Thất Giới Hậu Truyện

Chương 669: Ảo diệt tuyệt sát – phần 3




Nắm vững những tình hình này rồi, Thiên Lân khuôn mặt hiện lên nụ cười âm hiểm lạnh lùng tàn khốc, thân thể lóe lên biến mất, một chút sau đã xuất hiện trên không trung một khe sâu, ánh mắt sắc bén nhìn xuống dưới đất. Đây là một khe sau bình thường phổ thông vô cùng, bề ngoài không thấy có chút gì khác thường. Nhưng Thiên Lân biết được, Thải Điệp tiên tử hiện nay đang ẩn núp bên dưới, âm thầm lén lút trị thương. Nghĩ đến ba ngày mà mình đã chết đi, những điều mà bọn Tân Nguyệt gặp phải, Thiên Lân lập tức ánh mắt lạnh lại, miệng quát khẽ một tiếng, lập tức đi xuống đáy cốc, xuất hiện bên dưới một vách đá âm u.

Trong đêm tối, một tiếng nói bất ngờ lúc này truyền ra, có vài phần kinh hãi.

- Thì ra là ngươi!

Thiên Lân lạnh lùng tàn khốc đáp:

- Chính là ta.

Ánh sáng nhạt lóe lên, Thải Điệp tiên tử chầm chậm bước ra, nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn khốc của Thiên Lân, trong mắt lóe lên vài phần phiền muộn.

- Ngươi đến đây để giết ta?

Thiên Lân đáp:

- Chuyện này chỉ là sớm muộn, ngươi chắc cũng đã nghĩ đến rồi.

Thải Điệp tiên tử gật đầu đáp:

- Đúng thế, sớm muộn thì chúng ta cũng phải gặp nhau, hiện nay chỉ có điều khá là đột ngột mà thôi.

Thiên Lân hờ hững nói:

- Bởi vì ngươi bị thương?

Thải Điệp tiên tử cô độc đáp lại:

- Có lẽ là vậy, nhưng chuyện đó đã không còn quan trọng, sinh tồn chính là như vậy.

Thiên Lân hừ giọng nói:

- Ra tay đi, giữa chúng ta không có điều gì có thể nói được.

Thải Điệp tiên tử khẽ lẩm bẩm:

- Không vội, trước khi động thủ ta còn có một số chuyện muốn hỏi qua.

Thiên Lân nhìn nàng ta, lạnh lẽo đáp:

- Ta không nhất định sẽ trả lời.

Thải Điệp tiên tử hoàn toàn không để ý, khẽ bảo:

- Trên thân ngươi có khí tức của tộc tằm, nhưng lại không giống mùi vị của Thiên Tàm.

Thiên Lân hừ giọng nói:

- Đúng thế thì sao?

Thải Điệp tiên tử cười đáp:

- Tộc Thải Điệp chúng ta cũng cùng nguồn gốc với tộc tằm, ta có thể cảm ứng được luồng sức mạnh ẩn chứa trên mình ngươi.

Thiên Lân lạnh lùng tàn khốc nói:

- Cho dù là như vậy, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

Thải Điệp tiên tử ánh mắt khẽ biến, lập tức khôi phục lại bình thản, dịu dàng nói:

- Tộc tằm và tộc bướm có điểm giống nhau, cũng có điểm khác nhau. Khác biệt lớn nhất chính là ở chỗ vận dụng sức mạnh …

Lời còn vang bên tai, Thải Điệp tiên tử vươn tay ngọc thon dài, mười ngón búp măng, trong lúc co duỗi hiện ra tơ màu tạo thành một tấm võng tơ xinh đẹp.

Thiên Lân bật cười hờ hững, sớm đã có đề phòng, thần kiếm trong tay lóe ánh bảy màu, làn kiếm chói mắt phá không ập đến, lập tức va chạm vào Câu Hồn Ti Tuyến của Thải Điệp tiên tử. Ánh sáng như mưa, hoa lửa tung tóe. Kiếm khí và tơ tằm lập tức vỡ nát, hóa thành ngàn vạn ánh sáng bay khắp trời, xua tan bóng đêm ở đáy cốc. Thải Điệp tiên tử la lên thất thanh, lắc mình né tránh, ánh mắt kinh hãi chờ đón Tàn Tình kiếm trong tay của Thiên Lân, lộ ra một loại thương tang khó mô tả bằng lời.

Di động rất nhanh, Thải Điệp tiên tử không giao tranh chính diện với Thiên Lân nữa mà đổi thành đấu du kích, lợi dụng đặc tính không gì chống được của Câu Hồn Ti Tuyết, phát động thế công sắc bén. Thiên Lân hoàn toàn không để ý đến chuyện này, ngược lại còn thu hồi thần kiếm, thi triển Băng Thần quyết bố trí một kết giới băng lạnh ở đáy của cốc, ngăn cách đường bỏ chạy của Thải Điệp tiên tử. Cứ như vậy, Thiên Lân và Thải Điệp tiên tử triển khai một trận giao tranh trong không gian tương đối hẹp, tình hình biến hóa khó lường.

Trong lúc giao chiến, thân pháp của Thiên Lân cực nhanh, ra tay tàn độc, bỏ qua pháp quyết ba nhà Phật Đạo Nho của chính đạo mà chuyển sang sử dụng Hóa Hồn đại pháp của Quỷ vực và Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông, cố gắng giải quyết cuộc chiến thật nhanh.

Đối mặt với tiến công của Thiên Lân, Thải Điệp tiên tử tâm tình nặng nề, buổi sáng nàng ta do đánh lén Thiên Lân mà bị trọng thương, lúc này còn chưa khôi phục lại. Hiện nay, lại đối mặt với tấn công mãnh liệt của Thiên Lân sau khi phục sinh, tình hình của nàng ta tự nhiên vô cùng khó khăn. Nhưng, sống chết trước mắt, Thải Điệp tiên tử cũng không kịp nghĩ quá nhiều, toàn lực thi triển Câu Hồn Ti Tuyết chống lại Hóa Hồn đại pháp của Thiên Lân. Phát hiện được Thải Điệp tiên tử ngoan cố chống cự, Thiên Lân trong lòng cười lạnh, vừa đồng thời tăng mạnh sức công kích, cũng bắt đầu phân tích cẩn thận tình trạng của Thải Điệp tiên tử.

Trước đây, Thiên Lân do bởi cừu hận, chỉ một lòng muốn giết chết đối phương, hoàn toàn không để ý đến tình hình cụ thể của Thải Điệp tiên tử. Hiện nay, sau khi Thiên Lân phân tích thật rõ ràng, hắn kinh ngạc phát hiện được, phương thức vận dụng sức mạnh của Thải Điệp tiên tử rất kỳ dị đặc biệt, hoàn toàn không giống với bình thường.

Có được phát hiện này rồi, Thiên Lân bắt đầu cẩn thận quan sát, vừa khống chế sức mạnh khi ra tay để không đến nỗi đánh bị thương Thải Điệp tiên tử, vừa quan sát biến hóa của Câu Hồn Ti Tuyến do Thải Điệp tiên tử phát ra, ngầm ghi nhớ kỹ nó trong lòng. Thải Điệp tiên tử hoàn toàn không biết được điều Thiên Lân đang suy nghĩ, nàng ta chỉ thấy xác suất chạy thoát được rất nhỏ, vì thế liều mạng phản kháng, ý đồ tranh thủ một tia hy vọng cho bản thân mình.

Cứ như vậy, mỗi người có mục đích riêng, triển khai một cuộc chém giết có dụng tâm khác nhau. Thời gian cứ trôi qua trong giằng co.

Thiên Lân lợi dụng sức mạnh Linh Phách, thu được tường tận và đầy đủ những bí ẩn từ Câu Hồn Ti Tuyến của Thải Điệp tiên tử, vừa hấp thu lại hoàn thiện nó thêm nữa. Đối với Thiên Lân, muốn thi triển Câu Hồn Ti Tuyết hoàn toàn không quá khó khăn, hắn có được sức mạnh của tộc Băng Tàm, uy lực Câu Hồn Ti Tuyết hoàn toàn không thấp hơn Thải Điệp tiên tử. Nhưng Thiên Lân hoàn toàn không làm như vậy, hắn sau khi hiểu được phương pháp vận dụng sức mạnh của Thải Điệp tiên tử, căn cứ vào đặc điểm của bản thân, sáng lập ra một bộ công pháp của chính mình, lấy tên là Ảo Diệt Tuyệt Sát.

Đây là một bộ công pháp rất thần kỳ, thuộc về phương diện vận dụng sức mạnh, hoàn toàn không phải phép tu luyện. Bộ Ảo Diệt Tuyệt Sát có cả công và thủ, khiến người ta không thể phòng ngừa được, dung hợp rất nhiều nguyên tố trong đó, uy lực lại lớn, ngay cả Thiên Lân cũng không cách nào tưởng tượng ra được. Nói cách đơn giản, Ảo Diệt Tuyệt Sát chính là thực lực của Thiên Lân làm cơ sở, dung hợp rất nhiều sức mạnh của Băng Thần quyết, Câu Hồn Ti Tuyến, sức mạnh Băng Tàm, Liệt Hỏa chân âm, Hóa Hồn đại pháp, Tâm Dục Vô Ngân, hội tụ thành một món thập cẩm. Thiên Lân bản thân pháp quyết vô số, trong đó đại bộ phận sức mạnh đều có thể dung nhập vào trong bộ Ảo Diệt Tuyệt Sát, chỉ có một số ít sức mạnh như Lôi Thần quyết, Tinh Thần pháp quyết không cách nào dung hợp với Ảo Diệt Tuyệt Sát.

Trước mắt, Ảo Diệt Tuyệt Sát của Thiên Lân còn đang ở giai đoạn sáng tạo, rất nhiều chỗ còn chưa được hoàn thiện. Việc vận dụng cụ thể cũng cần Thiên Lân từ từ thử qua, từ từ tính toán. Nhưng cho dù là như vậy, Thiên Lân có thể từ Thải Điệp tiên tử để sáng tạo ra bộ pháp quyết như vậy thì thiên hạ cũng khó mà gặp được. Đương nhiên, bên trong cũng có nguyên nhân, nói một cách cụ thể thì có thể chia thành ba phương diện. Thứ nhất, Thiên Lân thân mình kiêm cả chính tà pháp quyết, đủ điều kiện để sáng tạo ra công pháp. Lại thêm bản thân hắn thông minh trời sinh, nói một hiểu ba, muốn sáng tạo ra công pháp cũng hoàn toàn không khó khăn quá. Thứ hai, sau khi Thiên Lân sống lại, thân thể xuất hiện biến hóa rất mạnh mẽ. Sức mạnh Băng Tàm biến đổi thể chất của Thiên Lân, khiến hắn có được thể phách hoàn mỹ độc nhất vô nhị, bất kể bên trong hay biểu hiện bên ngoài đều đạt đến điểm rất cao. Thứ ba, phương pháp vận dụng sức mạnh Thải Điệp tiên tử người bình thường không cách gì học thành. Thiên Lân nhờ có nguyên nhân Thần Tàm Cửu Biến, có được sức mạnh thuộc tính tương tự như của Thải Điệp tiên tử, nhưng lại không biết cách vận dụng. Trước đây, Thiên Lân cũng đã từng so tài với Thải Điệp tiên tử. Nhưng lúc đó, Thiên Lân còn chưa dung hợp được sức mạnh Băng Tàm. Hiện nay, Thiên Lân sống lại, sức mạnh Băng Tàm tự động dung hợp với Thiên Lân, luồng sức mạnh kỳ dị đó khi gặp phải Thải Điệp tiên tử khiêu khích, liền bị dẫn dắt phát ra nhất định. Như vậy, tổng hợp quá nhiều nguyên nhân, Thiên Lân mới sáng lập được bộ Ảo Diệt Tuyệt Sát.