Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi

Chương 177: Cảm Thấy Có Điềm Chẳng Lành




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tam Thanh vốn đã hơi yếu, lại vừa gọi Thiên Lôi nên tình trạng cũng không khá khẩm hơn tôi là bao.

Sư thúc tôi vừa nói vừa thở hổn hển.  
Có điều không cần Tam Thanh nhắc nhở thì tôi cũng không dám mất cảnh giác.

Mặc dù thân thể đau muốn chết, thiếu điều muốn ngất đi nhưng tôi vẫn không dám rời mắt khỏi Uy Chấn Tử.  
"Trương Ly, anh đã làm gì ông nội tôi vậy?"  
Thấy tôi và Uy Chấn Tử cùng bị sét đánh trúng, Uy Tinh đứng bên cạnh sững sờ.  
Có lẽ Uy Tinh chưa từng thấy ông nội mình bị thương nặng như vậy nên nhất thời đứng như trời trồng, chưa dám đi tới xem ông mình tình hình thế nào.  
Bầu không khí như đông cứng lại.  
Có lẽ do tiếng động ban nãy quá lớn nên trong lúc mọi người còn đang lo lắng thì hành thi ban nãy bị Hồ tiên làm cho bất tỉnh giờ cũng đã tỉnh lại.  
Nó nhảy phốc lên cao, sau đó nhìn mấy người trước mặt với vẻ cảnh giác.

Trong mắt nó hiện ra một vẻ tham lam thèm khát không giống con người.  
Tôi không khỏi thở dài, đúng là họa vô đơn chí!  
Hiện giờ tôi và Tam Thanh đến cử động còn khó khăn, Uy Tinh thì rõ ràng đấu không lại hành thi kia.

Với tình cảnh này thì khác nào chúng tôi ngồi im chờ nó tới gặm sống đâu?  
"Họ Tôn kia, ông còn đứng xem náo nhiệt đến bao giờ nữa? Nếu còn không ra tay thì chúng ta cùng chết ở đây đấy!"  
Tam Thanh thấy hành thi kia còn sống nhăn răng thì cũng vô cùng váng đầu, chỉ đành nhìn về phía ngôi sao hy vọng duy nhất lúc này là ông cụ Tôn.  
Từ lúc Uy Chấn Tử bắt đầu động tay chân với tôi, ông cụ Tôn đã đứng một bên im lặng không nói gì.

Ông ấy không giúp tôi cũng chẳng giúp lão già họ Uy mà chỉ giống như một vị khách qua đường đứng cắn hạt dưa xem trò vui.

Đến khi Tam Thanh cáu kỉnh oán trách ông cụ Tôn, ông ấy mới toét miệng cười hi hi.  
"Vội gì chứ, mọi việc mới chỉ vừa mới bắt đầu thôi".  
Ông cụ Tôn nói một câu hàm ý vô cùng sâu xa, gương mặt cũng lộ ra vẻ thô bỉ.  
Mấy người chúng tôi thấy hành thi kia nhảy phốc lên người Uy Chấn Tử, sau đó nó oằn lưng rồi há to cái miệng định gặm đám thịt đang bốc khói trên lưng ông ta.  
.