- Được rồi nè, như tiên nữ luôn nhé! - Mai khẽ mỉm cười dịu dàng, chị chỉnh đầu của cô em gái Yui thật cân đối trước gương, cất giọng phá vỡ luôn mấy giờ đồng hồ trầm tĩnh.
Nghe vậy, Yui không khỏi mừng rơn. Cô không phải tuýp người kiên nhẫn ngồi yên hai tiếng đồng hồ để "bôi bôi trét trét" đủ thứ mĩ phẩm lên mặt. Bởi vậy, nhắm mắt và kiên nhẫn chờ chị cô làm điều đó chẳng khác gì hành quyết. Nếu không phải cha cô và mẹ cô rất hy vọng vào buổi tiệc, chị gái cô xung phong make up cho cô thì chắc có cho tiền cô cũng không chịu ngoan ngoãn như vậy đâu.
Yui từ từ mở mắt...
Khi tầm nhìn cô đã quen với ánh sáng, có lẽ cô đơ ra toàn tập khi bắt gặp hình ảnh của bản thân mình trong gương...
Vẫn biết bản thân cô đẹp, nhưng chưa bao giờ cô dám nghĩ cô có thể lung linh đến thế...
Căn phòng Mini Spa này là của riêng dinh thự nhà cô, tất thảy phục trang, mỹ phẩm và các dụng cụ phục vụ make up đều được sắm sửa đẩy đủ. Trong căn phòng kiểu tây rộng lớn, ánh điện vàng nhạt hài hòa, tấm gương lớn gắn trên tường càng phản chiếu bóng dáng cô lung linh hơn bao giờ hết.
Yui cô đang khoác trên mình bộ cánh chỉ có một không hai trên thế giới, do chính tay mẹ cô - nhà tạo mẫu Wakaru Kaemi nổi tiếng - đặt bút thiết kế, bởi vậy, nó trở nên hợp với cô hơn bao giờ hết. Nói không ngoa, bộ cánh này đem bán ra ngoài, mức giá tối thiểu của nó cũng phải đạt 60 vạn USD.
Bộ đầm mang sắc trắng tinh khôi, dài thướt tha, duyên dáng. Bộ đầm cổ cao, ống tay dài, nhưng lại khoét hai vai gợi cảm. Nửa phần trên bó sát người càng tôn lên đường cong hoàn mĩ của cô, phần vải ở eo chạy ra phía sau lưng thắt một cái nơ to, hai dải ruy băng thả dài xuống theo phần dưới. Tà váy xẻ lệch, cao lên hơn nửa đùi, khiến mỗi lần di chuyển để lộ ra đôi chân thon dài, trắng nõn. Chạy quanh thân váy được đính kèm đá thủy tinh và đá quý, khiến cô khi đứng trước ánh đèn trở nên lung linh và rực rỡ hơn bao giờ hết.
Màu trắng của bộ cánh càng trở nên quyến rũ khi cô khoác trên mình bộ trang sức được cha cô đặt làm ở một nghệ nhân nổi tiếng của Pháp. Với nguyên liệu chủ yếu là Violet Sapphire cùng bạch kim, bộ trang sức bao gồm dây chuyền, bông tai, lắc tay, nhẫn, lắc chân cùng phụ kiện đính trên tóc có giá trị không dưới 20 vạn USD. Đó là chưa kể đến đôi giày thủy tinh trong suốt ánh tím được đính kèm Violet Sapphire mang dưới chân cô có giá trị 20 vạn USD.
Với tài năng make up của chị cô - có thể Mai không phải chuyên gia nhưng cũng không phải là không có tài năng - ngũ quan trên gương mặt cô càng được điểm thêm nét quyến rũ.
Chị cô bảo nếu là mái tóc trước kia thì có thể tạo nhiều kiểu lung linh hơn rất nhiều. Tuy nhiêu sau sự cố lần trước, mái tóc Yui chỉ còn đến quá vai. Sau vài hồi đắn đo suy nghĩ, Mai đã tạo kiểu cho em mình vượt quá cả sự mong đợi.
Mái tóc đen tuyền được buộc sang một bên với nút thắt chỉ ngay sau mang tai. Cộng thêm nhiều khâu tóc cầu kì nên mái tóc cô như được tỉa lá, lọn dài lọn ngắn uốn xoăn sang trọng phủ xuống đôi vai. Khuôn mặt cô gần như không cần phải make up quá cầu kì bởi đơn giản nó đã đẹp sẵn, có lẽ chỉ nổi bật lên màu son cherry trông thật quyến rũ.
- Này... chị đùa đấy à? - Yui lắp bắp ngẩn ngơ khi nhìn mình ngay trong gương. Thật sự cô không thể tin nổi đây chính là mình.
Mấy tháng trước, cô cũng đã tham dự dạ tiệc trên con thuyền, nhưng đó đơn thuần là một bữa tiệc học sinh, không quá cầu kì. Hồi đó cô chỉ mặc một bộ đầm cho tiệc học sinh bán đầy ở các đường phố, chỉ một vài ngàn yên là có ngay một bộ, make up cũng là do Haru nghiệp dư làm. Nhưng tổng chi phí cô mặc trên người hiện giờ, chắc chắc không dưới 100 vạn USD.
- Đẹp tuyệt. Mai ạ, có lẽ ta không sai khi giao con bé cho con. - Bà Kaemi ngồi nhắm mắt trên ghế bành thư giãn, khi thấy bóng con gái mình đã hoàn mĩ trước gương thì không khỏi trầm trồ. Vẫn biết con gái mình đẹp sẵn, nhưng lung linh đến mức này thì quả thật rất bất ngờ.
- Đâu có đâu, đấy là do bộ cánh mẹ thiết kế quá đẹp đấy chứ ạ? - Mai khiêm tốn cười.
- Mẹ à. - Yui im lặng nãy giờ vì quá sửng sốt mãi bây giờ mới cất tiếng. - Dẫu con biết dạ tiệc này rất quan trọng nhưng chi tận 100 vạn USD cho riêng mình con không phải hơi quá rồi hay sao?
Bà Kaemi và chị Mai nhìn nhau cười nãy giờ thì im bặt khi nghe câu nói này của Yui.
- Yui à, cẩn thận tiếng nói. - Mai mặt mày nghiêm nghị.
- Phải đấy con gái, cha con mà nghe ắt hẳn sẽ không vui. - Thoáng nét ngài trên gương mặt Kaemi lộ rõ vẻ không hài lòng. - Bữa tiệc này, nó không phải là một bữa tiệc đơn thuần đâu. Quy mô của nó con không hiểu rồi. Nó chẳng khác gì một buổi họp của các nhà doanh nhân, chưa kể các viên chức cấp cao của nhà nước cũng đều xuất hiện trong bữa tiệc, kể cả thủ tướng Nhật cũng xuất hiện. Nói không ngoa, đã có năm tổng thống Mĩ ghé thăm Nhật Bản và tiện thể vào tham dự bữa tiệc.
- Thủ tướng Nhật? Tổng thống Mĩ? - Môi Yui lắp bắp kinh hãi, mặt tái mét.
- Hơn nữa Yui à, đâu phải chỉ một mình em là mặc đắt đâu. Bộ của chị xấp xỉ em, của mẹ là 150 vạn USD, riêng cha là đàn ông nhưng cũng đã mất 80 vạn USD cho riêng bộ complet rồi. - Mai cười cười.
Yui ngợp hoàn toàn, sao mọi chuyện thay đổi quá vậy nè.
- Mẹ à, con gái mẹ xinh không? - Yui biết khó tránh tội ăn nói hồ đồ, bèn vội vàng chuyển để tài. Cô quay lại nhìn mẹ, ánh mắt nai tơ, nũng nịu.
- Ừ, xinh. - Bà Kaemi thấy con mình biết lỗi nên cũng không đành lòng tiếp tục làm nó khó xử, mỉm cười nhìn Yui vì tính tình quá ư trẻ con của con bé.
- Mẹ, mẹ quên con rồi! - Mai thấy em gái mình như vậy thì ùa theo, chị cũng bắt chước điệu bộ Yui, vùng vẫy tay chân.
- Con xinh khỏi nói rồi. Con mẹ đứa nào cũng xinh hết. - Bà Kaemi bật cười thành tiếng.
Thật ra, chuyện chị Mai mặc dạ phục thì hầu như khi nào bà Kaemi cũng bắt gặp, bởi chị thường xuyên phải tham dự tiệc giới thiệu sản phẩm của bà, dạ tiệc của các công ti tập đoàn khác và cả của nhà, chưa kể đến các buổi tiệc của showbiz. Do vậy, bắt gặp đứa con gái lớn của mình lộng lẫy trong bộ đầm dạ hội không phải là hiếm. Riêng trong căn phòng Mini Spa này, đầm dạ tiệc của chị cũng phải lên đến vài chục cái, rẻ nhất là 10 vạn USD, cái đắt nhất cũng lên đến 70 vạn.
Còn Yui, hồi bé bà chỉ mới nhìn cô mặc những bộ đầm công chúa dễ thương theo chân vợ chồng bà và chị gái đến tham dự tiệc. Xa nhau mười năm, bà nhớ con bé khôn xiết. Vào cái ngày cô tìm đến văn phòng làm việc của bà, bà đã xúc động biết nhường nào khi thấy con mình xinh đẹp trưởng thành. Và đây là lần đầu tiên bà thấy cô mặc đầm vũ hội, là bộ cánh đầu tiên mà bà đã hao tâm khổ tứ biết bao lâu để thiết kế.
Về phần chị Mai, bộ cánh đen huyền ảo kia cũng là một tay bà vẽ. Về dáng váy nó không khác gì cái của Yui, nhưng bộ cánh của Mai lại gợi cảm hơn rất nhiều. Cổ áo khoét sâu, có vài dải đính đá quý nối lên cổ. Bộ cánh đen kết hợp với bộ trang sức từ đá Ruby cùng mái tóc bạch kim xoăn gợn vấn cao khiến chị trông vô cùng quyến rũ.
Bà Kaemi thì vận một bộ cánh màu tím đậm đơn giản. Cổ váy cao, sát nách cùng đuôi váy thiết kế theo kiểu đuôi cá dị bản cùng áo lông choàng tím nhạt khiến bà trở nên vô cùng quý phái. Mái tóc đen óng vấn cao gài phụ kiện bạch kim càng khiến Phu nhân tập đoàn tài chính Satake nâng cao tầm vóc và vị thế.
Ba vị chủ khách đã sẵn sàng cho bữa tiệc diễn ra vài tiếng nữa...
___o0o0o___
- Uầy!! Sensei, sensei đẹp thế! - Mika đi trên một con Ferrari của thư kí tập đoàn tài chính Satake Toyama Manami qua nhà của Touma để đón cậu bé. Cha mẹ Touma là nhà ngoại giao nên xét về gia cảnh, nhóc ta cũng có thể xép vào diện thượng lưu, mặc dù nhà cửa cậu nhóc xét ra cũng chỉ to hơn nhà Mika chút ít.
Touma trầm trồ ngẩn ngơ khi nhìn thấy vị sensei nghiêm khắc bình thường chỉ diện võ phục đứng đấm đá trên võ đài giờ đây lại có thể kiêu sa duyên dáng trong bộ cánh dạ hội màu xanh dương đến như thế.
Nói về Mika, cô công nhận ông bà Satake quả thật đối rất tốt với cô. Bộ đầm này có nằm mơ cô cũng không ngờ cô có thể sở hữu, bởi chính bà Kaemi đã thiết kế nó cho cô. Dáng váy bó sát, cổ khoét để hở vai trông gợi cảm. Đuôi váy thiết kế kiểu đuôi cá, phần chân váy là cả chục lớp vải màn màu xanh dương nhàn nhạt. Bà Kaemi cũng chu đáo gửi cả một stylist đến make up cho cô, cho cả người đến đón.
Nhóc Touma trông vô cùng "bảnh bao" khi diện một bộ complet màu đen có thắt chiếc nơ đỏ, nhìn nhóc ta dễ thương biết chừng nào.
- Được rồi, bây giờ tôi đưa em đến bữa tiệc nhé, nhanh lên kẻo chậm giờ. - Mika cười dịu dàng.
- Dạ. - Nhóc vui tươi đáp trả rồi theo chân cô leo lên chiếc xe phóng thẳng về phía dinh thự Satake.
___o0o0o___
- Trời ạ! Sao lại mặc thế kia? Vướng víu! - Ông ngoại Haru, Fuzoku cau mày khi nhìn cháu gái mình mặc bộ đầm dạ hội, tỏ ý không hài lòng. Nhưng khi nhìn con gái mình, bà Kikuyo cũng diện đầm dạ hội, con rể mình mặc âu phục thì đành bất lực trách móc. - Bây giờ tôi nói các anh chị cũng bỏ ngoài tai đúng không? Mọi lần còn chịu nghe lời tôi mặc kimono, giờ thì chạy theo bọn mắt xanh mũi lõ mặc ba cái thứ...
- Cha à, đây là tiệc của nhà Satake. Làm sao chúng con có thể mặc kimono đến đó được chứ? - Kikuyo nhăn mặt cố gắng giải thích cho người cha sùng truyền thống đến mức cổ hủ của mình.
- Ây, kệ đi. Tôi nói anh chị cũng có nghe đâu. Mặc anh chị, thích làm gì thì làm. - Có lẽ cơn tự ái của Fuzoku cũng đã lên cao, ông thở dài, quay vào trong phòng, kéo cánh cửa shoji lại.
Haru lắc đầu nguây nguẩy, giục cha mẹ cô mau chân để kịp bữa tiệc.
Thực ra, cô nóng lòng muốn cho người đã thiết kế đầm dạ hội cho cô - không ai khác ngoài bà Kaemi - thấy cô mặc nó đẹp đến mức nào.
Bộ đầm màu hồng nhạt, có vai áo bằng ren, cổ khoét vừa phải. Bà Kaemi tinh ý bao nhiêu khi thiết kế phần cổ áo rũ xuống nhằm che đi khuyết điểm vòng-1-69 của cô nàng. Phần chân váy bống bềnh, ngắn đến đầu gối, ở dưới rũ một lớp vải màn màu hồng kem có đính hoa anh đào xung quanh.
___o0o0o___
Các cô gái... đã sẵn sàng cho buổi tiệc...
___o0o0o___
END chapter 59.