Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 884: Hải vực cao thủ




Cuồng phong gào thét, sóng dữ cuồn cuộn, trên mặt biển mênh mông không bờ bến, một đám mây đen ùn ùn kéo đến, mang theo một cột nước xoay tròn vươn tới trời, bay lượn nhanh chóng giữa biển mây.

Tốc độ của đám mây đen cực nhanh, hệt như một con chim đại bàng vỗ cánh bay nhanh về phía trước, đi đến nơi đâu nước biển rẽ ra đến đó, lưu lại dấu vết thật dài, như một con rồng lớn lượn trên mặt biển.

Trên bầu trời mưa to như trút nước, một tia chớp xé không loé lên, soi tỏ khắp bốn phía.

Ngay lúc này, trên mặt biển ánh xanh lam chợt loé, một con rắn kỳ quái to hơn mười trượng, dài không thấy đuôi, men theo vết nước dài do cột nước để lại bơi nhanh về phía trước, trong chốc lát đã tiến gần đến trung tâm của dòng xoáy nước.

Trên mặt biển, cột nước to lớn đong đưa qua lại hệt như một vật thể sống, không ngừng nuốt chửng các loài cá ở gần đó, đến ngay cả những con cá dài đến mấy trượng cũng bị cột nước cuốn lên đám mây đen.

Lúc này, con rắn kỳ lạ men theo cột nước uốn lượn trườn lên. Thân hình to lớn của nó dưới sự xoay chuyển của cột nước không hề tỏ ra nặng nề chút nào, chỉ trong chốc lát đã trườn lên được ba trăm trượng.

Trên trời, mây đen cuồn cuộn, cuồng phong thét gào, những tia chớp dày đặc nối nhau loé sáng, chiếu rọi lên trên cột nước đó, chỉ thấy đôi mắt con rắn kỳ lạ có chút kỳ dị, hơi híp mắt lại, chỉ hé mở một khe nhỏ, lộ ra quang mang màu xanh lục. Con rắn này thân hình to lớn, lúc này đã trườn lên được năm trăm trượng, nhưng vẫn không thấy đuôi của nó, thật không biết rốt cuộc nó dài thế nào.

Đám mây đen cách mặt biển khoảng nghìn trượng, cột nước càng lên cao càng to, đặc biệt là ở chỗ tiếp giáp với đám mây đen, đường kính cũng phải hơn hai trăm trượng.

Một cột nước như thế này, sự khối lượng nước biển chứa đựng trong đó nặng đến thế nào khó mà tưởng tượng được, đám mây đen làm thế nào có thể hút nó lên được, làm thế nào thúc đẩy nó di chuyển và xoay vòng với tốc độ cao như thế? Điều này khiến cho người ta không thể tưởng tượng, nhưng rất nhanh sau đó, đáp án liền được sáng tỏ.

Giữa không trung, con rắn tiếp tục ẩn núp, khi trườn lên đến độ cao bảy trăm trượng, đám mây đen dường như phát giác ra điều gì, cả cột nước bỗng nhiên chấn động, hất đầu con rắn ra. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Thế là, con rắn không ẩn núp nữa, tốc độ trườn lên tăng nhanh gấp đôi, xông thẳng lên đám mây đen. Một tiếng kêu to xuyên thấu trời mây, chỉ thấy mây đen đột nhiên tản ra, hoá thành một con đại bàng to lớn phủ kín phương viên hơn vài chục dặm, hai móng vuốt sắc bén vung vẫy trên không, phát ra những làn đao ánh sáng đen kịt, chém thẳng về phía con rắn.

Kêu lên quái dị, con rắn lắc lư giữa không trung, thân hình to lớn như một dải lụa uốn lượn vòng quanh đại bàng, khéo léo tránh được đòn tấn công của đối phương.

Nghiêng mình, đại bàng bay lên mây, tránh được một đòn của rắn, sau đó lập tức há chiếc mỏ cứng như sắt ra, một luồng lửa ánh sáng đen ngòm từ trên trời lao xuống, bắn thẳng lên mặt biển. Luồng lửa ánh sáng này có đường kính hơn trăm trượng, khí thế cực kỳ kinh người, nếu bắn trúng con rắn chắc chắn có thể tiêu diệt được nó.

Nhưng luồng lửa ánh sáng này chưa kịp đụng mặt nước đã bị một cột sáng xanh lục từ dưới phóng lên chặn lại, màu sắc của hai luồng ánh sáng không giống nhau, giằng co giữa không trung được một lúc thì tự hoá thành hoa lửa đầy trời, trông tuyệt đẹp trong cơn mưa giông.

Đại bàng gầm lên một tiếng giận dữ, chỉ thấy nó lao xuống mang theo uy thế kinh thiên, chớp mắt đã xuống đến mặt biển, trực chỉ mục tiêu dưới mặt nước.

Cảm nhận được khí thế hung mãnh của đại bàng, một con quái vật khổng lồ chớp mắt đã nổi lên trên mặt nước, chỉ thấy trong phạm vi trăm dặm, hàng ngàn hàng vạn cột thịt co duỗi không ngừng giống như vô số những con rắn to lớn, tất cả đều mọc ra từ thân của quái vật khổng lồ, thực sự chúng không phải là rắn thật, mà là một loại xúc tu.

Ngay hướng lao xuống của đại bàng là một hang động to lớn đỏ lòm, bên trong lấp loé ánh máu, khi đại bàng bay tới gần, bên trong đó liền bắn ra ngàn vạn làn sáng như máu, hoá thành những xúc tu mềm mại, trói chặt đại bàng giữa không trung cách mặt biển khoảng hai trăm trượng.

Cực lực giãy giụa, đại bàng gào thét giận dữ, những làn sáng đen kịt bắn ra từ trong miệng, từ hai móng vuốt, từ cánh, từ đuôi của đại bàng, liên tục không ngừng tiến hành tấn công đòn cuối cùng. Trên mặt nước, ngàn vạn xúc tu cuốn đến con đại bàng, chỉ trong chốc lát, con đại bàng kêu lên một tiếng bi thảm, bị kéo mạnh vào trong động máu đó, trở thành bữa tối cho con quái vật.

Trên trời, mây đen tan biến, mưa gió nhanh chóng giảm đi, cuồng phong gào thét cũng nhanh chóng thổi đi xa. Chỉ chốc lát, trên mặt biển trở nên trong xanh sáng sủa, hiện lên một khung cảnh mênh mông vô bờ.

Con quái vật đến nhanh, đi cũng đột ngột. Khi gió biển thổi tới thì tất cả dường như chưa từng xảy ra. Nhưng chẳng ai có thể ngờ, trước đó không lâu, nơi đây từng có hai con dị thú khổng lồ, đã từng kết thúc một màn chiến đấu sinh tử kinh người.

Trên mặt biển, bọt sóng bắn tung toé, từng cơn sóng biển nhấp nhô nối tiếp nhau, không ngừng tiến mãi về phía trước. Lúc này, một con cá bỗng nhiên ngoi lên khỏi mặt nước, sau khi quan sát xung quanh xong, con cá đó lặn xuống, rồi không lâu sau lại xuất hiện, lúc này, bên cạnh có thêm mấy đồng bọn.

- Thật khó tin, vừa rồi nếu chúng ta không cẩn thận sẽ sớm chết trong bụng "Cự Linh thiên thú" rồi, trở thành bữa ăn tối cho nó.

- Đúng thế, ngươi xem con Hắc Huyền đại bàng đó mà cũng bị mắc bẫy, chết oan uổng, huống chi là chúng ta.

Kinh hồn chưa kịp định thần, hai con cá cất giọng cảm thán bằng tiếng người.

- Đủ rồi, lúc này là lúc nào mà còn lèo nhèo nữa, không lo mà đi nhanh thì chúng ta chết chắc trong Ma Quỷ hải vực này đấy.

Ngữ khí có chút sắc bén, nhưng âm thanh lại trong trẻo dễ nghe, rõ ràng đây là nữ rồi. Quả nhiên, lời vừa dứt liền thấy bóng người loé hiện lên, một hình bóng màu xanh lục bay vọt lên không trung, hướng thẳng lên mây.

Trên mặt biển, năm bóng người mau chóng đuổi theo, chỉ trong chốc lát cũng bay thẳng vào trong mây, bám sát theo sau người nữ. Nhìn kỹ lại, cô gái dẫn đầu khoảng chừng mười tám, mười chín tuổi, người mặc áo xanh lục, thân hình thon thả, gương mặt tuyệt đẹp lúc này đang hiện lên vẻ lo lắng bất an.

Phía sau thiếu nữ, trong năm người đàn ông có hai người mặc áo xanh tuổi khoảng ngoài ba mươi, mỏ nhọn răng hô, tướng mạo xấu xí. Còn lại ba người, trong đó có một người khoảng hai sáu, hai bảy tuổi, toàn thân mặc đồ đỏ vô cùng chói mắt, tay cầm một cây phi xoa, tướng mạo cũng tàm tạm. Hai bên là hai người trung niên mặc áo xanh lam, tướng mạo giống nhau như đúc, co đầu rụt cổ, mặt mày như đưa đám, đôi mắt toát ra ánh lạnh toát, hiển nhiên thực lực bất phàm.

Đuổi kịp thiếu nữ, người đàn ông áo đỏ kêu gọi:

- Doanh muội, không cần lo lắng, bọn chúng tuyệt đối không ngờ được chúng ta rời đi từ Ma Quỷ hải vực hung hiểm nhất.

Thiếu nữa trầm sắc mặt, lo lắng nói:

- Hồng Tinh, huynh đừng cho rằng bọn chúng quá đơn giản. Lần này, Đông Hải và Bắc Hải đồng thời bị thất thủ, chứng tỏ bọn chúng đã có âm mưu từ trước, chúng ta không thể không tăng cường đề phòng.

Hồng Tinh thở dài đáp:

- Đúng vậy, chuyện bất ngờ tới quá nhanh, nhanh đến nỗi huynh bây giờ cũng còn chưa tin được, phảng phất như đang nằm mộng. Tại sao...

- Đừng nói chuyện nữa, mọi người thu lại khí tức, lập tức phải đi xuyên qua bầu trời Đông Hải. Đây là bước quan trọng nhất, chỉ cần chúng ta qua được nơi đây thì có thể thuận lợi tiến vào nhân gian.

Ngắt lời Hồng Tinh, thiếu nữ vừa nhẹ giọng nhắc nhở vừa thu lại khí tức toàn thân, chìm vào trạng thái đề phòng cao độ.

Phi thân trong mây, sáu người bay cách mặt biển không dưới hai ngàn trượng, ở độ cao này thì mắt thường không thể nhìn thấy, cho nên khí tức chính là sơ hở duy nhất.

Trên mặt biển, từng con sóng lớn cuồn cuộn, giữa các con sóng lớn với khoảng cách nhất định này có các sinh vật biển to lớn bồng bềnh trên mặt nước, hình dáng muôn hình muôn vẻ, hết sức kỳ lạ, phân bố trên khắp mặt biển mênh mông.

Đông Hải, mênh mông vô bờ, sáu người đang bay trong mây tuy với tốc độ ngày càng nhanh nhưng bay một lúc lâu cũng chỉ mới bay được một nửa, điều này khiến họ cảm thấy nặng nề trong lòng. Đằng xa, những dãy núi nhấp nhô hiện ra, đất liền không còn xa nữa, chỉ cần bay qua quãng đường cuối cùng này thì sáu người có thể tiến vào nhân gian.

Vì thế, họ có vẻ đặc biệt cẩn thận, cố hết sức thu lại khí tức để tránh bị các đồng loại trên mặt biển phát hiện. Nhưng sự đời khó lường, ngay lúc sáu người sắp sửa bay ra khỏi khoảng trời của Hải vực thì bỗng nhiên một trận cuồng phong ập đến, lập tức đánh tan sáu người khiến họ phải bay tách nhau ra.

Trong tình huống bất ngờ này, một người đàn ông áo xanh bất giác lên tiếng hô hoán:

- Công chúa, các vị đâu rồi?

Âm thanh không lớn, nhưng khí tức của hắn liền phát tán mạnh mẽ, giúp cho năm người còn lại lập tức cảm nhận được và bay đến chỗ hắn.

- Đi nhanh, khí tức của chúng ta đã bị bại lộ, bọn chúng sẽ nhanh chóng đuổi theo.

Có chút bực tức, thiếu nữ áo xanh lục trừng mắt nhìn người đàn ông vừa mới mở miệng, rồi sau đó đột ngột gia tăng tu vi, hóa thân thành một con rồng bay màu xanh lục, hướng thẳng về ngọn núi xa xa.

Ngay sau thiếu nữ, Hồng Tinh vội đuổi theo, hắn cũng mau chóng hóa thân thành một con rồng lửa, cùng với con rồng xanh lục một trước một sau bay xuyên qua mây trời. Phía sau, bốn bóng người hai xanh, hai lam bám theo sát gót, họ bay đến đâu là nơi ấy giống như một dãi màu bồng bềnh trong mây.

- Bọn chúng ở trên trời, mau thông báo cho thiếu chủ, chúng ta đuổi theo.

Trên mặt biển, một con cá mập bay lao vút lên không, nhanh chóng hoá thành một người đàn ông mỏ nhọn, dẫn theo bảy cao thủ Hải tộc tức tốc đuổi theo sáu người đang bay trên trời. Dưới biển, hai con cá to tung người lên khỏi mặt nước, lượn mấy vòng trên không trung rồi rơi trở xuống mặt nước, lặn xuống biển sâu.

- Không xong rồi, bọn chúng đuổi đến rồi, ta đi ngăn cản bọn chúng, các người đi trước đi.

Trên mây, người đàn ông áo xanh làm lộ khí tức khi nãy vừa lên tiếng nhắc nhở mọi người vừa quay người bay trở lại.

- Mục Thanh, ông không được lỗ mãng, trách nhiệm của chúng ta là bảo vệ công chúa, lúc này ra tay vẫn còn quá sớm, đi nhanh.

Người đàn ông áo xanh còn lại vội nắm chặt lấy hắn, lên tiếng quát mắng.

Mục Thanh chần chừ một lúc, cười khổ nói:

- Mục Hoa, ta đã liên luỵ đến mọi người, ta...

- Nếu ông biết mình đã liên lụy đến mọi người thì không nên tái phạm nữa vào lúc này, để tránh cho mọi người vì ông mà bị lâm vào nguy hiểm.

Buông tay, Mục Hoa hối thúc Mục Thanh tăng nhanh tốc độ, hai người mau chóng bắt kịp bốn người bay phía trước.

Dãy núi mờ nhạt lúc nãy giờ trở nên rõ ràng hơn, chỉ trong một chốc nữa sáu người đã có thể rời khỏi biển tiến vào nhân gian. Đến lúc đó, bọn họ thoát khỏi vùng trời của Hải vực, tuy có nguy hiểm nhưng an toàn hơn so với ở Hải vực.

Trên không, người đàn ông mỏ nhọn dẫn theo bảy cao thủ Hải tộc cố sức đuổi theo, ngay lúc rời khỏi vùng trời của Hải Vực đã rút ngắn khoảng cách của hai bên lại còn khoảng chừng ba dặm, khoảng cách thế này cực kỳ nguy hiểm.

Kẻ trước người sau, kẻ trốn chạy, người đổi bắt. Song phương gào thét bay vút đi trong không trung, phát ra những tiếng kêu chói tai, lưu lại những dãy màu sặc sỡ. Cảm thấy nguy hiểm, thiếu nữ hoá rồng lập tức biến trở lại hình người, ánh mắt nhìn chăm chú về phía trước, trầm giọng nói:

- Mọi người tiếp tục bay tới, dẫn dụ bọn chúng tới nơi thích hợp rồi thu thập chúng.

Hồng Tinh cũng khôi phục lại hình người, không hiểu hỏi:

- Doanh muội, bằng vào thực lực của chúng ta muốn thu thập bọn chúng rất dễ dàng, tại sao bây giờ không động thủ, sớm cắt đứt hậu hoạn.