Lúc này, cũng không biết là ai nói trong cửa hàng có kiểu dáng mới, còn là phụ kiện cho bé gái, thế là mấy người bàn bạc với nhau, rồi cùng nhau đi tới.
Chị Chung, chị Ngụy có mối quan hệ khá tốt với Bạch Vi, bước đến chào hỏi trước.
"Bụng to như vậy rồi à, mấy tháng rồi thế?"
"Tám tháng rồi."
"Nghe nói em mang thai song sinh, bình thường rất vất vả đúng không?"
"Vẫn ổn ạ, bọn trẻ không làm đùa nghịch, nên không không có việc gì".
"Vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt đấy nhé, bụng lớn như vậy, phải cẩn thận một chút."
Chị Ngụy đã có kinh nghiệm mang thai song sinh, nghe thấy Bạch Vi nói là một cặp song sinh, thế là cũng chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm trước đây của mình cho cô.
Bạch Vi lắng nghe rất cẩn thận, cũng ghi nhớ kỹ tất cả, đây đều là những kinh nghiệm quý giá, không chừng sau này sẽ dùng tới.
Thời tiết nóng nực, trong cửa hàng của Bạch Vi có hai chiếc quạt đang chạy, mọi người vừa nói cười vừa chọn trang sức, ai cũng mua rất nhiều. Lân này trên kệ có rất nhiều sản phẩm mới, nhưng không có chiết khấu cho khách hàng bình thường, Bạch Vi nhìn quầy hàng rồi nói: "Chị Thôi, bọn họ đều là hàng xóm của em, tất cả mọi người đều giảm giá 12% nhé."
Nhóm những người vợ quân nhân cũng rất vui vẻ, trang sức vốn đã rẻ rồi, nhưng mỗi lần bọn họ đến còn được giảm giá.
Chưa nói đến việc giảm giá có thể tiết kiệm bao nhiêu tiền, người ta ít nhất cũng đã có lòng.
Bạch Vi nhớ bọn họ, bọ họ cũng ghi nhớ tấm lòng này, bất kể đồ đặc sản hay đồ tốt nào mà gia đình mình nhận được, cũng sẽ đưa một phần cho gia đình Bạch Vi, nhưng đây đều là chuyện về sau.
Giữa trưa, mấy người vợ quân nhân còn có việc riêng, thế là mua sắm xong chưa bao lâu, đều đã rời đi.
Bạch Vi ngồi trong cửa hàng, sau khi làm đồ trang sức một lúc thì cảm thấy buồn ngủ, thế là trải chăn ra, ngủ thiếp đi trên ghế.
Kể từ khi mùa tựu trường bắt đầu vào tháng Chính, mỗi ngày Bạch Vi đều đến cửa hàng, ngồi bằng xe ba bánh đến, buổi tối thì đợi Lục Tư Đình tan sở, lại đến đón cô về nhà.
Tối hôm đó, còn chưa đến sáu giờ, Lục Tư Đình đã đến trước cửa hàng.
Bình thường Lục Tư Đình đều đến đây vào lúc sáu giờ hai mươi, nhưng hôm nay đến sớm nửa tiếng, Bạch Vi cảm thấy hơi kỳ lạ.
Lục Tư Đình thắt dây an toàn cho Bạch Vi rồi nói: "Tối nay chúng ta về nhà bố mẹ ăn cơm, có khách đến đấy."
Khách?
Bạch Vi càng thấy nghi ngờ, vừa ăn vặt vừa nói: "Ai vậy, tới làm gì thế?"
"Trác Tư Thành, anh ấy là bạn trai của chị gái anh, hôm nay đến nhà gặp phụ huynh, bọn họ chuẩn bị kết hôn." Lục Tư Đình thản nhiên nói.
Trong khoảng thời gian này Lục Tư Dĩnh không thường xuyên đến đây, bình thường thỉnh thoảng mới gặp nhau một lần trong đại viện của quân đội.
Bạch Vi không ngờ, bọn họ muốn bàn chuyện kết hôn sớm như vậy, nhưng cũng đúng, kết hôn ở thời đại này rất nhanh, huống chỉ họ đã nói chuyện được một thời gian rồi.
Chẳng mấy chốc đã đến nhà họ Lục, Trác Tư Thành và Lục Tư Dĩnh đều không có ở đây, Hoàng Nguyệt Nha và Lục Chính Hoa đang nấu ăn.
Lục Tư Đình hỏi xong mới biết, Lục Tư Dĩnh vừa mới đi ra khỏi nhà không lâu, hình như ra ngoài đón Trác Tư Thành.
Cơm tối chẳng mấy chốc đã xong, Lục Tư Đình cũng không đi tới giúp đỡ nữa.
Không lâu sau, Trác Tư Thành tới, anh ấy xách theo túi lớn túi nhỏ, Lục Tư Dĩnh ở bên cạnh cũng giúp xách một túi nhỏ, cái túi rất nhỏ, cũng không nặng, nhìn như một loại đồ trang sức.
"Chào chú dì, hôm nay cháu vội vàng tới thăm hai người, có mua một số món quà nhỏ không biết hai người có thích hay không."
Trác Tư Thành đưa quà qua.
Món quà được đưa cho Lục Chính Hoa là một bộ ấm trà bằng đất sét từ thời nhà Thanh, cực kỳ đẹp, còn có một hộp trà Long Tỉnh.