Thầy Phong Thủy

Chương 252: 252: Thế Thì Làm Gì Có Ai Mà Không Oán Không Hận




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Có điều chuyện của sư phụ câu, tôi quả thực không thể tiết lộ nhiều.

Dù gì sau này sớm muộn cậu cũng sẽ biết nên mong cậu đừng làm khó tôi".  
Quả đúng là Hoàng Cường, đến lúc say rượu cũng không quên nhiệm vụ giữ bí mật.

Ông ấy rào trước một câu, sau đó lại thần thần bí bí đến gần thì thầm vào tai tôi.  
"Mặc dù không thể nói nhiều về sư phụ cậu nhưng tôi có câu này muốn nhắc nhở cậu.

Cậu nhớ kỹ, phải tránh xa tòa cao ốc Phương Viên đó".  
Tôi yên lặng nhìn Hoàng Cường lúc này lưỡi đã quắn lại, đợi ông ấy tiếp tục nói.  
"Nhóc con, tôi nói với cậu, thiên hạ sắp đại loạn, có kẻ muốn nghịch thiên rồi.


Cậu nghĩ chỉ có tòa cao ốc đó xảy ra chuyện? Cậu có biết tại sao trước đó đột nhiên tôi lại về quê không?"  
Nói đến đây, Hoàng Cường cẩn trọng nhìn tứ phía.  
"Ở quê tôi có một ngọn núi, trên đó toàn là đất, cho nên những người không có người thân hoặc những người bị gia đình từ bỏ khi chết đều sẽ chôn ở đây".  
"Có điều trên ngọn núi này được chôn nhiều nhất là những đứa trẻ chưa tới mười tuổi.

Những đứa trẻ đó hoặc là sinh ra đã có bệnh nên bị người nhà từ bỏ hoặc là con gái bị gia đình ghét bỏ đem vứt, cho nên bên trên có rất nhiều mộ tạp, núi này cũng được gọi với cái tên núi Bất Lão".  
Nói đến đây, Hoàng Cường nâng chén rượu lên uống cạn.  
"Một năm trước, quê tôi gặp lũ nên ngọn núi này bị sạt lở.

Cảnh tượng lúc đó không cần nói cũng biết ghê rợn thế nào, hài cốt của đám trẻ trôi ra khắp nơi, nhìn mà thê lương..."  

Nghe Hoàng Cường nói vậy, lòng tôi cũng trở nên nặng nề.

Ở những nơi vùng sâu vùng xa thì hiện tượng trọng nam khinh nữ vẫn còn rất nghiêm trọng.  
Có những người nhất định muốn có con trai, để có thể sinh đứa nữa, họ liền bóp chết đứa con gái mới lọt lòng, hoặc là nhấn chìm nó đến chết trong vại nước.  
Oán khí của những đứa trẻ đó đương nhiên rất nặng.  
Nghĩ mà xem, phải khó khăn lắm mới trả xong nợ nơi cõi âm để đi đầu thai chuyển kiếp làm người.

Vậy mà vừa mới ra đời đã bị bố mẹ ruột giết chết!  
Thế thì làm gì có ai mà không oán, không hận?  
Cho nên những hồn thể như vậy dễ biến thành cô hồn dã quỷ, đem theo lệ khí và oán niệm không chịu đầu thai.

Nếu được chôn ở nơi có âm khí thịnh còn dễ hóa thành ác quỷ.  
Nếu đúng như Hoàng Cường nói thì ngọn núi kia có lẽ chính là một nơi có âm khí vô cùng nặng.  
.