn ngực mình 1 chút rồi rời mắt đi thì liền dừng lại động tác của mình rồi cầm quyển sách rời đi.
Ra khỏi nhà hắn Kim ngồi lên chiếc ô tô của mình, cô gục đầu vào vô lăng và thở dài.
- Sao vậy bé cưng - một giọng nữ vang lên bên cạnh Kim.
Kim liền quay sang bên ghế phụ vốn đang còn trống nay đã có 1 bóng người phụ nữ mở ảo đang ngồi ở đó.
- Mẹ ơi, tại sao con đã quyết định chấm dứt tình cảm với cậu ấy rồi mà con vẫn không thể kiềm chế bản thân làm ra những hành động khiêu khích được - Kim nói với người này.
Một nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp của bóng người phụ nữ này, cô mở miệng nói với Kim.
- Bởi vì con yêu cậu ấy, Kim à… - người phụ nữ vuốt ve mái tóc của Kim.
- Nhưng con biết cậu ta đã có bạn gái rồi - Kim ôm chầm lấy người linh hồn mẹ mình mà hơi nức nở, vẻ ngoài mạnh mẽ của cô liền bị thay thế bởi 1 sự yếu đuối đến bất ngờ.
Thấy con gái mình đem lòng yêu thương 1 cậu thanh niên kém mình tới vài tuổi và còn rơi vào tình cảnh đau khổ như vậy thì Elisa cũng rất đau đầu.
…………
Vài ngày sau hắn cùng 2 mẹ con Linh và Trang đáp máy bay tới sân bay Little Rock, tiểu bang Arkansas. Quận Boone nằm ở phía bắc của tiểu bang Arkansas nên sau khi đáp máy bay bọn hắn đã được người của liên đoàn đón lên xe và chở đi.
Chuyến đi dài hơn 200 km bằng xe ô tô này mất hơn 2 tiếng thì bọn hắn mới tới nơi. Người lái xe đưa bọn hắn tới 1 khách sạn khá là cao cấp.
Sau khi được đưa lên phòng của mình thì hắn cùng với 2 mẹ con Linh ở trong phòng chờ đợi nửa buổi chiều thì vào khoảng 4 giờ chiều liền có người tới gõ cửa phòng của bọn họ.
Hắn đi tới mở cửa ra thì thấy 1 cô gái châu Á khá xinh đẹp có lẽ là người Trung Quốc đứng ở ngoài cửa.
- Có chuyện gì không (tiếng Trung) - hắn nói.
Cô gái này thấy hắn nói tiếng phổ thông thì cũng không quá ngạc nhiên vì về cơ bản người Việt Nam và người Trung Quốc trông khá giống nhau.
- Xin chào các vị, tôi là người tiếp dẫn của liên đoàn tới để đưa các vị tới dự buổi họp (tiếng Trung Quốc) - cô gái này rất lễ phép cúi đầu nói.
Hắn gật đầu rồi quay vào trong phòng và kêu 2 mẹ con Linh chuẩn bị đi họp. Một lát sau đó 2 mẹ con Linh đi ra và 3 người họ cùng đi theo cô gái tiếp dẫn kia xuống tầng hầm của khách sạn này.
Cô gái này đưa bọn hắn tới trước 1 cánh cửa do 2 tên võ sư mặt mày nghiêm túc Lv khoảng 40 đứng canh gác và cúi đầu rời đi.
- Cho hỏi các vị là người của môn phái nào (tiếng Anh) - 1 tên võ sư lên tiếng.
- Nữ Huỳnh Đạo - Trang đưa ra tấm lệnh bài chưởng môn của mình.
Hai tên võ sư kiểm tra tấm lệnh bài 1 chút sau đó thì gật đầu trả lại cho Trang rồi nhường đường cho bọn họ vào.
Hắn đi theo sau 2 mẹ con Linh đi vào thì bỗng nhiên 2 tên võ sư đưa tay ra cản hắn lại.
- Tôi đi cùng với 2 người họ (tiếng Anh) - hắn bình tĩnh mỉm cười nói.
- Nữ Huỳnh Đạo không có đệ tử nam (tiếng Anh) - 2 tên võ sư vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị và nói.
Lúc này thì nụ cười trên môi hắn dần tắt đi, chỉ là 2 tên võ sư cắc ké mà cũng dám cản đường hắn sao?
Hai mẹ con Linh thấy hắn có vẻ tức giận thì biết sắp có chuyện không hay xảy ra rồi.
Nhưng khi hắn chuẩn bị ra tay dạy cho 2 tên này 1 bài học thì bỗng nhiên 1 giọng nói vang lên:
- Ô, đây không phải là Hiệp sao? Cháu làm gì ở đây thế?
Hắn quay lại phía sau thì liền thấy có 2 ông già đi tới và 1 trong số đó là người quen của hắn.
Hoàng Đức Minh Lv 72
Trần Kim Chính Lv 68
Người tên Hoàng Đức Minh kia chính là chưởng môn của Liệt Hỏa Phái mà hắn đã từng bái vào còn người tên Trần Kim Chính kia thì hắn lại không quen.
Hai ông già đi cùng nhau tới gần hắn, ông già tóc bạc phơ đứng bên cạnh ông Minh chăm chú nhìn hắn rồi nói.
- Đây chính là thiếu niên thiên tài mà ông nói đây sao - ông lão tên Chính này lại mở miệng ra nói tiếng Việt, xem ra ông ấy cũng là người Việt.
- Đúng vậy đấy đây chính là đứa bé mà tôi nhắc tới đấy - ông Minh vui vẻ nói với ông già bên cạnh - để ông giới thiệu cho cháu, đây là Trần Kim Chính, tông chủ của Phục Xuân Tông và là người đứng đầu hiệp hội Đông Y Việt Nam.
Ông Minh đang vui vẻ giới thiệu thì Linh và Trang đã đi tới gần mấy người bọn hắn.
- Cháu chào bác Minh. Con chào bố - Trang nói ra lời này khiến hắn rất bất ngờ.
- Ông nội!!! - Linh bỗng nhào tới ôm lấy cổ của ông già tên Chính.
- Ha ha ha, bé Linh xinh đẹp của ông đây rồi - ông lão tên Chính nở nụ cười vui vẻ và xoa đầu của Linh.
Linh gọi người này là ông nội và Trang gọi ông ta là bố, vậy ra đây chính là bố của người chồng đã mất của Trang sao?
Đứng trước ông già tên Chính này thì hắn có chút mất tự nhiên, hắn không chỉ là bạn trai của cháu gái ông ta mà hắn còn cướp cả vợ của người con trai đã khuất của ông ta nữa kìa.
-------☆☆☆☆-------