Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)

Chương 47: Sai lầm




Bối cảnh chuyển tiếp:

Cô thấy mình đang đứng giữa phòng làm việc của ông ta, ông ta đang viết cái gì đó rất tập chung.

- Rầm - cửa phòng bị đá bật ra, nhỏ cầm một khẩu súng bạc có khắc hoa hồng tiến vào. Mặt của nhỏ không hề lộ cảm xúc( không cảm xúc ^.^).

- Ta bết con sẽ tới tìm ta - ông ta vẫn viết và không ngẩng lên nhìn cô.

- ông phải trả giá cho những gì mà mình đã làm - nhỏ chĩa súng vào ông ta, và nói bằng giọng lạnh. Ánh mắt nhỏ chứa đầy thù hận.

- Tại sao con lại nói vậy - ông ta ngừng viết, ngẩng mặt lên nhìn về phía nhỏ và bình thản nói, nhìn ông ta không có gì gọi là bất ngờ khi thấy nhỏ chĩa súng vào mình.

- Tại sao ông lại giết cô bé đó, cô bé đó có tội gì đâu - nhỏ tức giận nói.

- Thì ra là vì chuyện đó. Vậy người gây ra cái chết của cô bé đó là con, chứ không phải là ta - ông ta vẫn bình thản nhìn cô nói.

- Ông nói vậy là sao - nhỏ nhíu mày hỏi. Nhỏ không hiểu những gì mà ông ta nói.

- Nếu con không yếu đuối đến mức mà buông tha cho kẻ thù thì thảm kịch đã không sảy ra, nếu con chịu giết kẻ phản bội thì có lẽ đứa bé đó sẽ được sống. Vậy con chính là kẻ gián tiếp hại chết đứa bé đó - ông ta nhìn nhỏ và nhếch môi cười.

- Không ông nói dối, chính ông đã giết đứa bé đó - cô sợ hãi lùi lại vài bước, và tay cầm súng của nhỏ run lên.

" Ông ta nói dối, không phải tại mình. Chính là ông ta đã giết đứa bé đó " trong đầu nhỏ hoàn toàn hỗn loạn, bên tai nhỏ vẫn vang lên câu nói của ông ta.

- Con muốn giết ta thì hãy làm đi, con đừng để sự yếu đuối đó khiến con lại phạm sai lầm. Một là còn giết ta và con có được sự tự do mà con muốn, hai là con không giết ta nhưng ta sẽ giết con. Con hãy nhớ đừng để sự yếu đuối lấn áp lý trí - ông ta đứng dậy trỉnh lại âu phục.

Nhỏ cảm thấy sợ hãi, vì ông ta có một thần thái lấn át đối thủ.

- MAU BẮN ĐI, BÙM - oing ta thấy sự sợ hãi ở trong đôi mắt của cô, nên ông ta hét lớn khiến cô bất ngờ và nổ súng. Viên đạn đã trúng giữa đầu của ông ta và ông ta gục tại chỗ.

Nhỏ hết sức bất ngờ về việc mình đã làm, nhỏ hết nhìn khẩu súng rồi nhìn ông ta.

Nhỏ đã giết ông ta, nhỏ đã làm một điều mà nhỏ đã từng rất muốn làm. Nhỏ không thể ngờ mọi chuyện lại dễ dàng như vậy.

Nhưng tại sao nhỏ không cảm thấy vui vẻ vì đã được tự do, tai sao nhỏ cảm thấy mình như đã làm sai điều gì.

" Không, mình không làm sai điều gì cả. Ông ta đáng bị như vậy, mình chỉ giúp bản thân và cũng như giúp những người mà ông ta đã giết mà thôi - nhỏ ôm lấy đâu của mình. Và luôn tự nhủ là mình không mắc sai lầm.

- Cộp cộp - tiếng giày cao gót nện trên sàn nhà vang vọng khắp nơi, đang tiến về phía nhỏ.

Theo phản xạ nhỏ liền chĩa súng về phía bước chân phát ra. Và chủ nhân của bước chân đó chính là Sunny.

- Có vẻ cô đã làm được điều mà mình muốn - Sunny nhìn nhỏ rồi nhìn ông ta gục trên bàn.

- Chị muốn gì - nhỏ nhìn Sunny bằng ánh mắt đề phòng.

- Cô đã giết Boss, vậy cô nghĩ tôi sẽ làm gì - Sunny cũng chĩa súng về cô và nhếch môi cười( nụ cười phổ biến ^^)