Thầy Phong Thủy

Chương 280: Chương 280




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tôi không trả lời câu hỏi của anh ta mà hỏi ngược lại.

Tào Thần sững sờ, kinh hãi há miệng.

“Sao, sao cậu biết? Lẽ nào việc chồn biết nói là thật sao? Tôi cứ tưởng đó là một giấc mơ…đúng vậy, năm đó con chồn còn hỏi tôi một câu, nó nói: Cậu xem tôi có giống con người hay không?”
Nhìn Tào Thần bị dọa tới mức tái mặt, tôi chau mày bèn hỏi ngay.

“Vậy năm đó anh đã trả lời là gì?”
Tôi biết, Hoàng Tào đã gặp phải con chồn dụ nói chuyện.

Chuyện này nói ra có phần tà ma.

Nếu như không nói kỹ thì không hiểu vì thực ra là ở con người có những quyền lực của thiên đế.


Quyền lực đó là gì? Nói đơn giản đó là chút năng lượng có thể khiến cho những loại vật có phần tinh quái có thể biến thành con người.

Giống như ngũ đại tiên đã nhắc tới trước đó.

Bọn chúng không hề giống trong phim tức là khi tu vi đạt tới trình độ nhất định thì có thể tự nhiên biến thành con người.

Vì chỉ riêng việc có đủ lợi ích vẫn chưa đủ, muốn biến thành con người thì phải dựa vào quyền lực thiên đế trên cơ thể con người mới được.

Lúc này, bọn chúng sẽ tìm tới con người để đạt được điều đó.

Quá trình dụ người nói ra cực kỳ đơn giản.


Đó là đám động vật sẽ bắt chước giống như con người, tự mặc đồ lên người mình hoặc là đội mũ, ăn mặc như người sống rồi đi tìm đại một người và bước tới hỏi một câu.

“Cậu thấy tôi có giống người hay không?”
Nếu lúc này người kia đáp lại kiểu như ‘giống’ thì con vật đó sẽ thật sự biến thành người, từ đó được liệt vào hàng tiên gia và trở thành thần tiên.

Còn người giúp chúng thành tiên thì đương nhiên cũng tạo nên thiện duyên và những con vật kia sau khi thành tiên cũng sẽ đi bảo vệ gia đình của người đó.

Nhưng nếu người mà chúng dụ nói ra không biết điều, nói là ‘không giống’ hoặc là trả lời những câu kiểu phủ định thì tu vi mấy trăm năm của con vật đó coi như công cốc, phải làm lại từ đầu, tu lại hàng trăm năm, đợi tu vi đủ rồi thì mới có thể đi dụ người khác nói ra tiếp.

Thế giới này thật kỳ diệu, giữa vạn vật luôn có mối liên hệ với nhau, vật này gắp liền với vật khác thật vi diệu.

Tào Thần nghe tôi trả lời thì cười khổ.

“Trương đại sư, nếu là lúc cậu mười hai tuổi, trong đường núi tối tăm gặp phải một con chồn biết đứng thì cậu sẽ có phản ứng gì? Tôi làm gì dám trả lời, đến cả tiếng kêu còn không phát ra được chỉ biết vừa chạy vừa ngã lồm cồm về tới nhà”.

.