Uy Tinh bị Tam Thanh chất vấn như vậy ban đầu còn có vẻ hoảng sợ nhưng rất nhanh sau đó đã trấn tĩnh lại.
"Tôi không biết anh đang nói cái gì, mặc dù tôi là người nhà họ Uy nhưng chưa từng hỏi trước giờ họ đang làm việc gì, cũng không tham gia vào việc họ đang làm.
Muốn gì thì ông đi tìm họ, đừng có tới tìm tôi".
Nói rồi, Uy Tinh quay lưng bỏ đi.
Có điều mới đi được hai bước, Uy Tinh như thể nhớ ra điều gì nên lại quay lại.
"Đúng rồi, nếu hai người cũng hiểu chuyện âm dương thì tôi cũng tiện nhắc nhở hai người một chuyện.
Hình như dưới tòa ký túc của cô gái tự sát có thứ gì đó rất kỳ quái".
Nói rồi, Uy Tinh còn chỉ về phía tòa ký túc hướng Đông Bắc.
Trong phong thủy có bốn cửa.
Tây Bắc là thiên môn, Đông Nam là địa hộ, Tây Nam là nhân môn, còn Đông Bắc là quỷ môn.
Tôi nhìn theo hướng mà Uy Tinh đang chỉ, ở nơi đó như thể có một cái nhà kho nhỏ.
Được Uy Tinh nhắc nhở tôi mới phát hiện ra đó quả thực là nơi có âm khí mạnh nhất.
"Vương Cường, gian nhà này dùng để làm gì thế?"
"Đó là phòng của quản lý ký túc xá.
Người quản lý này cũng kỳ quái lắm, chả bao giờ dọn phòng, bên trong bừa đến nỗi không ai dám vào.
Cho nên chúng tôi hầu như chưa từng có ai đi vào đó".
Nhắc tới gian nhà đó, Vương Cường có vẻ khinh bỉ.
Nhưng Uy Tinh nghe Vương Cường nói vậy thì lắc đầu, đôi mắt lanh lợi nhìn tôi rồi nói.
"Anh sai rồi, không phải căn phòng của người quản lý ký túc mà là thứ ở bên dưới đó".
Lúc này tôi mới phát hiện ra vấn đề, quay đầu lại nhìn Uy Tinh hỏi.
Nói đến đây, Uy Tinh cau mày lại.
"Hơn nữa vào đêm mà Tiểu Phương nhảy lầu, tôi đã nói với mọi người rằng tôi cảm nhận được có rất nhiều thứ không sạch sẽ đi vào ký túc xá của chúng tôi.
Chỉ tiếc là không ai chịu tin tôi".
Nghe Uy Tinh nói xong, cả tôi và Tam Thanh đều đồng loại đưa mắt nhìn cô gái này.
Trước đó, cả hai người chúng tôi không hẹn mà đều cho rằng nghi thức hiến tế này chắc chắn là nhà họ Uy làm..