"Cũng chỉ là mấy trò chơi nhỏ mà thôi, làm sao mà mấy người đàn ông không vượt qua được."
"Đúng vậy, đúng vậy."
4 phù dâu vỗ bộ ngực cam đoan, tuyệt đối sẽ không quá phận.
Lục Tư Dĩnh không xuống lầu cho nên không biết ở đầu cầu thang dưới tầng một có nguyên một bàn rượu.
Tất cả đều là loại ly rượu nhỏ, hai hàng trắng, hai hàng bia, hai hàng đỏ, đằng sau còn có màu sắc vẩn đục, vừa nhìn là biết không đơn giản.
Trên xe hoa, Trác Tư Thành nâng một bó hoa, có chút lo lắng kéo tay áo, kéo kéo cổ áo.
Trong 4 phù rể của cậu ấy, có hai người là bạn từ thời đại học, sau khi tốt nghiệp thì định cư ở thành phố này, hai người là đồng nghiệp tại trường học, một người là giáo viên thể dục, một người là thầy giáo dạy toán, đều chưa có kết hôn, mấy người còn có quan hệ không tệ.
Phía trong xe, mấy phù rể cũng nhiệt nhiệt nháo nháo: "Hôm nay chính ta phải nhanh chóng cướp cô dâu về, trực tiếp đến nhà hàng!" "Thôi đi, dù sao thì hôm nay chúng ta cũng đến đại viện của khu quân đội để đón dâu, chỉ sợ phù dâu bên người của chị dâu cũng là người trong quân đội, nếu như phải cướp thì chỉ sợ là không được."
"Sơ cái gì, nếu muốn so thì phải so trí."
"Lỡ như phải uống rượu thì sao?"
"Lão Lý là giáo viên thể dục, sức khỏe cực tốt, cũng là người có tửu lượng tốt nhất."
Ở trên chiếc xe đắt tiền vào thời đại này, Trác Tư Thành trực tiếp chọn 8 chiếc xe đi đón dâu, xe chạy trên đường cái khiến mọi người trên đường đều thán phục.
Rất nhanh đã tới nhà họ Lục.
Mấy người xuống xe, không ngờ là gió quá lớn cho nên mấy người phải sửa sang tóc tại lại một chút.
Cửa ải thứ nhất, bắt đầu bài kiểm tra.
Phòng của Lục Tư Dĩnh ở lầu hai, nếu muốn đón người thì phải lên được trên lầu, nhưng mà đầu mỗi cầu thang lại có một chiếc bàn, hoàn toàn lấp kín cầu thang.
Ở phía trên để rất nhiều loại rượu có màu sắc khác nhau, còn chưa tới gần mà Trác Tư Thành đã ngửi thấy mùi rượu.
Sắc mặt cậu ấy cứng đờ, quay đầu nhìn về phía đoàn phù rể. Đứng Ở trung tâm câu thang là một phù dâu mặc váy trắng, cô ấy tên là Trần Mộc Mộc, là phù dâu nhỏ tuổi nhất trong hôm nay, vừa mới 20 tuổi, nhưng mà rất sinh động, tinh nghịch, cũng là người đề nghị ra nhiều trò chơi nhất trong ngày hôm nay.
Trần Mộc Mộc lớn tiếng nói: "Xin chào, cô dâu ở ngay lầu hai, nếu như mọi người muốn đón dâu thì phải lên được trên này trước."
Các chén rượu được để chẳng chịt ở trên bàn, mấy phù rể đều biết Trác Tư Thành không uống được rượu, hơi dính sẽ say, cho nên nhao nhao tiến lên, mỗi người dùng hai tay nâng rượu lên uống, trực tiếp uống cạn.
Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới, hình như ở trong này không chỉ có rượu mà còn có cả dấm, cực kỳ chua, còn có ly thả bột ớt, vô cùng cay.
Trần Mộc Mộc nhìn đồng hồ, giống như nhớ tới cái gì nói: "Ôi trời, quên nói cho mọi người biết là phải uống hết bàn rượu này trong ba phút, nếu vượt qua 3 phút thì sợ rằng số rượu này sẽ bị tăng lên."
Trong 4 phù rể, chỉ có giáo viên thể dục Lý Học Vĩ có tố chất cơ thể tốt nhất, tửu lượng cũng tốt nhất, nghe xong lời của Trần Mộc Mộc thì anh ấy lập tức cầm hai chén mỗi lần, trực tiếp rót vào trong miệng, uống xong ở tay này thì một tay khác lại được đưa lên, một nửa số rượu trên bàn đều bị anh ấy uống hết.
Cuối cùng, hết ba phút, vừa đúng lúc, bọn họ uống xong.
Bên cạnh có người tới dọn chiếc bàn đi, Trác Tư Thành dẫn đầu, mang theo 4 phù rể lên lầu.
Trên hành lang lầu hai cũng có không ít người, Trác Tư Thành nhìn bọn họ cười cười, tiếp đó đi đến trước cửa phòng Lục Tư Dĩnh, gõ cửa một cái.
"Ôi trời?"
"Tôi, tới đón cô dâu."
"Anh là ai vậy?"
“Trác Tư Thành."