Đánh giá: 6.9/10 từ 19 lượt
Hứa Bối Đóa vất vả lắm mới mua được một căn nhà, trước khi vào ở cô lại xuyên vào một quyển niên đại văn cẩu huyết, trở thành nữ phụ pháo hôi.
Gia cảnh của nguyên thân giàu có nhưng cha mẹ đều mất, bị một tên nghèo quấn quýt theo đuổi rồi kết hôn.
Về sau nguyên thân đập nồi bán sắt cùng nam chính gây dựng sự nghiệp thế mà lại bị phản bội, trở thành một oán phụ, chán nản mà ch.ết thảm, còn nam chính và nữ chính thì sống hạnh phúc.
Hứa Bối Đóa tức giận nghiến răng nghiến lợi, có tiền dùng để mua nhà không tốt hơn sao!
Đây là thập niên 90!
Giá bất động sản còn chưa sốt, khắp nơi đều là nhà là đất......
Có trời mới biết cô mua nhà không dễ dàng gì!
Hứa Bối Đóa bắt đầu tích lũy nhà cửa.
Trước tiên cho thuê nhà cũ, sau đó không ngừng mua nhà, mua đất.
Tiền sinh nhà và đất, nhà và đất sinh tiền...... chà chà, liên tục không dứt nha.
Cô đây muốn làm một phú bà, cặn bã nam gì đó không liên quan đến cô!
Ngay từ đầu, đồng hương trong thôn vây quanh giới thiệu đàn ông cho cô, đều muốn tiểu tử nghèo nhà mình được một người vợ có tiền.
Về sau đồng nghiệp trên thị trấn cũng thường xuyên khuyên:
"Đóa Đóa, thấy nam nhân tốt thì mau gả đi."
"Con gái để cần nhiều tiền như vậy làm gì, lấy chồng tốt mới thật sự tốt."
"Con gái mua nhà làm gì, trên lưng vay tiền làm sao gả ra ngoài được!"
……
Hứa Bối Đóa từ chối hết, điên cuồng mua nhà rồi than thở:
"Tôi thiếu nợ thật nhiều, có người đàn ông tốt nào nguyện ý giúp tôi trả tiền thế chấp không!"
Sau đó Hứa Bối Đóa không chỉ có rất nhiều nhà, mà loại nào cũng có.
Nhà Tây, nhà cao tầng nhỏ, tứ hợp viện, văn phòng, cửa hàng.......
....
Một câu tóm tắt: Phú bà lại lại lại mua nhà!
Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt, đền bù tiếc nuối
Bình luận truyện