Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 5: Chương 5





" Được rồi, ngồi xuống học là được chứ gì "
Tang Truân ngồi dậy đi lại ngồi vào bàn học, Bách Hứa Phong tiến tới ngồi bên cạnh
" Em đưa sách toán của em cho anh"
Tang Truân lọ mọ tìm sách giáo khoa trong cặp ra đưa cho Bách Hứa Phong.

Anh nhìn vào quyển sách một hồi lâu rồi bắt đầu giảng dạy
Tang Truân ngồi nghe Bách Hứa Phong giảng bài vô cùng chăm chú, dù gì cũng lỡ thuê anh ta về rồi thì cũng học cho đàng hoàng một chút.

Học được tầm 1/2 giờ thì Bách Hứa Phong cho cô giải lao một lúc
Tang Truân liền đi đến chỗ Bách Hứa Phong để điện thoại cô lên
" Lấy xuống cho em "
Bách Hứa Phong đi đến lấy điện thoại xuống cho Tang Truân vô cùng dễ dàng, đối với cô chỗ đó rất cao nhưng với anh khá thấp.


Thân hình Bách Hứa Phong cao lớn mà lại vô cùng đẹp trai, Tang Truân nhìn anh không rời mắt
" Anh Hứa Phong, anh cao bao nhiêu vậy?"
" 1m86 "
" Rất cao đó nha "
Bách Hứa Phong được khen thì cười khì khì, xoa đầu Tang Truân một cái rồi trở lại bàn học tiếp tục chăm chú nhìn vào sách.

Tang Truân thì mặt có vẻ hơi đỏ vì ngại, trước giờ rất ít người xoa đầu của cô
Tang Truân nằm dài lại trên giường, lướt điện thoại xem dòng thời gian của bạn bè trong Friendlists của mình.

Tang Truân lướt thấy ảnh của Lục Nhuệ vừa đăng lên, là một bức ảnh chú mèo Vạc của cô ấy
Tang Truân liền nhấn tim và vào comment
" Vạc ơi, rời bỏ tiểu Nhuệ về với chị Tang nhé "
Lục Nhuệ liền rep lại comment của Tang Truân bằng một câu nói đùa ngay
" Vạc của Nhuệ, cấm Tang Tang chôm về nhà "
Thấy Lục Nhuệ rep comment như vậy thì Tang Truân liền cười.

Bề ngoài Lục Nhuệ không hề thân thiện hay có ý dễ gần nhưng nếu thân thiết rồi thì liền cảm thấy Lục Nhuệ cậu ấy là một người có nội tâm màu hồng, vô cùng đáng yêu
" Tang Truân, tắt điện thoại trở về bàn học "
Tang Truân không nói gì tắt điện thoại về lại chỗ cũ học cho xong.

Thật phiền phức, cô chỉ mong Bách Hứa Phong dạy cho nhanh đi rồi trở về
Bách Hứa Phong bắt đầu dạy tiếp, một lúc sau thì đã 8 giờ tối hết giờ dạy thêm
" Hết giờ rồi, anh về đi "

Bách Hứa Phong lấy trong túi ra chiếc điện thoại rồi đưa ra trước mặt cho Tang Truân
" Thêm wechat anh đi, lúc nào học sẽ nhắn "
Tang Truân không hề muốn thêm wechat với Bách Hứa Phong một chút nào nhưng nếu không thêm lúc nào anh ta đến cô sẽ không biết mà đi chơi dẫn đến bị la nên thôi Tang Truân đành cam chịu lấy điện thoại thêm wechat của Bách Hứa Phong vào và đặt biết danh là " Bách phiền phức "
Thêm wechat xong, Bách Hứa Phong đứng dậy rời đi không nói gì với Tang Truân khẽ khàng đóng cửa lại.

Tang Truân bỗng nhiên hôm nay lại muốn ngủ sớm, có lẽ là do hôm nay phải học thêm tối nên cô vô cùng buồn ngủ nên liền leo lên giường nằm.

Vừa nhắm mắt Tang Truân liền chìm vào giấc ngủ ngay
Bách Hứa Phong xuống lầu chào hỏi bố và mẹ kế Tang Truân một cái rồi rời đi.

Đi trên đường, anh tập đại vào một cửa hàng tiện lợi mua ít đồ ăn vặt rồi mới đi về
Về đến nhà, mở cửa đi vào liền thấy một chàng trau đang nằm xem tivi trên ghế sofa nhà Bách Hứa Phong , nhìn từ đằng sau bóng lưng này vô cùng quen thuộc.

Nghe có tiếng người chàng trai đó liền quay lại thấy anh thì liền ngồi dậy vui vẻ chạy đến
Chàng trai ấy chính là Trương Túc, người em trai mà anh vô cùng yêu quý.


Hai người không phải cùng cha mẹ, thật ra Trương Túc chính là đàn em khối dưới lúc Bách Hứa Phong còn đang học đại học, hai người gặp nhau ở hội trường nhiều lần rồi trở nên thân thiết.

Những năm tháng đại học khó khăn của Bách Hứa Phong luôn có Trương Túc
Bách Hứa Phong khoác vai Trương Túc đi vào trong nhà, đặt chiếc cặp lên bàn làm việc rồi ngồi lên ghế sofa giữa nhà
" Anh trai, em lại bị đuổi ra khỏi nhà rồi "
" Bị bố mẹ đuổi, em liền chạy đến Mạc Thành tìm anh sao?"
" Anh cho em ở đây với anh nhé, chẳng còn nơi nào để đi cả "
Bách Hứa Phong đứng dậy dọn dẹp lại nhà cửa không nói gì, Trương Túc thấy vẻ mặt của Bách Hứa Phong như vậy thì không nói gì, vốn Trương Túc đã quá quen vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ này của anh rồi
" Em ở lại cũng được, vậy thì em cũng nên tìm việc làm để chia sẻ gánh nặng với anh "
" Anh trai đừng lo, Trương Túc em đã tìm được nơi rồi "
" Em muốn làm giáo viên ở đâu? Em học khoa nào anh cũng không nhớ rõ lắm "
" Cao Trung Mạc Thành, giáo viên anh văn ạ "