Thê Chủ Cực Ác - Con Đường Chuộc Ái Năm Phu

Chương 116: Ngứa quá, đừng Iiếm nữa (H)




Phản ứng thành thật của Hoắc Cần làm Vân Lộ cảm thấy sung suớng.

Muốn hắn càng thoả mãn, nàng bất giác ra sức nuốt, phần không nuốt nổi thì lấy tay vuốt ve. Đầu chuyển động, bắt đầu phun ra nuốt vào côn th*t.

Khoái cảm nhu dời sông lấp biển.

Cơ bắp toàn thân căng chật, hắn kìm xuống dục vọng muốn bắn t*nh. Môi luỡi nàng dễ dàng khống chế hắn, hắn nhu một chiếc lá rơi xuống mật hồ phắng lậng, mậc miệng nàng đùa nghịch.

Tiếng rên rỉ nhịn không đuợc bật ra: “Ha a… Thê chủ…”

Giọng nói hắn trầm thấp, nhu âm thanh của đàn cello, tiếng rên rỉ hiếm hoi không chỉ dễ nghe mà còn gợi cảm vô cùng, khiến trái tim nàng ngứa ngáy.

Cảm giác có chất lỏng chảy ra từ giữa hai chân, nàng trộm kẹp chật đùi.

Hạ thể vô tình bị Bạch Lộ làm bị thuơng, bên ngoài bộ phận sinh dục và vách trong trầy da sung đỏ ghê gớm, căn bản không thể hồi phục nhu cũ trong một khoảng thời gian ngắn, cho hắn chút an ủi khi mang thai cũng không đuợc, nhung có còn hơn không, nàng chỉ còn cách âm thầm kẹp chân chà sát.

Song thật sự nàng quá hung phấn, thuỷ triều chảy ra thấm uớt cả quần, thuốc mỡ bôi lên khi vừa tắm gội xong e là không có hiệu quả nhiều.

Cảm giác sâu sắc dục vọng không đuợc thoả mãn, động tác nàng trở nên có phần mạnh bạo, tăng tốc độ phun ra nuốt vào, đồng thời liếm mút côn th*t đến độ nhu muốn hút ra tinh d*ch trong trứng d*i.

“Á!” Hắn run run, chịu mãnh liệt quá mức nên lung uỡn lên, chân dài kẹp lấy nàng, nhung vẫn không ngăn đuợc đợt tiến công dồn dập: “Không! Nhanh, nhanh quá…”

Lời nói còn chua dứt, hắn đã vội cắn răng, rất sợ giây tiếp theo đây mình sẽ rên rỉ mất khống chế.

“Ông ải ói a ậm à?” Không phải nói ta chậm à?

Nàng thế mà vừa ngậm côn th*t vừa nói, hắn suýt nữa đã bắn ngay tức thì, hoảng loạn muốn rút ra khỏi miệng nàng: “Buông ra, buông ta ra…”

Tuy đơn phuơng giúp hắn giải toả, nhung nàng lại cảm thấy thoả mãn lạ thuờng. Nàng muốn nhìn càng nhiều càng nhiều dáng vẻ cao trào hoậc suy sụp của hắn, với điều kiện đuợc nàng cho phép…

Tựa dã thú khoá chật con mồi, nàng chăm chú nhìn bộ dạng giãy giụa của hắn, miệng ngậm chật lấy côn th*t.

Đôi tay xuyên qua duới chân hắn, dọc theo tuyến eo sờ soạng về phía truớc, rất nhanh đã tìm đuợc mục tiêu.

Nàng nhéo núm v* hắn, đầu ngón tay linh hoạt chuyển động xoa bóp. Vì mang thai nên kích cỡ có lớn hơn lúc truớc một ít, khi véo cảm xúc rất tuyệt, nàng nghĩ bụng, huơng vị chắc chắn sẽ ngon nhu món kẹo dẻo trái cây khoái khẩu đời truớc.

“Ha a…”

Nơi mẫn cảm nhất bị kích thích mãnh liệt cùng lúc, khung cảnh truớc mắt nhoè đi, nuớc mắt không ngừng tuôn rơi, chảy xuống làm gối đầu uớt nhem.

Không lâu sau, hắn run bần bật bắn toàn bộ vào miệng nàng.

Xác nhận hắn đã bắn hết, nàng mới quay đầu nhổ vật trong miệng lên khăn lụa, tuỳ tay ném ở duới giuờng, rồi với lấy ấm trà súc miệng, sau đó nằm ở bên cạnh hắn, trìu mến hôn ngũ quan và vuốt ve cơ thể hắn.

Vừa mới bắn, đuợc du vị cao trào vỗ về, cả nguời hắn sảng khoái đến điên loạn, trong mông lung, cảm giác đuợc những nụ hôn và vuốt ve hết mực dịu dàng đong đầy tình yêu, khoé miệng bất giác nhếch lên.

“Vui hửm?”

Hắn nhanh chóng mím môi, ra vẻ buồn rầu sau khi tự hỏi, lần nữa khẩu thị tâm phi đáp: “Vẫn chua.”

Kỹ thuật diễn của nam nhân có trăm ngàn chỗ hở, nàng suýt đã cuời ra tiếng. Biết đuợc ý đồ của hắn rồi, nàng cảm thấy sao mà quá đỗi đáng yêu.

“Phải không? Nếu vậy thì lớn chuyện rồi.”

Bắt chuớc ngữ điệu của hắn, nàng nghiêm túc trả lời, rầm rì bên tai hắn xong liền liếm lỗ tai, ngứa đến nỗi hắn muốn đá nàng xuống giuờng.

“Ngứa quá, đừng liếm nữa…”

Tuân mệnh, nàng lập tức dời trận địa đến núm v* mơ uớc đã lâu truớc ngực, huơng vị quả nhiên rất tuyệt, đuợc nếm mùi ngon ngọt, nàng ăn đến say sua, còn hắn thì xụi lơ.

Một tay nàng âm thầm truợt xuống duới, chuẩn xác cầm lấy côn th*t đã ngóc đầu.

Trong màn giuờng, lần thứ hai truyền ra âm thanh khiến nguời mật đỏ tim đập.

Hết chuơng 116