Thật Tốt Khi Gặp Được Người

Chương 55: Tắm Sạch Sẽ Cho Người






Hạ Vũ và Trần Minh Triết về đến hoàng cung, hắn đưa đồ cho Hàn Anh đứng lau dọn trước điện Thái tử bảo cậu mang đồ để trong phòng.

Xong việc hắn dắt tay y đi một hồi mới dừng lại nhìn y, nói: "Sư tôn, chúng ta tới chỗ tẩu tẩu đi, ca ca ta đi xuống trấn có việc, ước chừng khoảng gần một tháng nữa mới có thể về.

Chúng ta cũng chẳng làm gì, chi bằng đến đó bầu bạn cho tỷ ấy đỡ buồn.""Ừm, ý nghĩ không tồi.


Chúng ta đi."_Y gật đầu chiều theo ý hắn.Phủ Vương gia.Thị vệ cúi chào: "Thái tử điện hạ, Trần Tông chủ.""Ừm."_Hạ Vũ gật đầu đáp trả.Trần Minh Triết: "Bọn ta đến tìm vương phi, cho hỏi nàng có ở trong phòng không?""Dạ có, ta vào bẩm báo cho nàng."_Thị vệ định đi vào trong.Y vội lên tiếng ngăn cản: "Không cần, bọn ta vào bên trong luôn.""À vâng."_Thị vệ đứng nép qua một bên nhường đường cho bọn họ vào trong.Hạ Vũ đưa tay đẩy cánh cửa bước vào liền thấy nàng đang khó chịu nằm trên giường.

Y và hắn lo lắng nhanh chóng bước lại chỗ nàng.

Trần Minh Triết ngồi xuống cạnh chỗ này, cầm lấy đôi tay hơi run của Tuyết Lan lên bắt mạch, y nhíu mày, đưa tay vỗ vỗ má nàng, gọi: "Lan nhi, Lan nhi.

Con nghe ta gọi không?"Tuyết Lan lờ mờ tỉnh lại, âm giọng nghe như vô cùng mệt mỏi vang lên: "Hửm? Là người sao sư tôn?"_Nàng đưa tay dụi dụi mắt."Ừm, là ta."_Y đưa tay đỡ nàng ngồi dậy."Đại tẩu, tẩu uống chút nước đi."_Hạ Vũ nhanh chân gót một ly nước đem lại cho nàng."Đa tạ đệ."_Nàng cầm lấy ly nước từ từ uống từng hơi.Trần Minh Triết cầm lấy chăn bông bị nàng nhồi nhét vứt vào một góc, y cầm nó từ tốn xếp lại cẩn thận rồi đặt qua một bên."Hạ Vũ, ngươi đến mở cửa sổ ra cho thoáng khí một chút.""Được."_Hắn vâng lời đi đến bên khung cửa mở ra, gió từ bên ngoài bắt đầu lùa vào giúp căn phòng xua tan hơi nóng ở trong phòng.Trần Minh Triết lấy khăn tay gần đó lau mồ hôi trên trán nàng, y nhẹ nhàng hỏi: "Đã đỡ khó chịu chưa?""Đỡ hơn rồi, con làm người phiền lòng rồi."_Nàng đặt ly nước lại lên bàn sát cạnh giường."Không sao.

Con đã thành gia lập thất rồi, tốt nhất vẫn nên biết tự chăm lo cho bản thân một chút.""Vâng, đồ nhi sẽ ghi nhớ."Hạ Vũ kéo một cái ghế lại ngồi xuống cạnh y, nói: "Mà nè, sao tỷ lại không chịu mở cửa sổ ra chứ? Tự dưng lại nhốt mình trong phòng đến mức bản thân rã rời thế kia."Tuyết Lan lắc đầu: "Không phải ta muốn như thế.

Chỉ là dạo này ăn không ngon miệng lại cứ hay nôn, cơ thể lúc nào cũng đau nhức khiến ta không còn lực để đi lại."Nghe thế vẻ mặt y và hắn đều có chút lo lắng, Trần Minh Triết nhìn hắn, Hạ Vũ vốn không cần y mở miệng liền hiểu ý, hắn đứng lên, nói: "Ta đi gọi Hàn Tông chủ đến, hai người chờ chút nha."Nói rồi hắn chạy vọt đi, Trần Minh Triết chỉ biết lắc đầu cười trừ: "Ngươi xem đã lớn như thế mà rính khi lại không khác gù trẻ con.""Đúng vậy, nhưng được cái là đệ ấy rất yêu thương người."Y gõ đầu nàng, giở giọng trách móc: "Lại ăn nói linh tinh."Tuyết Lan mếu máo ôn đầu: "Con nói thật mà, sư tôn kì ghê."Trần Minh Triết: "Con là đang trách ta.""Không dám, không dám đâu."Hai sư đồ bói chuyện phiếm được một hồi lâu thì Hạ Vũ cũng đã về, kế bên là Lạc An và Hàn Lâm.Vừa mới gặp, Lạc An liền trợn mắt nhìn y: "Lại là ngươi, chả trách thầy bói lại nói số của ta đen như thế.""Số ngươi đen là vì ngươi tạo nghiệp quá nhiều.""Số ta đen là do suốt ngày gặp ngươi đấy.""Ồ, thế ta chúc mừng ngươi nha."_Y mỉm cười hiền hậu."Ngươi..."_Lạc An dù có hung hăng cỡ nào chung quy vẫn không đủ ngôn từ để cãi tay đôi với y.Hạ Vũ cố gắng hòa giải: "Thôi được rồi, Hàn Tông chủ mau khám cho tỷ ấy đi."Hàn Lâm đi đến bên Tuyết Lan bắt mạch rồi hỏi một số vấn đề nàng đang gặp.


Khám xong, trên mặt liền hiện lên chút ý cười nói: "Chuyện này nếu Vương gia biết chắc chắn sẽ rất vui.""Ngươi nói thế là sao? Tỷ ấy bệnh mà ca ta lại vui?"_Hạ Vũ khoanh tay đứng bên cạnh, nhướn màu khó hiểu."Không phải thế, là Vương phi đã có tin mừng rồi."_Hàn Lâm lắc đầu rồi mới nói tiếp.Tuyết Lan nghe thấy thế có hơi kích động một chút, nàng vui mừng đưa tay xoa bụng, nhìn y: "Sư tôn, con...con có rồi.

Cuối cùng cũng có rồi."Trần Minh Triết đưa tay vuốt tóc nàng, y gật đầu: "Ừm, sau này cẩn thận nhiều hơn.

Có gì khó khăn cứ nói với ta, vi sư và Hạ Vũ sẽ đến đây bầu bạn với con trong lúc tên nhóc ấy đi vắng.""Vâng.""Nếu không còn gì nữa thì ta và Lạc Tông chủ xin phép về trước."_Hàn Lâm cung kính cúi đầu."À được, hai người đi thong thả."_Hạ Vũ gật đầu.Lạc An và Hàn Lâm cùng rời khỏi phủ và trên đường trở về môn phái.

Trong này Trần Minh Triết ngồi căn dặn nàng mấy câu rồi cũng cùng Hạ Vũ rời đi, để cho nàng có không gian yên tĩnh nghĩ ngơi.Trước khi trở về Thanh Thiên Long, Trần Minh Triết có ghé qua Tàng Thư Các tìm lấy một lần mấy quyển sách nói về thai phụ và những món nên ăn trong kì mang thai.

Hạ Vũ giúp y mang sách về phòng, đống sách khá nặng cả đường từ Tàng Thư Các về phòng y cũng hơi xa một chút, lại thêm cái nắng nóng làm Hạ Vũ ra mồ hôi đầy cả người.

Tới phòng y, hắn đặt một chồng ước chừng mười quyển lên bàn trong phòng y, đưa tay quẹt quẹt bớt mồ hôi trên mặt.Y cũng vừa mới bước vào phòng, thấy thế liền đến cạnh hắn nâng ống tay áo lau mồ hôi trên mặt hắn, rồi lại rót cho hắn một chén trà: "Đây là trà lạnh, ngươi uống đi.""Đa tạ sư tôn"_Hắn mỉm cười cầm lấy chén trà uống một hơi.


Rồi thuận tiện ngồi xuống ghế nghỉ một chút.Trần Minh Triết bung quạt trong tay ra quạt quạt cho hắn, y ôn nhu hỏi: "Còn mệt lắm không?"Hạ Vũ đột nhiên đưa tay qua ôn lấy eo lại vùi đầu vào ngực y, hắn ôn tồn đáp: "Còn một chút."Trần Minh Triết một tay cầm quạt quạt cho hắn, tay còn lại y nhẹ nhàng đặt lên đầu Hạ Vũ, khóe môi hơi cong lên, nói: "Vậy ngươi nghỉ một chút đi rồi tắm cho mát.""Hảo, nghe lời người.

Nhưng mà sư tôn, hôm nay người ngủ ở đây sao?"_Hắn nằm trong ngực y, ngước gương mặt đáng thương lên nhìn y.Trần Minh Triết nhẹ nhàng đáp: "Ừm, nếu muốn thì ngươi ở lại đi, không cần về cung.

Y phục của ngươi ở chỗ ta còn vài bộ."Hạ Vũ: "Ân a.

Sư tôn ta yêu người chết mất."_Hắn gục đầu xuống ngọ quậy trong người y."Nè, ngươi dừng lại đi.

Nhột quá, Hạ Vũ dừng lại mau."_Y bị hắn chọc đến mức bật cười thành tiếng."Sư tôn, chúng ta tắm chung đi."_Hạ Vũ dừng lại, như có như không nói với y."Cái này..."_Trần Minh Triết hơi ngập ngừng, nhưng chưa để y nói hết thì hắn đã bế xốc đi lên đem vào nhà tắm."Sư tôn, hôm nay đồ nhi sẽ tắm rửa cho người thật sạch sẽ nha.".