Có điều… Nhà họ Tần đưa ra quyết định như vậy, rốt cuộc là muốn thế nào cơ chứ?
Đứa con gái không nên thân này đã qua sinh nhật hai mươi tuổi, nhà họ Tần không tới cầu hôn thì cũng thôi đi, còn định mời thiếu nữ trẻ tuổi tới nhà chơi, có ý gì thế hả?
Ông ta có ý muốn hỏi cho ra nhẽ, nhưng lại sợ bị người ta đánh giá.
Từ xưa đến nay, trong chuyện hôn nhân cưới gả, làm gì có chuyện đàng gái lại thể hiện thái độ gấp gáp, vội vàng.
Hơn nữa ông ta còn là công nhân viên chức của nhà nước, không việc gì phải khom lưng uốn gối trước nhà họ Tần cả.
Cố Tư Triết lườm Cố Kiều Kiều một cái.
Đồ ăn hại, nếu như tính tình mày dịu dàng, ngoan ngoãn hơn một chút thì bên phía nhà họ Tần đã rình rang tới đây cầu hôn từ lâu rồi.
Chắc chắn là vì gần đây nó gây ra biết bao nhiêu sóng gió, khiến nhà họ Tần có ấn tượng xấu nên mới bất ngờ đưa ra quyết định không hay ho, chẳng khác nào giáng cho nhà họ Cố một cú tát thế này.
“Bộp” một tiếng, Cố Tư Triết ném đôi đũa lên bàn, nổi giận đùng đùng rời khỏi bàn ăn.
Cố Kiều Kiều chớp mắt tỏ vẻ vô tội, liên quan quái gì đến cô, lườm cô làm gì chứ.
Có bản lĩnh thì đi tìm nhà họ Tần mà đánh nhau kia kìa.
…
Khác với Cố Tư Triết, Tưởng Bạch Bình không hề có ý muốn làm phật lòng nhà họ Cố, bà ta còn nhắm tới của hồi môn của Cố Kiều Kiều nữa kia mà.
Ăn sáng xong, bà ta sai người giúp việc thu dọn bát đũa, sau đó đuổi hết bọn họ ra ngoài, ngồi thẫn thờ trong phòng ăn.
Tin nhà họ Tần sắp mở tiệc đã được truyền ra ngoài, vậy mà nhà họ Cố vẫn chưa có ai tới.
Chẳng lẽ nhà họ Cố không muốn tiếp tục hôn sự này sao?
Hừ, cũng không thể để nhà họ Cố có ý nghĩ trèo cao gì khác được.
Dù vậy thì cũng phải có cái cành cao cho bọn họ trèo đã chứ.
Bao nhiêu năm qua, nhà họ Cố vẫn luôn là gia đình có uy tín, có danh dự trong thôn, đời sống cũng được cải thiện rất nhiều, nhưng công lao không phải của Cố Tư Triết vừa nhu nhược vừa tự phụ kia.
Mà là nhờ Lý Nhược Lan đã qua đời, bà rất giỏi làm giàu.
Nếu không, chỉ dựa vào mấy đồng bạc lẻ mà Cố Tư Triết kiếm được ở hợp tác xã mua bán, sao nhà họ Cố có thể sống cuộc sống sung túc ấm no, không lo cơm ăn áo mặc như bây giờ.
Luận về gia sản, nhà họ Tần bọn họ đứng đầu cả thôn, nhà họ Cố cho dù không đứng thứ hai thì cũng đứng thứ ba.
Vì thế, chuyện cưới xin với nhà họ Cố, Tưởng Bách Bình không hề có ý định từ chối.
Nhưng hôn sự này được tiến hành ra sao thì lại phải do bà ta quyết định… Đặc biệt là về khoản hồi môn mà Lý Nhược Lan để lại.
Muốn bắt chẹt nhà họ Cố thì nhà họ Tần bọn họ không thể quá chủ động được.
Ấy thế mà sinh nhật lần thứ hai mươi của Cố Kiều Kiều đã qua lâu mà nhà họ Cố vẫn chưa có động tĩnh gì, nên bà ta đành phải dùng chút mánh khóe mới được.
Tần Gia Tự muốn tổ chức tiệc gì đó thì cứ làm đi, Cố Kiều Kiều chẳng thèm quan tâm anh ta đang định lên kế hoạch gì.
Dù sao cô cũng không có ý định gả vào nhà họ Tần.
Trong bản gốc, hai mẹ con nhà mẹ kế muốn cướp mối hôn sự này của nguyên chủ, nhờ sự trợ giúp của cụ trưởng tộc nên nguyên chủ mới có thể miễn cưỡng bảo vệ được.
Cứu người là mẹ ruột nguyên chủ, người có hôn ước với nhà họ Tần chính là con gái của Lý Nhược Lan chứ không phải con gái trưởng nhà họ Cố!
Nhưng vậy thì sao chứ, sau khi nguyên chủ gả tới nhà họ Tần đã từng có ngày nào yên lành ở đó hay chưa?
Chồng của “cô” nhớ thương bông sen trắng Cố Thư Dao suốt đêm ngày, chẳng thèm quan tâm gì tới nguyên chủ thì thôi, thậm chí còn giận chó đánh mèo với “cô”, nhiều lần bày trò làm nhục “cô” trước mặt mọi người trong nhà họ Tần.
Người đàn ông yếu đuối này xả hết tất cả mọi đau khổ khi yêu mà không có được Cố Thư Dao lên trên đầu nguyên chủ.
Anh ta khẳng định nếu không phải “cô” đứng chặn ở giữa thì anh ta đã tu thành chính quả với người mình thương từ lâu rồi.
Nghĩ đến ánh mắt đánh giá của mẹ kế trong nhiều ngày nay còn ẩn chứa sự thăm dò, Cố Kiều Kiều biết cốt truyện vẫn sẽ diễn ra giống hệt như trước, sẽ không có bất kì một thay đổi nào chỉ vì cô xuyên tới.
Lúc này đây, mẹ kế của cô vẫn mơ ước mối hôn sự với nhà họ Tần như cũ.
Tốt.
Cô phải mở to hai mắt ra để nhìn xem, con trai cưng của mẹ luôn tự cho là thanh cao nhưng thật ra lại rất yếu đuối cùng với bông sen trắng miệng nam mô bụng bồ dao găm sẽ nở ra được đóa hoa lửa tình như thế nào đây.
Đối với việc Đổng Tĩnh năm lần bảy lượt hỏi thăm cái nhìn của cô về mối hôn sự này, Cố Kiều Kiều còn lười trả lời cho có lệ, mẹ kế của cô biết được, mắt trợn trắng lên rồi vội vàng đi làm việc của mình.
Ôi cậu của cô, đã tám trăm năm cậu chưa nhìn mặt cháu gái của cậu một lần rồi đấy.