Thất Giới Hậu Truyện

Chương 433: Hắc Ngục thần đao (phần 3)




Tiếp đến, theo sự nén cao độ của chân nguyên trong cơ thể Thiên Lân, khí tức của Não Vực Nguyên Châu trong não của hắn trở nên càng lúc càng mạnh mẽ, dường như có quan hệ lớn lao đối với bộ pháp quyết thần bí đó. Đối với điểm này Thiên Lân hoàn toàn không kinh ngạc. Bởi vì Não Vực Nguyên Châu của hắn vốn là do một sinh vật không biết tên đã biến hóa thành, bộ pháp quyết thần bí đó cũng có nguồn từ Não Vực Nguyên Châu, nhưng Thiên Lân đến nay còn chưa hiểu được lai lịch của nó. Nhưng theo những tin tức phản hồ lại của sức mạnh Linh Phách, Não Vực Nguyên Châu trong não của Thiên Lân dường như trong lúc Thiên Lân vận hành bộ pháp quyết đó đã lấy được một loại liên hệ nào đó mà Thiên Lân cũng không biết rõ, khiến cho đại bộ phận chân nguyên mà Thiên Lân nén lại đều bị Não Vực Nguyên Châu hấp thu lấy, trực tiếp tổn hại đến tu vi của Thiên Lân.

Hiểu được điểm này, Thiên Lân kinh ngạc vô cùng. Nếu như tin tức phản hồi của sức mạnh Linh Phách là thực, thế thì Não Vực Nguyên Châu trong não của bản thân hắn chẳng phải giống như đang gửi mình trong cơ thể hắn, dựa vào sự hấp thu tinh hoa của hắn để bản thân nó lớn mạnh lên. Nếu như vậy, Thiên Lân chẳng phải là lãng phí thời gian, trở thành bù nhìn bị Não Vực Nguyên Châu lợi dụng rồi sao?

Nghĩ đến đây, Thiên Lân lập tức bất an, không khỏi tức giận. Nhưng đúng lúc đó, trong não Thiên Lân đột nhiên vang lên một thanh âm khiến cảm xúc kích động của hắn bình thường trở lại.

- Không cần phải lo lắng, sự tồn tại của nó đối với ngươi là một sự may mắn.

Thiên Lân ngạc nhiên, cất tiếng nói với thanh âm đó bằng ý niệm trong não của mình:

- Băng Mị, ngươi không phải ở Băng Hồn nguyên giới mới có thể xuất hiện được sao?

Trong não, Băng Mị trả lời:

- Ta hiện giờ có thể tiến hành liên thông tâm linh với ngài, làm được như vậy nhờ có bộ pháp quyết mà ngài hiện nay đang thi triển.

Thiên Lân kinh ngạc nói:

- Pháp quyết này là gì, vì sao lại quái dị mà phức tạp như vậy?

Băng Mị đáp:

- Chuyện này ngài sẽ nhanh chóng biết thôi, ta tạm thời không tiện nói cho ngài biết. Bây giờ, ngài chỉ cần nhớ một điểm, Não Vực Nguyên Châu trong não của ngài có thể thay đổi cuộc đời của ngài, ngài phải trân trọng nó thật tốt, nhớ không được suy nghĩ lung tung nữa.

Thiên Lân hiếu kỳ nói:

- Băng Mị, ngươi cho ta biết đi, thật ra đó là thứ gì vậy?

Băng Mị đáp:

- Đó là một sự tồn tại thần bí nhất trên thế gian, ngài sẽ nhanh chóng biết thôi. Trước mắt ta chỉ có thể nói cho ngài biết như vậy, ngài phải tự mình giải quyết cho tốt.

Thiên Lân nói:

- Sự tồn tại thần bí nhất, đó là thứ gì vậy?

Băng Mị không trả lời, não Thiên Lân khôi phục yên tĩnh trở lại. Phát hiện Băng Mị đã biến mất đi, Thiên Lân có chút không vui, nhưng cũng không thể làm gì khác được, tiếp tục phân tích tin tức truyền lại của Linh Phách. Vừa rồi, hai chỗ trên người Thiên Lân có biến hóa kinh người vô cùng.

Mà biến hóa thứ ba lại có quan hệ mật thiết với sức mạnh Linh Phách. Té ra, theo sự vận hành liên tục của bộ pháp quyết thần bí đó, Linh Phách ở nơi thâm sâu trong linh hồn của Thiên Lân cũng được bồi dưỡng rất lớn, không những đã trở thành to lớn hơn nhiều, mà mức độ sinh động cũng đã tăng lên vài lần, tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Đối với điểm này, Thiên Lân vô cùng cao hứng. Bởi vì Linh Phách càng mạnh mẽ, thì Thiên Lân càng có lợi. Vì thế Thiên Lân sau khi đã nắm vững tình hình này rồi, quyết định sau này phải rèn luyện Linh Phách nhiều hơn để khiến Linh Phách trở thành sức mạnh ý niệm linh hồn độc nhất vô nhị trên thế gian.

Thời gian âm thầm trôi qua, khi Thiên Lân liên tục vận hành chân nguyên được bốn vòng chu thiên rồi, chân nguyên trong cơ thể hắn đã nén đến mức bằng một phần mười so với bình thường, thực lực tổng thể thoáng cái đã hạ thấp mất chín mươi phần trăm.

Nhưng có một điểm Thiên Lân thấy rất kinh ngạc, đó là chân nguyên trong cơ thể của hắn tuy nhanh chóng hạ xuống, nhưng tinh thần lực của hắn lại không hề giảm bớt chút nào, ngược lại còn tăng lên gần một lần. Nói cách khác, lúc này nếu Thiên Lân đối địch, tuy các pháp quyết đều bị hạn chế rất lớn lao, nhưng Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông lại có uy lực tăng lên gấp bội, sức mạnh linh hồn cũng mạnh mẽ khác thường.

Thiên Lân đứng lên đưa mắt nhìn Xích Viêm ở trên kia ra dấu yên tâm, sau đó đi đến chỗ có lổ nhỏ, đưa lòng bàn tay phải áp vào trên lổ nhỏ bắt đầu thu lấy thần lực khổng lồ ở dưới lòng đất kia. Lần này, Thiên Lân do bởi thân thể biến hóa, kinh mạch đã lớn lên vài lần, tốc độ hấp thu cũng theo đó mà tăng lên, chỉ trong một lúc, toàn thân đã ngập tràn sức mạnh to lớn. Trong quá trình này, Thiên Lân phân tích qua thuộc tính của luồng sức mạnh ở dưới lòng đất Hắc Ngục sâm lâm, phát hiện luồng sức mạnh này không chút tạp chất, tinh thuần vô cùng, lại có khí tức âm u, ngập tràn sinh cơ bừng bừng.

Một lúc sau, thân thể Thiên Lân đã đạt đến trạng thái bão hòa, hắn lại bắt đầu thúc động bộ pháp quyết thần bí đó, bắt đầu nén chân nguyên trong cơ thể lại. Rất nhanh, chân nguyên vận hành được một vòng chu thiên, chân nguyên trong cơ thể Thiên Lân đã giảm xuống rất lớn, lòng bàn tay tự động tràn vào một lượng lớn linh khí. Đến lúc này, Thiên Lân ý niệm biến chuyển, vừa thi triển bộ pháp quyết đó, vừa hấp thu sức mạnh lòng đất, một đầu mà chia hai cùng sử dụng, gia tăng tốc độ lên rất lớn.

Trên vách đá, Xích Viêm nhìn Thiên Lân, trong ánh mắt toát ra một sự phức tạp. Đối với tình hình của Thiên Lân, y nhìn rất rõ ràng, biết được Thiên Lân đã nắm vững ảo diệu bên trong, lòng không khỏi cao hứng cho hắn, nhưng cũng đồng thời, trong đáy lòng lại dâng lên một sự bi thương nhàn nhạt. Ngửng đầu, Xích Viêm nhìn lên vầng thái dương trên trời, khuôn mặt màu đồng cổ ánh lên vài phần sáng sủa, khóe miệng khẽ mấp máy mấy cái, để lộ một vẻ mặt than thở.

- Khi thần lực biến mất, Hắc Ngục sâm lâm mất đi sự thần bí, sinh mạng chúng ta cũng đi vào cảnh hoàng hôn.

Thanh âm nhàn nhạt theo gió mà đi, Xích Viêm đứng một mình trên vách đá, thân thể hướng về phía mặt trời, để lại một hình bóng mơ hồ. Gió, thổi nhè nhẹ, có mấy phần lạnh lẽo như một loại tin tức, tản ra khắp cả Hắc Ngục sâm lâm. Đến lúc này, ngàn vạn cây cối và hoa cỏ phát ra âm thanh ri ri như muốn lưu giữ lại điều gì, nhưng cuối cùng chỉ lưu lại được tiếng thở dài âm thầm.

Sâu trong khe, Thiên Lân chuyên tâm nhất trí, vừa chuyển hóa chân nguyên trong cơ thể, nén nó lại với áp lực cao, vừa hấp thu luồng linh khí to lớn ở dưới lòng đất kia. Đây là một quá trình chậm rãi, nhưng Thiên Lân lại nhờ vào bộ pháp quyết thần bí đó, đã thu ngắn lại tốc độ hấp thu rất nhiều. Điều ảo diệu bên trong này ngay cả bản thân Thiên Lân cũng cảm thấy khiếp sợ vô cùng.

Vốn vào lúc bắt đầu, mọi thứ đều do Thiên Lân chủ động hết. Tốc độ không chậm không nhanh, coi như là trung bình. Nhưng sau đó, theo sự trưởng thành không ngừng của Não Vực Nguyên Châu trong não của Thiên Lân, nó chủ động phát xuất một loại tín hiệu kỳ dị hỗ trợ Thiên Lân khống chế bộ pháp quyết đó tốt hơn, khiến cho tốc độ vận hành chân nguyên trong cơ thể của Thiên Lân gia tăng lên vài chục lần, hơn nữa còn tự chuyển biến đường vận hành, tạo thành vận hành song song hai tuyến, tốc độ gia tăng lên rất nhiều.

Đối với chuyện này, Thiên Lân có phát giác được, nhưng lại chưa từng ngăn cản, ngược lại còn phân tích bên trong để học tập.

Nhưng việc này mới vừa bắt đầu, biến hóa tiếp theo khiến Thiên Lân xem đến ngọng cả lưỡi, cơ hồ khó mà tin được.