The Day You Went Away

Chương 28




Chap 28:

_ “Oap ….. oa … aaaaa”

_ “Sao ngáp nhiều vậy, tối qua thức đêm hả ??” – Vân hỏi tôi.

_ “Uh, tối qua thức hơi khuya coi tivi, sáng mén đi trễ, hên là mẹ mình kêu dậy kịp … “ – tôi trả lời.

_ “Cậu là chuyên gia đi trễ của lớp, tuần nào ko trễ 2 3 ngày thì không chịu được, cô chủ nhiệm cứ giờ sinh hoạt nào cũng gọi lên biểu dương trước toàn lớp, hihihi … “ – Vân cười nói.

_ “Mình quen rồi, cứ ngày quan trọng là ngủ quên luôn, ko sửa được.”

_ “Uh, ngày đầu tiên của năm học mà đi trễ thì cũng hết nói nổi với ông rồi …” – Vân trêu.

… …

_ “Gum này, cậu có bạn gái chưa ???” – Vân đột nhiên hỏi tôi.

Tôi quay qua nhìn Vân đầy ngạc nhiên, 2 mắt nheo nheo lại.

_ “Sao kì vậy ta, tự nhiên hỏi tui câu này … “

_” Ừ thì bạn bè lâu lâu hỏi thăm tình trạng quan hệ thôi, đừng có hiểu lầm ý tui à nha “ – Vân tỉnh bơ nói với tôi.

_ “Uh, vậy mà tui cứ tưởng … Bà đang làm tôi sợ đấy …” – tôi hơi nổi da gà.

_ “Hừ, tui có bạn trai rồi, tưởng bở vừa thôi … “ – Vân dỗi.

_ “Á à, ai thế, nói nghe coi … “ – tôi hỏi nhỏ.

… Reng … reng …

_ “Ra chơi rồi, thôi tui đi đây…” – như có cớ né tránh, Vân nói nhanh rồi chạy ra khỏi lớp.

_ “Haizzzz … mình cũng xuống ăn sáng thôi. Sáng dậy trễ chưa kịp ăn nữa. Chắc qua rủ Vi đi chung cho đỡ buồn quá …” – tôi đút 2 tay vào túi quần rồi thong thả ra cửa lớp.

A11 đây rồi, chà, lớp chuyên anh nhiều con gái phết, hèn gì được mệnh danh là đứa con cưng của khối. Ý, sao bự thế, wao, em kia nữa, mông đã quá, nhìn đôi chân kia, nuột thật …

_ “Bạn kiếm ai thế ???” – một bạn nữ đang ra khỏi lớp, thấy tôi trước của ngó nghiêng xung quanh nên lại hỏi.

_ “À à, cho mình hỏi bạn Vi có trong lớp ko vậy …” – tôi mìm cười thân mật nói.

_ “Kia rồi, để mình vào gọi bạn ấy ra cho cậu …” – nhìn quanh lớp, bạn nữ ấy cười cười.

_ “Cám ơn bạn nha …” – tôi cũng cười đáp trả.

Sau khi được bạn đến nói, Vi nhìn về phía tôi rồi vội vàng chạy ra.

_ “Sao thầy đến tận lớp của trò thế này … Đi, đi xuống dưới thôi” – Vi vừa nói vừa bước ra khỏi cửa lớp.

_ “Éc, sao thế, sao thầy ko đến lớp tìm trò của thầy được … Hay là … à … em xấu hổ à … Hahahaha …” – tôi vừa đuổi theo vừa nói.

_ “Ko đùa với thầy nữa, lần sau nếu có lên thì báo trước cho em một tiếng. Thầy lên đột ngột quá làm em … aiiiiii … tí nữa về thế nào cũng bị mấy bạn đó dò xét cho xem ….” – Vi nhìn tôi, bất đắc dĩ nói.

_ “Mối quan hệ của chúng ta sớm muộn gì cũng lộ ra thôi, sao em phải dấu …” – tôi ko bằng lòng nói.

_ “Mấy cái chuyện đó đừng có nói lúc ở trên trường, nghe chưa … “ – Vi bỗng nhiên dừng lại, quay đầu lại rồi nói, em nhìn tôi bằng một ánh mắt cảnh cáo.

_ “Thì … cái đó… “ – tôi lắp bắp.

_ “Thôi … mà thầy đến tìm em làm gì ??” – Vi hỏi tiếp.

_ “A … À… định rủ em đi ăn sáng chung “ – tôi cũng thả lỏng người.

_ “Em ăn rồi … nếu thầy muốn thì em ngồi với thầy cũng được …”

_ “Uh, để thầy xuống căn-tin cái “

_” Em ra chỗ ghế đá trước đợi thầy …” – Vi nói xong cũng bước xuống cầu thang.

Vào căn-tin, chọn đại một ổ bánh mì ngọt,đang trên đường ra chỗ ghế đá thì bắt gặp một người quen …

_ “Ý, lọ lem …” – tôi gọi em ấy.

_ “Chào anh …” – nghe thấy giọng tôi gọi, em ấy chợt dừng lại , quay sang gửi lời chào.

_ “Uh, vết thương trên mặt còn đau ko … Giờ anh còn thấy hối hận lắm … Cắn rứt lương tâm cả tuần luôn … “ – tôi quan sát trên mắt bé ấy, thấy mất vết thường bầm tím, chảy máu hầu như đã lành nên cũng yên tâm phần nào.

_ “Ko sao đâu mà anh … Em cũng còn sống khoẻ mà … “ – bé ngượng ngùng nói.

_ “Ừa, thế đang định đi đâu vậy …”

_”Em xuống mua bữa sáng”

_”Em chưa ăn hả, hay là mua xong ra ăn chung với anh cho vui” – tôi cất lời.

_ “Được ko anh … “ – cô bé mở to mắt hỏi.

_ “Uh, ra mua đi, anh đứng đây đợi …” – tôi cười trừ.

Đợi vài phút, cô bé cũng mua 1 cái bánh mì ngọt rồi chạy về phía tôi, sau đó tôi và cô bé cùng đến chỗ ghế đá.

… …

_ “Ủa, đây là … “ – Vi nhìn cô bé, rồi nhìn tôi khó hiểu hỏi.

_ “À, thầy ngẫu nhiên gặp lại nên cũng định rủ qua đây ăn sáng cho vui … Ngồi xuống đi, thầy kể lại sự tình cho …” – tôi mỉm cười tự nhiên nói.

Cô bé mới đầu theo tôi đến chỗ ghế đá, thấy Vi thì hơi bị bất ngờ, người hơi run lên, nhìn Vi vài cái rồi mím môi, ko nói gì. Khi tôi nói cả 2 cùng ngồi thì cô bé cũng ngồi xuống nhưng ko quá gần tôi như Vi với tôi. Vi và cô bé ngồi ở hai bên, tôi cũng cảm thấy không khí có gì khang khác, nhưng chắc tưởng mình đang nghĩ vẩn nghĩ vơ nên ko để ý nữa.