*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Beta: Su Bà Bà
Bộ dáng khi khóc của Ti Ti hoàn toàn kích phát thú tính ở trong lòng Triệu Bạch Lương. Anh gấp không chờ nổi mà vén áo đồng phục ở trên người Ti Ti lên trên bộ ngực, cự nhũ bại lộ ở trong không khí, đầu v* mẫn cảm bởi vì tiếp xúc tới không khí mà ngay lập tức cứng rắn lên.
Triệu Bạch Lương thò đầu qua. Anh ngậm lấy một bên đầu v* nhỏ phấn nộn, còn một bên thì để bàn tay chơi đùa.
Hạ Ti Ti không ngừng hít hà, đầu lưỡi linh hoạt ở trên bộ ngực mẫn cảm khiến toàn thân cô nổi lên một tầng da gà tinh tế. Tiểu huyệt của cô bởi vì khoái cảm sung sướng truyền đến từ đầu v* mà làm cho phân bố ra mật nước chảy xuôi ở trên quần lót nhỏ, cô có chút khó chịu, rồi lại có miệng nhưng không biết nói gì mà chỉ có thể phát ra tiếng khóc huhu.
Toàn thân của cô đều mềm ở trên người Triệu Bạch Lương. Giờ phút này, Triệu Bạch Lương buông lỏng đầu v* ra, bàn tay to của anh mò vào trong váy đồng phục của cô. “Ngô, Ti Ti, em ướt.”
Triệu Bạch Lương cách lớp quần lót của cô mà không ngừng xoa nắn ấm đế mẫn cảm, một cái tay khác liên tục vuốt ve ở phía sau lưng cô.
Hạ Ti Ti dựa vào trong lòng ngực của Triệu Bạch Lương, cảm giác thấy thẹn lấp đầy trái tim cô. Hạ Ti Ti tự cắn môi của mình. Cô quả thực không thể tin được thân thể của mình thế nhưng có thể ti tiện đến như vậy, rõ ràng là bị ép buộc, vậy mà vẫn còn có thể phân bố ra chất lỏng.
“Ngô… Đừng…”
Ngón giữa mang vết chai mỏng cách lớp quần lót chui vào bên trong tiểu huyệt chặt hẹp của Ti Ti.
Triệu Bạch Lương cảm thụ được sự ấm áp mà ngón tay truyền đến. Anh tới gần bên tai Ti Ti rồi dùng giọng khàn khàn nói: “Ti Ti, em thật nhiều nước…”
Trên gương mặt cô treo hai dòng nước mắt, trong miệng lại bởi vì ức chế không được cảm giác thoải mái nơi thân thể mà sinh ra thanh âm kiều suyễn.
Triệu Bạch Lương rút ngón tay ta. Anh dùng một tay cởi quần của mình rồi kéo xuống, côn th*t ở bên trong liền bắn ngay ra ngoài.
côn th*t nóng bỏng dán ở trên bụng Ti Ti, Triệu Bạch Lương mở chỗ tựa lưng ở ghế sau ra, chỗ tựa lưng hoạt động ra phía sau một chút, khoảng trống giữa thêm rộng mở rất nhiều.
Triệu Bạch Lương chà lau nước mắt trên mặt của cô. “Ti Ti đừng khóc, tôi không cưỡng gian em nữa!”
Cặp mắt to tràn ngập một tia hồng tơ máu của Hạ Ti Ti giờ phút này nhìn Triệu Bạch Lương lại sinh ra một tia hồ nghi. Nhưng cô còn chưa mở miệng hỏi thì người đàn ông đã nói ra câu tiếp theo đó là: “Em cưỡng gian tôi được không?”
Vốn định cự tuyệt nhưng Hạ Ti Ti lại cẩn thận suy nghĩ. Dù cho có từ chối thì nhất định cô cũng sẽ bị anh ăn sạch sẽ, vậy còn không bằng trực tiếp đồng ý.
Dù sao thì cô cưỡng gian anh cũng còn tốt hơn so với anh cưỡng gian cô.
“Được thôi. Em sẽ cưỡng gian thầy.” Hạ Ti Ti hít hít mũi. Cô ngừng rơi lệ.
Triệu Bạch Lương nhẹ nhàng hôn một cái lên trên mặt cô rồi dùng đôi con ngươi cực nóng nhìn cô. “Cô gái ngoan.”
Hạ Ti Ti hoạt động thân mình ra phía sau một chút, tay nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve côn th*t của Triệu Bạch Lương.
Tay nhỏ chỉ vừa nhẹ nhàng chạm vào một cái thì có thể rõ ràng cảm giác được thứ đồ đó của anh thế nhưng hơi nhảy lên một chút.
Lúc sau, chỉ có hai chữ trôi nổi ở bên trong đại não của cô, đó chính là ‘thật lớn!’
Hạ Ti Ti chưa từng cẩn thận quan sát côn th*t quá lớn ở khoảng cách gần. Cô cúi đầu nhìn côn th*t cương cứng của Triệu Bạch Lương rồi dùng tay sờ sờ quy đầu to lớn.
Mới vừa cầm quy đầu thì quy đầu liền phân bố ra dịch nhầy màu trắng, trong đôi con ngươi của Hạ Ti Ti toát ra một dấu chấm than. Cô dùng tay quấy chất lỏng, mới vừa chạm vào một chút thì Triệu Bạch Lương nhịn không được mà phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn. “Ân ~”
Hạ Ti Ti bị làm cho khiếp sợ. Cô nhìn Triệu Bạch Lương rồi lại nhìn thoáng qua tay nhỏ dính dính của mình. “Thầy Triệu, em thật sự có thể cưỡng gian thầy không?”
“Đương nhiên.”
Sau khi nghe được câu trả lời, Hạ Ti Ti nâng ngón tay dính chất lỏng của mình lên rồi trực tiếp nhét vào trong miệng Triệu Bạch Lương.
Hành động này làm cô được đến khoái cảm thầm kín, nhưng trên mặt lại không thể biểu hiện ra ngoài. “Thầy Triệu, cưỡng gian chính là đối xử thô lỗ với thầy… Như vậy thì có thể tiếp tục hay không a?”