The Gamer Hệ Thống

Chương 313: Chế độ phụ huynh




Lượng quỷ khí dồi dào của Nico tràn vào trong cơ thể hắn, cảm giác tràn đầy năng lượng lại trở lại với hắn. Cơ bắp hắn lúc này đây tràn đầy sức mạnh hơn lúc nào hết.

- Chết đi!!!

Hắn lao thẳng tới Jabberwock và đánh giáp lá cà với tên này. Từng lần vung kiếm mà khi nãy bị Jabberwock dùng tay không chặn lại giờ đây đang liên tiếp gây ra những vết chém dài trên cơ thể của tên này.

Với sức mạnh lấy từ Nico hắn hoàn toàn áp đảo Jabberwock về mọi mặt kể cả sức mạnh lẫn tốc độ. Càng sử dụng Ankokubutou nhiều lần thì lại càng thúc đẩy quá trình trưởng thành của Nico, cũng đồng nghĩa với việc lượng quỷ khí trong người Nico càng ngày càng thêm dồi dào.

Có thể nói bây giờ hắn càng đánh thì sẽ càng trở nên mạnh hơn nữa.

- Vút!!! - hắn vung kiếm lên chém một luồng kiếm khí hình bán nguyệt về phía Jabberwock.

- Xoạt!!! - Jabberwock giơ hai tay chắn trước ngực và đỡ lấy luồng kiếm khí này của hắn.

Mặc dù hứng trọn đòn tấn công này của hắn nhưng Jabberwock không bị thương quá nặng, chỉ là hai tay lão ta vẫn đang liên tục chảy máu.

- Thú vị lắm - Jabberwock cười với vẻ mặt điên cuồng - ngươi quả là một đối thủ xứng tầm đấy!!!

Jabberwock lao lên phản công, mỗi 1 lần ra đòn Jabberwock đều dùng rất nhiều sức khiến cho những vết thương trên cơ thể của lão ta càng trở nên nghiêm trọng hơn. Jabberwock giống như một chiến binh Berserker cuồng chiến vậy, càng bị thương nặng thì sức mạnh của lão ta càng tăng cao.

Có điều hắn cũng không phải là kẻ tầm thường, đứng trước những đợt tấn công như vũ bão của Jabberwock hắn vẫn không hề nao núng một chút nào.

Hắn dùng kiếm chém bay Jabberwock ra sau một chút rồi điều chỉnh lại thân thể một chút. Xung quanh cơ thể hắn dần hiện nên nhưng tia sáng màu vàng chói lọi chiếu sáng cả bầu trời đêm tối tăm.

Tóc hắn đã hoàn toàn chuyển thành màu vàng óng và một loạt những dòng năng lượng giống như tia sét đang bao phủ lấy cơ thế hắn. Lúc này hắn trông như một siêu Saiyan khi biến hình vậy.

Đây chính là cái mà Oga gọi là "chế độ phụ huynh", nó là kết quả của việc kết hợp 2 kỹ thuật ấn pháp và Ankokubutou. Mặc dù 2 kỹ thuật này là hoàn toàn trái ngược nhau nhưng hắn đã từng có kinh nghiệm trong việc kết hợp Ki Sei và Ki Dou rồi nên việc này chỉ khiến hắn mất thêm chút thời gian mà thôi.

Bước vào trạng thái này, hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh dường như vô tận đang rót thẳng vào trong cơ thể mình. Khi chuyển sang "chế độ phụ huynh" hắn tự tin rằng mình hoàn toàn có thể chống lại những kẻ có Lv vượt qua 100.

Hắn bình tĩnh nhìn về phía Jabberwock đang kinh ngạc trước sự biến hóa của hắn và nói:

- Kết thúc thôi.

Hắn chỉ nhẹ nhàng nói ra một câu ngắn gọn rồi biến mất khiến cho đồng tử của Jabberwock co rút lại, lão ta không thể nhìn thấy được chuyển động của hắn nữa rồi.

Jabberwock hết quay trái rồi lại quay phải nhưng vẫn không tài nào phát hiện ra hắn đang ở đâu.

Bất chợt hắn xuất hiện trước mặt của Jabberwock và từ từ vung kiếm lên. Mọi thứ xung quanh dường như bị kéo chậm lại theo động tác của hắn, hắn bổ kiếm xuống một cách dứt khoát. Một kiếm này của hắn trông rất bình thường nhưng nó giống như ẩn chứa một nguồn sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

- Vụt!!!

Một ánh kiếm sáng lòa hiện lên, lướt thẳng qua thân thể của Jabberwock và chém thẳng lên tòa nhà phía dưới.

- Rầm!!!

Một tiếng động cực lớn vang lên, bụi bay mù mịt, ngôi trường lúc này giống như bị một người khổng lồ cầm một thanh kiếm dài hàng chục mét bổ xuống vậy, một vết nứt kéo dài từ trên sân thượng xuống cả sân trường dần hiện ra.

Tất cả mọi người ở trong trường đều dừng lại cuộc chiến của riêng mình và nhìn theo vết chém sâu hoắm trên mặt đất và dần hướng mắt lên trên sân thượng.

Lúc này nhân vật chính của chúng ta đã trở lại trạng thái bình thường, màu tóc của hắn đã biến trở về màu đen và những luồng năng lượng màu vang bao quanh thân thể hắn cũng đã biến mất.

Hắn đứng ở đó, tay cầm thanh Kotsurei và nhìn về phía Jabberwock đang nằm ở mặt đất thở dốc. Lúc này Jabberwock đã kiệt sức rồi, lão ta đã phải vận dụng hết lượng quỷ khí của mình và gồng mình lên để hứng chịu nhát chém kinh khủng kia của hắn.

- Ngươi mạnh thật đấy... - Jabberwock vừa thở vừa nói.

Cơ thể của Jabberwock gần như bị chém ra làm đôi nhưng ông ta vẫn không hề kêu la một tiếng nào khiến hắn phải nể phục.

- Được rồi, mọi chuyện nên kết thúc ở đây thôi - bỗng nhiên một lão già xuất hiện chắn ở trước mặt Jabberwock.

Behemoth Lv 118

- Ngươi giỏi lắm Oga Tatsumi, quả nhiên rất xứng đáng là cha nuôi của Nico-sama - Behemoth rất thân thiện nói - lần này chúng ta đã thua rồi, ta sẽ trả lại ngôi trường này cho ngươi và cả cô ta nữa.

Behemoth búng tay một cái, một cô gái tóc hồng có cái tai thằn lằn khoác một chiếc áo màu đen đang ôm theo Yolda đang bất tỉnh xuất hiện bên cạnh hắn.

Laymia Lv 80

Hắn bình tĩnh quay sang ôm lấy Yolda và nhìn về phía cô gái mới xuất hiện này. Laymia không hề hé miệng nói một lời nào nhưng lại có một giọng nói rất ngọt ngào truyền vào tai của hắn.

- Hãy giúp ta chăm sóc Lamia...

Sau đó Laymia đi tới phía sau của Behemoth nhắm mắt lại và giữ im lặng. Hắn đã nhận ra cô gái này là ai rồi, cô ấy chính là mẹ của Lamia và cũng là phó đoàn trưởng của Trụ Sư Đoàn số 34.

Sau đó Behemoth vác theo Jabberwock rồi biến mất, Laymia cùng với những người khác của Trụ Sư Đoàn số 34 thấy vậy thì cũng bắt đầu rời đi, chỉ có mấy cô gái đã đi theo hắn thì vẫn ở lại.

- Cái chó gì thế này - lúc này Toujou mới xuất hiện - ngôi trường mà tao cất công xây dựng, nó làm sao thế này!?!

Lúc này ngôi trường chỉ còn lại là một đống đổ nát, ngôi trường này vốn chưa hoàn thành việc xây dựng nên kết cấu chưa phải là rất vững chắc. Vừa rồi một kiếm của hắn chém ra đã vô tình chém đứt những điểm chịu lực của ngôi trường khiến nó sụp đổ gần như toàn bộ rồi.

- Là do lũ quái dị kia đấy - hắn lập tức đổ lỗi cho Trụ Sư Đoàn số 34, hắn ngu gì mà nhận lỗi về mình cơ chứ.

- Lũ Akumano khốn kiếp, mất bao nhiêu công sức của tao - Toujou gào thét như điên.

Hắn thấy cảnh này thì liền ôm theo Yolda và lặng lẽ rút lui.

Sau khi chiến dịch lần này hoàn thành thì lại ai về nhà nấy, hắn mang theo Yolda và cùng với Hilda trở về nhà còn Izabella dẫn theo mấy người Agiel đi tìm một nơi ở vì bọn họ sẽ ở lại nhân giới với hắn nhưng nhà hắn thì lại quá nhỏ.

Về tới nhà thì Hilda bế Nico để ru ngủ cô bé còn hắn kiểm tra cơ thể Yolda một chút thì phát hiện ra rằng cô ấy chỉ bị kiệt sức do phải dùng phép dịch chuyển cho quá nhiều người mà thôi chứ không có gì đáng lo ngại cả.

Hắn dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho Yolda và sắc mặt của cô ấy dần trở nên khá hơn. Một lát sau, Yolda từ từ mở mắt ra và nhìn thấy cặp mắt của hắn đang chăm chú nhìn mình thì có chút bất ngờ.

- Tên cha nuôi! Tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi cũng bị bắt rồi sao? - Yolda vẫn không biết là mình đã được cứu ra rồi.

- Làm gì có ai có thể bắt được tôi cơ chứ, là tôi đã cứu cô ra khỏi đó rồi - hắn gõ nhẹ trán Yolda nói.

Nghe thấy là hắn đã cứu mình thì Yolda im lặng một lát rồi hỏi:

- Tại sao ngươi lại tới cứu ta?

-------☆☆☆☆-------