[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 263: Cũng Chỉ Là Trò Chơi Nhỏ Mà Thôi, Mấy Người Đàn Ông Không Thể Nào Không Vượt Qua Được (1)




Lúc Hoàng Nguyệt Nha đi lên, Lục Tư Dĩnh mặc quần áo cô dâu màu đỏ sậm, đang ngồi ở trước bàn trang điểm, mới lạ nhìn mình trong gương.

Lục Tư Dĩnh rất ít mặc màu đỏ, nhớ mang máng, lần trước cô mặc đồ màu đỏ là vào hai mươi năm trước, có lẽ đó là áo bông mẹ mua cho cô ấy vào năm mới.

Sau khi Hoàng Nguyệt Nha đi vào, bà ấy đặt đồ ăn sáng mình làm xuống, nhìn đứa con gái mình đã nuôi hai mươi sáu năm, trong lúc nhất thời có cảm giác bùi ngùi.

Bà ấy là một người rất dịu dàng, không thích ép buộc, con gái của bà ấy 26 tuổi roi nhưng mà vẫn chưa kết hôn sinh con, nếu ở nhà người khác thì bọn họ nhất định sẽ gấp gáp đến phát điên.

Mặc dù Hoàng Nguyệt Nha cũng rất sốt ruột, nhưng bà ấy tin tưởng con gái của mình, chỉ cần Lục Tư Dĩnh biết bản thân cô ấy muốn gì là được.

Huống hồ, nhà họ Lục cũng không phải là gia đình không thể nuôi được một đứa con gái.

Trước khi quyết định kết hôn, Hoàng Nguyệt Nha luôn cảm thấy con phải nhanh chóng tìm người để kết hôn, bây giờ cuối cùng đã tới hôm nay, Hoàng Nguyệt Nha bỗng nhiên lại cảm thấy, quá nhanh.

Lục Tư Dĩnh giật giật váy, có chút không quen, mở miệng: "Mẹ."

Hoàng Nguyệt Nha lau khóe mắt như không có chuyện gì xảy ra, sau đó đi qua kéo Lục Tư Dĩnh lại nói: "Thật xinh đẹp, mẹ đã nói rồi, con gái của mẹ là người xinh đẹp nhất, mặc màu gì cũng đẹp."

"Được rồi, tới ăn chút đồ đi Tiểu Dĩnh, hôm nay con là người bận rộn nhất, có lễ là sẽ không được ăn gì trong tiệc cưới."

Hoàng Nguyệt Nha đã làm đĩa bánh, nấu cháo, còn có trứng hấp, sủi cảo chiên, đều có không ít, Lục Tư Dĩnh cũng có thể ăn no năm đến sáu phần.

Ở trước mặt người mình quen thuộc nhất, Lục Tư Dĩnh nhanh chóng trầm tĩnh lại, ngồi ở trước bàn ăn chút gì đó.

Trong lúc cô ấy đang ăn, Hoàng Nguyệt Nha ngay ở bên cạnh từ từ nói chuyện.

"Kết hôn không giống với chuyện tìm người yêu, sau khi kết hôn thì các con chính là người một nhà, cần phải suy nghĩ cho đối phương trong mọi chuyện, phải yêu thương đối phương, có như vậy thì hai đứa mới có thể làm bạn cả đời."

"Nhà họ Trác không có trưởng bối, tất cả sẽ do đôi vợ chồng trẻ các con quyết định, nhưng mà vì không có phụ huynh, cho nên nếu như có chuyện gì thì cũng se không có người tính cách cho các con. Về sau có mấy đứa bé, nếu như các con không có thời gian thì có thể đưa đến đây, mẹ có thể chăm sóc thay."

"Tiểu Dĩnh, thật ra mẹ nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn nói, các con cũng tự do yêu nhau, con tin tưởng Tiểu Trác, mọi người tin tưởng ánh mắt của con, nhưng dù sao thì đó cũng là chuyện trước khi kết hôn."

"Nếu như sau khi kết hôn mà thẳng bé đối xử không tốt với con thì con cứ quay về nhà, đây mãi mãi là nhà của con."

Sau khi nói xong lời này thì Lục Tư Dĩnh cũng ăn sáng xong.

Cô ấy ngồi xuống bên người mẹ, ôm lấy bà ấy, nhẹ nhàng nói: "Mẹ, con hiểu. Mẹ xem, trong nhà Tư Thành cũng không có trưởng bối, hơn nữa con còn ở trong bộ đội mà, chắc chắn là sau này vẫn sẽ ở đây tương đối nhiều."

Hoàng Nguyệt Nha vỗ tay của con gái, trong lúc nhất thời rất ôn hoà.

Bọn họ cũng không nói nhiều, các phù dâu ăn cơm xong thì nhanh chóng đi lên, Hoàng Nguyệt Nha không quấy rầy bọn họ, thu thập bát đũa rồi đi xuống.

Bên này của Lục Tư Dĩnh đều là nữ binh, các cô đã thiết kế mấy cửa ải, chờ phù rể đến thực hiện, Lục Tư Dĩnh cũng biết đối tượng của mình yếu như thế nào, mấy phù rể cũng không hơn Trác Tư Thành bao nhiêu, thế là dặn dò: "Hôm nay mọi người kiềm chế một chút, người ta cũng là giáo sư, tố chất cơ thể không tốt như chúng ta, cẩn thận nếu hôm nay mọi người chơi quá lớn thì chỉ sợ tôi cũng không đi được."

"Chị Dĩnh cứ yên tâm đi!"

"Đúng vậy, bọn em đã nắm chắc rồi, chắc chắn sẽ không hạ thủ quá nặng!"