The Gamer Hệ Thống

Chương 412: Siêu thoát




Hắn đưa Orihime về phòng trọ xong thì quay trở về nhà mình, trên đường đi hắn cảm nhận được có kẻ đang theo dõi mình nhưng chưa làm ra phản ứng gì cả, hắn biết rõ kẻ đó là ai.

Lúc hắn về nhà thì thấy Isshin vẫn đang bận rộn với công việc, Karin đang học bài còn Yuzu thì đang nấu cơm.

- Onii-chan… anh có thấy cái váy của em đâu không - Yuzu thấy hắn trở về thì quay sang hỏi - cả bộ đồ ngủ của em nữa…

- Sao em lại hỏi anh cái đó?

Mặc dù miệng thì hắn nói như vậy nhưng còn trong đầu thì đã hình dung ra kẻ trộm quần áo của Yuzu rồi.

Hắn đi lên phòng mình và tiến về chỗ chiếc tủ âm tường trong phòng mình. Hắn mở nó ra thì liền thấy Rukia đang mặc chiếc váy của Yuzu và còn có một bộ đồ ngủ được xếp ở bên cạnh nữa.

Rukia nhỏ bé đến nỗi mặc vừa cả quần áo của một cô bé mới học lớp 5 như Yuzu.

- Cô chui vào đây từ lúc nào thế hả? - ngày hôm trước hắn rõ ràng còn chưa thấy Rukia xuất hiện trong tủ quần áo của mình - chui vào tủ quần áo người khác mà không xin phép, cô tưởng mình là Doraemon hả?

- Chứ ngươi bảo ta phải đi đâu bây giờ? Ta không còn sức mạnh cũng chẳng có tiền đi thuê nhà trọ đâu - Rukia nói.

- Cô vào ở trong phòng tôi thế này không sợ tôi làm gì cô sao? - hắn nổi hứng muốn trêu Rukia một chút.

Rukia nhìn thấy vẻ mặt nham nhở cùng hai bàn tay đang ngoe nguẩy trước mặt mình thì lùi ra sau một chút và dùng hai tay che ngực mình.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì… đây không phải cơ thể thật đâu chỉ là cái xác nhân tạo thôi - Rukia hoảng hốt nói.

Thấy vẻ mặt cảnh giác của Rukia thì hắn cảm thấy buồn cười.

- Ha ha… đừng lo lắng… chẳng ai muốn làm gì cái cơ thể trẻ con của cô đâu… ha ha… - hắn cười lớn.

- Cái gì hả!?! Nói cho ngươi biết ta đã 150 tuổi rồi đừng có mà coi ta là trẻ con!!!

Rukia tức giận nhào tới cắn vào bàn tay của hắn.

- Ái da… tay của ngươi làm bằng cái gì vậy hả - tác dụng phản đòn của [Cốt Linh chúc phúc] dội ngược lại khiến cho hàm răng của Rukia tê rần.

- Ha ha ha…. - hắn cười càng khoái chí hơn.

- Cười cái gì mà cười… ta không phải trẻ con!! - Rukia ưỡn ngực nói.

Hắn ngừng cười mà nhìn xuống bộ ngực của Rukia sau đó liền đưa tay tới bóp lấy nó. Hắn cảm nhận một chút thì thấy ngực của Rukia ở vào khoảng cỡ B, tuy khá là nhỏ so với mặt bằng chung nhưng nếu ở trong trường hợp có cơ thể nhỏ nhắn như của Rukia thì nó lại rất vừa vặn.

- Ừ… quả là không nhỏ chút nào - hắn thậm chí còn tay còn lại bóp lấy bên ngực kia của Rukia.

Rukia bị hắn tấn công bất ngờ thì lập tức đứng hình một lúc lâu, cho tới khi hắn đặt cả hai tay lên ngực cô thì Rukia mới giật mình tỉnh lại.

- Á A A!!! - Rukia hét lớn.

………….

Suốt cả buổi chiều hôm đó Rukia liền giận dỗi mà không thèm để ý đến hắn. Lúc đầu Rukia còn cào, cấu, cắn… nhưng cô lập tức nhận ra rằng người bị đau chỉ có mình nên đã ngồi úp mặt vào tường mà không thèm nói chuyện.

- Đừng giận nữa mà… tôi chỉ đùa thôi - hắn lại gần dỗ dành Rukia.

- Hứ!! - Rukia phồng má quay đầu sang chỗ khác.

Hắn thấy vậy thì suy nghĩ một chút rồi mở Shop tích lũy ra và tìm kiếm.

- Đừng giận mà… - hắn cầm một con gấu bông giơ trước mặt của Rukia.

- Hừ!!

Rukia lại quay đầu đi chỗ khác nhưng hắn thấy được cô vẫn thỉnh thoảng liếc sang nhìn con gấu bông. Hắn mỉm cười khi thấy phương án của mình thành công và lập tức mở Shop tích lũy ra mua thêm một con thỏ nhồi bông nữa.

Dưới thế công của những con thú nhồi bông Rukia rất nhanh thì đã bị đánh bại.

- Đừng tưởng ngươi có thể dụ dỗ ta với những thứ như thế này - Rukia ôm con gấu và con thỏ nhồi bông trong lòng và đỏ mặt nói.

Hắn thừa biết điểm yếu của Rukia là những thứ dễ thương như thú nhồi bông nhất là những con thỏ. Những thứ như thế này muốn bao nhiêu hắn cũng có.

- Bíp Bíp Bíp…

Đúng lúc này một loạt những tiếng kêu vang lên, Rukia lập tức thò tay vào trong người lấy ra một chiếc điện thoại. Chính chiếc điện thoại này là thứ phát ra tiếng kêu vừa rồi.

- Có Hollow xuất hiện… là ở phía đông nam - Rukia nhìn vào chiếc điện thoại và nói.

Phía đông nam của nơi này, chính là hướng của nhà trọ mà Orihime đang ở. Hắn lập tức tập trung cảm nhận về hướng đông nam và cảm thấy đang có một luồng khí tức tà ác đang hiện hữu ở nơi đó.

Loại khí tức này hắn đã gặp nhiều lần trong tuần vừa qua, đó chính là khí tức của Hollow. Con Hollow xuất hiện lần này nhất định chính là anh trai của Orihime, Inoue Sora chứ không thể là ai khác được.

Trước đó hắn đã cảm nhận được khí tức của con Hollow do Sora biến thành nhưng hắn vẫn chưa ra tay tiêu diệt bởi hắn muốn lợi dụng cơ hội này để nâng cao hảo cảm của Inoue.

- Đi thôi nào - hắn tóm lấy Rukia kẹp vào nách mình và dùng Bukuujutsu bay đi.

Rukia nhìn thấy hắn bay đi thì rất kinh ngạc nhưng rất nhanh thì liền bình tĩnh lại vì hắn quá kỳ lạ, thậm chí hắn còn có thể chuyển hóa cơ thể mình thành dạng linh hồn mà không cần đến sự trợ giúp từ bên ngoài.

Cơ thể của hắn cực kỳ đặc biệt nên khi đạt được năng lực của Shinigami thì hắn cũng có được khả năng chuyển hóa thành dạng linh hồn bất cứ khi nào mà hắn muốn.

Khoảng cách vài km hắn bay tới chỉ trong chớp mắt, đáp xuống cửa sổ phòng của Orihime và xuất hiện ở trong phòng.

Vừa tới nơi thì hắn đã nhìn thấy con Hollow do anh trai Orihime biến thành đang dùng tay ấn Tatsuki xuống sàn còn Orihime thì đang nằm bên cạnh với linh hồn đã bị tách ra khỏi cơ thể.

- Ta sẽ dùng Kidou cứu cô ta ngươi hãy xử lý con Hollow đi - Rukia nói.

Hắn liền thả Rukia xuống và chém bay cánh tay của con Hollow.

- A A A!!! - con Hollow bị chém đứt tay thì kêu gào.

Linh hồn của Orihime vẫn đang được kết nối với cơ thể bằng một sợi xích nhìn thấy hắn xuất hiện trong một bộ Shihakushou màu đen với thanh kiếm trắng muốt trên tay thì kinh ngạc.

- Ichigo? Và cả bạn Kuchiki mới chuyển tới nữa? - Orihime nhìn thấy 2 người xuất hiện thì kinh ngạc.

- Chính là ngươi!!! Chính ngươi khiến cho Orihime không còn quan tâm đến ta nữa!!! - con Hollow đang kêu gào đau đớn nhưng nhìn thấy khuôn mặt của hắn thì tức giận quát lên - ta sẽ giết ngươi sau đó thì Orihime sẽ là của ta!!!

Luyến tiếc duy nhất của Inoue Sora khi còn sống là không thể chăm sóc được cho em gái mình nên khi chết và bị biến thành Hollow thì anh ta luôn muốn giữ Orihime làm của riêng.

Chiều hôm nay khi nhìn thấy hắn có cử chỉ thân thiết với Orihime thì Sora đã phát điên và tấn công Inoue nhằm biến cô thành người chết rồi ở bên anh ta mãi mãi.

- Orihime là người sống còn ngươi là kẻ đã chết rồi, tốt hơn hết là ngươi đừng có làm phiền đến cô ấy nữa - hắn không tiếp tục tấn công con Hollow nữa.

- Không!!! Orihime là của tao!!! Tao đã mang nó rời khỏi căn nhà của bố mẹ khi tao tròn 18 tuổi để mang nó tránh xa 2 con quái vật đó rồi nuôi dưỡng nó như con gái của mình, từ lúc ấy bọn tao đã luôn ở bên nhau, chỉ có 2 người bọn tao mà thôi!! - con Hollow gào thét.

- Nii-san…!?! - Orihime nghe thấy con Hollow nói vậy thì liền nhận ra đây chính là anh trai của mình.

- Nếu như ngươi còn quan tâm đến Orihime thì tốt hơn hết là hãy để cho cô ấy tiếp tục sống cuộc đời của mình - hắn nói - ngươi đã hi sinh cuộc đời mình để cho Orihime một cuộc sống tốt đẹp, vậy tại sao bây giờ ngươi lại muốn cô ấy phải mất đi cuộc sống đó?

Nghe hắn nói vậy thì con Hollow trở nên yên tĩnh và không còn kêu gào nữa, hắn liền giơ thanh Kotsurei lên và nói:

- Ngươi hãy cứ yên tâm mà ra đi, ta sẽ thay ngươi bảo vệ Orihime - hắn nhẹ nhàng vung kiếm lên - ta xin hứa với ngươi rằng sẽ không có ai có thể làm hại được cô ấy.

- Xoẹt!!

Lưỡi kiếm của thanh Kotsurei lướt qua thân thể của con Hollow nhưng nó lại không hề di chuyển mà để mặc cho hắn tấn công.

Lưỡi kiếm lướt qua một cách rất nhẹ nhàng, chiếc mặt nạ trên mặt của con Hollow liền rụng ra và để lộ ra khuôn mặt của một người thanh niên trẻ tuổi.

- Orihime, anh không thể ở bên để chăm sóc em được nữa - Inoue Sora sau khi bị Zanpakuto chém thì dường như đã được giải thoát khỏi cơn oán hận - nhưng anh đã yên tâm vì bây giờ đã có người khác thay anh chăm lo cho em rồi, hãy sống cho thật tốt cuộc đời của mình nhé.

- Nii-san… - Orihime đứng dậy và đi lại gần ôm lấy Inoue Sora - em nhất định sẽ sống thật tốt.

Inoue Sora quay đầu sang và nhìn thấy chiếc kẹp tóc mà mình tặng cho Orihime đang được cô ấy cài trên tóc thì khuôn mặt liền hiện lên vẻ thanh thản.

- Tạm biệt em, Orihime…

- Nii-san đi đường cẩn thận nhé…

-------☆☆☆☆-------