[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 289: Bảo Bối Có Nhớ Mẹ Hay Không? (1)




Bạch Vi mơ mơ màng màng, nghĩ đến chuyện lúc trước mình đã mua một chiếc áo ngủ gợi cảm, Lục Tư Đình cũng như vậy, nhất định bắt cô mặc, sau khi mặc vào thì vẫn là Lục Tư Đình cởi ra.

Hai người làm loạn một trận, thẳng đến rạng sáng mới ngủ, khi tỉnh lại thì đã đến buổi chiều ngày hôm sau.

Không cần đi làm, không cần chăm mấy đứa nhỏ, đã rất lâu rồi Bạch Vi không được ngủ đến lúc tự tỉnh.

Sau khi dậy thì hai người đi tìm chỗ ăn cơm rồi đi đến điểm du lịch.

Bạch Vi hỏi thăm một chút, bên trên cũng có mấy ngôi miếu rất linh thiêng, dân bản xứ thường đến ngôi miếu đó vào ngày lễ ngày tết, đằng sau miếu còn có một cái hồ, vô cùng lớn, phong cảnh cũng rất đẹp.

Bạch Vi nghe xong thì lập tức cảm thấy hứng thú, muốn đi dạo cùng Lục Tư Đình.

Lúc hai người ra cửa, dưới lầu có một cửa hàng chụp ảnh, hai người đi thuê một cái camera.

Bây giờ không có điện thoại cho nên không thể thoải mái quay chụp ở mọi nơi, nhưng mà làm sao có thể không chụp hình vào lúc đi chơi chứ? Mọi người đều biết, nếu không chụp hình thì cũng giống như chưa từng đến.

Bạch Vi rất hưng phấn muốn đi thuê camera.

Mặc dù Lục Tư Đình cảm thấy lý do này rất gượng ép nhưng mà cũng không sao, chỉ cần Bạch Vi thích thì anh nhất định sẽ thỏa mãn.

Sau khi hai người thuê máy ảnh xong thì nghe chủ cửa hàng dạy cách sử dụng mười mấy phút rồi mới lên xe.

Ngôi miếu này rất lớn, cũng có rất nhiều người đến để dâng hương, góp tiền, có cây cầu nguyện, cầu hứa hẹn, còn có cả xin xâm giải xâm, đây là chỗ có nhiều người nhất.

Bạch Vi muốn giúp Lục Tư Đình chụp ảnh, Lục Tư Đình cũng rất phối hợp, bảo giơ cánh tay thì sẽ giơ cánh tay, bảo đứng ở đâu thì sẽ đứng ở đó.

Chỉ có điều đến cùng là do Lục Tư Đình không thích chụp ảnh cho nên phần lớn là thời gian anh chụp cho Bạch VI.

Thỉnh thoảng Bạch Vi đứng ở trong đám đông, không biết đang nhìn cái gì, Lục Tư Đình sẽ chụp ảnh phong cảnh.

Kỹ thuật của anh không tệ, mấy bức ảnh phong cảnh đều rất đẹp, Bạch Vi cực kỳ hưng phấn, ôm cánh tay Lục Tư Đình đi tìm một chỗ để chụp ảnh.

Trong đại điện có quá nhiều người, Bạch Vi nhìn thấy biển người kia thì không quá muốn đi vào, trực tiếp lôi kéo Lục Tư Đình đi ra chiếc hồ ở phía sau.

Hồ rất lớn, cũng rất đẹp, Bạch Vi luôn cảm thấy mình không chụp đẹp bằng Lục từ Đình cho nên liền hỏi anh chụp như thế nào, Lục Tư Đình cũng cẩn thận giải thích.

Hai người đi tham quan một chút, bất tri bất giác đã đi ra từ cửa sau.

Sau khi đi ra ngoài thì hai người bắt xe buýt quay trở vê.

Ngâm suối nước nóng ở đây vô cùng thoải mái, ngâm một lúc thì sẽ cảm thấy cơ thể không còn mệt mỏi, cả người đều sảng khoái, Bạch Vi đi dạo một ngày nên cảm hơi mệt, buổi tối lại lôi kéo Lục Tư Đình đi tắm suối nước nóng.

Ở đây chơi ba ngày, Bạch Vi nghe nói thành phố gần đây có một lễ hội rất nổi tiếng, được cử hành vào ngày xuân hàng năm, cho nên cô cũng muốn đi xem.

Lục Tư Đình cũng nghe theo cô, thu dọn đồ đạc xong thì ngồi xe lửa.

Vài ngày trước tết, rất khó mua được vé xe lửa, hơn nữa qua hết mười lăm thì có lẽ là sẽ tiếp tục có một cuộc đại chiến.

Nhưng mà trong may ngày ăn tết thì không có ai ngồi xe, mọi người đều đang ăn tết vui vẻ ở nhà, đúng là không có nhiều người đi du lịch vào khoảng thời gian này.

Trở lại khách sạn, sau khi lấy ảnh chụp thì hai người đi đến địa điểm tiếp theo.

Mùng bảy tháng giêng.

Bạch Vi cùng Lục Tư Đình kết thúc hành trình, bước lên xe lửa về nhà.

Trước khi đi một đêm, Bạch Vi ngồi ở trong khách sạn, lấy tất cả ảnh bọn họ đã chụp ra, gần như phủ kín cả cái giường.

Hai người bọn họ đã đến hai thành phố, rất nhiều địa điểm du lịch, đây đều là ảnh chụp lưu niệm của bọn họ, còn rất nhiều phong cảnh đẹp.