Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 285: Tùy Bại Vưu Vinh




Văn Bất Danh tán thưởng:

- Không tệ! Nhờ nha đầu thay ngươi tiếp chưởng quả là diệu kế.

Nhưng ngươi không chạy trốn được lần nữa đâu! Nhìn hai người, Lục Vân khẽ kêu khổ:

- Tùy các huynh, các huynh thích nói thế nào thì nói. Chỉ duy điểm này ta phải nhắc cả hai người, đừng nói ta có quan hệ mật thiết với Trừ Ma liên minh, tránh Kiếm Vô Trần viện cớ kiếm chuyện. Nha đầu tương ngộ với ta hôm nay được một vị cao tăng truyền thụ Tàn Thần quyết, sau đó tự lĩnh ngộ những ký tự huyền bí trên nó làm cho Tàn Thần giương oai, sau này thì không còn gì phải lo nữa. Do đó ta cố tình để nha đầu nhân cơ hội này trổ tài xem hiệu quả thế nào. Tốt! Đã đến hồi hấp dẫn rồi, cứ nhìn cho kỹ đi!

Văn Bất Danh và Quy Vô đạo trưởng nghe vậy, tuy không biết Tàn Thần quyết là gì, nhưng thấy Lục Vân rất mực sùng kính, trong lòng cũng vui mừng, vội vàng nhìn lên. Lần này Trần Ngọc Loan dựa vào pháp quyết Bích Ba Yên Hà thần kỳ của mình, thân pháp xảo tuyệt thiên hạ phối hợp với tiếng tiêu tuyệt diệu, tại không trung hình thành đóa kỳ hoa cực lớn, đánh bật hoàn toàn luồng băng phong lạnh lẽo của Cửu Âm Thánh Mẫu ra xa.

Thấy vậy, Cửu Âm Thánh Mẫu tuyệt không nổi giận mà trên mặt lại nở một nụ cười hiếm hoi. Mặt khác đề tăng công lực ép lên thân thể Trần Ngọc Loan, trực tiếp đánh vào đầu nàng cho tới khi sắc mặt Trần Ngọc Loan lộ vẻ kiệt sức thì đột nhiên thu hồi sự tấn công.

Nở nụ cười nhìn nàng, Cửu Âm Thánh Mẫu nói:

- Nha đầu, ba chiêu này coi như ngươi miễn cưỡng đỡ được, hai chiêu còn lại ta sẽ không lưu tình đâu. Chiêu thứ tư ta sẽ thi triển đến bảy tầng công lực, ngươi phải hết sức cẩn thận đấy.

Trần Ngọc Loan thở gấp, mặt trắng bệch tiếp lời:

- Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình, lần này tiểu nữ nhất định tận lực bồi tiếp. Xuất chiêu!

Nói xong toàn thân thả lỏng, hai chân xếp bằng, ngọc tiêu để trước thân, cơ thể nhanh chóng hội tụ chân nguyên. Chỉ thấy thanh quang tầng tầng lớp lớp bao bọc cơ thể, bên trong ẩn hiện những tia kim quang li ti, khí thế dũng mãnh như đao kiếm nhắm vào Cửu Âm Thánh Mẫu phát tới.

Cảm thấy sự quyết tâm của nàng, Cửu Âm Thánh Mẫu nói:

- Nha đầu khá lắm, dù có thua cũng rất đáng khen. Cẩn thận! Băng ngưng thành lệ, vạn vật bi thương, thử hỏi vũ trụ bao la mấy ai mà không khóc.

Dứt lời Cửu Âm Thánh Mẫu toàn thân bạch quang lóe sáng, vô số hàn khí trong không trung ngưng tụ thành băng tự động bao quanh thân thể. Song thủ bắt pháp quyết, lan hoa chỉ thành muôn ngàn chỉ ảnh vô cùng ảo diệu, bên ngoài cơ thể các mảnh băng đồng loạt phóng ra tạo nên những chuỗi âm thanh sát phạt, đồng thời cuồng phong bạo vũ dày đặc trong phạm vi cả trăm trượng.

Trần Ngọc Loan sắc mặt trầm trọng, lập tức phân bổ ba mươi ba tầng chân khí hộ thể, phía trước ngọc tiêu không ngừng chuyển động, một luồng cuồng phong lục sắc xuất hiện giữa hai tay phát ra khí thế cực kỳ bá đạo. Đột nhiên thân thể chấn động, Trần Ngọc Loan biến sắc, không ngờ ba mươi ba tầng chân khí hộ thể chỉ trong chớp mắt đã bị chấn tan. Chưa hết kình lực từ Cửu Âm Thánh Mẫu lại kích trúng luồng cuồng phong lục sắc của Trần Ngọc Loan, khiến cho khí huyết bản thân nàng chấn động dữ dội.

Đối mặt nguy cấp, Trần Ngọc Loan thét lên một tiếng, cuồng phong lục sắc giữa hai tay đột nhiên bạo phát mãnh liệt, thân thể hoàn toàn bay lên

không, tay phải nắm chặt ngọc tiêu, một lần nữa dùng thay kiếm, thi triển pháp quyết Tâm Kiếm Vô Ngân bức Cửu Âm Thánh Mẫu thối lui. Trong lúc phản công, Trần Ngọc Loan phát hiện ra rằng cứ mỗi bước tiến thì phản lực tạo ra lại càng mạnh mẽ, toàn thân như bị kéo căng ra, khí huyết bên trong cơ hồ đảo lộn lên ết, thật là khó chịu đến mức không bút nào kể xiết.

Tuy nhiên vào thời khắc này, thâm tâm Trần Ngọc Loan minh bạch một điều rằng bản thân quyết không được lùi bước, vì thế đành nghiến răng lợi dụng sự bá đạo của Tâm Kiếm Vô Ngân công kích đối phương. Khi tiếp cận Cửu Âm Thánh Mẫu còn cách mười bước, nàng đột nhiên hét một tiếng, giữa hai lòng bàn tay tử kim quang hoa chuyển động, đồng thời một cái chuông nhỏ màu tím cực kỳ ngụy dị bay ra xuất hiện trước mặt Trần Ngọc Loan. Ngay lập tức luồng âm thanh từ chuông tử sắc phát xuất ra làm chấn động trời đất, âm thanh khủng khiếp đó khiến cho lớp băng bao phủ toàn thân rơi vỡ tức thì.

Lúc này ở phía dưới ba người Lục Vân chấn động và kinh ngạc trước uy lực của chiếc chuông tím. Phần Cửu Âm Thánh Mẫu lạnh lùng hét một tiếng, toàn thân lại bạo phát luồng băng mang chi khí, cách đối thủ ba trượng hình thành một đạo băng tuyết kết giới, đột nhiên đánh bật Trần Ngọc Loan buộc nàng phải khẩn cấp lùi lại.

Nhìn sắc mặt tái đi của đối thủ, Cửu Âm Thánh Mẫu quát nói:

- Nha đầu, ngươi thật đã làm bậc tiền bối như ta phải giật mình. Không ngờ ngươi mang trong người thần khí chí cường Thiên Hậu linh, đúng là phúc khí sâu dày, được ông trời sủng ái. Xem ra một chiêu cuối cùng này ta phải cẩn thận rồi.

Trần Ngọc Loan thân thể bị đè xuống, cười khổ:

- Tiền bối hà tất chê cười, có lẽ tiểu nữ không gánh được chiêu thứ năm của người đâu.

Cửu Âm Thánh Mẫu mặt lạnh băng, cười nói:

- Nha đầu ngươi chết đến nơi rồi, còn không mau nói tiếng đầu hàng, đáp ứng điều kiện của ta!

Trần Ngọc Loan lắc đầu nói:

- Cho tới lúc này tiểu nữ tự nhiên không thể gượng nổi, Ngọc Loan chỉ còn một chiêu pháp quyết mới học được, hy vọng tiền bối cẩn trọng.

Cửu Âm Thánh Mẫu gật đầu:

- Lúc này mà ngươi còn biết lo cho người khác, tốt, chúng ta bắt đầu đi. Nói đoạn hai bên hết sức chuẩn bị cho đòn tấn công cuối cùng này.

Dưới đất, ba người nghe Cửu Âm Thánh Mẫu nói chuông tử sắc của Trần

Ngọc Loan đích thị Thiên Hậu linh thì trố mắt, lập tức Quy Vô đạo trưởng vừa kinh ngạc vừa vui mừng mà rằng:

- Căn nguyên vật này ta thoáng nhìn đã chợt nghĩ, lẽ nào lại là Thiên Hậu linh trong truyền thuyết? Vật này xếp hàng thứ sáu trong hai mươi bốn thần khí Đại La chư thiên, ngay dưới Cửu Thiên huyền cầm, Ngọc Linh Lung, Thiên Vương tháp. Huyền linh chi khí của nó cực kỳ cường thịnh.

Lục Vân gật đầu nói:

- Danh tiếng Thiên Hậu linh ta cũng đã từng nghe qua từ miệng Kim Luyện và Vô Nhân Tọa, chỉ không ngờ vật này này lại nằm trong người nha đầu. Sau này Trừ Ma liên minh có cô ta, khả dĩ có thể đấu với yêu ma rồi.

Văn Bất Danh cao hứng cười nói:

- Nếu đúng vậy, vị trí minh chủ tất phải thuộc về nha đầu. Ha ha… Lục Vân, chúng ta phải cảm tạ ngươi thế nào đây, lúc đầu bảo ngươi làm thì ngươi không làm, kết quả là sau này ngươi lại cơ duyên xảo hợp gửi Ngọc Loan đến

chỗ chúng ta, có lẽ đây là duyên phận.

Lục Vân động lòng nói:

- Có lẽ vậy, lúc đó ta cũng chỉ thuận miệng nói một câu, không ngờ cô ta đi thật, về sau lại gặp những chuyện này, chắc đó là ý trời. Được rồi, chúng ta hãy xem xem pháp quyết sau cùng của cô ấy rốt cuộc có điểm gì thần kỳ.

Mục quang lại hướng lên không trung, chỉ thấy lần này thân thể Cửu Âm Thánh Mẫu phân thành ba, ba đạo nhân ảnh này tung ra sáu chưởng thủ, lập tức ba cỗ băng trụ bạch sắc giao lại thành một tại không trung, ngưng tụ thành một quang cầu trong suốt, bên trong xuất hiện khối băng trong như ngọc dày độ ba tấc phát ra những tia sáng rực rỡ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Khi khối băng thành hình, Cửu Âm Thánh Mẫu thân ảnh hợp nhất, đưa mắt nhìn Trần Ngọc Loan, trầm giọng nói:

- Nha đầu, khối băng của ta nhìn tuy tầm thường, nhưng kỳ thật ẩn chứa huyền băng khí hàng vạn năm của cửu âm địa cực. Thế gian này chỉ có một, ngươi không đỡ nổi thì thu hồi chưởng lực đi, ta không muốn đả thương ngươi trầm trọng.

Trần Ngọc Loan lúc này toàn thân xiêm y phấp phới, quang hoa cực thịnh tựa như tiên nữ, thần thánh trang trọng trên chín tầng mây. Hai tay kết ấn phía trước, Trần Ngọc Loan lãnh đạm nói:

- Đa tạ tiền bối đề tỉnh. Dù trận này bất kể thắng hay bại, trong tâm tiểu nữ vẫn mười phần tôn kính người, hiện tại mời tiền bối chuẩn bị tiếp chiêu.

Nói đoạn thân thể di chuyển ra phía trước, thần sắc toát lên vẻ nghiêm túc, toàn thân toát lên khí thế hớp hồn chúng nhân.

Thời khắc này giữa đất trời cuồn cuộn hàn khí, cây cỏ trên mặt đất dần đóng thành băng, trên không trung thì không khí đông lại, có cảm giác không gian tất thảy đều ngưng đọng. Giữa không trung Cửu Âm Thánh Mẫu hai tay chầm chậm đẩy quang cầu về phía trước, băng phong cuồn cuộn nhắm vào Trần Ngọc Loan, tốc độ tuy không nhanh nhưng bay tới đâu là làm cho mặt đất

nứt nẻ tới đó, thảo mộc mọc trên đá lập tức hóa thành băng nổ tung thành bụi nhỏ, tan biến một cách vô thanh vô tức.

Linh cảm sự đáng sợ của đòn tấn công đó, bọn Lục Vân ba người đều biến sắc kinh hãi, vị Cửu Âm Thánh Mẫu này thật không hổ danh, một chiêu này quả là kinh hãi thế tục. Lo lắng một lúc ba người nhìn Trần Ngọc Loan, chỉ thấy toàn thân nàng xiêm y lay động, bên ngoài thân thể một trượng có màn sáng đặc biệt cách ly nàng khỏi sự ảnh hưởng của hàn băng chi khí, cử động của nàng hoàn toàn không bị ảnh hưởng từ đòn tấn công của Cửu Âm Thánh Mẫu.

Ngọc Loan với tốc độ không nhanh, gần như bằng với luồng băng phong, hai bên cùng tiến tới nhanh chóng gặp nhau ở giữa không trung.

Nhìn quang cầu chứa băng phong ở trong, Trần Ngọc Loan nhếch môi kêu một tiếng, toàn thân kim quang bạo phát, gương mặt xinh đẹp tuyệt đối trang nghiêm, giữa trán lóe kim quang, ngay sau đó "Tàn Thần" hiển hiện, hóa thành một ký tự kim sắc đường kính khoảng hai tấc nghênh tiếp quang cầu trong suốt đang bay đến, hai bên án binh bất động cách nhau một thước.

Nhìn quang cảnh này, Cửu Âm Thánh Mẫu, Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng đều giật mình, không nghĩ Trần Ngọc Loan học được pháp quyết thần kỳ như vậy, có thể hiện ra ký tự kim sắc giữa trán. Trên không trung băng phong xoay chuyển, "Tàn Thần" rung động, song phương ban đầu tuyệt nhiên bất động, nhưng sau đó lại như sấm vang chớp giật, trong vòng một thước tiếng sấm nổ rung trời, quang hoa tán loạn, hình thành một dải sáng bảy màu ngăn cách hai người.

Trong trường đấu, Trần Ngọc Loan mặt tái xanh, nhưng giữa trán khí thế vẫn nhiếp hồn, thời khắc này sắc diện nàng lộ rõ vẻ trang nghiêm như thiên sinh vốn đã có. Phía đối diện, Cửu Âm Thánh Mẫu sắc mặt bình tĩnh, duy cái nhìn tỏ ra hơi kinh ngạc nhưng vẫn mười phần tự tin, nhìn Trần Ngọc Loan

cười nhẹ.

Huyền băng chi khí vạn năm đối đầu Tàn Thần quyết. Một bên chí âm, chí hàn làm vạn vật đóng thành băng, một bên là vô thượng pháp quyết chí cương, chí dương có khả năng đả phá thần tiên. Hai lực lượng cường đại gặp nhau có thể nói là ngàn năm có một. Sau một hồi giằng co, băng phong phá vỡ quang cầu trong suót bắn thẳng ra, bức kim quang từ "Tàn Thần" trở nên ảm đạm, bắt đầu thu nhỏ.

Chứng kiến tình huống này, ở mặt đất diện mạo ba người Lục Vân thất kinh, hiểu rằng tu vi của Trần Ngọc Loan còn kém xa Cửu Âm Thánh Mẫu, nếu tiếp tục giao chiến e là nàng không còn sức lực nào mà chống đỡ.

Trong thâm tâm, Trần Ngọc Loan đã minh bạch rằng bản thân nàng đã nỗ lực hết sức, nhưng khoảng cách tu vi của hai bên không cách gì san bằng. Tuy hiểu rõ nhưng Trần Ngọc Loan vẫn không chịu khuất phục, trong đầu tập trung ý chí kiên cường làm bộc phát luồng khí sắc bén vô hình, đồng thời kích động "Tàn Thần" kim quang đại thịnh, đập mạnh vào băng phong.

Hợp rồi tan, tan lại hợp, hai pháp quyết thần kỳ ba lần đối nghịch nhau rốt cuộc dung hợp, bạo phát quang mang buộc mọi người phải nhắm mắt lại. Trong chớp nhoáng, một sức mạnh làm trời đất rung chuyển bỗng phóng ra bên ngoài. Trong tiếng ầm vang tận mây xanh, ba người dưới mặt đất đều bị chấn bay đi, trên không trung Trần Ngọc Loan cũng rên thảm một tiếng, rơi xuống khỏi trường đấu.