Cũng may là Lục Thiên Duệ không thật sự tỉnh lại, Bạch Vi ôm một lát thì tiếng khóc dần dần biến mất, cậu bé nhanh chóng tiếp tục ngủ.
Bạch Vi cẩn thận đặt con trai lên giường, lần này cô cố gắng không quấy rầy giấc ngủ của con trai.
Giống như cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình, Bạch Vi nghiêng đầu, lập tức nhìn thấy đôi mắt tròn vo của con gái đang nhìn về phía của mình của cô.
AAA, al
Lục Nhã Huệ kêu hai tiếng, sau đó tiếp tục cắn đầu ngón tay của mình, xem ra là đói bụng.
Bạch Vi nghĩ nghĩ, con gái ăn nhanh ngủ cũng nhanh, chắc là lần này đói bụng rồi.
Nhưng mà còn may là cô bé không khóc không nháo, nếu không thì chỉ sợ sẽ đánh thức cả anh trai. "Bảo bối ngoan, đói bụng không, dậy ăn nào."
Bạch Vi ôm con gái cho bú, Lục Nhã Huệ nhanh chóng ăn no, ngáp buồn ngủ.
Nhàn rỗi không chuyện gì, Bạch Vi ngồi ở trước bàn vẽ bản thảo thiết kế, chuẩn bị thiết kế một số món trang sức mới. Lần này cô còn chưa vẽ được bao lâu, hai đứa nhỏ cũng chưa ngủ được một tiếng, có thể là do nước tiểu ẩm ướt nên đều tỉnh dậy.
Bạch Vĩ tính toán thời gian, thấy bọn nhỏ đã ngủ dậy thì cầm đồ chơi, ngồi ở trên giường chơi đùa cùng bọn nhỏ.
May đứa bé có rất nhiều đồ chơi, tất cả đều là người trong nhà tặng, đủ loại kiểu dáng, phần lớn là loại có thể phát ra tiếng.
Bạch Vi cầm hai món đồ chơi có chuông nhỏ, đặt ở phía trước, lắc lư hấp dẫn sự chú ý của bọn nhỏ.
Có vẻ như Lục Nhã Huệ rất muốn chơi, giơ tay nhỏ lắc không ngừng, Bạch Vi liền đặt một món đồ chơi vào trong tay của cô bé.
Nhưng mà mấy đứa bẻ còn nhỏ, tay cũng nhỏ, vừa cầm không được bao lâu thì đã rơi.
Bạch Vi lập tức cầm lên, tiếp tục chơi đùa cùng cô bé.
Trong khoảng thời gian này, Bạch Vi cũng hiểu rõ một số chuyện, ví dụ như lúc ban ngày không thể để mấy đứa nhỏ ngủ liên tục được.
Trong lúc ở cữ, ngày nào Bạch Vi cũng không cẩn thận để anh trai Lục Thiên Duệ ngủ lâu cho nên vào buổi tối, cậu bé sẽ không ngủ được.
Cậu bé không ngủ được thì cũng khiến Bạch Vi cùng Lục Tư Đình không thể ngủ, nếu như không có người ở bên cạnh thì nhất định sẽ không. Anh trai vừa khóc thì em gái cũng bị đánh thức, sau đó cũng khóc, không còn cách nào khác, Bạch Vi cùng Lục Tư Đình liền thay phiên nhau chơi cùng Lục Thiên Duệ, thẳng đến đêm khuya, sau khi chơi mệt rồi mới ngủ.
Từ đó về sau, Bạch Vi không để cho hai đứa nhỏ ngủ nhiều vào ban ngày, ngủ mấy tiếng sau đó bú sữa mẹ, sau khi chơi một lúc thì mới để bọn nhỏ tiếp tục ngủ.
Ban ngày ngủ ít thì ban đêm cũng sẽ không làm ami
Lúc năm giờ rưỡi, Lục Tư Đình trở về.
Lúc anh trở lại, Bạch Vi đang ở trên giường chơi đùa cùng hai đứa bé, có lễ là do đã ăn uống no đủ cho nên hai đứa bé vô cùng nể mặt, Bạch Vi vừa đùa một chút thì hai đứa bé sẽ cười ha ha.
Sau khi Lục Tư Đình trở về, anh ôm lấy Bạch Vi: "Em vất vả rồi."
Sau đó lại thay nhau ôm, mỗi người một đứa nhỏ, mãi đến khi mỗi người ôm hai đứa bé một lần thì anh mới chuẩn bị đi nấu cơm.
Lục Tư Đình làm rất nhiều món ăn có dinh dưỡng, rau xanh xào, rau trộn khoai tây cắt sợi, ớt ngọt xào thịt bò, tôm bóc vỏ nấu với bông cải xanh, thịt gà kho hạt dẻ, canh xương sườn đậu hũ, tất cả đều rất ngon.
Bạch Vĩ ở lầu hai cũng ngửi thấy mùi thơm.
Ở dưới lầu một để một cái nôi nhỏ, là do Thẩm Quyên mua, lúc vợ chồng trẻ ăn cơm thì sẽ để hai đứa nhỏ ở đó để trông nom.
Buổi tối, hai người dỗ mấy đứa nhỏ xong thì đi rửa mặt, chuẩn bị ngủ.
Từ lúc Bạch Vi được sáu, bảy tháng thì Lục Tư Đình chưa từng chạm vào cô, sau này còn sinh con, ở cữ, tất cả cũng đã được nửa năm.