"Cộc cộc" - Tiếng gõ cửa vang lên làm cho Yui thức giấc. Cô ngồi dậy, dụi mắt và cất tiếng hỏi:
- Vâng?
- Tiểu thư Yui, đã đến giờ đi học ạ! - Ngoài cửa vọng vào tiếng trả lời.
- Tôi dậy rồi. Cô vào đi.
Cánh cửa bật mở. Một cô hầu gái đẩy chiếc xe đựng đồ ăn và sau đó là một cô hầu khác đưa bộ đồng phục mới bước vào.
- Tiểu thư Yui, chúng tôi mang đồ ăn sáng và đồng phục tới cho cô đây.
- Tôi tưởng sẽ dùng cơm sáng ở dưới phòng ăn chứ?
- Thường ngày thì đúng là vậy, nhưng hôm nay chủ tịch đến công ti từ sáng sớm còn phu nhân thì ngủ lại văn phòng làm việc từ tối hôm qua. - Cô hầu gái kéo rèm ra.
- Phải rồi, bảo sao tôi không gặp bà ta tối qua. Nhưng còn Mai?
- Tiểu thư Mai đã lên máy bay sang Pháp từ năm giờ sáng ạ.
- Gì? - Yui ngạc nhiên.
- Tiểu thư Mai có lịch diễn ở Paris, cô không biết sao?
- Không, tôi không biết. Mà mấy chị lui ra đi, tôi tự lo được.
Yui xua tay đuổi mấy cô hầu gái ra. Cũng đơn giản thôi. Suốt mười năm nay làm gì có chuyện có người đem đồ ăn sáng đến cho cô, rồi ăn nói lễ phép với cô đâu. Sau khi đảm bảo họ đi rồi, Yui đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt và thay đồng phục mới. Thay xong, cô chải lại tóc và tự nghĩ: "Đồng phục trường này được cái là đơn giản nhưng sao váy ngắn thế!" Bộ đồng phục trường Stars 2 chỉ bao gồm một chiếc sơ mi trắng cộc tay lót trong, một chiếc áo gile kẻ sọc có đính phù hiệu và bảng tên ở ngực trái kèm theo chiếc nơ cánh bướm màu tím than. Váy xếp cùng màu với nơ ngắn hơn đầu gối một tấc. Yui cảm thấy khó chịu khi nó ngắn như vậy nên cô mặc bên trong một chiếc quần vải mỏng bó sát dài đến đầu gối.
"Bây giờ thì hoàn hảo!" Yui nhìn mình trong gương và cười thầm. Bỗng cô khựng lại khi chuyển hướng mắt từ dưới chân lên bảng tên. Không phải là Satake Yui mà là một cái tên lạ hoắc: Miyamoto Rei. Trong lúc cô đang thắc mắc về cái tên từ trên trời rơi xuống thì có một tiếng động lạ. "Ọc ọc..." Bụng của cô đang biểu tình dữ dội. "Có thực mới vực được đạo" Yui tự nhủ và ngồi xuống bàn ăn.
Bữa sáng của cô là ba nắm cơm, một đĩa súp miso và một cốc sữa tươi. Yui thở dài và ngồi xuống bàn. Cô đang định cầm đũa lên thì cô phát hiện ra một chiếc phong bì trắng. Cô bóc ra thì thấy trong đó là một đống giấy tờ, bao gồm tờ sơ yếu lí lịch, một chiếc debit card, một giấy tờ nhà ở chung cư cao cấp thuộc quận Suginami và nhiều loại giấy tờ khác. Trong tờ sơ yếu lí lịch, tên của cô đã bị đổi thành Miyamoto Rei và những thông tin cá nhân cũng hoàn toàn bị biến đổi. Bây giờ thì cô đã hoàn toàn hiểu về chiếc bảng tên trên ngực mình.
Sau một lúc lần mò, Yui đã tìm được vị trí của trường mình học. Stars 2 là ngôi trường mới của hệ thống giáo dục Stars nổi tiếng ở Nhật Bản. Bởi thế, ngôi trường này được cung cấp mọi thiết bị vật chất tiên tiến nhất. Cô tiến vào cổng.
Yui phải mất khá nhiều thời gian mới tìm được lớp của mình. Cô dừng lại ở căn phòng có biển đề 1 - 8 và bước vào.
Nhìn ngó xung quanh để tìm chỗ ngồi, cuối cùng Yui cũng tìm được chỗ ưng ý nhất: Bàn cuối cùng ở góc lớp nằm cạnh cửa sổ. Nhưng ở đó đã có một nữ sinh ngồi yên vị rồi.
Cô ấy có một mái tóc đen được tết gọn ở sau. Trên đỉnh đầu cô cài một chiếc nơ bướm sẫm màu. Trông cô ấy cũng thật quyến rũ.
Yui tiến lại gần, đặt cặp lên bàn. Để ý vì tiếng đó của Yui, nữ sinh đó chuyển ánh nhìn từ phía cửa sổ về phía Yui.
- Cô đi ra chỗ khác đi! Chỗ này là của tôi, tôi chấm nó rồi! - Yui nói với một vẻ mặt tỉnh bơ.
- Xin lỗi bạn. Chắc là có sự nhầm lẫn gì ở đây. Mình đã ngồi đây từ lúc đầu rồi. - Nữ sinh thắc mắc trả lời.
- Okawa Haruka phải không? - Yui nhìn bảng tên của cô gái - Hãy đi chỗ khác. Tôi không muốn làm cô bị thương đâu.
Sự lạnh lùng của Yui làm cho Haruka có một chút sợ hãi. Cô đứng dậy và đặt cặp lên bàn phía trên. "Cô ta nghĩ mình là ai chứ! Cư xử như vậy đừng hòng có bạn. Tưởng đẹp là ngon chắc." - Haruka vừa nghĩ vừa liếc Yui đang ngồi phịch xuống ghế và nhìn một cách thờ ơ ra ngoài cửa sổ.
- Yui! - Một tiếng gọi lảnh lót vang lên. Yui ngoái đầu lại. Mika đang vẫy tay gọi cô - Cậu cũng học lớp này à?
- Ủa? Mika...
Mika xách cặp chạy đến, thở hồng hộc. Giống như Yui, cô cũng phải chạy khắp trường tìm lớp.
- Trường chuyên có khác, rộng như mê cung ấy. Nhưng được cái là đồng phục cấp 3 đẹp. Váy ngắn quá nên tớ phải mặc quần bó vải bên trong. Cũng may có bảng tên nên không cần phải giới thiệu dài dòng, ủa... - Nhắc đến bảng tên, Mika chuyển hướng mắt xuống ngực trái của Yui. Cô cảm thấy lạ vì đó không phải là Satake Yui mà là Miyamoto Rei - Yui, bảng tên của cậu...
- Cái này hả? Name mới của tớ đấy! - Yui cười khoái chí.
- À, vụ tối qua đó hả? Lão ta buồn cười ghê! Thế đây là tên lão đặt cho cậu hả? Tên cũng kêu đấy chứ! - Mika cười, cô huých tay Yui.
- Ờ - Lão cũng tử tế hơn tớ tưởng. Mà nè, lão mua cho tớ một căn hộ ở chung cư Sunshine. Vố này chắc lão đau lắm đây!
- Hả? Chung cư Sunshine á? Giá ở đó ít nhất là bảy mươi triệu yên đó. - Mika há hốc.
- Vậy mới hay!
Haruka ngồi ở bàn trên đã nghe hết tất cả. Cô không hiểu những gì mà hai người họ nói. Nhưng Haruka lại thắc mắc: "Một người khó chịu như cô ta mà cũng có thể cười đùa với người khác ư?" Cô lén liếc xuống đôi bạn. Cô ngạc nhiên khi thấy Yui đang cười đùa một cách vui vẻ. Nụ cười đó rất ngây thơ và trong sáng, hoàn toàn không có một chút xảo quyệt. Đó mới là lí do làm Haruka băn khoăn.
- Ối! - Một nữ sinh kêu lên. Chiếc hộp bút của cô ấy rơi xuống sàn làm những thứ bên trong đổ ra sàn nhà. Có ba bốn chiếc rơi dưới chân của Yui. Cô cúi xuống nhặt lên và đưa cho học sinh đó:
- Lần sau chú ý hơn nhé! - Yui đưa lại cho cô học sinh kia.
- Cảm ơn cậu!
- Còn cậu nữa! Làm gì mà đứng từ nãy đến giờ thế. Ngồi xuống đi! - Yui quay sang Mika.
- Chỗ này trống à? - Mika ngơ ngác rồi ngồi xuống ngay cạnh bạn.
Từ bàn trên, Haruka mỉm cười. "Cô ấy chỉ là hơi khó chịu một chút thôi, chứ thực ra là một cô gái tốt." Cô thầm nghĩ.
Tiếng chuông vào lớp vang lên. Buổi học đầu tiên của Yui và Mika sau mười năm trở lại thủ đô bắt đầu.