Ôn Chỉ Văn cũng không coi mẹ chồng con dâu Thang Linh Na đến đây là một chuyện lớn gì cả, cũng không biết lúc này mẹ Tiết đang ở bên ngoài hủy hoại thanh danh của cô.
Mà cho dù Ôn Chỉ Văn có biết thì cũng sẽ không để tâm nhiều.
Dì Dương nhìn thấy mẹ Tiết đi rồi, nhịn không được cùng Ôn Chỉ Văn nói một câu: “Người họ hàng này của cháu......”
“Mặc kệ bà ta.” Ôn Chỉ Văn không thèm để ý mà nói.
Mẹ chồng con dâu Thang Linh Na cũng không có phá hư tâm tình của cô, ngược lại làm cô tìm được chút việc mua vui.
Nhưng dì Dương lại có chút tức giận.
Mấy lời nói kia của mẹ Tiết không phải đang đạp đổ bát cơm của bà hay sao?
Còn may là Ôn Chỉ Văn không có để ý, bằng không dì Dương phải vén tay áo lên cãi nhau với bà ta một trận.
Ôn Chỉ Văn không coi chuyện mẹ Tiết là chuyện lớn, nhưng mẹ Tiết lại nuốt không trôi cục tức này.
Cả buổi sáng, thêm nửa buổi chiều, thanh âm của Ôn Chỉ Văn vẫn luôn ở trong đầu của bà ta kêu oang oang.
Vậy nên mẹ Tiết liền cầm lấy điện thoại, tìm được một dãy số rồi gọi đi.
Mẹ Tiết có thể tìm ai? Đương nhiên là mẹ của Vu Hoài Ngạn, mẹ chồng của Ôn Chỉ Văn là Tạ Thục Anh!
Tuy rằng, hai người đua nhau từ nhỏ đến lớn, nhưng rốt cuộc vẫn là chị em họ, quan hệ không dễ dàng chặt đứt như vậy.
Tạ Thục Anh đi trước phương nam chiếu cố con dâu cả thời điểm, Tiết mẫu còn cố ý đi hỏi Tạ Thục Anh để lại cái điện thoại.
Hai người trò chuyện cũng không thường xuyên, đại đa số là Tiết mẫu đánh qua đi, hướng Tạ Thục Anh tìm hiểu tình huống.
Gần nhất một lần trò chuyện, là Tiết mẫu cố ý nói cho Tạ Thục Anh, nhà mình con dâu hoài một đôi song bào thai nam anh tin tức tốt.
Đường dài điện thoại điện thoại phí còn rất quý, nhưng cái này tiền, Tiết mẫu bỏ được!
Nam thành, Vu Thành Hoành gia.
Chuông điện thoại của máy bàn vang lên thanh âm dồn dập.
Tạ Thục Anh bước nhanh tới, cầm lấy ống nghe áp tới tai bên phải.
Điện thoại này được lắp từ mấy năm trước, cũng không có chức năng hiện tên người gọi, bà cũng không biết người gọi cho mình là ai.
“Uy, ai vậy?” Tạ Thục Anh hỏi.
“Thục Anh, là chị đây!” Giọng nói mười phần trung khí của mẹ Tiết truyền tới từ ống nghe.
Tạ Thục Anh: “......”
Không biết hiện tại cúp điện thoại còn kịp không?