Thất Giới Hậu Truyện

Chương 727: Thiên lý nhi lai - Từ ngàn dặm chạy đến - phần 3




Hai tay múa lên, cây trượng đầu rồng bay vút đến, tốc độ không nhanh lắm nhưng sức mạnh lại vô cùng kinh người. Phát hiện được ý nghĩ đấu thẳng của Tứ hộ pháp, Thiên Lân không hề né tránh, hắn vốn muốn dùng kỹ xảo để chiến thắng, nhưng địch nhân trước mắt lại không hề bình thường, cho dù hủy diệt được cơ thể huyết nhục của y, cũng khó tạo thành đả kích trí mạng. Như vậy, Thiên Lân hà tất phải uổng phí tâm tư, đặt hết tinh lực vào những hành động không thực tế?

Múa kiếm đón lấy, Thiên Lân đỡ thẳng một chiêu của Tứ hộ pháp, sức mạnh to lớn đó hất cho Thiên Lân lắc lư thân mình, không khỏi phải lùi lại phía sau. Một chiêu thành công, Tứ hộ pháp được thể không tha, lập tức tăng nhanh tốc độ tiến công, triển khai công kích sắc bén. Thiên Lân vẻ mặt nặng nề, Tàn Tình kiếm đảo chuyển bay lượn, làn kiếm dày đặc tầng tầng khuếch tán, bố trí phòng ngự dày đặc quanh mình để chống lại công kích của Tứ hộ pháp. Như vậy, hai bên liền chìm vào tình trạng giằng co, triển khai một trận tranh đấu hơn thua về chiêu thức và tốc độ.

Nhìn cuộc giao chiến giữa không trung, bá tánh Thiên Hồ cốc ánh mắt nóng bỏng, tuy không biết rõ được tình trạng giao chiến thế nào, nhưng ít ra Thiên Lân có thể tranh đấu giằng co với địch nhân thì cũng là một dự báo tốt rồi. Ba vị hộ pháp quan sát kiếm quyết của Thiên Lân, ánh mắt có phần kinh ngạc, không ngờ có cảm giác không sao nhìn thấu suốt được thực lực của Thiên Lân.

- Tiểu tử này rất tà môn, dường như tinh thông kiếm quyết hai phái Phật Đạo.

Người lên tiếng chính là Nhị hộ pháp, y lưu ý đến việc trước đây Thiên Lân có thi triển qua kiếm quyết của Phật gia.

Tam hộ pháp hơi cau mày rồi khẽ lẩm bẩm:

- Tiểu tử này rất giảo hoạt, phỏng chừng muốn đánh bại hắn thì dễ dàng nhưng muốn giết chết hắn thì phải hao phí chút sức lực.

Đại hộ pháp nói:

- Không nên kết luận quá sớm, trước tiên hãy quan sát thêm một lúc nữa đã.

Cáp Y Oa nghe rõ ba người nói chuyện với nhau, trong lòng không khỏi có phần lo lắng cho Thiên Lân.

Cuộc chiến đấu giằng co kéo dài một lúc, Thiên Lân liền phá vỡ thế bế tắc, khí thế toàn thân tăng mạnh, toát ra một luồng sát khí kinh khiếp.

Cảm ứng được biến hóa của Thiên Lân, Tứ hộ pháp hai mắt khép hờ, cây trượng đầu rồng trong tay hóa thành một con rồng đen xoay tròn dưới chân của y, toàn thân hiện lên một tầng ánh sáng đen ngòm, chỉ một lúc sau đã hình thành một khu vực hắc ám, bao trùm toàn bộ bầu trời khu vực quanh đó trong sương đen.

Tâm niệm biến chuyển, Thiên Lân toàn thân lửa đỏ bừng lên, ngọn lửa đỏ rực chiếu rọi bầu trời, xua tan một phần hắc ám.

Nhìn Thiên Lân ở trong lửa đỏ, Tứ hộ pháp âm hiểm nói:

- Tiểu tử, chỉ bằng lửa đỏ thì không cứu được ngươi đâu.

Thiên Lân phản bác lại:

- Chút sương đen kia cũng chẳng làm gì được ta đâu.

Tứ hộ pháp căm thù nói:

- Chớ gấp, lập tức sẽ cho ngươi biết mùi vị sương đen này của ta thế nào.

Hai tay đẩy tới trước, sương đen ào đến, gió lạnh cuồn cuồn nuốt chửng thẳng đến Thiên Lân.

Nhìn thấy ngọn lửa quanh mình nhanh chóng bị tiêu diệt, Thiên Lân trong mắt toát ra một chút kinh ngạc, chỉ hơi trầm ngâm một chút, rồi thân thể xoay tròn giữa không trung hóa thành một cột lửa đỏ xông thẳng đến Tứ hộ pháp.

Hai tay múa lên, Tứ hộ pháp lòng bàn tay có sương đen chuyển động, khí quỷ bí âm lạnh gào thét đến chói tai, phảng phất như ngàn vạn quỷ dữ đang gào rú điên cuồng bay thẳng đến cột lửa. Chớp mắt, sương quỷ đen ngòm và cột lửa gặp nhau, hai bên thuộc tính đối ngược, sức mạnh tương bằng, chỉ trong chớp mắt đã bị kích hóa, phát nổ giữa không trung rồi còn liên tục va chạm vào nhau. Bật cười âm hiểm một tiếng, Tứ hộ pháp tung mình bay lên, xuất hiện ở trên cột lửa, hai tay từ từ ấn xuống một cái. Lập tức, một cột sáng đen ngòm từ trên trời giáng xuống tác dụng lên trên cột lửa, trong nháy mắt đã khiến cho ngọn lửa tắt ngóm, Thiên Lân lập tức từ trên không trung rơi sầm xuống mặt đất.

Một chiêu thành công, Tứ hộ pháp nhanh như bóng quỷ, âm thầm xuất hiện ở bên Thiên Lân, tay phải đen ngòm như mực ấn một chưởng vào vai của Thiên Lân, lại tiếp tục hất bắn hắn đi lần thứ hai. Gầm lên giận dữ, Thiên Lân sau khi tung mình lùi lại, ổn định được thân thể, tay trái múa lên giữa không trung, sương mù đen ngòm quanh mình liền tan đi, để lộ ra Tứ hộ pháp đang nhanh chóng truy đuổi theo sát.

Bật cười ha hả, Tứ hộ pháp âm hiểm nói:

- Tiểu tử, mùi vị thế nào rồi?

Thiên Lân giận đến tròn xoe mắt, lạnh lùng tàn khốc trả lời:

- Cũng không tồi, đáng tiếc ngươi đã không còn cơ hội.

Bắn mình lên không, Thiên Lân né tránh một chiêu của Tứ hộ pháp, hai tay đột nhiên giơ cao, thi triển Lôi Thần quyết. Thời khắc đó, Tứ hộ pháp hoàn toàn không thèm để ý đến những hành động của Thiên Lân, y chỉ tung mình bay đến, hai tay cùng với ánh sáng đen khai công kích trí ngòm triển mạng. Bật cười tàn khốc, Thiên Lân thân thể lóe lên xông đến, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện ở độ cao cách mặt đất chừng vài trăm trượng, lòng bàn tay phát ra ánh sáng chói mắt. Bầu trời mây đen hội tụ lại, Thái Dương ẩn mình, sấm chớp cuồn cuộn từ trên đầu hạ xuống, hóa thành những chớp điện trắng bạc trên đỉnh đầu của Thiên Lân.

Phát hiện thấy không ổn, Tam hộ pháp cao giọng nhắc nhở:

- Cẩn thận, đây chính là Ngũ Lôi Chính Thiên quyết.

Tứ hộ pháp nghe vậy chấn động trong lòng, gầm lên giận dữ:

- Đáng ghét, ta phải giết chết ngươi!

Đảo người giữa không trung, Tứ hộ pháp hệt như con quay xoay tròn bay lên, bên ngoài chính là một cột sáng đen ngòm đang càng lúc càng lớn, nhắm thẳng vào Thiên Lân.

Lúc này, Lôi Thần quyết của Thiên Lân đã chuẩn bị hoàn tất, vô số chớp điện theo sự khống chế của hắn đánh thẳng vào Tứ hộ pháp, đánh thẳng vào trên cột sáng đen nhánh đó, tạo ra những vụ nổ liên miên không ngừng, ánh sáng che phủ cả bầu trời. Thời gian vào khoảnh khắc này phảng phất như ngừng lại, vô số chớp điện, vụ nổ kéo dài, ai cũng không biết sẽ kéo dài bao lâu, cuối cùng tan biến trong cuồng phong. Cẩn thận nhìn lại, Thiên Lân ngạo nghễ giữa bầu trời, vẻ mặt lạnh lùng khốc liệt. Tứ hộ pháp lơ lửng giữa không trung, toàn thân khí đen tan hết, thân thể già nua run rẩy không ngừng, rõ ràng đã bị thua thiệt không ít.

Lóe lên xông đến, Thiên Lân vẻ mặt không chút đổi sắc nhìn Tứ hộ pháp, cứ hệt như nhìn một người đã chết rồi, thanh âm không một chút tình cảm nào cả.

- Hỏi lại ngươi lần nữa, trước khi chết có để lại di ngôn nào không? Đây chính là cơ hội cuối cùng.

Tứ hộ pháp quát giận:

- Chết đi!

Giận dữ xông đến, Tứ hộ pháp lập tức hóa thành một tầng sương đen bao trùm lấy Thiên Lân, ý đồ nuốt chửng thân thể của hắn, xâm nhập vào nguyên thần của hắn.