Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 231: Phấn Lực Phản Kích




Dưới đất Ngọc Vô Khuyết vừa thấy Thương Nguyệt xuất hiện thầnc lộ vẻ vui mừng nói lớn:

- Thương Nguyệt không nên cố đánh, con trước hết hãy ly khai chỗ này đến hội họp với sư phụ của con đi. Địch nhân đã có chuẩn bị mà đến, chúng ta cần phải bảo tồn thực lực. Đừng để mắc sai lầm giống như Đạo viên khiến cho nguyên khí suy kiệt, hãy nghe lời ta nhanh chạy đi.

Nhìn sư thúc với ánh mắt đau khổ vạn phần, Thương Nguyệt chầm chậm lắc đầu thần sắc lộ rõ vẻ kiên định.

Song thủ huy động thần kiếm, Thương Nguyệt trong khoảnh khắc đã không ly khai nàng quyết định phải đánh trả. Chỉ thấy một đạo kiếm quang xích hồng với khí thế kinh nhân lăng không hạ xuống rồi đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu của Ma thần Trảm Ngọc. Thương Nguyệt sau khi xuất kiếm thân thể nghiêng về phía trước, tại không trung toàng thân xoay chuyển hình thành một đạo quầng sáng màu trắng chiếu thẳng xuống thân thể Ma thần Trảm Ngọc . Thương Nguyệt xuất hiện đột ngột làm cho Ma thần chấn động trong lòng. Do bị Ngọc Vô Trần cản trở hành động của hắn, hắn biết không thể né tránh né vì thế chỉ còn cách phản kích lại. Nguy hiểm lâm đầu Ma thần Trảm Ngọc rống lên một tiếng thật to, song thủ đan nhau chuyển động, toàn thân đứng lại một đạo lốc xoáy xoay chuyển. Làm cho khí lưu bốn phía chuyển động với tốc độ cao hình thành một đạo hắc sắc quang trụ nghênh tiếp một kiếm phách thiên đó.

Một tiếng nổ rung trời, chỉ thấy kiếm của Thương Nguyệt như một đạo cầu vồng trên trời đánh thẳng tới hắc sắc quang trụ của Ma thần Trảm Ngọc.

Sau đó nhanh chóng áp xuống với sức mạnh hủy diệt, từng bước từng bước tiếp cận bản thể Ma thần. Trên trời chỉ thấy đạo quang trụ xoay chuyển với tốc độ cực cao của Ma thần tại nơi bị kích trúng tốc độ xoay chuyển giảm mạnh, quỹ đạo chuyển động của nó hiện ra một cách rõ ràng. Trong thời khắc đó Ma thần do cảm thấy kinh sợ trước thế kiếm quá cường đại nên không dám nghạnh tiếp, Thương Nguyệt tiến thẳng tới với một đạo quầng sang màu trắng xoay chuyển bay thẳng tới trước ngực hắn. Trong tiếng rống điên cuồng toàn thân Ma thần hắc mang tản mát và nguyên cả thân thể cũng đồng thời bị phân tán, vì bị Thương Nguyệt xuyên qua phá tan toàn thân hắc vụ của hắn. Thân hình hạ xuống đất Thương Nguyệt hữu thủ nắm chặt thần kiếm, rồi đột nhiên thi triển nhân kiếm hợp nhất . Tức thì kiếm quang màu hồng trói mắt bay lượng tung hoành xuyên qua trăm trượng nhất kiếm đánh bật tên Ma tiên đang vây công Ngọc Vô Khuyết và Ngọc Vô Hạ. Sau đó hoành kiếm chuẩn bị thâu thập tên Tàn Tâm Ma Sát đang công đến. Kiếm ảnh thấp thoáng như thoi đưa, quang ảnh như hư ảo. Thương Nguyệt trong khoảng khắc đó tốc độ đột ngột tăng nhanh trông chẳng khác gì lưu quang tấn công với một lực cực mạnh vào quần ma . Nhất kích đánh bật Ma sát chấn bay Ma tiên, liên tiếp chém xuống ba mươi tám tên Ma linh làm cho song phương ai nấy đều kinh hãi.

Ngọc Vô Hạ nhìn Thương Nguyệt phi vũ quay lại, khẽ thở dài nói:

- Nó đã bị bọn chúng làm cho nổi giận thật sự rồi, nếu không thì với tính cách trầm tĩnh thường ngày của nó làm sao thấy được bộ dạng kích động như vậy chứ. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ngọc Vô Khuyết đau khổ nói:

- Không chỉ riêng có nó, bất cứ đệ tử nào của Thư viện trong thời khắc đó cũng đều bị khích nộ thôi. Bây giờ Thương Nguyệt không đi nữa, bọn ta hãy cùng Ma vực chiến đấu một trận đến cuối cùng để xem hươu sẽ chết về tay ai.

Nói xong không chờ Ngọc Vô Hạ đáp lại bà chuyển thân bay lên, trường kiếm bắt đầu xoay chuyển rồi phát ra kiếm mang đầy trời đẩy tới tấn công vào một tên Ma tiên. Ngọc Vô Hạ thấy vậy thở dài một tiếng rồi quay người bay tới bắt đầu cuộc phản kích. Giữa không trung một vùng hắc vụ phân tán đã tụ lại cuối cùng hình thành một nhân ảnh hắc sắc, thanh âm của Ma thần Trảm Ngọc một lần nữa được truyền đến:

- Không thể tưởng được Phụng Hoàng thư viện lại có kẻ lợi hại như vậy, làm ta suýt chút nữa là đã chết rồi. Chỉ là tuy ngươi lợi hại nhưng lần này nhất định phải chết, không ai có thể thoát khỏi bàn tay của ta đâu. Ma sát, nha đầu này hãy giao cho ta xử lý, ngươi lãnh đạo bảy Ma tiên trong thời gian ngắn nhất hãy thu thập ba người còn lại cho ta.

Tàn Tâm Ma Sát nghe vậy nhìn ba người bọn Ngọc Vô Trần lạnh giọng nói:

- Ma thần yên tâm, ba tên này tuy tu vi khá cường đại nhưng hôm nay không thể thoát khỏi đây đâu ta sẽ hạ bọn chúng.

Nói xong Tàn Tâm Ma Sát miệng kêu lên một tiếng quái dị, lập tức tứ phía xuất hiện bốn tên ma tiên, dưới sự an bài của hắn hai tên lập thành một tổ liên thủ công kích vào ba người Ngọc Vô Trần. Đúng như bọn chúng dự đoán, Ngọc Vô Khuyết và Ngọc Vô Hạ tuy rằng tu vi cao cường nhưng cũng không thể chống lại thế công của Ma tiên nên từ từ lâm vào hiểm cảnh. Chỉ có Ngọc Vô Trần do thi triển nghịch chuyển kinh mạch nên công lực tăng lên gấp ba lần, nên cùng lúc đối phó với hai tên ma tiên cũng không chút kém thế mà còn khiến cho bọn chúng tránh né hết lần này đến lần khác. Đưa ánh mắt lo lắng nhìn ba vị sư thúc bá rồi Thương Nguyệt quay đầu lại lạnh lùng nhìn vào Ma thần nhãn thần lộ xuất sắc lạnh. Trên đỉnh đầu thần kiếm xoay tròn bay lượng, phối hợp với bạch ngọc chiến giáp trên thân thể làmcho toàn thân nàng phát tán cổ khí tức thần thánh uy nghiêm, làm cho Ma thần có phần cảm thấy khó chịu. Cười âm trầm một tiếng, Ma thần Trảm Ngọc nói:

- Nghe nói Phụng Hoàng Thư Viện có một cô nương tên là Thương Nguyệt sử dụng Khiếu Nguyệt thần kiếm, xem ra người đó chính là cô phải không? Khá khen thay cho một nữ mỹ nhân hoàn hảo, lẽ ra cô không nên xuất hiện ở nơi này để ta không phải hủy đi một thân thể mỹ lệ.

Lạnh lùng nhìn hắn, Thương Nguyệt với giọng thù hận nói:

- Ta chính là Thương Nguyệt, vì sao bọn ngươi đột nhiên lại tấn công bổn viện?

Cười hắc hắc Ma thần Trảm Ngọc đáp:

- Ngươi giờ có hỏi ta cũng vô ích thôi, ngươi tưởng là ngươi có thể thoát khỏi bàn tay của ta được sao. Không thể không thừa nhận là một kiếm của ngươi rất có uy lực, nhưng hiện tại hai ta tái lập một trận chiến mới để xem ai thắng ai bại.

Nói đoạn một đạo hắc sắc quang mang vô thanh vô tức đánh xuống, Thương Nguyệt cả kinh thần sắc nhanh chóng tránh né.

Định thân nhìn lại Ma thần Trảm Ngọc. Do hắc mang dày đặc nên dù cho cố nhìn nàng cũng không thể thấy hình dạng của hắn, nhưng thấy thanh loan đao hắc sắc trên tay hắn lại phát ra khí tức tử vong dày đặc. Phát giác thanh đao quỷ dị đó Thương Nguyệt lập tức nghiêm túc, nhãn thần lộ ra một tia cảnh giác bắt đầu hội tụ toàn thân công lực chuẩn bị phát động công kích. Trên đỉnh Phượng Hoàng Sơn hai cỗ khí tức cường đại cùng với công lực song phương không ngừng tăng cao, bắt đầu tỏa rộng ra tứ phía. Trong làn gió nhẹ, sự cừu hận mạnh mẽ cùng với sự bi thống như quyện lấy tầng không trên bầu trời của thư viện như không muốn rời đi. Như là ai đó đang kêu gọi những người đã chết, là ai đang vì những đồng bạn đã đi xa mà thở dài ....

Nhìn qua Ma thần, Thương Nguyệt lạnh lùng nói:

- Ai chết ai sống hiện tại vẫn chưa thể nói trước được, có lẽ kẻ sẽ phải bỏ chạy là ngươi chứ không phải ta.

- Đúng vậy, từ lúc ngươi xuất hiện cũng khiến ta có chút kinh sợ sinh ra tâm lý muốn bỏ chạy. Bây giờ hãy tiếp một chiêu Toái Ngọc Trảm Kim của ta.

Ma thần hữu thủ huy động thanh loan đao trong tay liên tục nhảy múa, phát ra vô số đao ảnh tại không trung đan xen trùng điệp vào nhau. Nhìn thì có vẻ hỗn loạn không theo chương pháp nào nhưng thật sự vô cùng xảo dịêu tạo thành một tổ đao mang từ chín phương hướng hội tụ lại ở giữa, cuối cùng chín cổ đao mang mạnh mẽ hợp lại thành một đạo long hình đao cương mạnh mẽ chém xuống. Khí lưu khắp tứ phía dưới sự thôi động của đạo đao cương đó hình thành một không gian phong bế, hạn chế hành động của Thương Nguyệt làm cho nàng không thể tránh né được. Cảm giác thấy sự nguy hiểm cận kề, Thương Nguyệt thần sắc trầm tĩnh toàn thân chân nguyên hồi tụ vào hai tay, song thủ tả hữu xoay chuyển một cổ khí lưu nghịch chuyển xuất động. Khiếu Nguyệt Thần Kiếm rít lên một tiếng rồi bay lên, khi lên cao mười trượng thì rơi xuống rồi lại bay lên một lần nữa đến chín trượng thì lại rơi trở xuống. Cứ thế mổi lần bay lên độ cao lại giảm đi một trượng đến lần thứ chín thì hoàn thành. Chỉ thấy thần kiếm trên đỉnh đầu của nàng hàm súc một lực lượng cực kỳ cường đại, toàn thân thần kiếm phát ra quang mang đỏ rực rồi biến thành màu tím xanh. Cùng với nó là một đạo kiếm quang dày ba xích chống đối lại một đao của Ma thần Trảm Ngọc. Đao kiếm tức thì tiếp xúc, đột nhiên sấm sét gào thét phong vân biến sắc. Chỉ thấy long hình đao cương đó cùng với kiếm quang thanh tử sắc tiếp xúc với nhau song phương đều bị chấn động văng ra rồi lại nhập lại, rồi lại phân khai. Cứ như vậy liên tục ba mươi sáu lần, sau đó sức chấn động do chúng phát ra đến nổi núi đồi như trải qua một rận nổ khiến cho diện mục của cả một vùng núi phía trước Phụng Hoàng thư viện đều bị biến đổi hoàn toàn đến không thể nhận ra. Cả Thương Nguyệt và Ma thần đều bị chấn động thối lui, trong mắt cả hai đều lộ ra cảm giác không thể tin vào mắt mình. Nhìn Thương Nguyệt ở phía đối diện, Ma thần kinh dị nói: - Hảo , bao nhiêu năm nay cô là người đầu tiên tiếp đươc chiêu đó của ta thật đáng khen. Bây giờ cô chuẩn bị tiếp đệ nhị chiêu của ta, Phách Tinh Trảm Nguyệt Ba.

Hừ lạnh một tiếng, Thương Nguyệt nói:

- Ngươi cũng không hổ là Ma thần Trảm Ngọc, tu vi như thế đúng là thế gian hiếm thấy.

Nói xong, hai người đều tự vận công chuẩn bị cho đợt công kích thứ hai. Bên cạnh đó, Ngọc Vô Khuyết cùng Ngọc Vô Hạ sau khi đã giao thủ với Ma tiên qua trăm chiêu thì dần bị hãm vào tuyệt cảnh. Do Ma tiên tu vi cao cường cộng thêm dị lực tinh thần của Tâm Dục Vô Ngân không gì không thể xâm nhập được, mặc dù hai người toàn lực chống đỡ nhưng dưới sự hợp công của hai tên Ma tiên công lực càng về sau càng sút giảm.

Buồn bã nhìn nhau, Ngọc Vô Khuyết nói :

- Vô Hạ , muội hãy cố gắng chi trì để ta kiềm chế bọn chúng. Xong muội hãy dùng toàn lực đột vây nhất định phải ly khai khỏi nơi này.

Nghe vậy Ngọc Vô Hạ mỉm cười, với thần sắc thê lương nói:

- Sư tỷ đừng có ngốc như thế tuy bọn ta hiện tại bị hãm vào khốn cảnh nhưng một khi chưa đến lúc tối hậu, tỷ đùng học theo các sư tỷ khác đi đến bước đường cùng. Phụng Hoàng thư viện đã trải qua hơn một ngàn bảy trăm năm bao nhiêu phong ba bão táp cả thảy đều đã kinh qua, tin rằng chúng ta chỉ cần kiên trì thì nhất định có thể vượt qua ải này. Vì thế ...

Nói đến đó do một tên Ma tiên thấy được cơ hội, nên châu thân hắc mang đột thịnh. Ma Tông vô thượng pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân với tinh thần dị lực cực mạnh lập tức phát động chấn lùi Ngọc Vô Hạ, làm bà loạng choạng lùi ra sau .

Cười lên một tiếng âm trầm, tên Ma tiên đó lập tức áp sát tới. Chưởng ấn hắc sắc hàm chứa ma sát chi khí, nhất chưởng hướng vào ngực bà mà đánh tới. Trong lúc kinh hoảng, Ngọc Vô Hạ không thể tránh né chỉ đành đưa chương lên ngạnh tiếp. Tức thì một âm thanh phát ra chính là tiếng kêu thê lương của Ngọc Vô Hạ, cả thân thể bà văng ra mười mấy trượng. Trên trời huyết hoa li ti bay lên trông giống như một đóa hoa hồng đẹp mắt, tạo ra một khung cảnh vẻ mỹ lệ kinh nhân. Thấy Ngọc Vô Hạ trọng thương bay ra, tên Ma tiên từ đằng sau truy theo không rời. Ngọc Vô Khuyết nghiến răng toàn lực thoát khỏi hai tên Ma tiên đang tấn công, toàn thân bạo phát một cổ bỉnh nhiên đại khí. Khí thế kiên định bất di bất dịch như thể núi non, như sóng biển cuồn cuồn xô bờ. Mắt nhìn khắp bốn phía Ngọc Vô Khuyết trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện một tầng huyết sắc, thân thể dấn tới phía trước trường kiếm trong tay phải phát động. Chỉ nghe thấy tiếng rít lạ lùng được phát ra mang theo kiếm khí liệt thiên, trong lúc xoay chuyển hóa thành một đạo long hình kiếm trụ có thể nuốt chửng mọi thứ công thẳng vào tên Ma tiên đang truy kích Ngọc Vô Hạ. Đang lúc giao chiến Ngọc Vô Trần và Thương Nguyệt nhìn thấy Ngọc Vô Hạ đang trọng thương bay đi thì thân thể đột nhiên run lên, nhưng mục quang lại bất ngờ nhìn về phía Ngọc Vô Khuyết cả ba người sắc mặt trở nên thê lương vô cùng. Trong khoảnh khắc Ngọc Vô Hạ bị trọng thương, Ngọc Vô Khuyết cuối cùng cũng đưa ra quyết định đó là sự lựa chọn của riêng bà khiến cho ba người còn lại trong tim như rỉ máu. Giữa tầng không, Ma tiên kêu lên một tiếng thất thanh nhìn vào đòn công kích mạnh mẽ của Ngọc Vô Khuyết châu thân hắc sắc ma khí lập tức bùng phát mãnh liệt. Luồng kiếm khí có thể nuốt chửng mọi thứ đó tung hoành đan xen vào nhau tạo nên uy lực làm tê liệt cả không khí, lập tức hủy diệt thân thể của Ma tiên. Trong tiếng kêu thảm thiết, một đạo hắc ảnh bay ra đó chính la nguyên thần của Ma tiên. Tuy nhiên Ngọc Vô Khuyết với tâm trạng bất chấp tất cả phát động một kích hủy diệt, làm sao có thể để cho hắn đào thoát được. Chỉ thấy kiếm quang lóe lên một đạo kiếm quang lấp lánh phân ra thành tám đạo cùng nhau chém thẳng xuống, khiến cho nguyên thần của ma tiên phân thành tám khối cất tiếng lệ rống như là bất cam rồi hoá thành tro tàn.