Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 294: Các Triển Kỳ Uy




Theo nhận định của Huyền Âm chân nhân, quy luật của trận pháp này đích thực là do huyễn hoặc mà ra, chủ yếu làm mờ mắt gây rối loạn tâm lý để lợi dụng ra tay tiêu diệt đối phương. Cùng lúc đó, quái lực phát sinh xung quanh làm cho đối phương không thể đề tụ công lực chống đỡ, cứ thế mà cầm cự cho đến khi chân nguyên đối phương hao tận.

Sau khi hiểu được sơ bộ tình hình, Huyền Âm chân nhân quyết định trước tiên sẽ phá giải huyễn thuật, sau đó mới liều chết tấn công để thoát ra. Nghĩ vậy, Huyền Âm chân nhân liền đề tụ chân nguyên toàn thân, song thủ chập lại trước ngực bắt quyết, miệng lẩm nhẩm đọc khẩu quyết thi triển Âm Dương pháp nhãn:

- Âm dương ngũ hành, càn khôn bát quái, khai ngã thiên nhãn, vạn vật hiển hóa!

Lão niệm xong liền thi triển Đạo gia thiên nhãn, chỉ thấy một đạo thanh sắc quang mang từ song mi phát ra bắn vào bảo kiếm trong tay. Tức thời thân kiếm cũng phát xuất một đạo thanh sắc quang mang làm chúng nhân trong huyễn cảnh đều kinh hoảng, nhanh chóng di động thân thể tụ lại cùng nhau.

Đứng trước Huyền Âm chân nhân, Diệp Tâm Nghi cất tiếng hỏi:

- Chẳng hay chân nhân có kiến giải gì về phương pháp phá trận này không?

Huyền Âm chân nhân chậm rãi trả lời:

- Bây giờ huyễn thuật đã bị phá giải. Chúng ta chỉ cần tập trung toàn bộ nhân lực tấn công vào một hướng, liều chết xuất thủ mở một đường máu, may ra có thể thoát ra ngoài. Chỉ bất quá bây giờ mọi người đều bị thương khá nặng, không biết còn có thể duy trì được bao lâu.

Diệp Tâm Nghi đưa mắt nhìn quanh, thoáng thấy Hứa Khiết, Lý Hoành Phi hai người đều đang bị trọng thuơng, Càn Nguyên chân nhân và Ngọc Vô Song trên thân cũng có một vài vết thương, tình hình này thật sự không thể ở lại.

Nhìn về phía Phong Lôi chân quân và Thái Phượng tiên tử, Diệp Tâm Nghi mở lời:

- Tình huống hiện tại quả thực cửu tử nhất sinh, phiền nhị vị tiền bối mở đường, chúng ta cần phải đột phá ra ngoài càng sớm càng tốt, kéo dài càng lâu càng bất lợi. Bây giờ những người đã thụ thương sẽ ở phía sau, chúng ta lập tức hành động.

Phong Lôi chân quân và Thái Phượng tiên tử nhìn nhau gật đầu đồng ý, hai người bắt quyết thi triển công lực tạo thành một kết giới hình tròn cùng tiến về phía trước. Đám người phía sau Diệp Tâm Nghi đều phát xuất chân khí, mọi người khí mạch tương liên tạo thành một thể thống nhất bám sát theo sau, rất nhanh đã đột phá được Thiên Tinh Đoạt Hồn trận, xuất hiện trong thông đạo.

Cùng lúc, Tà Tâm Thư Sinh, Hồng Vân Thái Tử, Huyết Y Bá Vương, ma thần Viêm Huyết và Toàn Phong Phủ, năm người cũng đã thảo luận và quyết định đột phá kết giới huyễn thuật, bắt đầu thôi động chân nguyên cường hoành phá giải, thuận lợi thoát khỏi trận pháp cổ quái, năm bóng người nhanh như thiểm điện phi ra bên ngoài.

Ra khỏi thạch bảo, Diệp Tâm Nghi dẫn đầu thập vị cao thủ đón Thất Huyền chân nhân và Hạo Vân cư sĩ hai người lại hỏi:

- Mọi người không việc gì chứ? Còn mấy người kia, bọn họ có phải đi truy sát Hắc Sát Hổ Vương không?

Thất Huyền chân nhân đáp lại:

- Mọi người không sao là tốt rồi. Kiếm minh chủ và Pháp Quả đại sư, Chiến Tâm tôn giả, Kim Cương Thánh Phật tiến nhập Thiên Yêu Diệt Thần đại trận truy sát Hắc Sát Hổ Vương. Nhưng Pháp Tế đại sư cùng Tam Tuyệt Bút đã thiệt mạng trong tay Hắc Sát Hổ Vương.

Chúng nhân nghe tin đồng loạt biến sắc, ánh mắt xuất lộ vẻ đau thương.

Diệp Tâm Nghi cảm thán:

- Hy sinh vì đạo vốn là việc không thể tránh khỏi, chuyện quá khứ mọi người đừng để trong lòng, chúng ta cần phải phấn chấn tinh thần, dùng hành động để báo thù cho bọn họ, như vậy cái chết của họ mới không bị lãng phí. Bây giờ trước mắt những người bị thương cần phải vận công liệu thương ngay, còn lại toàn bộ sẽ tiến nhập Thiên Yêu Diệt Thần đại trận cùng ta, quyết tiêu diệt Hắc Sát Hổ Vương và đồng đảng để diệt trừ hậu hoạn.

Ngoại trừ Hứa Khiết và Lý Hoành Phi ở lại, còn lại toàn bộ cao thủ đều đi cùng Diệp Tâm Nghi tiêu diệt Hắc Sát Hổ Vương, báo thù cho những người đã mất. Nhóm của Hạo Vân cư sĩ từ sáu người giờ biến thành tám người, trọng trách phòng ngự được giao lại cho Đan Thanh Kiếm Hiệp và Pháp Tướng đại sư.

Đã kinh qua hai trận đột kích Thiên Yêu Diệt Thần đại trận vào đêm trước và buổi sáng, Diệp Tâm Nghi và các cao thủ đều đã biết sự lợi hại của trận pháp này. Tuy nhiên, không còn cách nào khác, họ vẫn phải trực tiếp phi thân tiến vào. Nhưng lần này so với hai lần trước lại có sự bất đồng, vừa nhập trận mọi người đều có cảm giác bốn phía yêu khí xung thiên, vô số yêu thú hung tàn thoáng hiện khắp nơi, khí thế so với lần tiến nhập trước cường thịnh hơn ba lần có dư. Vừa thấy tình thế bất ổn, Diệp Tâm Nghi tận lực thi triển chân khí phòng ngự, toàn thân chấn động trước sự biến đổi ghê gớm của trận pháp.

Cảm giác được trận pháp có thay đổi, Huyền Âm chân nhân lên tiếng:

- Các vị cẩn thận, trận pháp này tựa hồ đã bị yêu nhân thao túng, so với trước đây thực đã thay đổi rất lớn, hung hiểm hơn gấp ba lần, chúng ta phải chú tâm đề phòng.

Càn Nguyên chân nhân đáp lời:

- Sư đệ, theo lời đệ nói, khi sáng chúng ta tiến vào đây, đích thị trận pháp này tự phát động mà uy lực đã điên đảo chúng nhân như vậy. Hiện giờ lại còn có yêu nhân thao túng, vô luận là năng lực phòng ngự hay tấn công đều gia tăng cực đại, đối với chúng ta chẳng phải cực kỳ bất lợi sao?!

Huyền Âm chân nhân thần sắc lộ vẻ băn khoăn:

- Đích xác như vậy. Thử hỏi trận pháp này vốn được xưng Thiên Yêu Diệt Thần đại trận, uy lực tất kinh thiên động địa, có thể hủy tiên diệt thần. Chúng ta đột nhiên tiến vào phải vạn phần lưu tâm, vốn dĩ hiện tại có quá nhiều dị biến không thể đoán trước được, mọi người nên nhất nhất cẩn thận thì hơn.

Diệp Tâm Nghi nghe xong liền quay lại nói:

- Dù sao chúng ta cũng đã vào đây rồi, có nói nhiều cũng không ích gì, hối hận cũng đã muộn, mọi người đồng tâm nhất ý cùng nhau nhanh chóng tìm ra dấu tích bọn họ, khi có biến sẽ thương nghị hành động.

Bàn xong, chín người cùng chuyển thủ thành công, tiến lên như triều dâng nhanh chóng giành lại thế chủ động.

Phong Lôi chân quân và Thái Phượng tiên tử cùng mở đường phía trước, một thi triển Phong lôi chân quyết, một thi triển kiếm quyết thần kỳ, hai bên hỗ trợ lẫn nhau hết sức cẩn mật và hợp ý, chỉ thấy kiếm khí bay lượn cùng với thiểm điện chớp lóa. Lôi điện vốn dĩ là sức mạnh cường kình của thiên địa, cùng với kiếm khí đầy trời hợp thành một cơn lốc kiếm khí rạch ngang đám yêu thú, tiêu diệt vô số. Chiếm được ưu thế, chúng nhân lập tức gia tăng tốc độ tiến công, trước tiến sau đoạn hậu. Bỗng từ phía sau, yêu thú tứ phương ùn ùn tập hợp đánh tới, thoáng chốc đã không còn thấy lối vào, lối ra hoàn toàn bị bịt kín, chỉ còn một con đường đánh thẳng về phía trước .

Lại nói về bên Kiếm Vô Trần bốn người, sau khi tiến nhập Thiên Yêu Diệt Thần đại trận đồng thời bị yêu thú tiến công liên tục, cũng trong lúc này phát hiện ra hành tung Hắc Sát Hổ Vương và Hàn Ưng, lập tức hóa thành một đạo hào quang cấp tốc truy theo. Bị phát hiện, Hắc Sát Hổ Vương đột ngột hiện thân, bao quanh là tám Yêu vực cao thủ đồng loạt xuất hiện, nhãn thần âm sâm hiện ra trước chúng nhân.

Cười lạnh một tiếng, Hắc Sát Hổ Vương nói:

- Chào mừng trở lại, ngày này năm sau chính là ngày giỗ đầu của các ngươi, ta sẽ chính tay phân thây bọn ngươi thành ngàn mảnh, vĩnh viễn không thể siêu sinh.

Kiếm Vô Trần cảnh giác liếc nhìn tứ phía xung quanh, lạnh lùng trả lời:

- Đừng vội ngạo mạn, cuộc chiến vẫn chưa bắt đầu, chưa biết ai sống ai chết. Hiện giờ ngươi còn có thể cuồng ngạo, nhưng không được lâu nữa đâu.

Hắc Sát Hổ Vương thoạt nghe liền trả lời bằng một tràng cuồng tiếu:

- Ngạo mạn? Đây vốn dĩ là địa bàn của ta, tự nhiên ta có quyền, ngươi quản được sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức uy lực đích thực của Thiên Yêu Diệt Thần đại trận, đến lúc đó xem các người sẽ khóc như thế nào. Hàn Ưng, hãy khai trận đi, cho chúng nếm sự lợi hại của chúng ta.

Hàn Ưng dạ một tiếng, trong miệng phát ra một âm thanh nhỏ, lập tức Yêu vực bát đại cao thủ thân ảnh mờ đi, đồng thời yêu khí trong trận pháp lập tức biến động, chỉ thoáng chốc vụt xông lên đầy trời, uy lực thật khó lường.

Kiếm Vô Trần hét lớn, tay cầm Thiên Linh thần kiếm vụt thẳng lên không, kiếm quang liên tục tỏa ra, từ thân kiếm ngũ sắc thần long được thôi động xuất hiện bao lấy Kiếm Vô Trần, kiếm khí bắn ra tứ phía chống lại vô số yêu thú xung quanh, cuộc chiến đã bắt đầu triển khai. Kiếm Vô Trần phóng thân thẳng đến Hắc Sát Hổ Vương, song thủ chập lại, trong chưởng tâm thấp thoáng hiện tử sắc quang mang, Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp điên cuồng tỏa ra khí thôn phệ, hình thành một lực lượng mạnh mẽ bao vây lấy Hắc Sát Hổ Vương.

Ở phía khác của trận tuyến, Chiến Tâm tôn giả cùng Pháp Quả đại sư toàn lực ứng phó yêu thú, chỉ có Kim Cương Thánh Phật xuất hiện phía trên Hắc Sát Hổ Vương, lặng lẽ thi triển Vạn Phật tông vô thượng pháp quyết Tâm Thiện Bất Diệt, kim quang tỏa ra như một đám mây phủ ngay xuống đỉnh đầu của Hắc Sát Hổ Vương, khí tức thần thánh nhanh chóng nuốt lấy yêu khí của Hắc Sát Hổ Vương.

Hắc Sát Hổ Vương cười lạnh một tiếng, trải qua bao trận chiến bản lĩnh trận mạc vốn không vừa, không hề hoang mang, hai tay phân chia phát ra hai đạo kình lực một đánh vào Kiếm Vô Trần, một chống trả Kim Cương Thánh Phật. Tiếp theo, Hắc Sát Hổ Vương dùng yêu thú bản năng huyễn hóa chi thuật, nhất thời thân thể huyễn hóa thành mười hai đạo nhân ảnh bắt đầu tấn công hai người. Do trận chiến lần này quan hệ đến sinh tử tồn vong, Hắc Sát Hổ Vương không thể giấu giếm thực lực nữa mà phải toàn lực xuất kích, vừa đánh vừa tra xét nhược điểm của đối phương, quyết tâm đem kẻ địch vào đất chết.

Kiếm Vô Trần nhanh chóng lùi lại một trượng, thân thể cấp tốc quay nhanh một vòng hóa thành một đạo cuồng phong hướng thẳng vào Hắc Sát Hổ Vương, uy lực phát ra làm không khí xung quanh mười trượng như đông lại, khí thế phá thiên khó mà chống nổi. Cùng lúc, Kim Cương Thánh Phật toàn thân kim quang lấp lánh, vô số phật chú tán phát quanh thân hình thành chín chín tám mươi mốt bức tượng, phân bố tạo thành Kim Cương Hàng Ma đại trận, toàn lực phối hợp cùng Kiếm Vô Trần tấn công Hắc Sát Hổ Vương.

Cảm giác được quyết tâm của hai đối thủ, Hắc Sát Hổ Vương thoáng nộ gầm lên một tiếng, mười hai đạo thân ảnh lập tức biến động, sáu đạo xuất hóa biến thành hắc hổ ngang dọc chiếm cả nửa vùng trời, cùng sáu thân ảnh còn lại hợp lại tạo thành nhân hổ hợp thể phát động tiến công. Sáu tổ hợp cùng lúc phát động công kích, ba tổ chống lại Kiếm Vô Trần, ba tổ tấn công Kim Cương Thánh Phật, mỗi bên lại chia ra ba mũi tấn công theo hình tam giác hợp thành một đạo hắc sát quang trụ đánh vào địch nhân.

Giữa tầng không, bốn cỗ lực lượng hùng hậu tiếp lấy nhau, cuối cùng phát ra một tiếng nổ vang, đồng thời sản sinh một chấn lực vô cùng bạo liệt mang âm tức hủy diệt điên cuồng tỏa ra xung quanh. Chỉ thấy ánh sáng chói mắt, một đạo kình lôi phát ra làm rung động cả trận pháp bao quanh, vô số yêu thú đang ở gần đó lập tức tan biến thành mây khói.

Quang ảnh như sóng nước cuộn trào, huyễn ảnh mờ mịt, một lát sau khi bụi đất đã dịu xuống, Hắc Sát Hổ Vương hiện ra với vẻ mặt âm trầm giận dữ nhìn lại, còn Kiếm Vô Trần và Kim Cương Thánh Phật sắc mặt hơi tái, hiển nhiên sau một kích hai người hợp lực vẫn không thể chiếm được thế thượng phong.

Gần đấy Chiến Tâm tôn giả và Pháp Quả đại sư lại bị hãm vào tình huống nguy hiểm, tuy một thân tu luyện cao thâm nhưng đang phải kịch chiến vô cùng vất vả với lũ yêu thú đang tiến lên hết lớp này tới lớp khác, xem ra khó có thể duy trì được lâu, nhãn thần đã bắt đầu lộ vẻ mệt mỏi. Cảm nhận được nguy hiểm đang uy hiếp, Chiến Tâm tôn giả hét lớn, tay cầm trường kiếm múa nhanh, một đạo bạch quang xuất ra, nhanh chóng đánh bật yêu thú tạo thành một khoảng trống.

Vừa tấn công, Chiến Tâm tôn giả vừa trầm giọng đọc:

- Kiếm hóa vạn thiên, trực thượng cửu thiên, ngạo thế lăng vân, thần kiếm phi tiên! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dứt lời trường kiếm trong tay quang hoa đại thịnh, biến hóa thành trăm nghìn thanh kiếm, cả không gian kiếm ảnh phân bố dày đặc, vô số quang sắc kiếm mang tung hoành khắp nơi tráng lệ vô bì, vô số yêu thú xung quanh không kịp tránh né liền bị kiếm khí thôn phệ.

Nhất kiếm trảm xuất, vạn kiếm hô ứng, Tiên Kiếm môn vô thượng kiếm quyết Phi Tiên quyết quả thật danh bất hư truyền, không hổ danh là tuyệt học bí truyền của Thần châu đệ nhất phái. Ở giữa từng không, số lượng yêu thú giảm đi nhanh chóng, chỉ nghe thấy tiếng la thét thảm thiết của lũ yêu thú đang bị truy sát, thoáng chốc hầu như toàn bộ yêu thú đã bị tiêu diệt.

Nhìn thấy diễn biến Pháp Quả đại sư cảm thấy tự thẹn về tu luyện của mình, chỉ hận không giúp gì được, nhưng Hàn Ưng ẩn thân trong trận pháp lại cảm thấy chấn động, thân thể đột nhiên xuất hiện thi triển kiếm quyết tấn công Chiến Tâm tôn giả.