Thê Bằng Phu Quý

Chương 8




Tô Uyển cảm thấy người tồn tại ít nhất phải có hai cái theo đuổi lớn, một cái là ăn, một cái là đẹp, nếu hai cái này đều không có, vậy nhân sinh liền thật sự không còn gì vui trên đời —— nguyên nhân chính là vì như thế, nàng mới có thể bình tĩnh đối mặt với thế giới không biết, coi như thay đổi cái bản đồ, nàng vẫn có thể tiếp tục theo đuổi nghiệp lớn nhân sinh, cũng không có gì không tốt.

Tô Uyển một bên ăn một bên cảm thán, cháo này tuy rằng gạo thưa thớt, phần lớn đều là khoai lang đỏ, hương vị lại cực kỳ thơm, nàng cảm thấy chính mình cũng có thể ăn một chén lớn, đồ ăn càng là hưởng thụ, không khỏi cảm thấy thập phần may mắn mình xuyên qua chính là thiên triều cổ đại, đồ tham ăn của đại thiên triều không phải tự nhiên mà tới, trên dưới năm ngàn năm văn minh, nàng cho rằng mỹ thực liền chiếm một nửa —— này nếu là không cẩn thận xuyên đến thời Trung cổ Anh quốc, chỉ nghĩ đến mấy món ăn vô vị kia là có thể tra tấn nàng đến sống không bằng chết…… Bỗng nhiên, Tô Uyển dừng động tác ăn cơm, bởi vì nàng cảm giác có tầm mắt mãnh liệt đang nhìn chằm chằm mình, quả nhiên vừa quay đầu, liền nhìn thấy ở cửa phòng bếp có mấy cái tiểu đậu đinh, đang trông mong nhìn nàng, hai cái nhỏ nhất khống chế không được đang nuốt nước miếng.

Mấy hài tử này nàng đều nhận thức, là con cái của Tống Hữu Căn, Tống Hữu Phúc, cũng chính là cháu trai cháu gái trên danh nghĩa của nàng. Tô Uyển ăn đến không sai biệt lắm, đơn giản buông chén, rất có mẫu tính vẫy tay với mấy cái tiểu đậu đinh: “Đều vào đi, ở bên ngoài chơi đủ rồi sao?”

Mấy hài tử đều rất sợ nàng, ngoan ngoãn đi đến trước mặt nàng, duy độc Tam Oa tuổi còn nhỏ lá gan lại lớn, hơn nữa ngày hôm qua cùng Tô Uyển chơi đến vui vẻ, cho nên đến gần nàng nhất, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, chớp chớp nhìn nàng, Tô Uyển không nhịn được duỗi tay đem người ôm vào lòng, dùng khăn sạch sẽ lau mặt cho nó: “Đi chỗ nào chơi đến điên rồi, tiểu hoa miêu?”

Đại Nữu khẩn trương nhìn nàng một cái, thay đệ đệ trả lời: “Liền, liền đi trước cửa chơi một lát, không chạy loạn đâu ạ.”

Tay chân Tam Oa cùng sử dụng bò đến trên đầu gối Tô Uyển, tìm tư thế thoải mái mà ngồi, hoàn toàn không biết ở đại tỷ của nó đang âm thầm đổ mồ hôi, Đại Nữu là nữ nhi của Tống lão nhị, người khác trêu ghẹo là đại cô nương chín tuổi, dựa theo cách tính của Tô Uyển cũng mới bảy tuổi mà thôi, lớn hơn đệ đệ nàng ba tuổi, vốn nên là cái tiểu loli vô ưu vô lự, nhưng bởi vì là chị cả của nhà Tống Hữu Phúc, đã biết chiếu cố đệ đệ muội muội, có khi Tống Tiểu Muội lo liệu không hết việc, nàng cũng có thể ở bên cạnh giúp một tay, ít nhất cũng đáng tin cậy hơn so với Tô Uyển. Đại Nữu tâm tư tinh tế, nhìn thấy đệ đệ lá gan lớn như vậy, trong lòng liền có chút gấp, không khỏi đi về phía trước một bước, sợ nếu tam thẩm nàng không kiên nhẫn đem đệ đệ đẩy ra, nàng có thể tiếp được.

Tô Uyển chỉ cười, ôm sát tiểu gia hỏa trong lòng ngực, nhìn về phía ba nữ hài, “Cơm sáng ăn chưa?”

Hai đứa lớn ngoan ngoãn gật đầu, duy độc Tam Nữu quản không được chính mình, nhìn chén rau dại còn thừa non nửa, nuốt xuống nước miếng, nhịn không được nói: “Tam thẩm, ta, ta muốn ăn……”

Lời nói còn chưa nói xong, Tống Tiểu Muội xuất hiện ở cửa: “Mấy cái con khỉ ở đây nháo tam thẩm các ngươi gì đó, còn không ra?”

“Lúc này cũng không có việc gì, ta bồi bọn họ chơi chơi.” Tô Uyển trả lời.

Tống Tiểu Muội cũng không phản đối, chỉ là nói với hai đứa lớn: “Đại Nữu Nhị Nữu đừng chạy loạn, đợi lát nữa cùng tiểu cô đi vườn rau hái đồ ăn.”

Tô Uyển tuy rằng muốn hưởng thụ, nhưng cũng không có mặt mũi nhìn mấy cái choai choai hài tử bận việc, liền nói: “Chờ ta cùng ngươi đi đi.”

“Lúc này mặt trời chói chang, tam tẩu ra cửa sẽ bị phơi đen, vẫn là ta cùng Đại Nữu Nhị Nữu đi thôi, chúng ta làm một lúc là xong.” Tống Tiểu Muội vội xua tay, trong lòng nghĩ nếu như mang tam tẩu đi, đến lúc đó lại đem đồ ăn trong vườn đạp hư hết, nghĩ nghĩ thử nói, “Bất quá nếu tam tẩu có thời gian, có thể quét tước trong nhà một chút? Mấy ngày này vội vàng, không có thời gian dọn dẹp, khắp nơi đều là bụi.”

Thấy Tô Uyển đồng ý, Tống Tiểu Muội tự đi làm việc khác, Tô Uyển cùng mấy cái tiểu đậu đinh tiếp tục đề tài vừa nãy: “Muốn ăn rau dại đúng không? Vậy Đại Nữu Nhị Nữu trước mang đệ đệ muội muội đi rửa sạch sẽ tay cùng mặt, chờ tam thẩm đem đồ ăn dư lại này chia đều cho các ngươi.” Nói xong, lại nhìn về phía hai đứa nhỏ nhất, “Chờ ăn xong rồi, các ngươi giúp tam thẩm quét tước nhà ở, được không?”

Tam Nữu gấp không chờ nổi gật đầu, Tam Oa là trùng theo đuôi nàng, cũng gật đầu, ngoan ngoãn từ trên đầu gối Tô Uyển xuống dưới, theo các tỷ tỷ đi rửa mặt.

Tô Uyển mới vừa rửa sạch chén đũa nàng ăn, Tống Tiểu Muội đã mang theo hai đứa lớn đi ra ngoài, cũng chưa kịp nói với nàng một tiếng, còn may, Tam Nữu là cái có ánh mắt, lúc trước bé nghe tam thẩm nói muốn quét tước nhà ở, lúc này nhìn thấy nàng nhíu mày ở đại sảnh trong viện loay hoay, lập tức từ trong một góc nàng không chú ý, tìm tới cây chổi, lại đi phòng bếp cầm giẻ lau, rõ ràng cũng không lớn hơn Tam Oa mấy tháng, lại một bộ dáng nhỏ mà lanh.

“Tam thẩm, ta tới quét nhà đi, tam thẩm múc nước lại đây lau cái bàn.”

Nhìn tiểu loli ở trước mặt mình nghiêm trang an bài, Tô Uyển nhịn cười: “Tam Nữu của chúng ta cũng biết quét nhà sao?”

“Vâng ạ, nương nói ta quét rất giỏi.”

Tô Uyển lại nhìn Tam Oa cũng cầm cái chổi học theo bộ dáng Tam Nữu gật đầu, không thể phủ nhận đây mới là bộ dáng tiểu hài tử mà tuổi này nên có. Tam Nữu trưởng thành sớm khiến nàng chua xót, đương nhiên còn có Tống Tiểu Muội cùng Đại Nữu Nhị Nữu. Tô Uyển cũng không có quên đây là thời đại đối với nữ tử yêu cầu hà khắc như thế nào, lại nói tiếp, xuyên đến trên thân thể này, đã là lựa chọn thực tốt, tuy rằng gả cho người, nhà mẹ đẻ chỉ có một nữ nhi là nàng, vẫn như cũ được đối đãi như trân như bảo, nhà chồng cũng bởi vì ân cứu mạng của phụ thân nàng mà đối đãi nang hết sức bao dung, người một nhà đem nàng cung phụng như Bồ Tát. Tô Uyển cảm thấy mình hẳn là nên thấy đủ, nguyên chủ làm người tuy có cực phẩm chút, nhưng mà đối nàng tới nói cũng không tính sai, cứ như vậy, nàng chỉ cần biết thay đổi, người Tống gia liền sẽ thỏa mãn, mà không phải yêu cầu càng nhiều.

Ở dưới Tam Nữu hữu lực chỉ điểm, trước khi Tống Tiểu Muội trở về, Tô Uyển đã đem trong ngoài đều quét tước sạch sẽ, thậm chí liền sân đều quét, bất quá Tô Uyển không có thói quen tùy tiện vào phòng ở của người khác, trừ bỏ đại sảnh phòng bếp, liền chỉ quét tước phòng ở của chính nang. Tống Tiểu Muội về phòng nhìn thấy thế nhưng cũng thông cảm, lúc nàng vào tới sân còn đang nghĩ tam tẩu là thay đổi người khác đâu, chịu quét tước nhà ở cũng đã là hạ mình hàng quý, làm sao sẽ giống tiểu nha hoàn quét tước cả trong phòng của bọn họ? Tam tẩu nàng vẫn là cái tam tẩu kia, bất quá xác thật thay đổi rất nhiều, Tống Tiểu Muội không cầu nàng trở nên hiền lương thục đức, chỉ cần có thể duy trì như hiện tại, nàng liền cám ơn trời đất.

Tam Nữu Tam Oa tuổi nhỏ nhất, không có mang thù, lúc này hoàn toàn quên mất tam thẩm của bọn họ trước kia là cái dạng gì, qua một buổi sáng đã làm cho bọn họ nhận định nàng thành bạn chơi cùng, thành trùng theo đuôi đi theo phía sau Tô Uyển—— đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là bởi vì tam thẩm có thể biến ra đồ ăn vặt rất ngon tới, đừng nói tiểu hài tử không hiểu chuyện, bọn họ rất khôn khéo đấy.

Tô Uyển bồi hai tiểu hài tử chơi một lát, rồi dẫn bọn hắn đi hỗ trợ rửa rau, Tống Tiểu Muội nói: “Các ngươi hai cái tiểu gia hỏa, cũng biến đổi quá nhanh đi, trước kia ta kêu tới hỗ trợ đều thế nào cũng không được, hôm nay hiếm lạ, đều không ra khỏi cửa đi chơi?”

Tam Nữu nói: “Trong nhà chơi vui.”

Tam Oa cũng đi theo cười hì hì: “Trong nhà chơi vui.”

Tô Uyển xắn tay áo cho bọn chúng, rồi nói: “Muốn buổi chiều tam thẩm cũng cùng các ngươi chơi, phải nghiêm túc làm việc, không được quấy rối.”

Hai tiểu đậu đinh ngoan ngoãn gật đầu, liền Tam Oa cũng đình chỉ nghịch nước, Tống Tiểu Muội không khỏi hâm mộ: “Mới trong chốc lát, bọn họ như vậy nghe ngươi?” Nghĩ nghĩ liền nói với Đại Nữu, “Nơi này không cần các ngươi, ngươi mang Nhị Nữu về phòng thêu thùa may vá đi, hảo hảo nhìn Nhị Nữu luyện, không được lười biếng a.”

Chờ Đại Nữu Nhị Nữu nghe lời về phòng, Tô Uyển liền hỏi: “Đại Nữu Nhị Nữu biết thêu thùa may vá sao?”

“Đại Nữu biết làm một chút, Nhị Nữu mới bắt đầu học, quần áo đều chưa khâu tốt.” Tống Tiểu Muội tập mãi thành thói quen nói, “Lại nói cũng không còn sớm, về sau còn muốn học làm quần áo làm giày thêu hoa, dù sao cũng phải học được tất cả trước khi ra cửa.” Ở nhà bọn họ nữ hài đã tính thực tốt, cho dù bận rộn cũng không cần xuống đất phơi đến ngăm đen, cũng không cần còn chưa biết xâu kim đã bị buộc học may vá.

Tô Uyển tò mò: “Vậy ngươi cũng biết thêu hoa?”

Tống Tiểu Muội hơi đỏ mặt: “Còn chưa thuần thục.” Trên thực tế nãi nàng đã bắt đầu dạy nàng thêu áo cưới.

Sinh hoạt hàng ngày ở cổ đại cũng không có gian nan như Tô Uyển tưởng tượng, đại khái là không có việc gì liền cùng hai cái tiểu đậu đinh chơi đùa, thời gian bay nhanh, nơi này tuy rằng nghèo khó, nhưng non xanh nước biếc, cùng người Tống gia ở chung hòa hợp, Tô Uyển cũng dần dần yên tâm, mỗi ngày ăn được ngủ ngon, tâm tình tự nhiên cũng không tồi.

Mỗi ngày Tô Uyển giúp đỡ Tống Tiểu Muội nấu cơm, Tống Tiểu Muội vẫn là sợ thiêu phòng bếp không dám cho nàng động tay, nhưng cũng sẽ ngẫu nhiên tiếp thu kiến nghị của nàng, tỷ như ở thịt quấy sinh phấn, xào ra tới thịt trở nên vừa mềm vừa thơm, thời điểm hầm cá thả thêm dưa chua, khiến người đi ngang qua đều chảy nước miếng, đối với Tô Uyển vì sao sẽ biết này đó, Tống Tiểu Muội cũng không thấy kỳ quái, thường nghe người trong thôn thảo luận, nói nhà tam tẩu nàng chính là nhà giàu có tiền, còn cố ý thỉnh đầu bếp chuyên môn nấu cơm cho bọn họ, đầu bếp kia mỗi tháng tiền tiêu vặt nhưng không ít, khẳng định không phải tiêu tiền không, tự nhiên phải có chút tay nghề, nhưng Tống Tiểu Muội cũng không dám tin tưởng công phu trên tay tam tẩu nàng, lấy trình độ vừa lòng của cha mẹ nàng đối với tam tẩu hiện tại, nếu là ra điểm ngoài ý muốn, người bị mắng khẳng định là nàng.

Tuy rằng cứ việc chửi thầm như vậy, Tống Tiểu Muội lại không thể không thừa nhận, nàng cũng rất thích tam tẩu hiện tại, trước kia chỉ cảm thấy tam tẩu cái gì cũng đều không hiểu, hiện tại mới biết được không hiểu cũng có chỗ tốt, nàng nói cái gì tam tẩu đều nghe đặc biệt nghiêm túc, còn thường xuyên kinh ngạc, tam tẩu cũng thích tìm nàng hỏi các loại vấn đề, cái này làm cho Tống Tiểu Muội có cảm giác thành tựu mà xưa nay chưa từng có.

Bất quá hôm nay Tống Tiểu Muội thực ngoài ý muốn khi bị tam tẩu nàng hỏi chuyện.

“Tiểu muội, Ngô tú tài nương tử cùng nương ta quan hệ tốt, thường xuyên đi nhà của chúng ta, có một lần ta nghe Ngô tú tài nương tử nói người đọc sách bọn họ cùng chúng ta không giống nhau, chúng ta kêu đều là tên tự của bọn họ, kỳ thật bọn họ mặt khác còn có đại danh, Ngô tú tài nương tử còn lấy đại danh cùng tên tự của tướng công nàng làm ví dụ, quả nhiên thường xuyên kêu không phải là đại danh của Ngô tú tài đâu…… Vậy Tam ca ngươi có phải hay không cũng nên lấy cái tên tự đi?”

Tống Tiểu Muội không chút suy nghĩ nói: “Đây là tên tự của Tam ca a.”

Tô Uyển trong lòng nhảy dựng, vội áp xuống, rất có hứng thú hỏi: “Phải không, vậy đại danh của hắn là gì?”

“Cái này ta……” Tống Tiểu Muội ngây ngẩn cả người, chỉ là nghe người ta nói Tam ca nàng mặt khác còn có đại danh, nhưng là không gặp người hô qua, nàng như thế nào biết?

Đang ngồi xổm trên mặt đất rửa rau, Tam Nữu gấp không chờ nổi nói: “Ta biết, tam thẩm, ta biết, tam thúc còn có tên gọi là Tống Thần, hắn còn dạy ta cùng Tam Oa niệm qua!”

“Lạch cạch” một tiếng, khoai tây trong tay Tô Uyển đột nhiên rơi mạnh vào trong bồn, văng bọt nước khắp nơi, khiến Tống Tiểu Muội ở đối diện bị dọa nhảy dựng, bất quá nàng thấy Tô Uyển dường như không có việc gì, quay đầu lại cùng Tam Nữu nói chuyện, cũng không nghĩ quá nhiều, cúi đầu tiếp tục xắt rau.