Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm Thắng

Chương 73: Mâu Thuẫn Nảy Sinh




Tuy rằng lúc mọi người tụ tập ở một chỗ nói chuyện phiếm thì phân lớn mọi người đều không tán đồng với cuộc sống của Ôn Chỉ Văn, nhưng trong âm thầm, có ai là không hâm mộ Ôn Chỉ Văn chứ?

Bao gồm cả Thang Linh Na.

Cuộc sống mấy tháng nay của Thang Linh Na thật sự không thư thái chút nào.

Rõ ràng sinh một đôi song bào thai chính là một chuyện vui lớn, nhưng những chuyện vụn vặt lông gà vỏ tỏi trong cuộc sống hằng ngày thật sự khiến cho cả thể xác và tỉnh thần của Thang Linh Na đều mệt mỏi.

Mẹ Tiết không quen nhìn lối sống tác phong của Ôn Chỉ Văn, vì chứng minh chính mình mới là đúng nên kiên quyết không chịu thuê bảo mẫu, ba đứa trẻ đều chỉ có thể cho cô và mẹ chồng chăm sóc.

Song bào thai còn nhỏ, chỉ cân một đứa khóc thì đứa khác cũng sẽ khóc theo, vậy nên lúc nào cũng cần có người lớn ở cạnh.

Chỉ là hai người căn bản không thể lo liệu được hết mọi chuyện.

Thang Linh Na thật sự có chút oán trách mẹ chồng, trong nhà lại không phải không có tiền, vì sao lại không thể thuê bảo mẫu.

Vì vậy mà mẹ chồng nàng dâu đã cãi nhau mấy lần.

Càng làm cho người đau đầu chính là đứa con trai lớn 3 tuổi.

Trước khi song bào thai sinh ra thì con trai lớn chính là cái mầm độc trong nhà, cực kỳ được chiều chuộng.

Hiện tại có thêm hai đứa em trai nên sự chú ý của Thang Linh Na và mẹ chồng đều đặt ở trên người cặp song bào thai, thế là không tránh khỏi sẽ bỏ qua đứa con trai lớn.

Tuy đứa trẻ ba tuổi không hiểu được quá nhiều, nhưng nó cảm thấy bị oan ức thì sẽ khóc lóc làm ầm ï.

Hơn nữa biết đều là bởi vì hai đứa em trai mới làm cho mẹ và bà nội không để ý tới nó nữa, thế là nó rất ghét hai em trai, còn ra tay đánh hai đứa em trai trước mặt Thang Linh Na và mẹ Tiết.

Thang Linh Na thật sự sắp phát điên.

Hôm nay ra cửa cũng vậy, vất vả lắm mới dỗ được cặp song bào thai ngủ thì con trai lớn lại đòi phải ra ngoài chơi, tuy rằng Thang Linh Na rất mệt, nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể mang theo con trai lớn đi ra ngoài dạo.

Bảo con trai chơi ở trên sân cỏ, Thang Linh Na thừa dịp này để phóng không đại não.

Sau đó cô lại đột nhiên nhìn thấy Ôn Chỉ Văn lái xe ngừng ở ven đường.

Cô ấy trang điểm thật sự rất xinh đẹp, ngồi ở trong xe, trong tay nắm di động, cười tum tim mà trò chuyện với người trong điện thoại.

Nhìn qua giống như không có một chút phiền não nào cả.

Trái lại là cô, bởi vì vội vàng chăm sóc ba đứa trẻ nên không có cả thời gian để sửa soạn cho bản thân.

Cả người đầu bù tóc rối, quần áo trên người cũng nhăn dúm dó.

Cô nhìn Ôn Chỉ Văn đến xuất thần, thế cho nên không phát hiện con trai trộm chạy tới bên cạnh đường cái.

Nếu không phải Ôn Chỉ Văn kịp thời xuống xe thì hậu quả thật sự là không dám tưởng tượng...

Lại một lần ôm chặt lấy con trai, Thang Linh Na nhịn không được lại nhìn về phía Vu gia thêm một cái.

Trước kia Thang Linh Na giống người trong ngõ Du Thụ, cảm thấy Ôn Chỉ Văn sống chỉ lo cho bản thân, không phải bộ dáng của một người vợ nên có.

Nhưng hiện tại, Thang Linh Na đột nhiên lại cảm thấy sống vì bản thân cũng khá tốt.

Ít nhất là sống vì chính mình, không giống như cô, toàn bộ thời gian đều vây quanh chồng và con cái, làm gì có thời giờ đi nghĩ cho bản thân.

Không có ai biết thật ra Thang Linh Na cũng không muốn làm người vợ tốt trong miệng mọi người.

Thậm chí có lúc cô còn rất nhớ quãng thời gian cô làm người bán hàng.

Tuy rằng rất vất vả, không kiếm được quá nhiều tiên, nhưng nhật cuộc sống thật sự rất phong phú.

Lúc đó cô còn rất trẻ, cũng là một cô gái thích trang điểm cho bản thân, mỗi khi phát tiên lương là cô liền tính toán tích cóp tiền đi mua quần áo và đồ trang điểm xinh đẹp.

Nhưng mà sau khi kết hôn thì cô lại không còn tâm tính như vậy nữa.